Lãnh Hào nghe vậy có hơi kinh ngạc nói: “Không phải chứ! Thiên phú đáng kinh ngạc như vậy, chắc chắn là người sinh ra ở Đế Đô thậm chí là Đại Đế Đô, sao có thể không có tiếng tăm gì chứ? Có lẽ nào ngươi đã nghe nhầm không?”
Nam nhân mặc đồ đen nói: “Thuộc hạ đã dùng tất cả thiên tài yêu nghiệt có không gian pháp tắc, cùng với Đại Đế Đô và Đế Đô dưới trướng của Khê Vũ Thiên Đế, mới có thể sàng lọc một lần, không hề có cái tên Diệp Viễn này. Theo đạo lý mà nói, có lẽ sẽ không nhầm.”
Đại Đế Đô và Đế Đô dưới trướng của Khê Vũ Thiên Đế khác hoàn toàn với Hoàng Thành.
Chỉ cần có tin tức bề pháp tắc sử dụng thì vẫn có thể sàng lọc được.
Nhưng họ không hề phát hiện có người như Diệp Viễn.
Sau khi nghe xong lời này, Lãnh Hào cũng thở phào nhẹ nhõm, thản nhiên nói: “Nếu đã như vậy, đừng để lại tiểu tử này nữa. Bây giờ hắn đang làm gì?”
Nam nhân mặc đồ đen chắp tay nói: “Hồi công tử, hắn đang bế quan trong tháp Tụ Nguyên. Nghe nói, hắn một lần đã giao nộp Thần Nguyên Thạch của ba tháng. Hơn nữa còn khiến Hàn Tiếu của Hàn gia bị thương.”
Lãnh Hảo sửng sốt, bật cười nói: “Hàn Tiếu? Chính là tên không có tiền đồ, đứa con thứ của Hàn gia đúng chứ? Có điều như vậy cũng tốt. Với tính cách thối nát của tên tiểu tử đó, phỏng chừng cũng không thể vượt qua được Diệp Viễn. Có điều đề phòng vạn nhất, vẫn nên phái Thiết Ưng đi xử hắn đi.”
Nam nhân mặc áo đen nghe vậy kinh ngạc nói: “Công tử… liệu có phải chuyện bé xé ra to không? Thiết Ưng là võ giả Thiên Thần tầng bốn mà!”
Mỗi một cảnh giới nhỏ ở cảnh giới Thiên Thần đều chênh lệch rất lớn.
Mà Thiên Thần tầng bốn lại đã là một trình độ khác.
Với thực lực này đều có thể được coi là tuần sát sứ dưới Hoàng Thành.
Phải biết rằng, Giang Ngọc Đường, tuần sát sứ mười thành Lĩnh Nam cũng chỉ là Thiên Thần tầng bốn.
Bây giờ lại muốn để lão ấy đi đối phó một Thiên Thần tầng một, không khỏi quá không biết trọng nhân tài rồi.
Lãnh Hào xua tay, nói: “Sư tử vồ thỏ cũng cần dùng hết sức. Người này thực lực rất mạnh, vẫn nên chọn người chắc chắn một chút. Ngươi cũng thấy rồi, Thiên Thần tầng ba hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.”
Ánh mắt nam nhân mặc đồ đen hơi ngưng trọng, gật đầu nói: “Vâng, thuộc hạ lập tức đi an bài việc này.”
…
Ba tháng sau, trong phòng tu luyện, Diệp Viễn từ từ mở mắt.
Hơi thở của hắn lúc này đã cường đại hơn rất nhiều so với trước.
Khi so Thần Toàn của hắn với Thiên Thần tầng một, đã nhỏ hơn rất nhiều. Nhưng từng tia Thần Văn kia đã trở nên rõ rệt hơn.
Thần Văn tầng hai!
Tuy chỉ là Thần Văn tầng hai sơ kỳ, nhưng luận về trình độ ngưng dày của Thần Nguyên, chưa chắc Thiên Thần tầng hai Đỉnh Phong bình thường có thể sánh được với Diệp Viễn.
Mà đây chính là nguồn vốn cường đại để hắn vượt cấp khiêu chiến.
Rầm rầm rầm.
Cửa lớn phòng tu luyện lại mở ra, Diệp Viễn chậm rãi đi ra.
Đột nhiên một đạo hàn mang hiện lên trước cửa phòng tu luyện của Diệp Viễn.
Đánh lén!
Một kích này đúng là gây khó dễ, hiển nhiên là tụ thế đã lâu, căn bản không cho Diệp Viễn thời gian phản ứng nào.
Thế nhưng, Diệp Viễn điều động không gian pháp tắc còn nhanh hơn đối phương!
Chỉ thấy hắn tâm niệm vừa động, kiếm mang đã được Diệp Viễn dẫn vào trong không trung.
Tiếp sau đó, hai tay hắn lập tức kẹp chặt lấy mũi kiếm.
Những chuyện này xảy ra trong chớp mắt, nhanh tới cực hạn.
Trong mắt mọi người, vẫn chưa bắt đầu thì đã kết thúc.
Lãnh Hào nghe vậy có hơi kinh ngạc nói: “Không phải chứ! Thiên phú đáng kinh ngạc như vậy, chắc chắn là người sinh ra ở Đế Đô thậm chí là Đại Đế Đô, sao có thể không có tiếng tăm gì chứ? Có lẽ nào ngươi đã nghe nhầm không?”
Nam nhân mặc đồ đen nói: “Thuộc hạ đã dùng tất cả thiên tài yêu nghiệt có không gian pháp tắc, cùng với Đại Đế Đô và Đế Đô dưới trướng của Khê Vũ Thiên Đế, mới có thể sàng lọc một lần, không hề có cái tên Diệp Viễn này. Theo đạo lý mà nói, có lẽ sẽ không nhầm.”
Đại Đế Đô và Đế Đô dưới trướng của Khê Vũ Thiên Đế khác hoàn toàn với Hoàng Thành.
Chỉ cần có tin tức bề pháp tắc sử dụng thì vẫn có thể sàng lọc được.
Nhưng họ không hề phát hiện có người như Diệp Viễn.
Sau khi nghe xong lời này, Lãnh Hào cũng thở phào nhẹ nhõm, thản nhiên nói: “Nếu đã như vậy, đừng để lại tiểu tử này nữa. Bây giờ hắn đang làm gì?”
Nam nhân mặc đồ đen chắp tay nói: “Hồi công tử, hắn đang bế quan trong tháp Tụ Nguyên. Nghe nói, hắn một lần đã giao nộp Thần Nguyên Thạch của ba tháng. Hơn nữa còn khiến Hàn Tiếu của Hàn gia bị thương.”
Lãnh Hảo sửng sốt, bật cười nói: “Hàn Tiếu? Chính là tên không có tiền đồ, đứa con thứ của Hàn gia đúng chứ? Có điều như vậy cũng tốt. Với tính cách thối nát của tên tiểu tử đó, phỏng chừng cũng không thể vượt qua được Diệp Viễn. Có điều đề phòng vạn nhất, vẫn nên phái Thiết Ưng đi xử hắn đi.”
Nam nhân mặc áo đen nghe vậy kinh ngạc nói: “Công tử… liệu có phải chuyện bé xé ra to không? Thiết Ưng là võ giả Thiên Thần tầng bốn mà!”
Mỗi một cảnh giới nhỏ ở cảnh giới Thiên Thần đều chênh lệch rất lớn.
Mà Thiên Thần tầng bốn lại đã là một trình độ khác.
Với thực lực này đều có thể được coi là tuần sát sứ dưới Hoàng Thành.
Phải biết rằng, Giang Ngọc Đường, tuần sát sứ mười thành Lĩnh Nam cũng chỉ là Thiên Thần tầng bốn.
Bây giờ lại muốn để lão ấy đi đối phó một Thiên Thần tầng một, không khỏi quá không biết trọng nhân tài rồi.
Lãnh Hào xua tay, nói: “Sư tử vồ thỏ cũng cần dùng hết sức. Người này thực lực rất mạnh, vẫn nên chọn người chắc chắn một chút. Ngươi cũng thấy rồi, Thiên Thần tầng ba hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.”
Ánh mắt nam nhân mặc đồ đen hơi ngưng trọng, gật đầu nói: “Vâng, thuộc hạ lập tức đi an bài việc này.”
…
Ba tháng sau, trong phòng tu luyện, Diệp Viễn từ từ mở mắt.
Hơi thở của hắn lúc này đã cường đại hơn rất nhiều so với trước.
Khi so Thần Toàn của hắn với Thiên Thần tầng một, đã nhỏ hơn rất nhiều. Nhưng từng tia Thần Văn kia đã trở nên rõ rệt hơn.
Thần Văn tầng hai!
Tuy chỉ là Thần Văn tầng hai sơ kỳ, nhưng luận về trình độ ngưng dày của Thần Nguyên, chưa chắc Thiên Thần tầng hai Đỉnh Phong bình thường có thể sánh được với Diệp Viễn.
Mà đây chính là nguồn vốn cường đại để hắn vượt cấp khiêu chiến.
Rầm rầm rầm.
Cửa lớn phòng tu luyện lại mở ra, Diệp Viễn chậm rãi đi ra.
Đột nhiên một đạo hàn mang hiện lên trước cửa phòng tu luyện của Diệp Viễn.
Đánh lén!
Một kích này đúng là gây khó dễ, hiển nhiên là tụ thế đã lâu, căn bản không cho Diệp Viễn thời gian phản ứng nào.
Thế nhưng, Diệp Viễn điều động không gian pháp tắc còn nhanh hơn đối phương!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!