Tính nết của Thiết Chưởng Phi Hùng vô cùng nóng nảy, nhìn thấy Diệp Viễn không nhúc nhích đứng ở nơi đó, lập tức khóa chặt lấy hắn.
“Sưu!”
Thiết Chưởng Phi Hùng lại gào thét một tiếng, nhào về phía Diệp Viễn nhanh nhưthiểm điện.
Mà lúc này Diệp Viễn giống như là bị sợ choáng váng, vẫn không nhúc nhích như cũ.
Phong Chỉ Nhu không nghĩtới sẽ xuất hiện loại tình huống này, lực công kích của Thiết Chưởng Phi Hùng vô cùng mạnh, nếu thật sự bị nó vỗ một chưởng, Diệp Viễn làm sao còn mạng nữa?
Mặc dù Phong Chỉ Nhu thích mạnh miệng với Diệp Viễn, nhưng không có nghĩa là nàng thật sự có thể trơ mắt nhìn Diệp Viễn đi chết.
Trong chớp mắt, Thiết Chưởng Phi Hùng đã thoát ra mấy chục trượng, tay gấu to lớn đã đập xuống Diệp Viễn rồi.
Phong Chỉ Nhu cắn răng một cái, thân pháp toàn bộ triển khai chạy về chỗ Diệp Viễn.
“Đinh!”
Thiết Chưởng Phi Hùng tiếp xúc với kiếm của Phong Chỉ Nhu, vậy mà phát ra thanh âm sắt thép kịch liệt va chạm, cọ sát bắn ra tia lửa!
Tay gấu của Thiết Chưởng Phi Hùng bị đẩy ra, mà Phong Chỉ Nhu cũng là lùi lại mấy bước, khí huyết trong lồng ngực cuồn cuộn nhộn nhạo.
Tên thiết chưởng của Thiết Chưởng Phi Hùng này quả nhiên danh bất hư truyền, sức mạnh một đôi tay gấu vậy mà có thể so sánh với pháp khí!
Kiếm của Phong Chỉ Nhu tất nhiên là pháp khí cao cấp, thế nhưng không cách nào lưu lại một chút vết thương bên trên tay gấu!
Lúc này, Diệp Viễn xoay người lại nhìn về phía Phong Chỉ Nhu, cười nói: “Đa tạ Phong sư tỷ cứu ta, nếu đã giao thủ, thì cố mà đưa nó dẫn ra đi.”
“Ngươi! Ngươi lại dám lợi dụng ta!” Phong Chỉ Nhu vô cùng bực bội, lúc này mới kịp phản ứng mình đã bị Diệp Viễn đùa giỡn.
Căn bản không phải Diệp Viễn tránh không khỏi, mà là cố ý không tránh không né, chính là chờ nàng trở lại cứu người.
Hiện tại hiển nhiên không phải lúc nói chuyện trời đất, Thiết Chưởng Phi Hùng đã đánh tới trước mắt, lúc này muốn chạy cũng chạy không thoát.
Đã gọi Thiết Chưởng Phi Hùng, có thể thấy được yêu thú này to lớn mà không vụng về, hành động vô cùng nhanh nhẹn.
Thiết Chưởng Phi Hùng dường như bị chọc giận, lại gào thét một trận, rồi mặc kệ Diệp Viễn, đánh về phía Phong Chỉ Nhu.
Phong Chỉ Nhu lạnh lùng nhìn lướt qua Diệp Viễn, nói ra: “Đợi chút nữa tính sổ với ngươi! Hừ!” Nói xong, Phong Chỉ Nhu rút kiếm quay người, mau chóng chạy đi hướng khác.
Diệp Viễn ha ha cười một tiếng, hô lớn với bóng lưng của Phong Chỉ Nhu: “Phong sư tỷ chú ý cấn thận!”
Nói xong, Diệp Viễn không nhanh không chậm đi về phía hang động.
Thân hình của Thiết Chưởng Phi Hùng cao lớn, lựa chọn hang động đế sử dụng tất nhiên cực kỳ rộng rãi.
Hang động không sâu, Diệp Viễn tiến vào hang động, rất nhanh đã tìm thấy Tang Viên Hoa, khoảng chừng hơn mấy trăm gốc!
“Ha ha! Có những Tang Viên Hoa này rồi, ít nhất có thế bồi dưỡng ra được mấy trăm cường giả Ngưng Tinh Cảnh! Thật sự là xa xỉ!” Diệp Viễn cũng không nghĩ tới bên trong huyệt động này lại có nhiều Tang Viên Hoa như vậy.
Diệp Viễn sở dĩ không chịu từ bỏ Tang Viên Hoa này, thật ra chủ yếu là bởi vì một lời hứa lúc trước hứa với Hô Diên Dũng.
Lúc ấy Phong Nhược Tình cũng đoán được một chút, có điều nàng lại không nghĩ rằng Diệp Viễn có thể thực hiện lời hứa này nhanh như vậy.
Khi ấy Diệp Viễn nói muốn tặng đại lễ cho Hô Diên Dũng, chính là trợ giúp hắn tiến vào Ngưng Tinh cảnh!
Đừng nhìn khoảng cách giữa Linh Dịch tầng chín và Ngưng Tinh cảnh chỉ cách biệt một chút như vậy, nhìn thì giống như tròi biển nối liền nhưng thật ra lại cách xa vạn trượng!
Đối với tuyệt đại đa số võ giả Linh Dịch Cảnh mà nói, điểm cuối cùng trong võ đạo của bọn hắn cũng chính là Linh Dịch tầng chín đỉnh phong.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!