Diệp Viễn im lặng, xem như thừa nhận.
Lần trước, Tử Hồn Môn phái một Chân Thần tầng một đến, đương nhiên lần này sẽ mạnh hơn so với lần trước.
Ninh Thiên Bình ở chỗ này, Diệp Viễn cũng không có lòng tin bảo đảm được an toàn của hắn.
“Ha ha, xem ra, ngươi đã có giác ngộ, dự định đi theo chúng ta một chuyến rồi?” Lục Tâm cười nói.
Diệp Viễn bình tĩnh nói: “Các ngươi muốn bắt ta về để luyện đan cho các ngươi?”
Lục Tâm nói: “Ta chỉ làm theo mệnh lệnh của phía trên, còn bắt ngươi về làm cái gì, vậy thì không phải là điều ta có thể hỏi. Được rồi, bây giờ cho ngươi một cơ hội, tự mình phong ấn thần hải, đi theo chúng ta đi.”
Diệp Viễn cười lạnh nói: “Đi? Các ngươi giết một đoàn người Hứa Quang, lẻn vào hoàng thành Thiên Ưng ta, chẳng lẽ còn muốn sống sót rời đi?”
Đám người Lục Tâm sững sờ, bật cười nói: “Ăn nói ngông cuồng, chỉ dựa vào một Thiên Thần Cảnh như ngươi, chẳng lẽ còn có thể phản kháng chúng ta hay sao?”
Đột nhiên, bên người Diệp Viễn xuất hiện một đạo thân ảnh, chính là Bạch Đồng.
Có lời cảnh báo của Vô Trần, Diệp Viễn sao có thể không phòng bị?
Cho nên nửa năm này, Bạch Đồng vẫn luôn ở trong Tử Cực Điện đi theo bên người Diệp Viễn.
Lục Tâm nhìn thấy Bạch Đồng, con ngươi không khỏi rụt lại, mặt biến sắc.
Khí tức của người này, lại không khác mình chút nào, cũng là cường giả Chân Thần tầng bốn!
Hoàng thành Thiên Ưng, từ lúc nào mà lại có một cao thủ như vậy?
Lẽ nào, Mặc Khanh chính là chết ở trên tay hắn?
“Gia hỏa này giao cho ngươi, không thành vấn đề đúng không?” Diệp Viễn nói.
Bạch Đồng trợn mắt một cái nói: “Bỏ cái chữ đúng không kia đi.”
Diệp Viễn nghe vậy, bật cười.
Gia hỏa này, thật là đùa nhạt nhẽo mà!
Hai người trò chuyện, căn bản không để năm người Lục Tâm vào mắt.
Lục Tâm cười lạnh nói: “Ngu xuẩn, cho dù có Chân Thần tầng bốn thì như thế nào? Một Thiên Thần Cảnh như hắn, chẳng lẽ còn có thể đối phó bốn Chân Thần tầng hai hay sao?”
Bốn người khác, đều là cường giả Chân Thần tầng hai.
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Thử một chút chẳng phải là sẽ biết sao?”
Dứt lời, mũi chân Diệp Viễn điểm một cái, nhất thời thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh, đánh thẳng về một tên sát thủ.
Vẻ mặt sát thủ kia khinh miệt, đột nhiên sức mạnh thế giới bạo phát, phóng ra muốn hạ mã uy của Diệp Viễn.
Ba người khác, thì ung dung nhìn một màn này, chờ xem bộ dáng chật vật của Diệp Viễn.
Phía trên chỉ nói không giết Diệp Viễn, chứ không nói không để hắn bị thương.
Nếu như hắn tự tới tìm chết, vậy thì cũng không trách được người khác.
Trong chớp mắt, Diệp Viễn đã đến trước mặt.
Giơ tay lên chính là một nắm đấm, nhìn trông như là người phàm đánh lộn vậy.
Ầm!
Phạm vi thế giới của sát thủ kia trực tiếp bị đánh lõm xuống, cả người bay ra ngoài như đạn pháo.
Ộc!
Sát thủ ngã xuống đất, há mồm phun ra một ngụm máu lớn.
Con ngươi mấy người khác co lại, kinh hãi nhìn một màn này với vẻ mặt không dám tin.
“Lục Chuyển Kim Thân! Hắn lại là một thể tu! Không đúng, cho dù là Lục Chuyển Kim Thân, cũng không thể nào mạnh như vậy! Lẽ nào… lẽ nào, hắn là… Lục Chuyển Kim Thân hoàn mỹ?” Lục Tâm nhìn Diệp Viễn, kinh hãi nói.
Diệp Viễn im lặng, xem như thừa nhận.
Lần trước, Tử Hồn Môn phái một Chân Thần tầng một đến, đương nhiên lần này sẽ mạnh hơn so với lần trước.
Ninh Thiên Bình ở chỗ này, Diệp Viễn cũng không có lòng tin bảo đảm được an toàn của hắn.
“Ha ha, xem ra, ngươi đã có giác ngộ, dự định đi theo chúng ta một chuyến rồi?” Lục Tâm cười nói.
Diệp Viễn bình tĩnh nói: “Các ngươi muốn bắt ta về để luyện đan cho các ngươi?”
Lục Tâm nói: “Ta chỉ làm theo mệnh lệnh của phía trên, còn bắt ngươi về làm cái gì, vậy thì không phải là điều ta có thể hỏi. Được rồi, bây giờ cho ngươi một cơ hội, tự mình phong ấn thần hải, đi theo chúng ta đi.”
Diệp Viễn cười lạnh nói: “Đi? Các ngươi giết một đoàn người Hứa Quang, lẻn vào hoàng thành Thiên Ưng ta, chẳng lẽ còn muốn sống sót rời đi?”
Đám người Lục Tâm sững sờ, bật cười nói: “Ăn nói ngông cuồng, chỉ dựa vào một Thiên Thần Cảnh như ngươi, chẳng lẽ còn có thể phản kháng chúng ta hay sao?”
Đột nhiên, bên người Diệp Viễn xuất hiện một đạo thân ảnh, chính là Bạch Đồng.
Có lời cảnh báo của Vô Trần, Diệp Viễn sao có thể không phòng bị?
Cho nên nửa năm này, Bạch Đồng vẫn luôn ở trong Tử Cực Điện đi theo bên người Diệp Viễn.
Lục Tâm nhìn thấy Bạch Đồng, con ngươi không khỏi rụt lại, mặt biến sắc.
Khí tức của người này, lại không khác mình chút nào, cũng là cường giả Chân Thần tầng bốn!
Hoàng thành Thiên Ưng, từ lúc nào mà lại có một cao thủ như vậy?
Lẽ nào, Mặc Khanh chính là chết ở trên tay hắn?
“Gia hỏa này giao cho ngươi, không thành vấn đề đúng không?” Diệp Viễn nói.
Bạch Đồng trợn mắt một cái nói: “Bỏ cái chữ đúng không kia đi.”
Diệp Viễn nghe vậy, bật cười.
Gia hỏa này, thật là đùa nhạt nhẽo mà!
Hai người trò chuyện, căn bản không để năm người Lục Tâm vào mắt.
Lục Tâm cười lạnh nói: “Ngu xuẩn, cho dù có Chân Thần tầng bốn thì như thế nào? Một Thiên Thần Cảnh như hắn, chẳng lẽ còn có thể đối phó bốn Chân Thần tầng hai hay sao?”
Bốn người khác, đều là cường giả Chân Thần tầng hai.
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Thử một chút chẳng phải là sẽ biết sao?”
Dứt lời, mũi chân Diệp Viễn điểm một cái, nhất thời thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh, đánh thẳng về một tên sát thủ.
Vẻ mặt sát thủ kia khinh miệt, đột nhiên sức mạnh thế giới bạo phát, phóng ra muốn hạ mã uy của Diệp Viễn.
Ba người khác, thì ung dung nhìn một màn này, chờ xem bộ dáng chật vật của Diệp Viễn.
Phía trên chỉ nói không giết Diệp Viễn, chứ không nói không để hắn bị thương.
Nếu như hắn tự tới tìm chết, vậy thì cũng không trách được người khác.
Trong chớp mắt, Diệp Viễn đã đến trước mặt.
Giơ tay lên chính là một nắm đấm, nhìn trông như là người phàm đánh lộn vậy.
Ầm!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!