Nhưng nàng ta biết rằng ấn tượng của Diệp Viễn về nàng ta rất không tốt, thế nên cũng cắt đứt hy vọng.
Không ngờ trong tình huống này, Diệp Viễn lại luyện chế giúp nàng ta!
Hứa Ngôn nói: “Như thế không có tác dụng! Thiên Thần tầng hai cũng không chịu nổi một cú trước mặt hắn ta.”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Đương nhiên ta biết điều này. Thế nên từ hôm nay trở đi, một mặt ta sẽ giúp các ngươi luyện chế đan dược, cố gắng nâng cao thực lực của các ngươi; mặt khác, các ngươi phải tiếp nhận đào tạo đặc biệt của ta. Mà mục đích chính là nhận thua trước khi ta giết các ngươi!”
Mọi người nghe thế thì ngây ra, không ngờ Diệp Viễn lại nghĩ ra cách như thế này.
Diệp Viễn nói như thế cũng chẳng khác nào nói hắn cảm thấy thực lực của bản thân rất gần với Dương Thận.
Thậm chí còn mạnh hơn!
Nhưng điều này có thể sao?
Cùng là Thiên Thần tầng hai đỉnh phong, thực lực của Dương Thận hơn Thẩm Thiên Lân rất nhiều, điều này cũng nói rõ chắc chắn hắn lĩnh ngộ pháp tắc cực kỳ mạnh, vượt xa người cùng cấp.
“Ha ha, tiểu tử, ngươi đang lấy tính mạng bọn họ ra để đùa à!” Tiểu Đồng nghe thấy lời này thì không khỏi châm chọc khiêu khích.
Diệp Viễn lại thản nhiên nói: “Có phải là nói đùa hay không, ngươi sẽ nhanh chóng biết được thôi.”
…
Đảo mắt hơn một tháng trôi qua, vòng thứ tám, cuối cùng Diệp Viễn cũng gặp được đệ tử Thượng Thanh Tông.
Lần này là Bành Hoan xếp thứ sáu.
Thực lực của hắn ta chỉ là Thiên Thần tầng hai sơ kỳ, còn kém hơn Lý Nhất Bình nhiều, đương nhiên càng không thể là đối thủ của Diệp Viễn.
Có vết xe đổ của Lý Nhất Bình, đương nhiên Bành Hoan lựa chọn trực tiếp nhận thua.
Thế nên, sau khi Đỗ Như Phong tuyên bố trận đấu bắt đầu thì Bành Hoan mở miệng ngay.
“Ta…”
Chỉ tiếc là hắn ta vừa phun ra được một chữ, ánh mắt đã bắt đầu tan rã, không nói nên lời nữa.
Kiếm của Diệp Viễn quá nhanh!
Dưới đài, âÂm thanh hít hơi lạnh vang lên.
Mạnh quá!
Nếu nói lần trước Lý Nhất Bình có thể đắc thủ là bởi vì hắn không có chuẩn bị, còn lần này hoàn toàn thể hiện thực lực rồi!
“Mấy người còn chẳng nhận thua được, còn xưng là tông môn đệ nhất gì chứ?”
Diệp Viễn nhìn Dương Thận, lời nói tràn đầy sự khinh thường.
Dương Thận tức giận nhìn Diệp Viễn, gào thét: “Diệp Viễn, đây là ngươi ép ta!”
Diệp Viễn không để ý đến hắn ta, trực tiếp tung người lên rời đi.
Vòng thứ mười bảy, Diệp Viễn lại giết chết Ngô Mân xếp hạng thứ bảy của Thượng Thanh Tông trong một nhát kiếm.
Vòng thứ hai mươi lăm, Diệp Viễn cũng một nhát kiếm giết chết Biên Tử Thu!
Qua một nửa chặng đường thi đấu, Thượng Thanh Tông đã có bốn đệ tử chết dưới kiếm của Diệp Viễn.
Mỗi một người bọn họ đều muốn lên là nhận thua, nhưng không một ai có thể làm được.
Kiếm của Diệp Viễn còn nhanh hơn bọn họ nói nhiều.
Nhưng nàng ta biết rằng ấn tượng của Diệp Viễn về nàng ta rất không tốt, thế nên cũng cắt đứt hy vọng.
Không ngờ trong tình huống này, Diệp Viễn lại luyện chế giúp nàng ta!
Hứa Ngôn nói: “Như thế không có tác dụng! Thiên Thần tầng hai cũng không chịu nổi một cú trước mặt hắn ta.”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Đương nhiên ta biết điều này. Thế nên từ hôm nay trở đi, một mặt ta sẽ giúp các ngươi luyện chế đan dược, cố gắng nâng cao thực lực của các ngươi; mặt khác, các ngươi phải tiếp nhận đào tạo đặc biệt của ta. Mà mục đích chính là nhận thua trước khi ta giết các ngươi!”
Mọi người nghe thế thì ngây ra, không ngờ Diệp Viễn lại nghĩ ra cách như thế này.
Diệp Viễn nói như thế cũng chẳng khác nào nói hắn cảm thấy thực lực của bản thân rất gần với Dương Thận.
Thậm chí còn mạnh hơn!
Nhưng điều này có thể sao?
Cùng là Thiên Thần tầng hai đỉnh phong, thực lực của Dương Thận hơn Thẩm Thiên Lân rất nhiều, điều này cũng nói rõ chắc chắn hắn lĩnh ngộ pháp tắc cực kỳ mạnh, vượt xa người cùng cấp.
“Ha ha, tiểu tử, ngươi đang lấy tính mạng bọn họ ra để đùa à!” Tiểu Đồng nghe thấy lời này thì không khỏi châm chọc khiêu khích.
Diệp Viễn lại thản nhiên nói: “Có phải là nói đùa hay không, ngươi sẽ nhanh chóng biết được thôi.”
…
Đảo mắt hơn một tháng trôi qua, vòng thứ tám, cuối cùng Diệp Viễn cũng gặp được đệ tử Thượng Thanh Tông.
Lần này là Bành Hoan xếp thứ sáu.
Thực lực của hắn ta chỉ là Thiên Thần tầng hai sơ kỳ, còn kém hơn Lý Nhất Bình nhiều, đương nhiên càng không thể là đối thủ của Diệp Viễn.
Có vết xe đổ của Lý Nhất Bình, đương nhiên Bành Hoan lựa chọn trực tiếp nhận thua.
Thế nên, sau khi Đỗ Như Phong tuyên bố trận đấu bắt đầu thì Bành Hoan mở miệng ngay.
“Ta…”
Chỉ tiếc là hắn ta vừa phun ra được một chữ, ánh mắt đã bắt đầu tan rã, không nói nên lời nữa.
Kiếm của Diệp Viễn quá nhanh!
Dưới đài, âÂm thanh hít hơi lạnh vang lên.
Mạnh quá!
Nếu nói lần trước Lý Nhất Bình có thể đắc thủ là bởi vì hắn không có chuẩn bị, còn lần này hoàn toàn thể hiện thực lực rồi!
“Mấy người còn chẳng nhận thua được, còn xưng là tông môn đệ nhất gì chứ?”
Diệp Viễn nhìn Dương Thận, lời nói tràn đầy sự khinh thường.
Dương Thận tức giận nhìn Diệp Viễn, gào thét: “Diệp Viễn, đây là ngươi ép ta!”
Diệp Viễn không để ý đến hắn ta, trực tiếp tung người lên rời đi.
Vòng thứ mười bảy, Diệp Viễn lại giết chết Ngô Mân xếp hạng thứ bảy của Thượng Thanh Tông trong một nhát kiếm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!