Sắc mặt Lữ Tử Y bình tĩnh, cũng không nổi giận, chỉ là thản nhiên nói: “Hơn thua miệng lưỡi sao? Cái tôn nghiêm đáng cười đó của ngươi, thật sự không đáng một đồng. Được, ta cho ngươi một cơ hội. Nếu như ngươi có thể thắng được bất kỳ người nào trong ba người chúng ta, ta sẽ đưa đám người này rời đi.”
Hiểu biết của đại đế đô Ngũ Tiêu với Diệp Viễn, thật ra cũng không nhiều.
Bọn họ nhận được một phần mật báo, nói Diệp Viễn ở mười thành Lĩnh Nam, cát cứ xưng vương, lúc này mới không quản xa xôi mà đi đến mười thành Lĩnh Nam.
Điều tra một chút, bọn họ phát hiện tình hình của mười thành Lĩnh Nam này đúng thật có chút dị thường.
Thế là, mới có lần hành động này.
Sở dĩ phái ra đội hình mạnh như vậy là bởi vì biết rõ chỗ này có cường giả Chân Thần tầng bốn.
Còn về Diệp Viễn, bọn họ căn bản không để vào mắt.
Có điều, Diệp Viễn xuất hiện, đúng là khiến ba người này có chút kinh ngạc.
Theo lý mà nói, bây giờ Diệp Viễn nhiều lắm mới đột phá đến Chân Thần Cảnh, ai ngờ nhanh như vậy đã đến Chân Thần tầng ba.
Có điều, cho dù là Chân Thần tầng ba, Lữ Tử Y vẫn không để vào mắt như trước.
Sơ kỳ Chân Thần Cảnh và trung kỳ Chân Thần cảnh, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Ánh mắt Diệp Viễn lạnh lùng nói: “Không cần, hôm nay, các ngươi, một người cũng đừng hòng đi! Ở trong mắt các ngươi, Khương Minh chỉ là một tiện dân. Ở trong mắt của ta, hắn cao quý hơn các ngươi vạn lần. Cho nên, hãy dùng máu của các ngươi, để tế Khương Minh đi!”
Đặng Úy nghe vậy, cười to nói: “Thứ không biết tốt xấu, lại đánh đồng chúng ta với tên tiện dân kia, ngươi đang cố gắng làm chúng ta tức giận sao? Rất xin lỗi, ngươi thành công rồi.”
Dứt lời, hắn chậm rãi bước ra, khí thế càng lúc càng cao, rất nhanh đã nhảy lên tới đỉnh phong.
Chân Thần tầng năm!
Võ giả trong thành nhìn thấy thanh thế bậc này, sắc mặt ai cũng biến sắc, không khỏi lo lắng thay cho Diệp Viễn.
Bọn họ biết rõ, mỗi một cảnh giới nhỏ của Chân Thần Cảnh đều chênh lệch cực lớn huống chi ở giữa Diệp Viễn và Đặng Úy kém một cái bậc thang nhỏ!
Hắn nhìn Diệp Viễn, vẻ mặt thương hại nói: “Lúc đầu dự định áp giải tất cả các ngươi về đại đế đô Ngũ Tiêu, bây giờ xem ra, không cần như thế nữa.”
Chỉ thấy trên người Đặng Úy, hai loại pháp tức dung hòa vào nhau, khí thế lại tăng lên một bậc.
Linh khí thiên địa khủng bố, điên cuồng ngưng tụ đến.
“Thật là mạnh! Đây là dung hợp hai loại pháp tắc phong lôi, hơn nữa hai loại pháp tắc này đã tu luyện tới tầng sáu.”
“Thật không hổ là thiên tài đi ra từ đại đế đô, thế mà lại mạnh như vậy!”
“Diệp Viễn đại nhân có chút không ổn rồi, mặc dù ngài cũng có pháp tắc dung hợp, nhưng mà chênh lệch cảnh giới quá lớn!”
Võ giả trong thành không nhịn được lo lắng cho Diệp Viễn.
Đến Chân Thần Cảnh, chiến đấu vượt cấp là vô cùng khó.
Huống chi thiên tài như Đặng Úy, vốn đã là người vô địch trong cùng cấp.
“Loại người quê mùa như ngươi, sẽ vĩnh viễn không hiểu được sự chênh lệch giữa mình và thiên tài chân chính. Một chiêu Lôi Phong Chân Dịch Chưởng này nếu ngươi có thể đỡ được mà không chết, bản công tử sẽ suy nghĩ tha cho ngươi một mạng!”
Ánh mắt Đặng Úy phát lạnh, hung hãn đánh một chưởng ra lao thẳng về phía Diệp Viễn.
Nhưng mà, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Diệp Viễn vẫn không nhúc nhích.
Đúng vậy, trên người Diệp Viễn không có một chút chấn động của pháp tắc này, cũng không ngưng tụ một điểm linh khí thiên địa nào.
Hắn… lại cứ đứng đó cho đối phương đánh!
Tất cả mọi người khiếp sợ!
Đối mặt với cường giả cao hơn mình hai tầng cảnh giới, lại đứng ở đó không động?
Tim tất cả mọi người cũng nhảy lên tới cuống họng, vẻ mặt lo lắng nhìn về phía Diệp Viễn.
Lữ Tử Y chỉ cười lạnh một tiếng, nói: “Ngu xuẩn!”
Một chưởng này chớp mắt đã tới, thành thành thật thật đánh vào trên người Diệp Viễn, bộc phát ra ánh sáng kịch liệt.
Tất cả mọi người nghi hoặc không hiểu nhìn một màn này, không biết vì sao Diệp Viễn lại làm như vậy.
Vẻ mặt Đặng Úy khinh bỉ nhìn đoàn ánh sáng kia, khinh thường nói: “Thứ ngu xuẩn, tự cho mình là con gián đánh không chết sao?”
Nhưng mà rất nhanh, ánh sáng tiêu tán, một đạo thân ảnh ngạo nghễ đứng ở nơi đó, không nhúc nhích chút nào.
Sắc mặt Lữ Tử Y bình tĩnh, cũng không nổi giận, chỉ là thản nhiên nói: “Hơn thua miệng lưỡi sao? Cái tôn nghiêm đáng cười đó của ngươi, thật sự không đáng một đồng. Được, ta cho ngươi một cơ hội. Nếu như ngươi có thể thắng được bất kỳ người nào trong ba người chúng ta, ta sẽ đưa đám người này rời đi.”
Hiểu biết của đại đế đô Ngũ Tiêu với Diệp Viễn, thật ra cũng không nhiều.
Bọn họ nhận được một phần mật báo, nói Diệp Viễn ở mười thành Lĩnh Nam, cát cứ xưng vương, lúc này mới không quản xa xôi mà đi đến mười thành Lĩnh Nam.
Điều tra một chút, bọn họ phát hiện tình hình của mười thành Lĩnh Nam này đúng thật có chút dị thường.
Thế là, mới có lần hành động này.
Sở dĩ phái ra đội hình mạnh như vậy là bởi vì biết rõ chỗ này có cường giả Chân Thần tầng bốn.
Còn về Diệp Viễn, bọn họ căn bản không để vào mắt.
Có điều, Diệp Viễn xuất hiện, đúng là khiến ba người này có chút kinh ngạc.
Theo lý mà nói, bây giờ Diệp Viễn nhiều lắm mới đột phá đến Chân Thần Cảnh, ai ngờ nhanh như vậy đã đến Chân Thần tầng ba.
Có điều, cho dù là Chân Thần tầng ba, Lữ Tử Y vẫn không để vào mắt như trước.
Sơ kỳ Chân Thần Cảnh và trung kỳ Chân Thần cảnh, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Ánh mắt Diệp Viễn lạnh lùng nói: “Không cần, hôm nay, các ngươi, một người cũng đừng hòng đi! Ở trong mắt các ngươi, Khương Minh chỉ là một tiện dân. Ở trong mắt của ta, hắn cao quý hơn các ngươi vạn lần. Cho nên, hãy dùng máu của các ngươi, để tế Khương Minh đi!”
Đặng Úy nghe vậy, cười to nói: “Thứ không biết tốt xấu, lại đánh đồng chúng ta với tên tiện dân kia, ngươi đang cố gắng làm chúng ta tức giận sao? Rất xin lỗi, ngươi thành công rồi.”
Dứt lời, hắn chậm rãi bước ra, khí thế càng lúc càng cao, rất nhanh đã nhảy lên tới đỉnh phong.
Chân Thần tầng năm!
Võ giả trong thành nhìn thấy thanh thế bậc này, sắc mặt ai cũng biến sắc, không khỏi lo lắng thay cho Diệp Viễn.
Bọn họ biết rõ, mỗi một cảnh giới nhỏ của Chân Thần Cảnh đều chênh lệch cực lớn huống chi ở giữa Diệp Viễn và Đặng Úy kém một cái bậc thang nhỏ!
Hắn nhìn Diệp Viễn, vẻ mặt thương hại nói: “Lúc đầu dự định áp giải tất cả các ngươi về đại đế đô Ngũ Tiêu, bây giờ xem ra, không cần như thế nữa.”
Chỉ thấy trên người Đặng Úy, hai loại pháp tức dung hòa vào nhau, khí thế lại tăng lên một bậc.
Linh khí thiên địa khủng bố, điên cuồng ngưng tụ đến.
“Thật là mạnh! Đây là dung hợp hai loại pháp tắc phong lôi, hơn nữa hai loại pháp tắc này đã tu luyện tới tầng sáu.”
“Thật không hổ là thiên tài đi ra từ đại đế đô, thế mà lại mạnh như vậy!”
“Diệp Viễn đại nhân có chút không ổn rồi, mặc dù ngài cũng có pháp tắc dung hợp, nhưng mà chênh lệch cảnh giới quá lớn!”
Võ giả trong thành không nhịn được lo lắng cho Diệp Viễn.
Đến Chân Thần Cảnh, chiến đấu vượt cấp là vô cùng khó.
Huống chi thiên tài như Đặng Úy, vốn đã là người vô địch trong cùng cấp.
“Loại người quê mùa như ngươi, sẽ vĩnh viễn không hiểu được sự chênh lệch giữa mình và thiên tài chân chính. Một chiêu Lôi Phong Chân Dịch Chưởng này nếu ngươi có thể đỡ được mà không chết, bản công tử sẽ suy nghĩ tha cho ngươi một mạng!”
Ánh mắt Đặng Úy phát lạnh, hung hãn đánh một chưởng ra lao thẳng về phía Diệp Viễn.
Nhưng mà, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Diệp Viễn vẫn không nhúc nhích.
Đúng vậy, trên người Diệp Viễn không có một chút chấn động của pháp tắc này, cũng không ngưng tụ một điểm linh khí thiên địa nào.
Hắn… lại cứ đứng đó cho đối phương đánh!
Tất cả mọi người khiếp sợ!
Đối mặt với cường giả cao hơn mình hai tầng cảnh giới, lại đứng ở đó không động?
Tim tất cả mọi người cũng nhảy lên tới cuống họng, vẻ mặt lo lắng nhìn về phía Diệp Viễn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!