Sâu trong Thần Vẫn Sơn Mạch, Côn Ngô chậm rãi mở hai mắt ra, lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Ấy, tiểu tử kia, thế mà trở về rồi! Mới qua trăm năm, tiểu tử này đã có năng lực trở về rồi?”
Ánh mắt Côn Ngô lộ ra vẻ nghi hoặc, đối với sự trở về của Diệp Viễn cảm thấy vô cùng nghi hoặc, hiếu kỳ.
Côn Ngô đương nhiên biết, trăm năm ở Thông Thiên Giới, không khác nào trong nháy mắt.
Theo lý thuyết, có lẽ bây giờ đã tu luyện tới gần trung Động Huyền hậu kỳ.
Thực lực này, muốn trở về, đương nhiên là khó như lên trời.
Có điều, trên mặt hắn lộ ra một tia nghiền ngẫm sâu sắc, cười nói: “Có điều e là sợ rằng hắn cũng không ngờ được, Tiên Lâm Vực này đã xuất hiện người thứ hai có được sự công nhận của thiên đạo? Cơ hội trở về lần này cũng vừa khớp, không biết hai người này va chạm, ai thắng ai thua đây!”
…
Sắc mặt tất cả mọi người trong Chấp Pháp Đường ngưng trọng.
Sắc mặt Phương Thiên tái nhợt, ánh mắt lộ ra thần sắc tuyệt vọng.
Xem ra là đã bị thương rất nặng.
Thiên Ly ở một bên, sắc mặt cũng không khá hơn hắn chút nào.
Sau khi Diệp Viễn rời khỏi, cách đây không lâu Phương Thiên và Thiên Ly đều đã đột phá gông cùm xiềng xích, đạt được Quy Khư Thần Cảnh.
Trong thế giới Tiên Lâm này, ai còn có thể uy hiếp được bọn họ, thậm chí còn đánh Phương Thiên trọng thương?
“Phương lão đầu, bây giờ chúng ta nên làm cái gì đây? Chỉ có ngươi là nhiều mưu mô chước quỷ, ngươi nói gì đi!” Thiên Ly bực mình nói.
Phương Thiên thở dài nói: “Thực lực của Diệp Viễn, ngươi đã từng được chứng kiến! Hắn chỉ dùng một ngón tay, liền giết chết hàng ngàn hàng vạn Ma tộc, trấn áp Thiên Ma Thần Tạp Nặc! Lúc đó, Diệp Viễn mới chỉ là Động Huyền Sơ kỳ. Nhưng mà Thiên Nguyệt Tà Thần đã là Quy Khư đại viên mãn, thực lực của hắn so với Diệp Viễn lúc trước còn mạnh hơn! Ở trước mặt thực lực này, bất kỳ mưu kế gì cũng đều là phí công!”
Thiên Ly vội la lên: “Vậy… vậy chúng ta cứ ngoan ngoãn giao Nguyệt nha đầu ra sao? Nếu như Diệp Viễn trở về, hắn nhất định sẽ tiêu diệt toàn bộ Tiên Lâm Vực!”
Phương Thiên cắn răng nghiến lợi nói: “Đương nhiên không thể giao! Cùng lắm, lão phu lấy cái mạng già này ra, liều với hắn!”
Thiên Ly bỗng nhiên thở dài nói: “Ai, nếu như Diệp Viễn trở lại thì tốt rồi! hắn nhất định một tát là đập chết Thiên Nghiệt Tà Thần chết tiệt này!”
Phương Thiên cũng than thở: “Cho dù Diệp Viễn ở đây, cũng không thể là đối thủ của hắn. Hai người bọn họ đều có được sự công nhận của thiên đạo, nhưng mà Diệp Viễn đột phá thần đạo bất quá mới trăm năm, sao có thể là đối thủ của Thiên Nghiệt Tà Thần?”
Thiên Ly tức giận nói: “Thiên đạo đúng là mù rồi mà, vì sao lại công nhận với loại tà ác này chứ?”
Phương Thiên than thở: “Thiên đạo vô tình, chỉ cần có thể đạt được yêu cầu, đương nhiên sẽ được nó thừa nhận.”
Phương Thiên cũng coi như là nhìn trộm được một phần thiên đạo, nhưng hắn nhìn trộm được thiên đạo, so với có được sự công nhận của thiên đạo, chênh lệch quá lớn.
Thiên Ly và Phương Thiên nhìn nhau, đều lộ ra thần sắc bất đắc dĩ.
Bọn họ đã là người có thực lực mạnh nhất ở thế giới Tiên Lâm, nhưng ở trước mặt Thiên Nghiệt Tà Thần lại không là gì cả.
Dù là không có sức mạnh thiên đạo giúp đỡ, Thiên Nghiệt Tà Thần cũng đủ nghiền ép bọn họ.
Nhắc tới Thiên Nghiệt Tà Thần, Diệp Viễn cũng là không kịp chuẩn bị.
Thiên Nghiệt Tà Thần chính là sự tồn tại cực kỳ lâu đời, đã có cách đây ba mươi vạn năm.
Ba mươi vạn năm trước đó, Thiên Nghiệt Tà Thần có thể nói là cường giả thiên tài nhất trong thời đại đó, một thân phương pháp thông thiên triệt để, quét ngang thời đại.
Chỉ có Thiên Nghiệt Tà Thần thích giết chóc thành tính, con đường quật khởi của hắn chính là một đường giết chóc vô hạn.
Không biết có bao nhiêu cường giả đã bỏ mạng dưới tay hắn.
Hơn nữa Thiên Nghiệt Tà Thần vô cùng háo sắc, có một lần hắn phát rồ mà cưỡng hiếp con gái của một người mạnh nhất lúc đó.
Lần này, thực sự là chọc thủng trời.
Thiên Nghiệt Tà Thần đạt được cấp độ nhân thần cùng phẫn uất, trực tiếp dẫn đến nhiều người tức giận.
Người mạnh nhất kia tập hơn mười vị cường giả, hợp lực vây giết Thiên Nghiệt Tà Thần.
Trận chiến kia, đánh đến trời đất điên đảo, hơn mười cường giả thần đạo chết trận, cuối cùng vẫn không thể giết được Thiên Nghiệt Tà Thần.
Người mạnh nhất kia làm hắn bị thương nặng, đồng thời phong ấn hắn.
Nhưng mà, một đời cường giả qua đi, chẳng ai ngờ được Thiên Nghiệt Tà Thần chẳng những không chết mà còn sống đến bây giờ!
Lúc thiên đạo điêu tàn, Thiên Nghiệt Tà Thần cũng từng bị áp chế tu vi.
Nhưng mà theo thiên đạo càng ngày càng cường thịnh, Thiên Nghiệt Tà Thần lại dựa vào tư chất nghịch thiên của mình, chẳng những không lâu trước đây đạt được Quy Khư đại viên mãn mà còn có được sự công nhận của thiên đạo.
Lần này, phong ấn kia sao có thể phong ấn hắn được nữa?
Ngay ít ngày trước, Thiên Nghiệt Tà Thần phá phong ấn mà ra, chấn động khắp thiên hạ
Chấn Pháp Đường nhìn thấy thiên đạo có dị tượng, đương nhiên sẽ đến nơi phong ấn kiểm tra, ai ngờ vừa vặn đụng phải Thiên Nghiệt Tà Thần.
Trong nháy mắt khi Thiên Nghiệt Tà Thần nhìn thấy Nguyệt Mộng Ly, hai mắt Thiên Nghiệt Tà Thần liền sáng lên, đem lòng yêu nàng.
Không sai, chính là yêu nàng!
Tư sắc của Nguyệt Mộng Ly, so với con gái của người mạnh nhất kia còn hơn rất nhiều.
Lập tức, Thiên Nghiệt Tà Thần liền muốn cưới Nguyệt Mộng Ly.
Phương Thiên và Thiên Ly nào có thể để cho Thiên Nghiệt Tà Thần thực hiện được, trực tiếp xông lên đại chiến với hắn.
Nhưng mà bọn họ sao có thể là đối thủ của Thiên Nghiệt Tà Thần, vừa đối mặt, Phương Thiên liền bị thương nặng.
Nguyệt Mộng Ly lấy cái chết ra ép hắn, hắn mới không đánh chết hai người tại chỗ.
Có điều Thiên Nghiệt Tà Thần cũng không phải ăn chay, hắn nói nếu Nguyệt Mộng Ly dám cự tuyệt, hắn sẽ giết toàn bộ cường giả thần đạo ở Chấp Pháp Đường.
Trong tình thế cấp bách Nguyệt Mộng Ly nhanh trí nói với Thiên Nghiệt Tà Thần, muốn cưới nàng thì được, nhưng mà nhất định phải cưới hỏi đàng hoàng, để cho khắp thiên hạ đều biết.
Nàng và Thiên Nghiệt Tà Thần ước định, một tháng sau, quang minh chính đại tới Chấp Pháp Đường cười nàng làm vợ.
Thiên Nghiệt Tà Thần đồng ý, nhưng hắn lại phong kín đường đi thông với Thần Vẫn Sơn Mạch.
Hiển nhiên, bên trong Thần Vẫn Sơn Mạch, có thứ đến hắn cũng kiêng kỵ.
Nhưng mà cứ như vậy, Nguyệt Mộng Ly liền không có đường lui.
Hôm nay chính là thời hạn một tháng, cao tầng Chấp Pháp Đường thương lượng một tháng, cũng không thương lượng ra được kết quả gì.
Kết quả cuối cùng chính là ngồi chờ chết.
Bên dưới, trong ánh mắt Nguyệt Mộng Ly lộ ra thần sắc dứt khoát, nói: “Nhị vị tiền bối đừng tranh chấp nữa, Ly Nhi đã có biện pháp!”
Nàng khiến cho tất cả mọi người hai mắt tỏa sáng.
Thiên Ly gấp gấp nói: “Biện pháp gì, Nguyệt nha đầu, ngươi mau nói!”
Nguyệt Mộng Ly nói: “Thiên Nghiệt Tà Thần chính là vì phải lấy được ta, chờ hắn tới, ta sẽ lấy cái chết uy hiếp, để cho hắn thả mọi người vào Thần Vẫn Sơn Mạch! Chỉ cần mọi người có thể đi vào Thần Vẫn Sơn Mạch, là an toàn rồi!”
Thiên Ly biến sắc nói: “Không được! Tuyệt đối không được! Nếu như ngươi chết, chúng ta làm sap giao phó được với Diệp Viễn?”
Thiên Ly nào không rõ, Nguyệt Mộng Ly đây là ôm tâm chết, muốn hi sinh chính mình để cứu những người bọn họ.
Nếu cứ như vậy, cho dù bọn họ có thể sống sót, nhưng tương lai làm sao đối mặt được với Diệp Viễn?
Diệp Viễn giao phó Nguyệt Mộng Ly cho bọn họ, bọn họ lại không bảo hộ được nàng.
Nguyệt Mộng Ly dứt khoát nói: “Nhị vị tiền bối còn có biện pháp tốt hơn không? Mọi người yên tâm, Viễn ca là người thông tình đạt lý, huynh ấy sẽ không trách mọi người.”
“Ly Nhi tốt của ta, Thiên Nghiệt ca ca của nàng tới cưới nàng đây!”
Đúng lúc này, giọng nói của Thiên Nguyệt Tà Thần vang lên khắp vùng không gian.
Sâu trong Thần Vẫn Sơn Mạch, Côn Ngô chậm rãi mở hai mắt ra, lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Ấy, tiểu tử kia, thế mà trở về rồi! Mới qua trăm năm, tiểu tử này đã có năng lực trở về rồi?”
Ánh mắt Côn Ngô lộ ra vẻ nghi hoặc, đối với sự trở về của Diệp Viễn cảm thấy vô cùng nghi hoặc, hiếu kỳ.
Côn Ngô đương nhiên biết, trăm năm ở Thông Thiên Giới, không khác nào trong nháy mắt.
Theo lý thuyết, có lẽ bây giờ đã tu luyện tới gần trung Động Huyền hậu kỳ.
Thực lực này, muốn trở về, đương nhiên là khó như lên trời.
Có điều, trên mặt hắn lộ ra một tia nghiền ngẫm sâu sắc, cười nói: “Có điều e là sợ rằng hắn cũng không ngờ được, Tiên Lâm Vực này đã xuất hiện người thứ hai có được sự công nhận của thiên đạo? Cơ hội trở về lần này cũng vừa khớp, không biết hai người này va chạm, ai thắng ai thua đây!”
…
Sắc mặt tất cả mọi người trong Chấp Pháp Đường ngưng trọng.
Sắc mặt Phương Thiên tái nhợt, ánh mắt lộ ra thần sắc tuyệt vọng.
Xem ra là đã bị thương rất nặng.
Thiên Ly ở một bên, sắc mặt cũng không khá hơn hắn chút nào.
Sau khi Diệp Viễn rời khỏi, cách đây không lâu Phương Thiên và Thiên Ly đều đã đột phá gông cùm xiềng xích, đạt được Quy Khư Thần Cảnh.
Trong thế giới Tiên Lâm này, ai còn có thể uy hiếp được bọn họ, thậm chí còn đánh Phương Thiên trọng thương?
“Phương lão đầu, bây giờ chúng ta nên làm cái gì đây? Chỉ có ngươi là nhiều mưu mô chước quỷ, ngươi nói gì đi!” Thiên Ly bực mình nói.
Phương Thiên thở dài nói: “Thực lực của Diệp Viễn, ngươi đã từng được chứng kiến! Hắn chỉ dùng một ngón tay, liền giết chết hàng ngàn hàng vạn Ma tộc, trấn áp Thiên Ma Thần Tạp Nặc! Lúc đó, Diệp Viễn mới chỉ là Động Huyền Sơ kỳ. Nhưng mà Thiên Nguyệt Tà Thần đã là Quy Khư đại viên mãn, thực lực của hắn so với Diệp Viễn lúc trước còn mạnh hơn! Ở trước mặt thực lực này, bất kỳ mưu kế gì cũng đều là phí công!”
Thiên Ly vội la lên: “Vậy… vậy chúng ta cứ ngoan ngoãn giao Nguyệt nha đầu ra sao? Nếu như Diệp Viễn trở về, hắn nhất định sẽ tiêu diệt toàn bộ Tiên Lâm Vực!”
Phương Thiên cắn răng nghiến lợi nói: “Đương nhiên không thể giao! Cùng lắm, lão phu lấy cái mạng già này ra, liều với hắn!”
Thiên Ly bỗng nhiên thở dài nói: “Ai, nếu như Diệp Viễn trở lại thì tốt rồi! hắn nhất định một tát là đập chết Thiên Nghiệt Tà Thần chết tiệt này!”
Phương Thiên cũng than thở: “Cho dù Diệp Viễn ở đây, cũng không thể là đối thủ của hắn. Hai người bọn họ đều có được sự công nhận của thiên đạo, nhưng mà Diệp Viễn đột phá thần đạo bất quá mới trăm năm, sao có thể là đối thủ của Thiên Nghiệt Tà Thần?”
Thiên Ly tức giận nói: “Thiên đạo đúng là mù rồi mà, vì sao lại công nhận với loại tà ác này chứ?”
Phương Thiên than thở: “Thiên đạo vô tình, chỉ cần có thể đạt được yêu cầu, đương nhiên sẽ được nó thừa nhận.”
Phương Thiên cũng coi như là nhìn trộm được một phần thiên đạo, nhưng hắn nhìn trộm được thiên đạo, so với có được sự công nhận của thiên đạo, chênh lệch quá lớn.
Thiên Ly và Phương Thiên nhìn nhau, đều lộ ra thần sắc bất đắc dĩ.
Bọn họ đã là người có thực lực mạnh nhất ở thế giới Tiên Lâm, nhưng ở trước mặt Thiên Nghiệt Tà Thần lại không là gì cả.
Dù là không có sức mạnh thiên đạo giúp đỡ, Thiên Nghiệt Tà Thần cũng đủ nghiền ép bọn họ.
Nhắc tới Thiên Nghiệt Tà Thần, Diệp Viễn cũng là không kịp chuẩn bị.
Thiên Nghiệt Tà Thần chính là sự tồn tại cực kỳ lâu đời, đã có cách đây ba mươi vạn năm.
Ba mươi vạn năm trước đó, Thiên Nghiệt Tà Thần có thể nói là cường giả thiên tài nhất trong thời đại đó, một thân phương pháp thông thiên triệt để, quét ngang thời đại.
Chỉ có Thiên Nghiệt Tà Thần thích giết chóc thành tính, con đường quật khởi của hắn chính là một đường giết chóc vô hạn.
Không biết có bao nhiêu cường giả đã bỏ mạng dưới tay hắn.
Hơn nữa Thiên Nghiệt Tà Thần vô cùng háo sắc, có một lần hắn phát rồ mà cưỡng hiếp con gái của một người mạnh nhất lúc đó.
Lần này, thực sự là chọc thủng trời.
Thiên Nghiệt Tà Thần đạt được cấp độ nhân thần cùng phẫn uất, trực tiếp dẫn đến nhiều người tức giận.
Người mạnh nhất kia tập hơn mười vị cường giả, hợp lực vây giết Thiên Nghiệt Tà Thần.
Trận chiến kia, đánh đến trời đất điên đảo, hơn mười cường giả thần đạo chết trận, cuối cùng vẫn không thể giết được Thiên Nghiệt Tà Thần.
Người mạnh nhất kia làm hắn bị thương nặng, đồng thời phong ấn hắn.
Nhưng mà, một đời cường giả qua đi, chẳng ai ngờ được Thiên Nghiệt Tà Thần chẳng những không chết mà còn sống đến bây giờ!
Lúc thiên đạo điêu tàn, Thiên Nghiệt Tà Thần cũng từng bị áp chế tu vi.
Nhưng mà theo thiên đạo càng ngày càng cường thịnh, Thiên Nghiệt Tà Thần lại dựa vào tư chất nghịch thiên của mình, chẳng những không lâu trước đây đạt được Quy Khư đại viên mãn mà còn có được sự công nhận của thiên đạo.
Lần này, phong ấn kia sao có thể phong ấn hắn được nữa?
Ngay ít ngày trước, Thiên Nghiệt Tà Thần phá phong ấn mà ra, chấn động khắp thiên hạ
Chấn Pháp Đường nhìn thấy thiên đạo có dị tượng, đương nhiên sẽ đến nơi phong ấn kiểm tra, ai ngờ vừa vặn đụng phải Thiên Nghiệt Tà Thần.
Trong nháy mắt khi Thiên Nghiệt Tà Thần nhìn thấy Nguyệt Mộng Ly, hai mắt Thiên Nghiệt Tà Thần liền sáng lên, đem lòng yêu nàng.
Không sai, chính là yêu nàng!
Tư sắc của Nguyệt Mộng Ly, so với con gái của người mạnh nhất kia còn hơn rất nhiều.
Lập tức, Thiên Nghiệt Tà Thần liền muốn cưới Nguyệt Mộng Ly.
Phương Thiên và Thiên Ly nào có thể để cho Thiên Nghiệt Tà Thần thực hiện được, trực tiếp xông lên đại chiến với hắn.
Nhưng mà bọn họ sao có thể là đối thủ của Thiên Nghiệt Tà Thần, vừa đối mặt, Phương Thiên liền bị thương nặng.
Nguyệt Mộng Ly lấy cái chết ra ép hắn, hắn mới không đánh chết hai người tại chỗ.
Có điều Thiên Nghiệt Tà Thần cũng không phải ăn chay, hắn nói nếu Nguyệt Mộng Ly dám cự tuyệt, hắn sẽ giết toàn bộ cường giả thần đạo ở Chấp Pháp Đường.
Trong tình thế cấp bách Nguyệt Mộng Ly nhanh trí nói với Thiên Nghiệt Tà Thần, muốn cưới nàng thì được, nhưng mà nhất định phải cưới hỏi đàng hoàng, để cho khắp thiên hạ đều biết.
Nàng và Thiên Nghiệt Tà Thần ước định, một tháng sau, quang minh chính đại tới Chấp Pháp Đường cười nàng làm vợ.
Thiên Nghiệt Tà Thần đồng ý, nhưng hắn lại phong kín đường đi thông với Thần Vẫn Sơn Mạch.
Hiển nhiên, bên trong Thần Vẫn Sơn Mạch, có thứ đến hắn cũng kiêng kỵ.
Nhưng mà cứ như vậy, Nguyệt Mộng Ly liền không có đường lui.
Hôm nay chính là thời hạn một tháng, cao tầng Chấp Pháp Đường thương lượng một tháng, cũng không thương lượng ra được kết quả gì.
Kết quả cuối cùng chính là ngồi chờ chết.
Bên dưới, trong ánh mắt Nguyệt Mộng Ly lộ ra thần sắc dứt khoát, nói: “Nhị vị tiền bối đừng tranh chấp nữa, Ly Nhi đã có biện pháp!”
Nàng khiến cho tất cả mọi người hai mắt tỏa sáng.
Thiên Ly gấp gấp nói: “Biện pháp gì, Nguyệt nha đầu, ngươi mau nói!”