Vòng thi thứ ba, dĩ nhiên là luyện đan.
Cửa ải này không có bất kỳ vận may nào cả, hoàn toàn là so đấu trình độ thực lực.
Có điều Diệp Viễn cũng không lo lắng cho Ninh Tư Ngữ.
Ninh Tư Ngữ bây giờ, đã không còn là Ninh Tư Ngữ trước đây nữa.
Nàng trước sau đã mấy lần nhìn thấy tận mắt đạo cảnh luyện đan của mình, còn có được huấn luyện đặc biệt, nếu như còn không luyện ra được một đan dược cao cấp, vậy thì Diệp Viễn có thể đập đầu tự tử luôn rồi.
Đương nhiên, ngộ tính của Ninh Tư Ngữ cũng là kinh người, Diệp Viễn mới lựa chọn nàng.
Đổi thành người khác, cho dù để bọn họ quan sát đạo cảnh luyện đan, muốn đột nhiên tăng mạnh trong thời gian ngắn, cũng là không làm được.
Phải biết là, lần đầu tiên Ninh Tư Ngữ nhìn thấy Diệp Viễn đạo cảnh luyện đan, cũng đã có thể luyện chế ra được thượng phẩm Tử Ngọ Thiên Tâm Đan.
“Khải Dương, vòng này là điểm mạnh của con, nhất định không thể thua nữa.”
Nhược Hư ngồi không yên, lợi dụng khoảng cách nghỉ ngơi ngắn ngủi, tự mình đi xuống, gọi Tống Khải Dương đến bên người, dặn dò tùy cơ hành động.
Trong mắt Tống Khải Dương hiện lên một tia hoảng loạn, hắn không ngờ được, hôm nay sẽ thua đến triệt để như thế.
Nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn là mắt cao hơn đầu, căn bản không cho vào mắt Luyện Dược Sư cùng cấp.
Nhưng mà bây giờ, hắn lại bại hoàn toàn dưới tay một tiểu nha đầu.
Hắn bắt đầu hoài nghi nhân sinh!
“Sư tôn, con… hai vòng trước cũng là điểm mạnh của con! Hơn nữa, vòng thứ hai, lúc trước con đã tu luyện qua, kết quả…” Tống Khải Dương có chút chán chường nói.
Sắc mặt Nhược Hư trầm xuống, nói: “Mặc dù ta không bắt được chuôi, nhưng hai vòng trước bọn họ nhất định có mánh khoé qua ải! Nhưng mà vòng thứ ba, là luyện đan thật, tiểu tử kia tuyệt đối không có cách nào có thể làm cho nha đầu Ninh Tư Ngữ này thoát thai hoán cốt! Con không cần suy nghĩ nhiều, vòng thứ ba này, chỉ cần phát huy bình thường, thì nhất định sẽ thắng, ngàn vạn lần không được bị hai vòng trước đó ảnh hưởng!”
Tống Khải Dương hít sâu một hơi, gật đầu nói: “Con biết nên làm như thế nào, sư tôn!”
“Con biết cái gì! Nếu như vòng thứ ba này ngươi còn thua nữa, về sau không cần gọi ta là sư tôn!”
Dứt lời, Nhược Hư phẩy tay áo bỏ đi, để lại Tống Khải Dương ngây ra như phỗng.
Ánh mắt của Nhược Hư sao có thể không nhìn ra, tâm tư Tống Khải Dương bây giờ đang dao động?
Cho nên, hắn mới hạ dược mạnh này, để cho Tống Khải Dương tỉnh lại.
Nhược Hư phí không ít tâm tư trên người Tống Khải Dương, sao có thể thật sự cam lòng đuổi hắn ra khỏi sư môn?
“Vòng thứ ba, luyện đan! Đan dược các ngươi phải luyện chế, là Xích lôi Thiên Linh Đan!” Chấp sự nói.
Xích Lôi Thiên Linh Đan là đan dược thuộc tính lôi, độ khó luyện chế rất lớn, gần như có thể so với Liệt Phong Thiên Thạch Đan.
Loại đan dược khó như vậy, đối với mỗi người mà nói, đều là thử thách trước đó chưa từng có.
Có điều, ở vòng thứ ba này, Ninh Tư Ngữ hiển nhiên là chịu thiệt.
Dù sao, nàng mới chỉ là Quy Khư trung kỳ, ở trên thần nguyên chênh lệch không ít.
Những thứ đan dược rất khó luyện chế này, tiêu hao đối với thần nguyên cũng là rất lớn.
“Không biết, vòng thứ ba này Ninh Tư Ngữ có thể tạo ra được kỳ tích nữa hay không!”
“Nếu như không có hai vòng trước, ta cảm thấy Ninh Tư Ngữ nhất định không được. Nhưng mà bây giờ, ta ngược lại rất chờ mong!”
“Đoạn thời gian trước ta nghe nói Ninh Tư Ngữ khổ công luyện Tử Ngọ Thiên Tâm Đan nhưng không có kết quả, Xích Lôi Thiên Linh Đan này so với Tử Ngọ Thiên Tâm Đan khó hơn rất nhiều, nàng có được không?”
“Nếu như Diệp trưởng lão đến luyện đan cũng có thể dạy ra được như vậy, thì ngày mai cổng Diệp phủ, nhất định sẽ bị chen bể.”
…
Hai vòng trước, mọi người cũng không coi trọng Ninh Tư Ngữ, nhưng không ngờ rằng Ninh Tư Ngữ lại thành hắc mã lớn nhất, nghiền tuyển thủ hạt giống đứng đầu Tống Khải Dương đến thương tích đầy mình.
Vòng thứ ba này, mọi người đương nhiên cũng mong đợi.
Nhưng mà một vài người biết nội tình, đã nghe nói qua thực lực đan đạo của Ninh Tư Ngữ, nên có chút hoài nghi.
Bắt đầu luyện đan, tất cả mọi người hết sức chăm chú vùi đầu vào trong luyện đan, nhưng Ninh Tư Ngữ lại không có động.
Diệp Viễn nói cho nàng biết, không nên nóng lòng, trước khi luyện đan, nghĩ lại một chút nhiều lần quan sát lúc trước, cẩn thận nhớ lại Đạo Uẩn, rồi điều chỉnh trạng thái của mình tới đỉnh phong.
Ninh Tư Ngữ đối với Diệp Viễn là nói gì nghe nấy, cho nên nàng không gấp động thủ.
“Hả? Nha đầu kia đang làm cái gì vậy? Nàng là biết mình không luyện chế được, cho nên cố ý làm tâm mình nhiễu loạn?”
Tinh thần Tống Khải Dương chưa định, luôn không bỏ xuống được Ninh Tư Ngữ ở bên kia.
Cử chỉ của Ninh Tư Ngữ cổ quái, đương nhiên rất nhanh rơi vào tầm mắt hắn.
Hắn bây giờ đã có chút hoài nghi nhân sinh, nhìn thấy một màn này càng là kinh nghi bất định.
“Hừ!”
Nhược Hư bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, Tống Khải Dương đột nhiên bừng tỉnh, vùi đầu vào trong luyện đan.
“Đại trưởng lão, hành động này… sợ là không hợp quy củ?” Hiên Vũ bỗng nhiên mở mắt, thản nhiên nói.
Nhược Hư mặt không đỏ, tim không đập, thản nhiên nói: “Lão phu có làm cái gì sao?”
Hắn rõ ràng là đi qua hừ lạnh một tiếng, để cho Tống Khải Dương tập trung tinh thần, bây giờ lại nói khoác mà không biết ngượng, không chịu thừa nhận.
Trưởng lão khác cũng hiểu được hành động này hơi quá, chỉ là bọn họ giận mà không dám nói gì.
Hiên Vũ cứng lại, im lặng không nói.
Da mặt của gia hỏa này, thật sự quá dày.
Diệp Viễn liếc mắt nhìn Nhược Hư, nhưng mà không lên tiếng.
Mà lúc này, Ninh Tư Ngữ bỗng nhiên mở hai mắt ra, bắt đầu luyện đan!
Hai mắt Diệp Viễn tỏa sáng, âm thầm gật đầu.
Ngộ tính của nha đầu kia, còn tốt hơn so với tưởng tượng của hắn.
Chỉ thấy động tác của Ninh Tư Ngữ như nước chảy mây trôi, hành văn liền mạch lưu loát, rất có phong phạm phái đại sư.
Không ít trưởng lão phát ra một tiếng kêu nhẹ, hiển nhiên là bị Ninh Tư Ngữ hấp dẫn.
Trưởng lão có mặt ở đây đều có cảnh giới rất cao, liếc mặt là có thể nhìn ra được cao thấp.
Trạng thái bây giờ của Ninh Tư Ngữ, đã đạt được một loại cảnh giới không linh, tâm không tạp niệm.
Ở dưới trạng thái này, luyện đan hiển nhiên là có thể làm chơi ăn thật.
“Nha đầu Tư Ngữ kia, hình như đúng là khác biệt!”
“Lẽ nào, Diệp trưởng lão thật sự có phương pháp hóa thứ tầm thường thành thần kỳ?”
“Nếu như nha đầu Tư Ngữ kia thật sự có thể luyện chế được Xích Lôi Thiên Linh Đan, vậy thì đúng là lợi hại!”
…
Một đám trưởng lão nhao nhao không ngừng kinh thán, bọn họ biết, Ninh Tư Ngư bây giờ đã khác ngày trước.
Bất luận kết quả cuối cùng thế nào, danh tiếng đệ tử đứng đầu tam tinh này của Tống Khải Dương, sợ rằng sẽ phải chắp tay nhường người rồi.
Trái lại Tống Khải Dương, mặc dù mạnh mẽ tập trung tinh thần, nhưng tâm cảnh đã loạn, rất khó phát huy được toàn bộ thực lực.
Một thân thực lực, e là bị giảm bớt đi nhiều.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Ninh Tư Ngữ bởi vì nguyên nhân cảnh giới không đủ, trên người đổ đầy mồ hôi, có chút hơi cật lực.
Nhưng mà, cả người nàng ở vào một loại trạng thái huyền diệu, căn bản không phát hiện ra.
Trong đầu nàng bây giờ chỉ có một ý niệm, chính là luyện chế ra được đan dược.
Nàng đột nhiên hét một tiếng.
“Ngưng!”
Ở trong tất cả mọi người, nàng là người cuối cùng động thủ, nhưng lại là người hoàn thành trước!
Trong đám người, truyền đến từng tiếng thán phục.
Bọn họ không ngờ được, Ninh Tư Ngữ thật sự luyện chế được Xích Lôi Thiên Linh Đan.
Ngay cả chính nàng, cũng là vẻ mặt kích động nhìn về phía Diệp Viễn.
Nàng biết, tất cả biến hóa, đều là Diệp Viễn mang đến cho nàng.
Diệp Viễn khẽ cười với nàng, tỏ vẻ khẳng định, khiến cho Ninh Tư Ngữ vô cùng kích động.
Không bao lâu sau, đan dược của Tống Khải Dương cũng gần ngưng đan.
Nhưng mà vào lúc mấu chốt, lỗ mũi Diệp Viễn bỗng nhiên phát ra một tiếng hừ lạnh.
Tống Khải Dương giống như bị cái gì đập vào cổ, trong nháy mắt đột nhiên hít thở không thông.
Vòng thi thứ ba, dĩ nhiên là luyện đan.
Cửa ải này không có bất kỳ vận may nào cả, hoàn toàn là so đấu trình độ thực lực.
Có điều Diệp Viễn cũng không lo lắng cho Ninh Tư Ngữ.
Ninh Tư Ngữ bây giờ, đã không còn là Ninh Tư Ngữ trước đây nữa.
Nàng trước sau đã mấy lần nhìn thấy tận mắt đạo cảnh luyện đan của mình, còn có được huấn luyện đặc biệt, nếu như còn không luyện ra được một đan dược cao cấp, vậy thì Diệp Viễn có thể đập đầu tự tử luôn rồi.
Đương nhiên, ngộ tính của Ninh Tư Ngữ cũng là kinh người, Diệp Viễn mới lựa chọn nàng.
Đổi thành người khác, cho dù để bọn họ quan sát đạo cảnh luyện đan, muốn đột nhiên tăng mạnh trong thời gian ngắn, cũng là không làm được.
Phải biết là, lần đầu tiên Ninh Tư Ngữ nhìn thấy Diệp Viễn đạo cảnh luyện đan, cũng đã có thể luyện chế ra được thượng phẩm Tử Ngọ Thiên Tâm Đan.
“Khải Dương, vòng này là điểm mạnh của con, nhất định không thể thua nữa.”
Nhược Hư ngồi không yên, lợi dụng khoảng cách nghỉ ngơi ngắn ngủi, tự mình đi xuống, gọi Tống Khải Dương đến bên người, dặn dò tùy cơ hành động.
Trong mắt Tống Khải Dương hiện lên một tia hoảng loạn, hắn không ngờ được, hôm nay sẽ thua đến triệt để như thế.
Nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn là mắt cao hơn đầu, căn bản không cho vào mắt Luyện Dược Sư cùng cấp.
Nhưng mà bây giờ, hắn lại bại hoàn toàn dưới tay một tiểu nha đầu.
Hắn bắt đầu hoài nghi nhân sinh!
“Sư tôn, con… hai vòng trước cũng là điểm mạnh của con! Hơn nữa, vòng thứ hai, lúc trước con đã tu luyện qua, kết quả…” Tống Khải Dương có chút chán chường nói.
Sắc mặt Nhược Hư trầm xuống, nói: “Mặc dù ta không bắt được chuôi, nhưng hai vòng trước bọn họ nhất định có mánh khoé qua ải! Nhưng mà vòng thứ ba, là luyện đan thật, tiểu tử kia tuyệt đối không có cách nào có thể làm cho nha đầu Ninh Tư Ngữ này thoát thai hoán cốt! Con không cần suy nghĩ nhiều, vòng thứ ba này, chỉ cần phát huy bình thường, thì nhất định sẽ thắng, ngàn vạn lần không được bị hai vòng trước đó ảnh hưởng!”
Tống Khải Dương hít sâu một hơi, gật đầu nói: “Con biết nên làm như thế nào, sư tôn!”
“Con biết cái gì! Nếu như vòng thứ ba này ngươi còn thua nữa, về sau không cần gọi ta là sư tôn!”
Dứt lời, Nhược Hư phẩy tay áo bỏ đi, để lại Tống Khải Dương ngây ra như phỗng.
Ánh mắt của Nhược Hư sao có thể không nhìn ra, tâm tư Tống Khải Dương bây giờ đang dao động?
Cho nên, hắn mới hạ dược mạnh này, để cho Tống Khải Dương tỉnh lại.
Nhược Hư phí không ít tâm tư trên người Tống Khải Dương, sao có thể thật sự cam lòng đuổi hắn ra khỏi sư môn?
“Vòng thứ ba, luyện đan! Đan dược các ngươi phải luyện chế, là Xích lôi Thiên Linh Đan!” Chấp sự nói.
Xích Lôi Thiên Linh Đan là đan dược thuộc tính lôi, độ khó luyện chế rất lớn, gần như có thể so với Liệt Phong Thiên Thạch Đan.
Loại đan dược khó như vậy, đối với mỗi người mà nói, đều là thử thách trước đó chưa từng có.
Có điều, ở vòng thứ ba này, Ninh Tư Ngữ hiển nhiên là chịu thiệt.
Dù sao, nàng mới chỉ là Quy Khư trung kỳ, ở trên thần nguyên chênh lệch không ít.
Những thứ đan dược rất khó luyện chế này, tiêu hao đối với thần nguyên cũng là rất lớn.
“Không biết, vòng thứ ba này Ninh Tư Ngữ có thể tạo ra được kỳ tích nữa hay không!”
“Nếu như không có hai vòng trước, ta cảm thấy Ninh Tư Ngữ nhất định không được. Nhưng mà bây giờ, ta ngược lại rất chờ mong!”
“Đoạn thời gian trước ta nghe nói Ninh Tư Ngữ khổ công luyện Tử Ngọ Thiên Tâm Đan nhưng không có kết quả, Xích Lôi Thiên Linh Đan này so với Tử Ngọ Thiên Tâm Đan khó hơn rất nhiều, nàng có được không?”
“Nếu như Diệp trưởng lão đến luyện đan cũng có thể dạy ra được như vậy, thì ngày mai cổng Diệp phủ, nhất định sẽ bị chen bể.”
…
Hai vòng trước, mọi người cũng không coi trọng Ninh Tư Ngữ, nhưng không ngờ rằng Ninh Tư Ngữ lại thành hắc mã lớn nhất, nghiền tuyển thủ hạt giống đứng đầu Tống Khải Dương đến thương tích đầy mình.
Vòng thứ ba này, mọi người đương nhiên cũng mong đợi.
Nhưng mà một vài người biết nội tình, đã nghe nói qua thực lực đan đạo của Ninh Tư Ngữ, nên có chút hoài nghi.
Bắt đầu luyện đan, tất cả mọi người hết sức chăm chú vùi đầu vào trong luyện đan, nhưng Ninh Tư Ngữ lại không có động.
Diệp Viễn nói cho nàng biết, không nên nóng lòng, trước khi luyện đan, nghĩ lại một chút nhiều lần quan sát lúc trước, cẩn thận nhớ lại Đạo Uẩn, rồi điều chỉnh trạng thái của mình tới đỉnh phong.
Ninh Tư Ngữ đối với Diệp Viễn là nói gì nghe nấy, cho nên nàng không gấp động thủ.
“Hả? Nha đầu kia đang làm cái gì vậy? Nàng là biết mình không luyện chế được, cho nên cố ý làm tâm mình nhiễu loạn?”
Tinh thần Tống Khải Dương chưa định, luôn không bỏ xuống được Ninh Tư Ngữ ở bên kia.
Cử chỉ của Ninh Tư Ngữ cổ quái, đương nhiên rất nhanh rơi vào tầm mắt hắn.
Hắn bây giờ đã có chút hoài nghi nhân sinh, nhìn thấy một màn này càng là kinh nghi bất định.
“Hừ!”
Nhược Hư bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, Tống Khải Dương đột nhiên bừng tỉnh, vùi đầu vào trong luyện đan.
“Đại trưởng lão, hành động này… sợ là không hợp quy củ?” Hiên Vũ bỗng nhiên mở mắt, thản nhiên nói.
Nhược Hư mặt không đỏ, tim không đập, thản nhiên nói: “Lão phu có làm cái gì sao?”
Hắn rõ ràng là đi qua hừ lạnh một tiếng, để cho Tống Khải Dương tập trung tinh thần, bây giờ lại nói khoác mà không biết ngượng, không chịu thừa nhận.
Trưởng lão khác cũng hiểu được hành động này hơi quá, chỉ là bọn họ giận mà không dám nói gì.
Hiên Vũ cứng lại, im lặng không nói.
Da mặt của gia hỏa này, thật sự quá dày.
Diệp Viễn liếc mắt nhìn Nhược Hư, nhưng mà không lên tiếng.
Mà lúc này, Ninh Tư Ngữ bỗng nhiên mở hai mắt ra, bắt đầu luyện đan!
Hai mắt Diệp Viễn tỏa sáng, âm thầm gật đầu.
Ngộ tính của nha đầu kia, còn tốt hơn so với tưởng tượng của hắn.
Chỉ thấy động tác của Ninh Tư Ngữ như nước chảy mây trôi, hành văn liền mạch lưu loát, rất có phong phạm phái đại sư.
Không ít trưởng lão phát ra một tiếng kêu nhẹ, hiển nhiên là bị Ninh Tư Ngữ hấp dẫn.
Trưởng lão có mặt ở đây đều có cảnh giới rất cao, liếc mặt là có thể nhìn ra được cao thấp.
Trạng thái bây giờ của Ninh Tư Ngữ, đã đạt được một loại cảnh giới không linh, tâm không tạp niệm.
Ở dưới trạng thái này, luyện đan hiển nhiên là có thể làm chơi ăn thật.
“Nha đầu Tư Ngữ kia, hình như đúng là khác biệt!”
“Lẽ nào, Diệp trưởng lão thật sự có phương pháp hóa thứ tầm thường thành thần kỳ?”
“Nếu như nha đầu Tư Ngữ kia thật sự có thể luyện chế được Xích Lôi Thiên Linh Đan, vậy thì đúng là lợi hại!”
…
Một đám trưởng lão nhao nhao không ngừng kinh thán, bọn họ biết, Ninh Tư Ngư bây giờ đã khác ngày trước.
Bất luận kết quả cuối cùng thế nào, danh tiếng đệ tử đứng đầu tam tinh này của Tống Khải Dương, sợ rằng sẽ phải chắp tay nhường người rồi.
Trái lại Tống Khải Dương, mặc dù mạnh mẽ tập trung tinh thần, nhưng tâm cảnh đã loạn, rất khó phát huy được toàn bộ thực lực.
Một thân thực lực, e là bị giảm bớt đi nhiều.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Ninh Tư Ngữ bởi vì nguyên nhân cảnh giới không đủ, trên người đổ đầy mồ hôi, có chút hơi cật lực.
Nhưng mà, cả người nàng ở vào một loại trạng thái huyền diệu, căn bản không phát hiện ra.
Trong đầu nàng bây giờ chỉ có một ý niệm, chính là luyện chế ra được đan dược.
Nàng đột nhiên hét một tiếng.
“Ngưng!”
Ở trong tất cả mọi người, nàng là người cuối cùng động thủ, nhưng lại là người hoàn thành trước!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!