Sắc mặt Lãnh Hào khó coi, Diệp Viễn này quá khó giải quyết.
Lãnh Hào trầm giọng nói: "Diệp Viễn này, không cần phải để ý đến! Lão quỷ Hàn Đông Quân kia quý nhất đứa con trai bảo bối này, lão ta chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ! Ngược lại là Lãnh Húc, xem ra kế hoạch của chúng ta bắt đầu khởi động được rồi! Vị trí thiếu chủ không thể để kéo dài được nữa! Phủ Thiên Lăng bên kia có tin tức gì không?"
Nam tử áo đen nói: "Đại tiểu thư đã xuất quan, nghe nói nàng đã đột phá đến thiên thần tầng năm trung kỳ!
Lãnh Hào cảm khái nói: "Thu Linh đúng thật là một thiên tài, thiên phú của nàng ta thật là khiến cho người ta càng thấy xấu hổ a! Chỉ tiếc, nàng ta là thân nữ tử! Tốt, chuyện này ngươi cũng không cần quản, ta lập tức đi tìm gia chủ. Cuộc tranh đấu vị trí thiếu chủ cũng nên có kết quả rồi!"
"Nghĩa phụ, cái Huyễn Hạc Vũ Y này là Hào nhi đã mua được từ trong tay trong tay một cường giả Chân Thần với giá cực cao. Cái Thiên Thần Huyền Bảo này mà được mặc ở trên người của muội muội Thu Linh thì lại quá hợp, quá tinh xảo."
Trong biệt viện của Lãnh Hồng Tú, Lãnh Hào vô cùng cung kính, mang theo vài phần lấy lòng, lại thêm mấy phần cẩn thận.
Nói tới thì Lãnh Hào này cũng là một nhân vật kiêu hùng.
Rất nhiều năm trước, lúc Lãnh Hồng Tú còn chưa lên làm gia chủ, hắn ta đã bái đối phương làm nghĩa phụ, lấy lòng đủ kiểu.
Có thể nói, hắn ta là một nhân vật rất khéo léo.
Mặc dù là con thứ, nhưng mà vẫn có địa vị khá cao trong gia tộc.
Là huynh đệ với thiếu chủ, lại là con nuôi của Nhị đương gia, loại năng lực này cũng không phải là người nào cũng có thể làm được.
Đương nhiên, Lãnh Hào làm như vậy thật ra chỉ là vì để cho cuộc sống của mình càng tốt hơn một chút, tiền đồ càng sáng lạn hơn một chút.
Và hắn ta đã làm được.
Chỉ là ngay cả chính hắn ta cũng không nghĩ tới, có một ngày Lãnh Hồng Tú lại lên làm gia chủ, mà huynh đệ tốt của hắn ta là Lãnh Húc vậy mà lại trở thành nhân vật râu ria của Lãnh gia.
Cái này mới khiến cho hắn ta có tâm tư khác.
Nói về thiên phú, hắn ta không bằng Lãnh Húc, nhưng mà Lãnh Hào vẫn cảm thấy chẳng qua là bởi vì tài nguyên bên trên của hắn ta không bằng Lãnh Húc mới có thể như thế.
Phải biết rằng vì ngày hôm nay mà hắn ta đã bỏ ra bao nhiêu!
Chỉ cần có thể lên làm thiếu chủ, hắn ta có quyền lực lớn trong tay, tốc độ tu luyện của hắn ta khẳng định sẽ nhanh hơn, địa vị cũng sẽ càng thêm vững chắc.
Có lẽ sẽ có một ngày, hắn ta có thể đứng đầu cai quản Lãnh gia!
Không thể không nói, tâm tư của Lãnh Hào vô cùng khéo léo.
Lãnh Hồng Tú nhìn thấy Huyễn Hạc Vũ Y hoa lệ này thì hai mắt tỏa sáng.
Cái y phục này mà được mặc ở trên người của con gái lão ta là Lãnh Thu Linh, nhất định là đẹp tựa tiên nữ.
Người có thiên phú nhất trong lớp hậu bối của Lãnh gia cũng không phải là Lãnh Húc, càng không phải là Lãnh Hào, mà là người được gọi là băng sơn mỹ nhân Lãnh Thu Linh.
Mấy trăm năm trước, Lãnh Thu Linh lấy năm trăm tuổi chi linh, ngộ đạo tại núi Thông Thiên, bước vào Thiên Thần chi cảnh.
Bây giờ, lại qua mấy trăm năm, Lãnh Thu Linh đã đột phá Thiên Thần tầng năm!
Thiên phú kiểu này ở toàn bộ đế đô cũng là sự tồn tại cực kỳ loá mắt.
Nếu so sánh thì Lãnh Húc cũng ảm đạm phai mờ rất nhiều.
Lãnh Hồng Tú coi trọng nhất cũng là đứa con gái này.
Dưới gối không có con trai thì đáng là gì?
Có con gái này là đủ!
Lãnh Hồng Tú có thể lên làm gia chủ, tất nhiên là có quan hệ rất lớn với Lãnh Thu Linh.
Bên trong những người cùng thế hệ, Lãnh Hồng Tú cũng không phải là không có đối thủ cạnh tranh, nhưng mà hội trưởng lão nhất trí đồng ý để lão ta nhận chức gia chủ.
Trên thực tế, Lãnh Thu Linh cũng không chỉ riêng là niềm kiêu ngạo của Lãnh Hồng Tú, mà càng là niềm kiêu ngạo của Lãnh gia.
Sở dĩ mà Lãnh Hào bỏ ra nhiều tinh lực trên người của Lãnh Hồng Tú như thế, tất nhiên cũng là bởi vì Lãnh Thu Linh.
"Không tệ, rất là không tệ! Ha ha, Hào nhi, ngươi có lòng rồi!" Lãnh Hồng Tú thỏa mãn gật đầu nói.
Sắc mặt Lãnh Hào khó coi, Diệp Viễn này quá khó giải quyết.
Lãnh Hào trầm giọng nói: "Diệp Viễn này, không cần phải để ý đến! Lão quỷ Hàn Đông Quân kia quý nhất đứa con trai bảo bối này, lão ta chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ! Ngược lại là Lãnh Húc, xem ra kế hoạch của chúng ta bắt đầu khởi động được rồi! Vị trí thiếu chủ không thể để kéo dài được nữa! Phủ Thiên Lăng bên kia có tin tức gì không?"
Nam tử áo đen nói: "Đại tiểu thư đã xuất quan, nghe nói nàng đã đột phá đến thiên thần tầng năm trung kỳ!
Lãnh Hào cảm khái nói: "Thu Linh đúng thật là một thiên tài, thiên phú của nàng ta thật là khiến cho người ta càng thấy xấu hổ a! Chỉ tiếc, nàng ta là thân nữ tử! Tốt, chuyện này ngươi cũng không cần quản, ta lập tức đi tìm gia chủ. Cuộc tranh đấu vị trí thiếu chủ cũng nên có kết quả rồi!"
"Nghĩa phụ, cái Huyễn Hạc Vũ Y này là Hào nhi đã mua được từ trong tay trong tay một cường giả Chân Thần với giá cực cao. Cái Thiên Thần Huyền Bảo này mà được mặc ở trên người của muội muội Thu Linh thì lại quá hợp, quá tinh xảo."
Trong biệt viện của Lãnh Hồng Tú, Lãnh Hào vô cùng cung kính, mang theo vài phần lấy lòng, lại thêm mấy phần cẩn thận.
Nói tới thì Lãnh Hào này cũng là một nhân vật kiêu hùng.
Rất nhiều năm trước, lúc Lãnh Hồng Tú còn chưa lên làm gia chủ, hắn ta đã bái đối phương làm nghĩa phụ, lấy lòng đủ kiểu.
Có thể nói, hắn ta là một nhân vật rất khéo léo.
Mặc dù là con thứ, nhưng mà vẫn có địa vị khá cao trong gia tộc.
Là huynh đệ với thiếu chủ, lại là con nuôi của Nhị đương gia, loại năng lực này cũng không phải là người nào cũng có thể làm được.
Đương nhiên, Lãnh Hào làm như vậy thật ra chỉ là vì để cho cuộc sống của mình càng tốt hơn một chút, tiền đồ càng sáng lạn hơn một chút.
Và hắn ta đã làm được.
Chỉ là ngay cả chính hắn ta cũng không nghĩ tới, có một ngày Lãnh Hồng Tú lại lên làm gia chủ, mà huynh đệ tốt của hắn ta là Lãnh Húc vậy mà lại trở thành nhân vật râu ria của Lãnh gia.
Cái này mới khiến cho hắn ta có tâm tư khác.
Nói về thiên phú, hắn ta không bằng Lãnh Húc, nhưng mà Lãnh Hào vẫn cảm thấy chẳng qua là bởi vì tài nguyên bên trên của hắn ta không bằng Lãnh Húc mới có thể như thế.
Phải biết rằng vì ngày hôm nay mà hắn ta đã bỏ ra bao nhiêu!
Chỉ cần có thể lên làm thiếu chủ, hắn ta có quyền lực lớn trong tay, tốc độ tu luyện của hắn ta khẳng định sẽ nhanh hơn, địa vị cũng sẽ càng thêm vững chắc.
Có lẽ sẽ có một ngày, hắn ta có thể đứng đầu cai quản Lãnh gia!
Không thể không nói, tâm tư của Lãnh Hào vô cùng khéo léo.
Lãnh Hồng Tú nhìn thấy Huyễn Hạc Vũ Y hoa lệ này thì hai mắt tỏa sáng.
Cái y phục này mà được mặc ở trên người của con gái lão ta là Lãnh Thu Linh, nhất định là đẹp tựa tiên nữ.
Người có thiên phú nhất trong lớp hậu bối của Lãnh gia cũng không phải là Lãnh Húc, càng không phải là Lãnh Hào, mà là người được gọi là băng sơn mỹ nhân Lãnh Thu Linh.
Mấy trăm năm trước, Lãnh Thu Linh lấy năm trăm tuổi chi linh, ngộ đạo tại núi Thông Thiên, bước vào Thiên Thần chi cảnh.
Bây giờ, lại qua mấy trăm năm, Lãnh Thu Linh đã đột phá Thiên Thần tầng năm!
Thiên phú kiểu này ở toàn bộ đế đô cũng là sự tồn tại cực kỳ loá mắt.
Nếu so sánh thì Lãnh Húc cũng ảm đạm phai mờ rất nhiều.
Lãnh Hồng Tú coi trọng nhất cũng là đứa con gái này.
Dưới gối không có con trai thì đáng là gì?
Có con gái này là đủ!
Lãnh Hồng Tú có thể lên làm gia chủ, tất nhiên là có quan hệ rất lớn với Lãnh Thu Linh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!