Vẻ mặt hắn khiếp sợ nhìn về Diệp Viễn, ánh mắt tràn đầy vẻ không dám tin.
Vân Thương Thiên Đế là ai?
Đây chính là một trong những lão tổ của Giản gia, siêu cấp cường giả vô thượng Thiên Đế.
Mặc dù Giản Túc Thao cũng là cường giả một phương, nhưng mà so với Vân Thương Thiên Đế, hắn chẳng là cái gì cả!
Vân Thương Thiên Đế, là con trai ruột của Huyền Cơ lão tổ!
Huyền Cơ lão tổ sống vô số trăm triệu năm, con cháu rất nhiều.
Nhưng mà có thể sống đến bây giờ giống như hắn, thì là có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Vân Thương Thiên Đế này còn là một trong những người con lớn!
Vân Thương Thiên Đế tự mình truyền âm, vậy thì đại biểu cho cái gì?
Đại biểu Huyền Cơ lão tổ thật sự có thể đã chú ý tới Diệp Viễn!
Đây… đây sao có thể?
“Túc Thao, Đế Cốt này vô duyên với Giản gia ta, ngươi đừng vì vậy mà làm khó Diệp Viễn. Ngoài ra, ngươi và Hoằng Tiêu phải chú ý đến người này hơn, hiểu chưa?”
Lời nói của Vân Thương Thiên Đế, trực tiếp truyền vào trong đầu Giản Túc Thao.
“Vâng, Túc Thao hiểu rõ!”
Vẻ mặt Giản Túc Thao nghiêm túc, trực tiếp đáp lại trong đầu.
Vân Thương Thiên Đế chỉ nói một câu này rồi không thấy âÂm thanh nào nữa.
Diệp Viễn đứng đối diện, nhìn thấy toàn thân Giản Túc Thao chấn động, trong nháy mắt liền biết.
Không ngờ được, tin tức này lại đến đúng lúc như vậy.
Tất cả trước đó đều là suy đoán của hắn, hắn nói những lời này, đương nhiên còn mang theo một chút ý cố ý làm cho đối phương kinh sợ.
Nhưng mà bây giờ, tất cả suy đoán của hắn đều đúng.
Xem ra người dò xét trong thông đạo kia thực sự là Huyền Cơ Thiên Đế!
Giản Túc Thao nhìn chằm chằm Diệp Viễn, một hồi lâu mà tâm trạng vẫn chưa bình tĩnh được.
Tiểu tử này, thật sự là yêu nghiệt đến trình độ làm cho người ta không nói nên lời mà.
Cường giả Thiên Đế dò xét, cho dù là hắn cũng không thể nào phát giác được, tiểu tử này làm sao biết?
Còn có, coi như Giản Dung Thiên Đế theo dõi hắn, hắn làm sao biết bản thân mình được Huyền Cơ Thiên Đế chú ý tới?
Nếu như nói Giản Dung theo dõi Diệp Viễn bị Diệp Viễn nhận ra được, hắn còn có thể hiểu.
Nhưng mà Huyền Cơ Thiên Đế là ai?
Ở trong Thông Thiên Giới này, có thể so sánh với Huyền Cơ Thiên Đế, tuyệt đối không vượt qua mười đầu ngón tay.
Sự cường đại của hắn đã được chứng minh qua vô số năm tháng.
Diệp Viễn chỉ là một Chân Thần Cảnh, rốt cuộc dựa vào vốn liếng gì mà nhận được sự chú ý của Huyền Cơ Thiên Đế?
Còn có, Huyền Cơ Thiên Đế là tạo hóa bậc nào?
Thuật nhìn trộm thiên cơ này chính là lão nhân gia ông sáng tạo ra.
Nếu như hắn hiếu kỳ Diệp Viễn, lẽ nào sẽ không tự mình tính toán sao?
Hay là nói, ngay cả Huyền Cơ lão tổ cũng không thể nào tính toán ra được số mệnh của Diệp Viễn?
Cái này… cái này cũng quá khó tin rồi.
Trong lòng Giản Túc Thao đầy nghi hoặc, càng nghĩ càng kinh hãi, càng nghĩ càng tò mò.
Hiếu kỳ của hắn giống như mèo cào, sắp cào rách lòng hắn rồi.
Nhưng mà, hắn thật sự không dám xem mệnh Diệp Viễn!
Mà Diệp Viễn, mamg vẻ mặt ung dung nhìn về phía Giản Túc Thao, thản nhiên nói: “Xem ra ngươi đã nhận được tin tức, ta chỉ có thể nói cho ngươi, ngươi và Đế Cốt này hữu duyên vô phận.”
Phốc!
Giản Túc Thao không nhịn được phun ra một ngụm máu.
Vì căn Kỳ Lân Đế Cốt này hắn đã chờ không biết bao nhiêu vạn năm, kết quả là lại bị tiểu tử này lấy đi.
Quan trọng là, phía trên còn hạ mệnh lệnh, không được nhúng tay vào thứ này.
Chỉ là, không có cũng được, con mẹ ngươi… có thể đừng đã được lợi mà còn khoe mẽ không?
Bây giờ Giản Túc Thao hối hận phát điên, sớm biết thế đã không cho Diệp Viễn vào chiến trường Cổ Thần.
Bây giờ thì hay rồi, Diệp Viễn được lợi.
Có điều, nói đi cũng phải nói lại, lẽ nào đây đã là chuyện được định từ trước?
Vẻ mặt hắn khiếp sợ nhìn về Diệp Viễn, ánh mắt tràn đầy vẻ không dám tin.
Vân Thương Thiên Đế là ai?
Đây chính là một trong những lão tổ của Giản gia, siêu cấp cường giả vô thượng Thiên Đế.
Mặc dù Giản Túc Thao cũng là cường giả một phương, nhưng mà so với Vân Thương Thiên Đế, hắn chẳng là cái gì cả!
Vân Thương Thiên Đế, là con trai ruột của Huyền Cơ lão tổ!
Huyền Cơ lão tổ sống vô số trăm triệu năm, con cháu rất nhiều.
Nhưng mà có thể sống đến bây giờ giống như hắn, thì là có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Vân Thương Thiên Đế này còn là một trong những người con lớn!
Vân Thương Thiên Đế tự mình truyền âm, vậy thì đại biểu cho cái gì?
Đại biểu Huyền Cơ lão tổ thật sự có thể đã chú ý tới Diệp Viễn!
Đây… đây sao có thể?
“Túc Thao, Đế Cốt này vô duyên với Giản gia ta, ngươi đừng vì vậy mà làm khó Diệp Viễn. Ngoài ra, ngươi và Hoằng Tiêu phải chú ý đến người này hơn, hiểu chưa?”
Lời nói của Vân Thương Thiên Đế, trực tiếp truyền vào trong đầu Giản Túc Thao.
“Vâng, Túc Thao hiểu rõ!”
Vẻ mặt Giản Túc Thao nghiêm túc, trực tiếp đáp lại trong đầu.
Vân Thương Thiên Đế chỉ nói một câu này rồi không thấy âÂm thanh nào nữa.
Diệp Viễn đứng đối diện, nhìn thấy toàn thân Giản Túc Thao chấn động, trong nháy mắt liền biết.
Không ngờ được, tin tức này lại đến đúng lúc như vậy.
Tất cả trước đó đều là suy đoán của hắn, hắn nói những lời này, đương nhiên còn mang theo một chút ý cố ý làm cho đối phương kinh sợ.
Nhưng mà bây giờ, tất cả suy đoán của hắn đều đúng.
Xem ra người dò xét trong thông đạo kia thực sự là Huyền Cơ Thiên Đế!
Giản Túc Thao nhìn chằm chằm Diệp Viễn, một hồi lâu mà tâm trạng vẫn chưa bình tĩnh được.
Tiểu tử này, thật sự là yêu nghiệt đến trình độ làm cho người ta không nói nên lời mà.
Cường giả Thiên Đế dò xét, cho dù là hắn cũng không thể nào phát giác được, tiểu tử này làm sao biết?
Còn có, coi như Giản Dung Thiên Đế theo dõi hắn, hắn làm sao biết bản thân mình được Huyền Cơ Thiên Đế chú ý tới?
Nếu như nói Giản Dung theo dõi Diệp Viễn bị Diệp Viễn nhận ra được, hắn còn có thể hiểu.
Nhưng mà Huyền Cơ Thiên Đế là ai?
Ở trong Thông Thiên Giới này, có thể so sánh với Huyền Cơ Thiên Đế, tuyệt đối không vượt qua mười đầu ngón tay.
Sự cường đại của hắn đã được chứng minh qua vô số năm tháng.
Diệp Viễn chỉ là một Chân Thần Cảnh, rốt cuộc dựa vào vốn liếng gì mà nhận được sự chú ý của Huyền Cơ Thiên Đế?
Còn có, Huyền Cơ Thiên Đế là tạo hóa bậc nào?
Thuật nhìn trộm thiên cơ này chính là lão nhân gia ông sáng tạo ra.
Nếu như hắn hiếu kỳ Diệp Viễn, lẽ nào sẽ không tự mình tính toán sao?
Hay là nói, ngay cả Huyền Cơ lão tổ cũng không thể nào tính toán ra được số mệnh của Diệp Viễn?
Cái này… cái này cũng quá khó tin rồi.
Trong lòng Giản Túc Thao đầy nghi hoặc, càng nghĩ càng kinh hãi, càng nghĩ càng tò mò.
Hiếu kỳ của hắn giống như mèo cào, sắp cào rách lòng hắn rồi.
Nhưng mà, hắn thật sự không dám xem mệnh Diệp Viễn!
Mà Diệp Viễn, mamg vẻ mặt ung dung nhìn về phía Giản Túc Thao, thản nhiên nói: “Xem ra ngươi đã nhận được tin tức, ta chỉ có thể nói cho ngươi, ngươi và Đế Cốt này hữu duyên vô phận.”
Phốc!
Giản Túc Thao không nhịn được phun ra một ngụm máu.
Vì căn Kỳ Lân Đế Cốt này hắn đã chờ không biết bao nhiêu vạn năm, kết quả là lại bị tiểu tử này lấy đi.
Quan trọng là, phía trên còn hạ mệnh lệnh, không được nhúng tay vào thứ này.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!