Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Thế nhưng hai người này lại còn vượt hơn hẳn những thiên tài còn lại và đạt đến một cấp độ khác.

“Đại nhân, những đường vân màu xanh kia của Diệp Viễn thật kỳ lạ, vậy mà lại không bị ảnh hưởng bởi thế giới chi lực của Dương Thận. Giống như Diệp Viễn đi đến đâu đều có thể cứng rắn mở ra một không gian thuộc về bản thân hắn. Rốt cuộc thứ kia là gì vậy?”

Lúc này Tiểu Đồng đang ôm lấy Bảo Trư và đứng cùng với Đỗ Như Phong.

Nơi này là nơi có góc nhìn tốt nhất.

Tiểu Đồng cũng cảm thấy vô cùng hứng thú đối với trận đấu này nên dĩ nhiên nó sẽ không bỏ lỡ.

Khi nghe thấy Đỗ Như Phong hỏi thì nó khẽ híp mắt nói: “Là… Thiên Đạo!”

Vẻ mặt của Đỗ Như Phong thay đổi ngay lập tức và cảm thấy kinh ngạc nói: “Thiên… Thiên Đạo ư? Làm sao có thể?”

Tiểu Đồng nói với giọng điệu không hợp với tuổi tác và vẻ mặt ngưng trọng: “Không sai đâu, đó chính là khí tức của Đạo! Cảm ngộ của Diệp Viễn đối với Đạo đã đạt đến cảnh giới khó bề tưởng tượng và đã có thể thúc đẩy Thiên Đạo cho bản thân hắn sử dụng rồi. Tuy rằng luồng khí tức này vẫn chưa đủ mạnh nhưng mà khi thực lực của hắn được cải thiện thì đường vân Thiên Đạo này sẽ càng ngày càng trở nên đáng sợ!”

Khi nghe thấy những lời giải thích của Tiểu Đồng, trong lòng Đỗ Như Phong cảm thấy vô cùng kinh ngạc và phức tạp.

Thúc đẩy Thiên Đạo cho bản thân sử dụng, những người bình thường đều không dám nghĩ đến loại chuyện này nhưng Diệp Viễn lại làm được rồi.

Võ giả cảm ngộ Thiên Đạo và tăng cường sức mạnh cho bản thân.

Thế nhưng Diệp Viễn lại có thể thúc đẩy Thiên Đạo, điều này quá đáng sợ rồi!

Thật ra thì Tiểu Đồng chỉ đoán đúng một nửa.

Những đường vân màu xanh này quả thật là khí tức của Thiên Đạo thế nhưng lại không phải là Thiên Đạo mà Diệp Viễn đã thúc đẩy.

Những đường vân màu xanh này là của bản thân Diệp Viễn!

Những người khác đột phá cấp năm và đạt đến cảnh giới Thiên Thần, thế nhưng Diệp Viễn lại đi trên một con đường khác biệt nên dĩ nhiên cảnh giới cũng sẽ không giống nhau.

Sau khi Diệp Viễn đột phá cấp năm thì thần hải lại thay đổi một lần nữa.

Thần tuyền của hắn đã thu nhỏ lại và thần nguyên Hỗn Độn cũng ngưng đọng hơn.

Luồng khí tức cô đọng kia cũng càng ngày càng đặc lại.

Nếu như thần hải ban đầu có kích thước lớn như hồ nước thì thần tuyền bây giờ của Diệp Viễn nhiều nhất cũng chỉ nhỏ bằng cái ao.

Thế nhưng thần nguyên của Diệp Viễn không những không yếu đi mà ngược lại càng mạnh hơn trước.

Ngoài ra bên trong thần hải của Diệp Viễn còn sinh ra vô số tia chớp màu xanh.

Những tia chớp màu xanh này vô cùng giống với tia chớp mà năm xưa Diệp Viễn nhìn thấy ở núi Thông Thiên, có điều so với khí tức thì yếu hơn rất nhiều, hoàn toàn không cùng một cấp độ.

Diệp Viễn phát hiện khi hắn đối đầu với kẻ địch thì hắn có thể huy động những tia chớp xanh giúp cho đòn tấn công trở nên sắc bén hơn, khả năng phòng thủ cũng trở nên mạnh hơn.

Về phần thế giới chi lực, nó lại càng giống như mảnh giấy đối với những đường vân xanh này.

Chỉ cần không mạnh đến mức độ nhất định thì Diệp Viễn vẫn có thể phá vỡ một cách dễ dàng.

Vì vậy, Diệp Viễn liền đặt tên cho cảnh giới này là cảnh giới Thần Văn!

Người ngoài không thể nhìn thấy nhưng Dương Thận lại biết rằng hắn ta đang đau khổ.

Thanh kiếm của Diệp Viễn trông có vẻ bình thường nhưng mà bên trong thanh kiếm lại ẩn chứa một sức mạnh vô cùng quái dị khiến cho khí hải của hắn ta trở nên rối loạn gần như không thể kiềm chế được.

Sau khi hàng chục nhát kiếm giáng xuống, hắn ta liền cảm thấy thanh trường đao đang trượt khỏi tay hắn ta.

“Không được, tên tiểu tử này quá kỳ lạ rồi, không thể cứ tiếp tục như vậy được!”

Dương Thận biết rằng nếu như cứ tiếp tục như vậy thì hắn ta chắc chắn sẽ thua cuộc.

“Thời gian pháp tắc!”

Ngay vào lúc này, hắn ta liền thúc đẩy thời gian pháp tắc đến giới hạn cao nhất.

Vẻ mặt của Diệp Viễn liền thay đổi và đột nhiên cảm thấy động tác của hắn trở nên chậm chạp như một con kiến.

Ngay cả không gian đang qua lại không ngớt cũng trở nên chậm hơn rất nhiều.

Dương Thận nở một nụ cười dữ tợn và nói: “Sự bí ẩn sâu xa của thời gian pháp tắc là thứ mà ngươi có thể tưởng tượng được sao? Ta nói cho ngươi biết, thật ra thời gian pháp tắc mà ta đã sử dụng với bọn họ căn bản không phải toàn bộ sức mạnh của ta! Thời gian pháp tắc của ta cũng đã lĩnh ngộ đến Tầng thứ ba! Không ngờ đến đúng không? Bây giờ ngươi có thể đi chết rồi! Vô Song Trấn Giới Đao!”

Ngay vào lúc này, Dương Thận cũng đã thúc đẩy pháp tắc của đao đến giới hạn cao nhất, võ kỹ vô cùng ác liệt gần như sắp xé toang cả không gian.

Thế nhưng hai người này lại còn vượt hơn hẳn những thiên tài còn lại và đạt đến một cấp độ khác.

“Đại nhân, những đường vân màu xanh kia của Diệp Viễn thật kỳ lạ, vậy mà lại không bị ảnh hưởng bởi thế giới chi lực của Dương Thận. Giống như Diệp Viễn đi đến đâu đều có thể cứng rắn mở ra một không gian thuộc về bản thân hắn. Rốt cuộc thứ kia là gì vậy?”

Lúc này Tiểu Đồng đang ôm lấy Bảo Trư và đứng cùng với Đỗ Như Phong.

Nơi này là nơi có góc nhìn tốt nhất.

Tiểu Đồng cũng cảm thấy vô cùng hứng thú đối với trận đấu này nên dĩ nhiên nó sẽ không bỏ lỡ.

Khi nghe thấy Đỗ Như Phong hỏi thì nó khẽ híp mắt nói: “Là… Thiên Đạo!”

Vẻ mặt của Đỗ Như Phong thay đổi ngay lập tức và cảm thấy kinh ngạc nói: “Thiên… Thiên Đạo ư? Làm sao có thể?”

Tiểu Đồng nói với giọng điệu không hợp với tuổi tác và vẻ mặt ngưng trọng: “Không sai đâu, đó chính là khí tức của Đạo! Cảm ngộ của Diệp Viễn đối với Đạo đã đạt đến cảnh giới khó bề tưởng tượng và đã có thể thúc đẩy Thiên Đạo cho bản thân hắn sử dụng rồi. Tuy rằng luồng khí tức này vẫn chưa đủ mạnh nhưng mà khi thực lực của hắn được cải thiện thì đường vân Thiên Đạo này sẽ càng ngày càng trở nên đáng sợ!”

Khi nghe thấy những lời giải thích của Tiểu Đồng, trong lòng Đỗ Như Phong cảm thấy vô cùng kinh ngạc và phức tạp.

Thúc đẩy Thiên Đạo cho bản thân sử dụng, những người bình thường đều không dám nghĩ đến loại chuyện này nhưng Diệp Viễn lại làm được rồi.

Võ giả cảm ngộ Thiên Đạo và tăng cường sức mạnh cho bản thân.

Thế nhưng Diệp Viễn lại có thể thúc đẩy Thiên Đạo, điều này quá đáng sợ rồi!

Thật ra thì Tiểu Đồng chỉ đoán đúng một nửa.

Những đường vân màu xanh này quả thật là khí tức của Thiên Đạo thế nhưng lại không phải là Thiên Đạo mà Diệp Viễn đã thúc đẩy.

Những đường vân màu xanh này là của bản thân Diệp Viễn!

Những người khác đột phá cấp năm và đạt đến cảnh giới Thiên Thần, thế nhưng Diệp Viễn lại đi trên một con đường khác biệt nên dĩ nhiên cảnh giới cũng sẽ không giống nhau.

Sau khi Diệp Viễn đột phá cấp năm thì thần hải lại thay đổi một lần nữa.

Thần tuyền của hắn đã thu nhỏ lại và thần nguyên Hỗn Độn cũng ngưng đọng hơn.

Luồng khí tức cô đọng kia cũng càng ngày càng đặc lại.

Nếu như thần hải ban đầu có kích thước lớn như hồ nước thì thần tuyền bây giờ của Diệp Viễn nhiều nhất cũng chỉ nhỏ bằng cái ao.

Thế nhưng thần nguyên của Diệp Viễn không những không yếu đi mà ngược lại càng mạnh hơn trước.

Ngoài ra bên trong thần hải của Diệp Viễn còn sinh ra vô số tia chớp màu xanh.

Những tia chớp màu xanh này vô cùng giống với tia chớp mà năm xưa Diệp Viễn nhìn thấy ở núi Thông Thiên, có điều so với khí tức thì yếu hơn rất nhiều, hoàn toàn không cùng một cấp độ.

Diệp Viễn phát hiện khi hắn đối đầu với kẻ địch thì hắn có thể huy động những tia chớp xanh giúp cho đòn tấn công trở nên sắc bén hơn, khả năng phòng thủ cũng trở nên mạnh hơn.

Về phần thế giới chi lực, nó lại càng giống như mảnh giấy đối với những đường vân xanh này.

Chỉ cần không mạnh đến mức độ nhất định thì Diệp Viễn vẫn có thể phá vỡ một cách dễ dàng.

Vì vậy, Diệp Viễn liền đặt tên cho cảnh giới này là cảnh giới Thần Văn!

Người ngoài không thể nhìn thấy nhưng Dương Thận lại biết rằng hắn ta đang đau khổ.

Thanh kiếm của Diệp Viễn trông có vẻ bình thường nhưng mà bên trong thanh kiếm lại ẩn chứa một sức mạnh vô cùng quái dị khiến cho khí hải của hắn ta trở nên rối loạn gần như không thể kiềm chế được.

Sau khi hàng chục nhát kiếm giáng xuống, hắn ta liền cảm thấy thanh trường đao đang trượt khỏi tay hắn ta.

“Không được, tên tiểu tử này quá kỳ lạ rồi, không thể cứ tiếp tục như vậy được!”

Dương Thận biết rằng nếu như cứ tiếp tục như vậy thì hắn ta chắc chắn sẽ thua cuộc.

“Thời gian pháp tắc!”

Ngay vào lúc này, hắn ta liền thúc đẩy thời gian pháp tắc đến giới hạn cao nhất.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!