“Ha ha ha, cuối cùng các người cũng đến rồi!”
Diệp Viễn nhìn thấy Tiểu Bạng Tử, trực tiếp đến ôm lấy hắn.
Đã lâu không gặp, Diệp Viễn cũng là vô cùng kích động.
Ninh Tư Ngữ ở một bên chậc chậc kêu kỳ lạ, ở trong mắt nàng, Diệp Viễn vẫn luôn mà một bộ phong phạm cao thủ, không ngờ được lại có một một mặt như thế này.
Tạ Tĩnh Nghi kích động, sắc mặt có chút đỏ lên, nói: “Huynh đệ tốt, ta sắp nhớ ngươi chết rồi!”
“Diệp… Diệp đại ca!” Lương Uyển Như có chút ngượng ngừng, nhưng mà vô cùng mừng rỡ.
Diệp Viễn cười nói: “Uyển Như muội tử, muội tiến bộ không nhỏ đấy! Ha ha!”
Lương Uyển Như cười nói: “Còn không phải là nhờ đan dược Diệp đại ca để lại cho ta sao? Nếu không thì dựa vào tư chất của Uyển Như, nào có thể đột phá nhanh như vậy?”
Lúc này, Lương Uyển Như đã đột phá đến Khuy Thiên Thần Cảnh, có thể nói là tiến bộ thần tốc.
Diệp Viễn đã sớm nói rõ với Lương Uyển Như, hắn coi nàng như huynh muội.
Mặc dù tình cảm trong lòng Lương Uyển Như còn chưa phai mờ, nhưng mà cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thật này.
Tiêu Phong ở một bên vô cùng kinh thán, cười khổ nói: “Lão Phu thật là không ngờ được, tiểu tử nhà ngươi lại mở Diệu Thủ Trai này! Bây giờ nghĩ một chút, trừ ngươi ra, còn ai dám xưng là cầu được ước thấy?”
Diệp Viễn cười ha ha một tiếng nói: “Hành động này của ta cũng là bất đắc dĩ, điều kiện để đi vào nội thành quá hà khắc. Bất đắc dĩ nên mới làm cho thanh thế lớn một chút, hấp dẫn các người đến đây.”
Tiêu Phong cười khổ nói: “Thanh thế này của ngươi cũng không nhỏ, bây giờ, bao nhiêu thế lực lớn ở nội thành đều biết, ngoại thành có một hiệu thuốc cầu được ước thấy!”
Trong mắt Ninh Tư Ngữ lập tức quay tròn, lúc này mới hiểu chuyện, hóa ra Diệp Viễn treo bảng hiệu này, là vì hấp dẫn ba người này tới!
Lần đầu tiên nàng gặp Diệp Viễn, cảm thấy tên gia hỏa này vô cùng ngông cuồng.
Nhưng mà ở chung một thời gian, nàng phát hiện, Diệp Viễn cũng không phải loại người cuồng vọng kia, không khỏi thấy có chút kỳ quái, vì sao Diệp Viễn lại treo một bảng hiệu ngông cuồng như vậy.
Không ngờ được, lại là dẫn bạn hắn ở nội thành ra!
Ninh Tư Ngữ không khỏi có chút cạn lời, cũng chỉ có loại trâu bò như Diệp Viễn mới có thể dùng loại phương pháp kỳ lạ này để đạt được mục đích đi?
Đổi thành người khác, rõ ràng ở trong một tòa thành, nhưng nội thành và ngoại thành lại có thể ngăn cản bọn họ cả đời!
Lúc Diệp Viễn chọn một mình đối chọi năm đại thế lực, thực sự là soái đến bùng nổ.
Khi đó Diệp Viễn cho nàng một loại cảm giác, đó chính là vô địch!
Đan đạo vô địch!
Diệp Viễn nhún nhún vai nói: “Đây cũng chuyện không có cách nào cả, các người cũng biết, con người của ta thực ra cũng rất khiêm tốn.”
Nghe lời này, ba người không nhịn được trợn mắt trừng một cái.
Tiêu Phong dựng râu trợn mắt nói: “Tiểu tử nhà ngươi, suýt chút nữa lật cả cái vương thành Võ Mông lên trời, lại còn dám nói mình khiêm tốn!”
“Ha ha, đó là ngoài ý muốn!” Diệp Viễn cười nói.
Tiêu Phong chỉ là đùa một chút, cũng không có tiếp tục cười nhạo Diệp Viễn chuyện này, hắn biết chuyện ở vương thành Võ Mông không thể trách Diệp Viễn.
Diệp Viễn cao ngạo, hoàn toàn là bị ép ra.
“Có điều, lá gan người lớn thật, lại dám len lén trở lại hoàng thành Thiên Ưng! Tần Hiểu ở Võ Tháp vẫn còn có chút thế lực, ngươi phải cẩn thận một chút! Chuyện ngươi trở về, một khi bị hắn biết, nhất định sẽ nghĩ biện pháp đối phó ngươi!” Tiêu Phong nói.
Diệp Viễn bĩu môi, khinh thường nói: “Cái mạng chó của hắn, ta sớm muộn gì cũng thu. Mặc dù bây giờ chưa thể đối phó hắn, nhưng mà hắn muốn giết ta thì còn chưa đủ sức!”
Hai mắt Tiêu Phong tỏa sáng, mấy năm nay Diệp Viễn phiêu bạt bên ngoài, lại có không có ít kỳ ngộ!
Lúc này, Tiêu Phong mới phát hiện, cảnh giới Diệp Viễn đã đột phá đến Quy Khư Thần Cảnh.
Tốc độ tu luyện này, không khỏi có chút quá nhanh đi?
Lúc trước sau khi hắn rời đi, mới là Khuy Thiên sơ kỳ!
Thời gian trước sau chưa đến mười năm, thế mà đã trực tiếp đột phá một cảnh giới lớn.
“Ha ha, tiểu tử, ngươi đúng không thể dùng lý thường để tính mà! Được rồi, nếu như chúng ta đã tìm được ngươi vậy thì liền theo chúng ta đi nội thành đi!” Tiêu Phong cười nói.
Dựa vào thực lực của Vạn Bảo Lâu, để cho Diệp Viễn đi vào nội thành, đương nhiên là không nói chơi.
Diệp Viễn cười nói: “Không vội, ta dùng loại phương pháp này vội vã gặp các ngươi, thật ra còn có chuyện quan trọng hơn.”
Tiêu Phong nghi hoặc nói: “Chuyện gì?”
Diệp Viễn lấy ra một hộp ngọc, đưa cho Tạ Tinh Nghi nói: “Bạng Tử, đây là lời hứa với ngươi! Hôm nay, ta có thể hoàn thành nó rồi!”
Cả người Tạ Tĩnh Nghi chấn động, không dám tin nói: “Đây… đây chẳng lẽ là…”
Hắn chợt nhớ tới, trước đây khi hắn vừa mới tỉnh, Diệp Viễn nói cho hắn biết, nhất định sẽ tìm được biện pháp giúp hắn khôi phục thần hải.
Lúc đó, Tạ Tĩnh Nghi căn bản không thèm để ý, cho rằng Diệp Viễn chỉ là vì an ủi hắn, nên mới nói như vậy.
Lẽ nào… Gia hỏa này thật sự làm được?
Đây sao có thể?
Mấy năm nay, Tiêu Phong, thậm chí tìm cả đan thần tứ tinh của Vạn Bảo Lâu giúp hắn chẩn bệnh, thật sự không ai có thể chữa được!
Toàn bộ thần hải của hắn hầu như đều bị tổn hại, căn bản không có cách nào khôi phục được.
Thậm chí Tiêu Phong còn tổn hao một cái giá lớn, mời trưởng lão Đan Tháp xuất thủ, cũng không được như ý nguyện.
Mấy năm nay, Tạ Tĩnh Nghi thật sự rất chán chường.
Trở thành một phế nhân, đây không phải là cuộc sống mà hắn muốn.
Hắn không có nhà, không có người yêu, bây giờ đến cả tu vi cũng không có, điều này khiến hắn gần như tuyệt vọng.
Mấy năm nay, hầu như mỗi ngày hắn đều mượn rượu giải sầu.
Tiêu Phong thấy hắn như thế, cũng là không có cách nào.
Diệp Viễn cười nói: “Huynh đệ tốt, ngươi là bởi vì ta mới biến thành thế này! Không chữa được cho ngươi, cả đời này của ta tâm cũng khó an. Đừng kích động như vậy, ha ha, cũng là ngươi có phúc đi, bây giờ, đan đạo của ta lại tăng thêm một bậc rồi!”
Bắp thịt trên mặt Tiểu Bạng Tử run rẩy, một là kích động, một là vì cảm động.
Có được huynh đệ như vậy, còn cầu mong gì?
Tiêu Phong ở một bên cả người chấn động, không dám tin nói: “Ngươi… ngươi thật sự làm được? Thật ra hôm nay ta đưa Tạ Tĩnh Nghi tới, chính là muốn thử thời vận. Tiểu tử nhà ngươi… đan đạo đã đi tới bước kia rồi?”
Diệp Viễn lắc đầu nói: “Ta cũng không biết, có điều… hình như đã bước vào một cảnh giới khác. Cụ thể là cái gì, ra cũng không nói rõ được.”
Tiêu Phong hít một hơi khí lạnh, hắn biết, lúc đầu khi Diệp Viễn ở Động Huyền Thần Cảnh, lý giải đối với đan đạo cũng đã vô cùng tinh thâm.
Bây giờ bước vào một cảnh giới khác, vậy thì đó là thế giới không thể tưởng tượng được đến mức nào chứ!
Biết sự tồn tại của đạo cảnh Luyện Dược Sư, chỉ là một số rất ít.
Hiên Vũ dược sư cũng chỉ là ở trong tình huống ngẫu nhiên, mới nghe nói đến cảnh giới này.
Ngay cả Vô Trần, cũng đều không biết về cảnh giới đạo cảnh này.
Nhưng mà lúc này Ninh Tư Ngữ ở một bên đã vô cùng chắc chắn, một cảnh giới khác này, chính là đạo cảnh!
Không ngờ được, gia hỏa này đã thật sự bước vào đạo cảnh!
Gia hỏa này, quá nghịch thiên!
“Không quản nữa! Nếu như đã bắt được tiểu tử nhà ngươi, lần này nhất định phải lên lớp cho ta! Sau đó đột phá đan thần tứ tinh, ta cảm thấy bế tắc, rất khó lại có thể đột phá, vừa lúc có thể tìm tiểu tử ngươi giải đáp vấn đề nghi hoặc!” Tiêu Phong nói.
Diệp Viễn cười nói: “Ha ha, Tiêu huynh quá khiêm tốn rồi, chúng ta giao lưu một chút là được! Bạng Tử, ngươi đi bế quan đi, Tâm Dũ Thiên Văn Đan này nhất định có thể giúp ngươi khôi phục trạng thái đỉnh phong. Huynh đệ chúng ta, tái chiến giang hồ!”
Diệp Viễn hùng hổ nói, tâm trí Tiểu Bạng Tử cũng là nhớ tới chuyện trước đây đánh mặt tiểu ma nữ.
“Ha ha ha, cuối cùng các người cũng đến rồi!”
Diệp Viễn nhìn thấy Tiểu Bạng Tử, trực tiếp đến ôm lấy hắn.
Đã lâu không gặp, Diệp Viễn cũng là vô cùng kích động.
Ninh Tư Ngữ ở một bên chậc chậc kêu kỳ lạ, ở trong mắt nàng, Diệp Viễn vẫn luôn mà một bộ phong phạm cao thủ, không ngờ được lại có một một mặt như thế này.
Tạ Tĩnh Nghi kích động, sắc mặt có chút đỏ lên, nói: “Huynh đệ tốt, ta sắp nhớ ngươi chết rồi!”
“Diệp… Diệp đại ca!” Lương Uyển Như có chút ngượng ngừng, nhưng mà vô cùng mừng rỡ.
Diệp Viễn cười nói: “Uyển Như muội tử, muội tiến bộ không nhỏ đấy! Ha ha!”
Lương Uyển Như cười nói: “Còn không phải là nhờ đan dược Diệp đại ca để lại cho ta sao? Nếu không thì dựa vào tư chất của Uyển Như, nào có thể đột phá nhanh như vậy?”
Lúc này, Lương Uyển Như đã đột phá đến Khuy Thiên Thần Cảnh, có thể nói là tiến bộ thần tốc.
Diệp Viễn đã sớm nói rõ với Lương Uyển Như, hắn coi nàng như huynh muội.
Mặc dù tình cảm trong lòng Lương Uyển Như còn chưa phai mờ, nhưng mà cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thật này.
Tiêu Phong ở một bên vô cùng kinh thán, cười khổ nói: “Lão Phu thật là không ngờ được, tiểu tử nhà ngươi lại mở Diệu Thủ Trai này! Bây giờ nghĩ một chút, trừ ngươi ra, còn ai dám xưng là cầu được ước thấy?”
Diệp Viễn cười ha ha một tiếng nói: “Hành động này của ta cũng là bất đắc dĩ, điều kiện để đi vào nội thành quá hà khắc. Bất đắc dĩ nên mới làm cho thanh thế lớn một chút, hấp dẫn các người đến đây.”
Tiêu Phong cười khổ nói: “Thanh thế này của ngươi cũng không nhỏ, bây giờ, bao nhiêu thế lực lớn ở nội thành đều biết, ngoại thành có một hiệu thuốc cầu được ước thấy!”
Trong mắt Ninh Tư Ngữ lập tức quay tròn, lúc này mới hiểu chuyện, hóa ra Diệp Viễn treo bảng hiệu này, là vì hấp dẫn ba người này tới!
Lần đầu tiên nàng gặp Diệp Viễn, cảm thấy tên gia hỏa này vô cùng ngông cuồng.
Nhưng mà ở chung một thời gian, nàng phát hiện, Diệp Viễn cũng không phải loại người cuồng vọng kia, không khỏi thấy có chút kỳ quái, vì sao Diệp Viễn lại treo một bảng hiệu ngông cuồng như vậy.
Không ngờ được, lại là dẫn bạn hắn ở nội thành ra!
Ninh Tư Ngữ không khỏi có chút cạn lời, cũng chỉ có loại trâu bò như Diệp Viễn mới có thể dùng loại phương pháp kỳ lạ này để đạt được mục đích đi?
Đổi thành người khác, rõ ràng ở trong một tòa thành, nhưng nội thành và ngoại thành lại có thể ngăn cản bọn họ cả đời!
Lúc Diệp Viễn chọn một mình đối chọi năm đại thế lực, thực sự là soái đến bùng nổ.
Khi đó Diệp Viễn cho nàng một loại cảm giác, đó chính là vô địch!
Đan đạo vô địch!
Diệp Viễn nhún nhún vai nói: “Đây cũng chuyện không có cách nào cả, các người cũng biết, con người của ta thực ra cũng rất khiêm tốn.”
Nghe lời này, ba người không nhịn được trợn mắt trừng một cái.
Tiêu Phong dựng râu trợn mắt nói: “Tiểu tử nhà ngươi, suýt chút nữa lật cả cái vương thành Võ Mông lên trời, lại còn dám nói mình khiêm tốn!”
“Ha ha, đó là ngoài ý muốn!” Diệp Viễn cười nói.
Tiêu Phong chỉ là đùa một chút, cũng không có tiếp tục cười nhạo Diệp Viễn chuyện này, hắn biết chuyện ở vương thành Võ Mông không thể trách Diệp Viễn.
Diệp Viễn cao ngạo, hoàn toàn là bị ép ra.
“Có điều, lá gan người lớn thật, lại dám len lén trở lại hoàng thành Thiên Ưng! Tần Hiểu ở Võ Tháp vẫn còn có chút thế lực, ngươi phải cẩn thận một chút! Chuyện ngươi trở về, một khi bị hắn biết, nhất định sẽ nghĩ biện pháp đối phó ngươi!” Tiêu Phong nói.
Diệp Viễn bĩu môi, khinh thường nói: “Cái mạng chó của hắn, ta sớm muộn gì cũng thu. Mặc dù bây giờ chưa thể đối phó hắn, nhưng mà hắn muốn giết ta thì còn chưa đủ sức!”
Hai mắt Tiêu Phong tỏa sáng, mấy năm nay Diệp Viễn phiêu bạt bên ngoài, lại có không có ít kỳ ngộ!
Lúc này, Tiêu Phong mới phát hiện, cảnh giới Diệp Viễn đã đột phá đến Quy Khư Thần Cảnh.
Tốc độ tu luyện này, không khỏi có chút quá nhanh đi?
Lúc trước sau khi hắn rời đi, mới là Khuy Thiên sơ kỳ!
Thời gian trước sau chưa đến mười năm, thế mà đã trực tiếp đột phá một cảnh giới lớn.
“Ha ha, tiểu tử, ngươi đúng không thể dùng lý thường để tính mà! Được rồi, nếu như chúng ta đã tìm được ngươi vậy thì liền theo chúng ta đi nội thành đi!” Tiêu Phong cười nói.
Dựa vào thực lực của Vạn Bảo Lâu, để cho Diệp Viễn đi vào nội thành, đương nhiên là không nói chơi.
Diệp Viễn cười nói: “Không vội, ta dùng loại phương pháp này vội vã gặp các ngươi, thật ra còn có chuyện quan trọng hơn.”
Tiêu Phong nghi hoặc nói: “Chuyện gì?”
Diệp Viễn lấy ra một hộp ngọc, đưa cho Tạ Tinh Nghi nói: “Bạng Tử, đây là lời hứa với ngươi! Hôm nay, ta có thể hoàn thành nó rồi!”
Cả người Tạ Tĩnh Nghi chấn động, không dám tin nói: “Đây… đây chẳng lẽ là…”
Hắn chợt nhớ tới, trước đây khi hắn vừa mới tỉnh, Diệp Viễn nói cho hắn biết, nhất định sẽ tìm được biện pháp giúp hắn khôi phục thần hải.
Lúc đó, Tạ Tĩnh Nghi căn bản không thèm để ý, cho rằng Diệp Viễn chỉ là vì an ủi hắn, nên mới nói như vậy.
Lẽ nào… Gia hỏa này thật sự làm được?
Đây sao có thể?
Mấy năm nay, Tiêu Phong, thậm chí tìm cả đan thần tứ tinh của Vạn Bảo Lâu giúp hắn chẩn bệnh, thật sự không ai có thể chữa được!
Toàn bộ thần hải của hắn hầu như đều bị tổn hại, căn bản không có cách nào khôi phục được.
Thậm chí Tiêu Phong còn tổn hao một cái giá lớn, mời trưởng lão Đan Tháp xuất thủ, cũng không được như ý nguyện.
Mấy năm nay, Tạ Tĩnh Nghi thật sự rất chán chường.
Trở thành một phế nhân, đây không phải là cuộc sống mà hắn muốn.
Hắn không có nhà, không có người yêu, bây giờ đến cả tu vi cũng không có, điều này khiến hắn gần như tuyệt vọng.
Mấy năm nay, hầu như mỗi ngày hắn đều mượn rượu giải sầu.
Tiêu Phong thấy hắn như thế, cũng là không có cách nào.
Diệp Viễn cười nói: “Huynh đệ tốt, ngươi là bởi vì ta mới biến thành thế này! Không chữa được cho ngươi, cả đời này của ta tâm cũng khó an. Đừng kích động như vậy, ha ha, cũng là ngươi có phúc đi, bây giờ, đan đạo của ta lại tăng thêm một bậc rồi!”
Bắp thịt trên mặt Tiểu Bạng Tử run rẩy, một là kích động, một là vì cảm động.
Có được huynh đệ như vậy, còn cầu mong gì?
Tiêu Phong ở một bên cả người chấn động, không dám tin nói: “Ngươi… ngươi thật sự làm được? Thật ra hôm nay ta đưa Tạ Tĩnh Nghi tới, chính là muốn thử thời vận. Tiểu tử nhà ngươi… đan đạo đã đi tới bước kia rồi?”
Diệp Viễn lắc đầu nói: “Ta cũng không biết, có điều… hình như đã bước vào một cảnh giới khác. Cụ thể là cái gì, ra cũng không nói rõ được.”
Tiêu Phong hít một hơi khí lạnh, hắn biết, lúc đầu khi Diệp Viễn ở Động Huyền Thần Cảnh, lý giải đối với đan đạo cũng đã vô cùng tinh thâm.
Bây giờ bước vào một cảnh giới khác, vậy thì đó là thế giới không thể tưởng tượng được đến mức nào chứ!
Biết sự tồn tại của đạo cảnh Luyện Dược Sư, chỉ là một số rất ít.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!