Sự thất bại của ba vị cường giả đi trước cũng không thể ngăn cản bước chân của những con người có tham vọng muốn hướng tới đỉnh cao.
Tuy nhiên, những người từng tiến vào Thiên Dương sơn mạch đều một đi không trở lại, không một ai có thể toàn mạng quay về.
Một tháng sau đó, cuối cùng cũng không ai dám tự tiện bén mảng tới Thiên Dương sơn mạch nữa.
Cường giả từ khắp nơi bắt đầu tề tụ tại đế đô Thiên Lăng, cùng nhau tìm cách để tiến vào Thiên Dương sơn mạch.
"Thiên tôn Tiên Lâm chính là vị cường giả cách đây năm trăm vạn năm. Thực lực của hắn đã đạt tới cảnh giới mà không ai địch nổi, cho dù ngươi có mạnh tới đâu hắn cũng có thể dễ dàng giết chết." Một vị thành chủ lên tiếng.
“Theo ta thấy, ngay cả với thực lực hiện tại của chúng ta, e rằng cũng khó có thể tiến vào toàn mạng.” Một người khác nói.
"Cảnh giới của thiên tôn Thiên Lâm cường đại uyên thâm, như vậy trong Thiên Dương sơn mạch ắt hẳn sẽ có vô số kỳ duyên bảo vật. Nếu dễ dàng bỏ qua như vậy, ai có thể cam tâm? Hơn nữa… Nếu có thể nhận được truyền thừa của thiên tôn Tiên Lâm..."
Lời này vừa nói ra, bầu không khí trong đại điện liền nhất thời khẩn trương.
Truyền thừa của thiên tôn Tiên Lâm, ai mà không muốn?
Hơn nữa, đây không phải là truyền thừa bình thường, mà là truyền thừa của vị thiên tôn đứng trên vạn người đấy!
Trong số những người ở đây, không ai không muốn vươn tới đỉnh cao như vậy, đó là đích đến mà bọn họ cả đời muốn vươn tới.
Cổ Thiên Khuyết nói: "Hiện tại, đã có người phát hiện ra võ giả dưới thiên thần cảnh, khi tiến vào Thiên Dương sơn mạch sẽ không có vấn đề gì. Đã có vài võ giả chân thần cảnh thử qua, chỉ cần áp chế cảnh giới ở thiên thần cảnh, sẽ không bị ngăn cản khi tiến vào Thiên Dương sơn mạch. Tuy nhiên bên trong vẫn ẩn chứa nhiều cơ quan bẫy rập cùng nguy hiểm cận kề. Tại hạ cảm thấy, chúng ta vẫn cần phải đồng tâm hiệp lực, trước hết lên kế hoạch tiến vào Thiên Dương sơn mạch rồi lại bàn tiếp. Không biết mọi người ý kiến thế nào?"
Sau khi nghe những lời này của Cổ Thiên Khuyết, mọi người đều lần lượt gật đầu.
Mặc dù bọn họ đều cường giả chân thần cảnh, nhưng đứng trước mặt thiên tôn Tiên Lâm, cũng chỉ như mấy con kiến hôi không đáng để mắt.
Cá chết rách lưới, cùng lắm là chịu chết.
Cho nên, trước hết cần phải lên kế hoạch vẹn toàn.
“Nếu mọi người đã không có ý kiến gì, vậy thì sau mười ngày nữa, chúng ta sẽ cùng nhau tiến vào Thiên Dương sơn mạch.” Cổ Thiên Khuyết nói.
Sau cuộc đàm luận, tất cả cường giả đều giải tán, chỉ còn lại thành chủ của đế đô Thiên Thủy, Kế Tầm.
"Kế huynh tìm ta có việc gì sao?" Cổ Thiên Khuyết tỏ vẻ nghi hoặc nói.
Kế Tầm thầm mắng một tiếng đồ cáo già, mỉm cười nói: "Haha, huynh đệ, đế đô Thiên Thủy của ta với đế đô Thiên Lăng từ trước tới nay vẫn luôn đồng tâm hiệp lực. Chỉ là tên đồ đệ Trác Hàm không nên thân của ta đã ngưỡng mộ nha đầu Thu Linh từ lâu. Ngươi xem, việc này đương nhiên cần chút sự can thiệp của trưởng bối, đây cũng không phải chuyện gì không tốt, ngươi có thể giúp bọn tiểu đồ đệ chúng ta nên duyên hay không?"
Cổ Thiên Khuyết nghe vậy cười lớn, nói: "Việc của người trẻ tuổi thì vẫn nên để bọn chúng tự mình lo liệu. Ngươi cũng biết tiểu đồ nhi này của ta rồi đó, nàng muốn tuyển ai làm đạo lữ, đây không phải chuyện ta có thể thuyết phục được."
Nói xong, Cổ Thiên Khuyết dứt khoát quay người rời đi, tựa hồ không có ý tứ tiếp tục ở lại tán gẫu.
Kế Tầm nhíu mày, không rõ trong hồ lô của tên cáo giá Cổ Thiên Khuyết này rốt cuộc bán thuốc gì.
Trước đây, mặc dù thái độ của Thu Linh đối với vấn đề này vẫn luôn không mặn không nhạt thì Cổ Thiên Khuyết đối với chuyện tình cảm của Trác Hàm cùng Thu Linh rõ ràng vẫn luôn tương đối nhiệt tình.
Chỉ là không biết tại sao, hiện tại tên Cổ Thiên Khuyết này tựa hồ có chút không nguyện ý.
...
Thân là đồ đệ tâm đắc của Kế Tầm, Trác Hàm đương nhiên cũng cùng hắn tới Thiên Lăng đế đô.
Trên thực tế, lần này, trong số tất cả thành chủ, không ít người dẫn theo đệ tử theo tới.
Sự thất bại của ba vị cường giả đi trước cũng không thể ngăn cản bước chân của những con người có tham vọng muốn hướng tới đỉnh cao.
Tuy nhiên, những người từng tiến vào Thiên Dương sơn mạch đều một đi không trở lại, không một ai có thể toàn mạng quay về.
Một tháng sau đó, cuối cùng cũng không ai dám tự tiện bén mảng tới Thiên Dương sơn mạch nữa.
Cường giả từ khắp nơi bắt đầu tề tụ tại đế đô Thiên Lăng, cùng nhau tìm cách để tiến vào Thiên Dương sơn mạch.
"Thiên tôn Tiên Lâm chính là vị cường giả cách đây năm trăm vạn năm. Thực lực của hắn đã đạt tới cảnh giới mà không ai địch nổi, cho dù ngươi có mạnh tới đâu hắn cũng có thể dễ dàng giết chết." Một vị thành chủ lên tiếng.
“Theo ta thấy, ngay cả với thực lực hiện tại của chúng ta, e rằng cũng khó có thể tiến vào toàn mạng.” Một người khác nói.
"Cảnh giới của thiên tôn Thiên Lâm cường đại uyên thâm, như vậy trong Thiên Dương sơn mạch ắt hẳn sẽ có vô số kỳ duyên bảo vật. Nếu dễ dàng bỏ qua như vậy, ai có thể cam tâm? Hơn nữa… Nếu có thể nhận được truyền thừa của thiên tôn Tiên Lâm..."
Lời này vừa nói ra, bầu không khí trong đại điện liền nhất thời khẩn trương.
Truyền thừa của thiên tôn Tiên Lâm, ai mà không muốn?
Hơn nữa, đây không phải là truyền thừa bình thường, mà là truyền thừa của vị thiên tôn đứng trên vạn người đấy!
Trong số những người ở đây, không ai không muốn vươn tới đỉnh cao như vậy, đó là đích đến mà bọn họ cả đời muốn vươn tới.
Cổ Thiên Khuyết nói: "Hiện tại, đã có người phát hiện ra võ giả dưới thiên thần cảnh, khi tiến vào Thiên Dương sơn mạch sẽ không có vấn đề gì. Đã có vài võ giả chân thần cảnh thử qua, chỉ cần áp chế cảnh giới ở thiên thần cảnh, sẽ không bị ngăn cản khi tiến vào Thiên Dương sơn mạch. Tuy nhiên bên trong vẫn ẩn chứa nhiều cơ quan bẫy rập cùng nguy hiểm cận kề. Tại hạ cảm thấy, chúng ta vẫn cần phải đồng tâm hiệp lực, trước hết lên kế hoạch tiến vào Thiên Dương sơn mạch rồi lại bàn tiếp. Không biết mọi người ý kiến thế nào?"
Sau khi nghe những lời này của Cổ Thiên Khuyết, mọi người đều lần lượt gật đầu.
Mặc dù bọn họ đều cường giả chân thần cảnh, nhưng đứng trước mặt thiên tôn Tiên Lâm, cũng chỉ như mấy con kiến hôi không đáng để mắt.
Cá chết rách lưới, cùng lắm là chịu chết.
Cho nên, trước hết cần phải lên kế hoạch vẹn toàn.
“Nếu mọi người đã không có ý kiến gì, vậy thì sau mười ngày nữa, chúng ta sẽ cùng nhau tiến vào Thiên Dương sơn mạch.” Cổ Thiên Khuyết nói.
Sau cuộc đàm luận, tất cả cường giả đều giải tán, chỉ còn lại thành chủ của đế đô Thiên Thủy, Kế Tầm.
"Kế huynh tìm ta có việc gì sao?" Cổ Thiên Khuyết tỏ vẻ nghi hoặc nói.
Kế Tầm thầm mắng một tiếng đồ cáo già, mỉm cười nói: "Haha, huynh đệ, đế đô Thiên Thủy của ta với đế đô Thiên Lăng từ trước tới nay vẫn luôn đồng tâm hiệp lực. Chỉ là tên đồ đệ Trác Hàm không nên thân của ta đã ngưỡng mộ nha đầu Thu Linh từ lâu. Ngươi xem, việc này đương nhiên cần chút sự can thiệp của trưởng bối, đây cũng không phải chuyện gì không tốt, ngươi có thể giúp bọn tiểu đồ đệ chúng ta nên duyên hay không?"
Cổ Thiên Khuyết nghe vậy cười lớn, nói: "Việc của người trẻ tuổi thì vẫn nên để bọn chúng tự mình lo liệu. Ngươi cũng biết tiểu đồ nhi này của ta rồi đó, nàng muốn tuyển ai làm đạo lữ, đây không phải chuyện ta có thể thuyết phục được."
Nói xong, Cổ Thiên Khuyết dứt khoát quay người rời đi, tựa hồ không có ý tứ tiếp tục ở lại tán gẫu.
Kế Tầm nhíu mày, không rõ trong hồ lô của tên cáo giá Cổ Thiên Khuyết này rốt cuộc bán thuốc gì.
Trước đây, mặc dù thái độ của Thu Linh đối với vấn đề này vẫn luôn không mặn không nhạt thì Cổ Thiên Khuyết đối với chuyện tình cảm của Trác Hàm cùng Thu Linh rõ ràng vẫn luôn tương đối nhiệt tình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!