Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Trong nhà dù có ầm ĩ đến đâu thì cũng không nên đem cái xấu mặt ra bên ngoài.

Mặc dù cuộc đấu đá nội bộ của Lãnh gia cũng chẳng phải chuyện bí mật gì.

Thế nhưng Hàn Đông Quân đã xuất hiện vào thời điểm quá khéo rồi, đúng thời khắc chọn thiếu chủ quan trọng, điều này khiến cho mọi người miên man suy nghĩ.

Lãnh Húc im lặng một lát rồi nhẹ giọng nói: “Người giết Hàn Tiếu là ta, nếu ngươi muốn người thì cứ mang ta đi là được.”

Hàn Đông Quân nghe vậy liền cười ha hả, thế nhưng ngay sau đó, sắc mặt lão ta liền trầm xuống, lạnh lùng nói: “Tiểu tử, ngươi cũng không tránh khỏi liên quan! Thế nhưng ta đã điều tra rõ ràng người giết con trai ta rồi, đó là một tiểu tử tên là Diệp Viễn!”

Nghe thấy cái tên này, gương mặt ngàn năm vẫn lạnh lẽo như băng tuyết của Lãnh Thu Linh cuối cùng cũng có chút thay đổi.

Lãnh Hồng Tú hơi ngạc nhiên, hỏi: “Con quen biết tên đó ư?”

Lãnh Thu Linh nhanh chóng khôi phục lại sự bình tĩnh, nàng ta lắc đầu nói: “Có lẽ không phải là cũng một người.”

Ở trên Thông Thiên Sơn, chấn động mà người đó mang lại cho nàng ta quá mạnh mẽ, bóng hình của người đó vẫn luôn quanh quẩn trong tâm trí của nàng ta, rất lâu sau cũng không có cách nào xóa tan.

Chỉ có điều, Diệp Viễn trong miệng của Hàn Đông Quân không thể nào là Diệp Viễn mà nàng ta quen biết được.

Với tốc độ tu luyện của Diệp Viễn, hiện giờ hắn không có khả năng đạt tới cánh giới Thiên Thần, cho dù sự thể hiện của hắn ở trên Thông Thiên Sơn cực kỳ kinh người.

Hỏi thử mà xem, một người dùng hơn năm trăm năm mới miễn cưỡng tu luyện được đến võ giả cảnh giới Thần Quân, làm sao mà trong khoảng thời gian bốn, năm trăm năm ngắn ngủi có thể đột phá đến cảnh giới Thiên Thần được?

Phải biết rằng, đột phá cảnh giới Thiên Thần còn khó hơn gấp trăm lần so với cảnh giới Thần Quân!

Sắc mặt của Lãnh Húc vô cùng khó coi, hắn ta biết rằng Diệp Viễn đang ở dưới đài, hắn ta muốn để cho Diệp Viễn thừa lúc có đông người mà chạy đi.

Thế nhưng Diệp Viễn căn bản không có ý định rời đi.

“Vèo!”

Ngay vào lúc Lãnh Húc đang ngây người, Lãnh Hào đột nhiên phóng ra tên ngầm, trong phút chốc liền đánh một chưởng về phía Lãnh Húc.

“Tên phản bội của Lãnh gia kia, còn không mau giao người ra, nằm xuống cho ta!”

Một chưởng này đến quá đột ngột, Lãnh Húc căn bản không có chút phản ứng nào, khi muốn phòng thủ thì đã không còn kịp nữa.

Thế nhưng đúng lúc này, một bóng người không biết là từ đâu xuất hiện đâm chéo ra.

Ầm!

Một chưởng lực vô cùng nặng trực tiếp đánh bay Lãnh Hào ra ngoài.

“Vì lợi ích của bản thân mà không tiếc giết đi đệ đệ của mình. Người ngoài tới xâm phạm cũng không ngại bán rẻ huynh đệ, khiến cho người ngoài chê cười. Loại người như ngươi mà cũng xứng đáng làm thiếu chủ sao? Lãnh gia thật là nực cười!”

Lời nói của Diệp Viễn tràn đầy vẻ chế giễu.

Nhìn thấy bóng dáng gầy gò trên võ đài, ánh mắt của Lãnh Thu Linh tràn ngập vẻ chấn động.

“Ngươi… ngươi là cái thá gì mà dám chỉ tay năm ngón vào chuyện của Lãnh gia chúng ta? Giết huynh đệ? Ngươi có bằng chứng gì không? Người khiến cho Lãnh gia bị mất mặt là ngươi và Lãnh Húc chứ không phải Lãnh Hào ta! Ngươi dựa vào cái gì mà đứng ở đây nói xằng nói bậy?”

Lãnh Hào bị Diệp Viễn dùng một chân đạp ngã, ánh mắt đầy thù hận nhìn Diệp Viễn.

Kể từ khi Lãnh Húc quen biết với Diệp Viễn, mọi thứ dường như đã thay đổi.

Thế nhưng hiện giờ là một cơ hội trời ban!

Diệp Viễn đã tự mình tìm đường chết mà đi trêu chọc Hàn Đông Quân, đây chính là cơ hội cho hắn ta trở mình!

Hàn Đông Quân vừa nhìn thấy Diệp Viễn, hai con mắt lão ta gần như phóng ra lửa.

“Ngươi chính là Diệp Viễn, kẻ đã giết con trai của ta ư?” Hàn Đông Quân nghiến răng nghiến lợi nói.

Trong nhà dù có ầm ĩ đến đâu thì cũng không nên đem cái xấu mặt ra bên ngoài.

Mặc dù cuộc đấu đá nội bộ của Lãnh gia cũng chẳng phải chuyện bí mật gì.

Thế nhưng Hàn Đông Quân đã xuất hiện vào thời điểm quá khéo rồi, đúng thời khắc chọn thiếu chủ quan trọng, điều này khiến cho mọi người miên man suy nghĩ.

Lãnh Húc im lặng một lát rồi nhẹ giọng nói: “Người giết Hàn Tiếu là ta, nếu ngươi muốn người thì cứ mang ta đi là được.”

Hàn Đông Quân nghe vậy liền cười ha hả, thế nhưng ngay sau đó, sắc mặt lão ta liền trầm xuống, lạnh lùng nói: “Tiểu tử, ngươi cũng không tránh khỏi liên quan! Thế nhưng ta đã điều tra rõ ràng người giết con trai ta rồi, đó là một tiểu tử tên là Diệp Viễn!”

Nghe thấy cái tên này, gương mặt ngàn năm vẫn lạnh lẽo như băng tuyết của Lãnh Thu Linh cuối cùng cũng có chút thay đổi.

Lãnh Hồng Tú hơi ngạc nhiên, hỏi: “Con quen biết tên đó ư?”

Lãnh Thu Linh nhanh chóng khôi phục lại sự bình tĩnh, nàng ta lắc đầu nói: “Có lẽ không phải là cũng một người.”

Ở trên Thông Thiên Sơn, chấn động mà người đó mang lại cho nàng ta quá mạnh mẽ, bóng hình của người đó vẫn luôn quanh quẩn trong tâm trí của nàng ta, rất lâu sau cũng không có cách nào xóa tan.

Chỉ có điều, Diệp Viễn trong miệng của Hàn Đông Quân không thể nào là Diệp Viễn mà nàng ta quen biết được.

Với tốc độ tu luyện của Diệp Viễn, hiện giờ hắn không có khả năng đạt tới cánh giới Thiên Thần, cho dù sự thể hiện của hắn ở trên Thông Thiên Sơn cực kỳ kinh người.

Hỏi thử mà xem, một người dùng hơn năm trăm năm mới miễn cưỡng tu luyện được đến võ giả cảnh giới Thần Quân, làm sao mà trong khoảng thời gian bốn, năm trăm năm ngắn ngủi có thể đột phá đến cảnh giới Thiên Thần được?

Phải biết rằng, đột phá cảnh giới Thiên Thần còn khó hơn gấp trăm lần so với cảnh giới Thần Quân!

Sắc mặt của Lãnh Húc vô cùng khó coi, hắn ta biết rằng Diệp Viễn đang ở dưới đài, hắn ta muốn để cho Diệp Viễn thừa lúc có đông người mà chạy đi.

Thế nhưng Diệp Viễn căn bản không có ý định rời đi.

“Vèo!”

Ngay vào lúc Lãnh Húc đang ngây người, Lãnh Hào đột nhiên phóng ra tên ngầm, trong phút chốc liền đánh một chưởng về phía Lãnh Húc.

“Tên phản bội của Lãnh gia kia, còn không mau giao người ra, nằm xuống cho ta!”

Một chưởng này đến quá đột ngột, Lãnh Húc căn bản không có chút phản ứng nào, khi muốn phòng thủ thì đã không còn kịp nữa.

Thế nhưng đúng lúc này, một bóng người không biết là từ đâu xuất hiện đâm chéo ra.

Ầm!

Một chưởng lực vô cùng nặng trực tiếp đánh bay Lãnh Hào ra ngoài.

“Vì lợi ích của bản thân mà không tiếc giết đi đệ đệ của mình. Người ngoài tới xâm phạm cũng không ngại bán rẻ huynh đệ, khiến cho người ngoài chê cười. Loại người như ngươi mà cũng xứng đáng làm thiếu chủ sao? Lãnh gia thật là nực cười!”

Lời nói của Diệp Viễn tràn đầy vẻ chế giễu.

Nhìn thấy bóng dáng gầy gò trên võ đài, ánh mắt của Lãnh Thu Linh tràn ngập vẻ chấn động.

“Ngươi… ngươi là cái thá gì mà dám chỉ tay năm ngón vào chuyện của Lãnh gia chúng ta? Giết huynh đệ? Ngươi có bằng chứng gì không? Người khiến cho Lãnh gia bị mất mặt là ngươi và Lãnh Húc chứ không phải Lãnh Hào ta! Ngươi dựa vào cái gì mà đứng ở đây nói xằng nói bậy?”

Lãnh Hào bị Diệp Viễn dùng một chân đạp ngã, ánh mắt đầy thù hận nhìn Diệp Viễn.

Kể từ khi Lãnh Húc quen biết với Diệp Viễn, mọi thứ dường như đã thay đổi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!