“Được, đi theo ta!”
Dứt lời, Tống Ngọc đi trước, trực tiếp lao vào trong đại quân Cốt Ma.
Tả Mạc nhìn thấy hành động này của đám người Tống Ngọc, không khỏi kinh ngạc.
Bọn người kia… điên rồi sao?
Rốt cuộc là Diệp Viễn đã chuốc thuốc mê gì cho đám người này vậy?
Trong bí cảnh, có ai mà không vì tư lợi, làm sao có người vì đồng bạn mà liều sống liều chết?
Nói là đồng bạn, mọi người chẳng qua là hợp tác vì quyền lợi.
Thật sự đến lúc sống còn, bọn họ sẽ không chút do dự mà bỏ rơi đồng bạn.
Trên thực tế, bọn họ cũng làm như thế.
Dọc theo con đường này, đồng bạn của bọn họ càng ngày càng ít, có không ít chính là bị bọn họ trực tiếp bỏ lại phía sau.
Nhưng mà bây giờ, mấy tên Tống Ngọc này lại bởi vì Diệp Viễn mà không muốn sống lao vào trong đại quân Cốt Ma.
Hay lắm, không giao thủ không biết.
Một khi bắt đầu giao thủ, ngay cả Tống Ngọc là Chân Thần tầng bốn cũng cảm thấy áp lực bất ngờ tăng lên.
Cốt Ma xung quanh quá nhiều, căn bản không đối phó xuể.
Khắp nơi, đều là đao quang kiếm ảnh.
Cho dù Tống Ngọc thực lực mạnh mẽ cũng là luống cuống tay chân, người khác thì càng không cần phải nói.
Mấy người lao vào được khoảng cách hơn mười trượng, cuối cùng không xông vào nổi nữa.
Tống Ngọc đối đầu với một Cốt Ma Chân Thần tầng bốn, còn phải vừa đối phó với những Cốt Ma khác, nên chỉ phải vừa đánh vừa lui.
Cuối cùng, đám người Tống Ngọc bị ép đi ra ngoài.
Những Cốt Ma này cũng không đuổi theo không bỏ, sau khi vượt lên giới hạn nhất định thì bọn chúng lại quay trở về.
Sắc mặt đám người Tống Ngọc rất khó coi, lúc này bọn họ mới biết, thực lực Diệp Viễn mạnh bao nhiêu!
Một mình hắn, lại có thể ứng phó với nhiều Cốt Ma như vậy.
Mấy người Tả Mạc cũng vô cùng kinh hãi, không so sánh thì không có đau thương.
Hắn đã giao thủ với Tống Ngọc, biết rõ thực lực của Tống Ngọc so với mình không kém hơn bao nhiêu.
Đổi thành chính bản thân mình, đương nhiên cũng không tốt hơn được.
Nhưng mà Diệp Viễn bị nhiều Cốt Ma vây công như vậy, lại có thể bình yên vô sự, không thể không nói thực lực hắn quá mạnh.
Về sau, đám người Tống Ngọc lại xông vào mấy lần, nhưng mà mỗi một lần đều bị đánh trở lại.
Trên người mấy người, còn bị thương không ít.
Đảo mắt nửa canh giờ trôi qua, biểu cảm trên mặt Tả Mạc Và Phong Tiếu Thiên càng ngày càng đặc sắc.
Bọn họ vẫn luôn ôm thái độ cười trên nỗi đau của người khác, chờ thần nguyên của Diệp Viễn khô kiệt.
Nhưng cho đến bây giờ, Diệp Viễn không có có nửa điểm dấu hiệu thần nguyên khô kiệt.
Nửa canh giờ này, Diệp Viễn lại xông ra ngoài được mấy trăm trượng, khoảng cách đến biên giới đã không còn quá xa.
“Đây… Gia hỏa này còn là người sao? Tiêu hao lớn như vậy, hắn lại không khác gì người bình thường!” Vẻ mặt Tả Mạc không dám tin nói.
Sắc mặt Phong Tiếu Thiên cũng rất khó coi, trầm giọng nói: “Tiểu tử này, rốt cuộc là đã tu luyện công pháp gì? Cho dù là truyền thừa Thiên Đế, mức độ tiêu hao này, cũng không thể nào một chút phản ứng cũng không có?”
“Được, đi theo ta!”
Dứt lời, Tống Ngọc đi trước, trực tiếp lao vào trong đại quân Cốt Ma.
Tả Mạc nhìn thấy hành động này của đám người Tống Ngọc, không khỏi kinh ngạc.
Bọn người kia… điên rồi sao?
Rốt cuộc là Diệp Viễn đã chuốc thuốc mê gì cho đám người này vậy?
Trong bí cảnh, có ai mà không vì tư lợi, làm sao có người vì đồng bạn mà liều sống liều chết?
Nói là đồng bạn, mọi người chẳng qua là hợp tác vì quyền lợi.
Thật sự đến lúc sống còn, bọn họ sẽ không chút do dự mà bỏ rơi đồng bạn.
Trên thực tế, bọn họ cũng làm như thế.
Dọc theo con đường này, đồng bạn của bọn họ càng ngày càng ít, có không ít chính là bị bọn họ trực tiếp bỏ lại phía sau.
Nhưng mà bây giờ, mấy tên Tống Ngọc này lại bởi vì Diệp Viễn mà không muốn sống lao vào trong đại quân Cốt Ma.
Hay lắm, không giao thủ không biết.
Một khi bắt đầu giao thủ, ngay cả Tống Ngọc là Chân Thần tầng bốn cũng cảm thấy áp lực bất ngờ tăng lên.
Cốt Ma xung quanh quá nhiều, căn bản không đối phó xuể.
Khắp nơi, đều là đao quang kiếm ảnh.
Cho dù Tống Ngọc thực lực mạnh mẽ cũng là luống cuống tay chân, người khác thì càng không cần phải nói.
Mấy người lao vào được khoảng cách hơn mười trượng, cuối cùng không xông vào nổi nữa.
Tống Ngọc đối đầu với một Cốt Ma Chân Thần tầng bốn, còn phải vừa đối phó với những Cốt Ma khác, nên chỉ phải vừa đánh vừa lui.
Cuối cùng, đám người Tống Ngọc bị ép đi ra ngoài.
Những Cốt Ma này cũng không đuổi theo không bỏ, sau khi vượt lên giới hạn nhất định thì bọn chúng lại quay trở về.
Sắc mặt đám người Tống Ngọc rất khó coi, lúc này bọn họ mới biết, thực lực Diệp Viễn mạnh bao nhiêu!
Một mình hắn, lại có thể ứng phó với nhiều Cốt Ma như vậy.
Mấy người Tả Mạc cũng vô cùng kinh hãi, không so sánh thì không có đau thương.
Hắn đã giao thủ với Tống Ngọc, biết rõ thực lực của Tống Ngọc so với mình không kém hơn bao nhiêu.
Đổi thành chính bản thân mình, đương nhiên cũng không tốt hơn được.
Nhưng mà Diệp Viễn bị nhiều Cốt Ma vây công như vậy, lại có thể bình yên vô sự, không thể không nói thực lực hắn quá mạnh.
Về sau, đám người Tống Ngọc lại xông vào mấy lần, nhưng mà mỗi một lần đều bị đánh trở lại.
Trên người mấy người, còn bị thương không ít.
Đảo mắt nửa canh giờ trôi qua, biểu cảm trên mặt Tả Mạc Và Phong Tiếu Thiên càng ngày càng đặc sắc.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!