“Lại là hai cường giả Thiên Tôn!”
“Trời ơi, đây là ảo thuật sao?”
“Quả nhiên, thủ đoạn của Diệp Viễn đại nhân đúng là không thể tưởng tượng nổi!”
…
Nhìn thấy hai đại thân ảnh trên hư không, võ giả trong thành sôi trào.
Trong mắt bọn họ đều là vẻ sùng bái, đã coi Diệp Viễn giống như thần.
Lúc trước Lữ Tử Y tới hoành thành Thiên Ưng, là không coi ai ra gì như thế nào?
Những cường giả Thiên Tôn cao cao tại thượng, không dính khói lửa trần gian.
Nhưng bây giờ, lại bị Diệp Viễn vả mặt cho kêu bôm bốp.
Cuộc sống của tầng võ giả dưới chót này, thực sự là sảng khoái tới đỉnh điểm.
Mọi người đều biết cường giả Thiên Tôn không thể địch được, chẳng ai có thể ngờ được, Diệp Viễn lại giống như ảo thuật một lúc biến ra ba cường giả Thiên Tôn.
Ngươi phái tới mười vạn đại quân, ta tiêu diệt tất cả cường giả Chần Thần của ngươi.
Tam đại Thiên Tôn tới, ta liền biến ra tam đại Thiên Tôn!
Không cần biết ngươi có thủ đoạn gì, ở trước mặt Diệp Viễn đại nhân, đều chỉ có thể bị nghiền ép.
“Thiên Tôn, rất lợi hại sao?”
Câu nói này còn văng vẳng bên tai!
Không phải Diệp Viễn kiêu ngạo, mà là hắn thật sự khinh thường vốn liếng của Lữ Ngạn.
Đột nhiên xuất hiện thêm hai đại Thiên Tôn, một người thân hình già nua, nhưng tinh thần khỏe mạnh; một người trung nhiên hăng hái.
Có điều, ánh mắt của Đặng Vân và Đái Xuân Hào đều tập trung trên người trung niên kia, trong mắt đầy vẻ không dám tin.
“Đoạn Dịch!” Hai người cùng cả kinh kêu lên, ánh mắt không dám tin.
Bọn họ đều biết người trung niên này, đây chính là Đoạn Dịch, lâu chủ của Vạn Bảo Lâu!
Bọn họ quá quen thuộc Đoạn Dịch, hắn cắm ở đỉnh phong Chân Thần tầng chín đã mấy trăm nghìn năm.
Không có gì bất ngờ xảy ra, hắn căn bản không thể nào đột phá được Thiên Tôn Cảnh.
Nhưng mà vấn đề là, bây giờ xảy ra bất ngờ rồi!
“Ngươi… ngươi thế mà lại đột phá đến Thiên Tôn Cảnh?”
Đặng Vân cảm thấy thế giới này quá điên cuồng rồi, Thiên Tôn Cảnh dễ đột phá như thế sao?
Đoạn Dịch cười nói: “May mắn, may mắn! Đoàn mỗ có thể đột phá, đều là công của Diệp trưởng lão. Nếu không phải ngài ấy thay Đoàn mỗ luyện chế Đoạt Thiên Tạo Hóa Đan, cuộc đời này của Đoàn mỗ cũng đừng mơ đến đột phá Thiên Tôn Cảnh.”
Con ngươi hai người Đặng, Đái co rụt lại, kinh hô: “Đoạt… Đoạt Thiên Tạo Hóa Đan! Sao có thể?”
Đoạn Dịch chỉ cười cười nói: “Đoạt Thiên Tạo Hóa Đan đối với Diệp trưởng lão mà nói là cái gì chứ? Thủ đoạn của ngài ấy, các ngươi căn bản không cách nào tưởng tượng được. Nếu không, ngài ấy sao có thể trở thành đại trưởng lão Thủ Tịch của Đan Thần Các ta chứ?”
“Thủ… đại trưởng lão Thủ Tịch?”
Hai người này giống như là bị sét đánh trúng, đứng chết chân tại chỗ.
Bọn họ chỉ biết thực lực đan đạo của Diệp Viễn không tệ, sao có thể tưởng tượng được, Diệp Viễn lại là đại trưởng lão Thủ Tịch của Đan Thần Các?
Trưởng lão Đan Thần Các, vậy đã là đỉnh phong đan thần lục tinh, thực lực thông thiên.
Diệp Viễn chỉ là Chân Thần tầng ba, lại áp đảo được một đám đỉnh phong đan thần lục tinh?
Bọn họ chợt phát hiện, sự hiểu biết của mình đối với Diệp Viễn, quá ít, quá ít!
“Lại là hai cường giả Thiên Tôn!”
“Trời ơi, đây là ảo thuật sao?”
“Quả nhiên, thủ đoạn của Diệp Viễn đại nhân đúng là không thể tưởng tượng nổi!”
…
Nhìn thấy hai đại thân ảnh trên hư không, võ giả trong thành sôi trào.
Trong mắt bọn họ đều là vẻ sùng bái, đã coi Diệp Viễn giống như thần.
Lúc trước Lữ Tử Y tới hoành thành Thiên Ưng, là không coi ai ra gì như thế nào?
Những cường giả Thiên Tôn cao cao tại thượng, không dính khói lửa trần gian.
Nhưng bây giờ, lại bị Diệp Viễn vả mặt cho kêu bôm bốp.
Cuộc sống của tầng võ giả dưới chót này, thực sự là sảng khoái tới đỉnh điểm.
Mọi người đều biết cường giả Thiên Tôn không thể địch được, chẳng ai có thể ngờ được, Diệp Viễn lại giống như ảo thuật một lúc biến ra ba cường giả Thiên Tôn.
Ngươi phái tới mười vạn đại quân, ta tiêu diệt tất cả cường giả Chần Thần của ngươi.
Tam đại Thiên Tôn tới, ta liền biến ra tam đại Thiên Tôn!
Không cần biết ngươi có thủ đoạn gì, ở trước mặt Diệp Viễn đại nhân, đều chỉ có thể bị nghiền ép.
“Thiên Tôn, rất lợi hại sao?”
Câu nói này còn văng vẳng bên tai!
Không phải Diệp Viễn kiêu ngạo, mà là hắn thật sự khinh thường vốn liếng của Lữ Ngạn.
Đột nhiên xuất hiện thêm hai đại Thiên Tôn, một người thân hình già nua, nhưng tinh thần khỏe mạnh; một người trung nhiên hăng hái.
Có điều, ánh mắt của Đặng Vân và Đái Xuân Hào đều tập trung trên người trung niên kia, trong mắt đầy vẻ không dám tin.
“Đoạn Dịch!” Hai người cùng cả kinh kêu lên, ánh mắt không dám tin.
Bọn họ đều biết người trung niên này, đây chính là Đoạn Dịch, lâu chủ của Vạn Bảo Lâu!
Bọn họ quá quen thuộc Đoạn Dịch, hắn cắm ở đỉnh phong Chân Thần tầng chín đã mấy trăm nghìn năm.
Không có gì bất ngờ xảy ra, hắn căn bản không thể nào đột phá được Thiên Tôn Cảnh.
Nhưng mà vấn đề là, bây giờ xảy ra bất ngờ rồi!
“Ngươi… ngươi thế mà lại đột phá đến Thiên Tôn Cảnh?”
Đặng Vân cảm thấy thế giới này quá điên cuồng rồi, Thiên Tôn Cảnh dễ đột phá như thế sao?
Đoạn Dịch cười nói: “May mắn, may mắn! Đoàn mỗ có thể đột phá, đều là công của Diệp trưởng lão. Nếu không phải ngài ấy thay Đoàn mỗ luyện chế Đoạt Thiên Tạo Hóa Đan, cuộc đời này của Đoàn mỗ cũng đừng mơ đến đột phá Thiên Tôn Cảnh.”
Con ngươi hai người Đặng, Đái co rụt lại, kinh hô: “Đoạt… Đoạt Thiên Tạo Hóa Đan! Sao có thể?”
Đoạn Dịch chỉ cười cười nói: “Đoạt Thiên Tạo Hóa Đan đối với Diệp trưởng lão mà nói là cái gì chứ? Thủ đoạn của ngài ấy, các ngươi căn bản không cách nào tưởng tượng được. Nếu không, ngài ấy sao có thể trở thành đại trưởng lão Thủ Tịch của Đan Thần Các ta chứ?”
“Thủ… đại trưởng lão Thủ Tịch?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!