Sau ba tháng, cuối cùng Diệp Viễn cũng luyện hóa xong một bộ phận của linh nguyên tinh phách.
Thông tin của tòa đại điện này trực tiếp truyền vào trong thức hải của hắn.
Hiện tại Diệp Viễn chỉ có thể khống chế một phần ba toà đại điện này.
Muốn hoàn toàn không chế được điện Tử Cực, cần tu hành ba tầng công pháp phía sau.
"Chẹp... tốc độ điện Tử Cực này tiêu hao Thần Nguyên Thạch cũng quá đáng sợ!" Diệp Viễn líu lưỡi nói.
Một lần phát động công kích để giết chết Thần Quân nhất trọng thiên đã phải tiêu hao năm nghìn vạn Thần Nguyên Thạch hạ phẩm.
Điều này tương đương gia sản của một vị cảnh giới Thần Quân nhất trọng thiên bình thường.
Bởi vì Diệp Viễn có thân phận Luyện Dược Sư, hơn nữa thực lực của hắn cũng cực kỳ cường hãn, nên trên người hắn mới có thể có mấy trăm vạn hạ phẩm Thần Nguyên thạch.
Võ giả cảnh giới Quy Khư bình thường thì toàn bộ tài sản trên người có khoảng mấy chục vạn hạ phẩm Thần Nguyên thạch đã là không tệ rồi.
Nên nhớ rằng, võ giả tu luyện cần phải có Thần Nguyên Thạch, mua tài nguyên tu luyện cũng cần Thần Nguyên Thạch, đó chính là tiền tệ thông dụng trong thế giới này, không có thì không được.
Mà đây mới chỉ là giết chết Thần Quân cảnh nhất trọng thiên thôi, muốn đối phó với cao thủ cấp bậc càng cao thì tiêu hao Thần Nguyên thạch sẽ càng nhiều.
Mặt khác, tài nguyên sử dụng cho việc phi hành cũng rất đáng sợ, toàn lực phi hành một ngày tiêu hao tới một trăm vạn Thần Nguyên thạch nha.
"Hừm, đây đúng là đồ chơi cho kẻ có tiền mà!" Diệp Viễn cảm thán nói.
"Có điều, nó đúng là một đồ tốt!" Vô Trần thở dài nói.
"Tiền bối, có biện pháp nào để hồi sinh mấy vị tiền bối của Tử Cực tông này không?" Diệp Viễn hỏi.
"Không có biện pháp hồi sinh, cho dù tồn tại cường đại cỡ nào đi nữa thì cũng không thể ngăn chặn được vô tận năm tháng ăn mòn. Đó chẳng qua chỉ là một luồng thần niệm mà thôi, bảo tồn nhiều năm như vậy, cũng sắp tiêu tán rồi." Vô Trần phiền muộn nói.
"Điều này thật đáng tiếc." Diệp Viễn tiếc nuối nói.
Lúc Diệp Viễn rời khỏi suy nghĩ, hắn phát hiện ra lão nhân khô gầy đang tò mò nhìn hắn.
"Tiền bối, đa tạ ngài!" Diệp Viễn chắp tay nói.
Lão giả cười nói: "Người nên cảm tạ là ta, lão phu đã chịu đựng thời gian dài như vậy rồi, là ngươi đã giải thoát cho ta. Có thể thu được một truyền nhân như vậy, là chuyện đại may mắn của điện Tử Cực nha! Bây giờ lão phu cũng có thể an tâm ra đi rồi."
Diệp Viễn kinh ngạc nói: "Tiền bối, ngươi..."
Lão giả cười nói: "Lý do lão phu còn tồn tại đến bây giờ, cũng chỉ là vì tìm một truyền nhân thích hợp cho Tử Cực điện mà thôi. Hiện tại ta đã tìm được ngươi rồi, lão phu cũng chẳng còn gì vương vấn nữa rồi."
Xem ra lão nhân này sắp ra đi rồi!
Theo như lão giả này nói lúc trước thì hắn còn có thể sống thêm vài năm nữa, nhưng bây giờ hắn không muốn sống tiếp nữa rồi, cô đơn tịch mịch đằng đẵng trong suốt từng ấy năm, ra đi có lẽ cũng là một sự giải thoát cho lão.
Trong lúc nói chuyện, thân ảnh lão giả từ từ tiêu tán.
"Tiểu tử, ngươi tên là gì?" Lão đầu hỏi.
Diệp Viễn cung kính nói: "Vãn bối Diệp Viễn."
Lão đầu cười to nói: "Tốt! Tốt! Diệp Viễn, ta biết ngươi sẽ không để cho lão phu thất vọng! Nhớ kỹ, lão phu tên Nhiếp Thánh, là tông chủ của Tử Cực tông. Hôm nay, lão phu đã có thể chuộc tội!"
Diệp Viễn nhìn đối phương hóa thành vô số ánh sáng, dần dần tiêu tán, thở dài nói: "Nhiếp Thánh tiền bối yên tâm, vãn bối nhất định sẽ phát dương quang đại Tử Cực tông."
Nghe Diệp Viễn nói lời này, trên mặt Nhiếp Thánh lộ ra vẻ thoải mái, vui vẻ mà đi.
Tâm niệm Diệp Viễn vừa động, hắn đã xuất hiện trong một không gian khác trong Tử Cực điện.
Nhìn Thiên Thần Khí chất chồng như núi trước mặt, Diệp Viễn có cảm giác như đang nằm mơ vậy.
"Ha ha, ta đây có thể coi như là một tên nhà giàu mới nổi nha? Bảo tàng của nguyên một cái tông môn, tất cả đều ở trong này!" Diệp Viễn cảm khái nói.
Công pháp, võ kỹ, Thiên Thần Khí, Thần Nguyên Thạch...
Tất cả những tài nguyên tu luyện của Tử Cực tông đều ở trong này, khiến Diệp Viễn cảm giác như đi vào trong một cái bảo khố vậy.
Chỉ tính sơ sơ Thần Nguyên thạch đã có khoảng 5 tỷ khối rồi!
Đương nhiên, đây nhất định không phải số lượng dự trữ trước kia.
Mặc dù Tử Cực điện vẫn luôn ở trong trạng thái phong ấn, thế nhưng điều này không có nghĩa nó không tiêu hao Thần Nguyên Thạch.
Mặc dù tiêu hao có vẻ nhỏ, nhưng qua thời gian vô tận thì con số tiêu tốn tuyệt đối là khổng lồ
Nghĩ lại, trước đây khi Nhiếp Thánh phong ấn Tử Cực điện, số lượng Thần Nguyên thạch mà hắn khống chế chắc chắn vô cùng khủng bố.
Hiện tại năm tỷ Thần Nguyên thạch này có lẽ chỉ bằng số lẻ của số Thần Nguyên thạch năm đó mà thôi.
Tuy nhiên chỉ cần năm tỷ này thôi cũng đã đủ để giết một trăm tên Ma Quân nhất trọng thiên rồi.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải đưa được đối phương vào Tử Cực điện.
Chỉ kẻ địch ở trong đại điện thì sát trận của Tử Cực điện mới phát động.
"Ha ha, thảo nào Huyết Diêm điện lại dám bỏ ra cái giá lớn như vậy. Năm mươi sáu kiện Thần Quân Huyền Bảo hạ phẩm, tin tức này nếu truyền ra bên ngoài thì chắc chắn sẽ oanh động cả Thông Thiên giới nha!"
Năm mươi sáu kiện hạ phẩm Thần Quân Huyền Bảo, lẳng lặng nằm lơ lửng bên trong một cái Tiểu Hình Không Gian, trông cực kỳ rung động lòng người.
Nếu mà là một người khác thì chắc đã sung sướng đến phát điên rồi.
Thần Quân Huyền Bảo trân quý đến cỡ nào cơ chứ, mà ở đây là có tận năm mươi sáu món, quả thật quá nhiều nha.
Giá trị của một kiện Thần Quân Huyền Bảo ít nhất cũng phải mười tỷ Thần Nguyên thạch.
Nói như vậy chẳng khác nào là nói Diệp Viễn đang sở hữu khối tài sản trị giá ít nhất năm trăm sáu mươi tỷ Thần Nguyên thạch, đó là còn chưa tính giá trị của công pháp võ kỹ.
Mà đây chỉ là giá thị trường trên lý thuyết, chứ ai lại ngu ngốc bán một kiện Thần Quân Huyền Bảo đi cơ chứ?
Cho nên giá cả của một kiện Huyền Bảo Thần Quân cao hơn giá thị trường gấp mấy lần!
Trước đó Diệp Viễn đắc chí vì lấy được Huyền Hoàng Đỉnh, không ngờ rằng, trong nháy mắt hắn lại có một đống Thần Quân Huyền Bảo.
Bất quá, những kiện Thần Quân Huyền Bảo này, chủ yếu là các loại binh khí như đao thương kiếm kích, ngoài ra còn có một số loại phụ trợ, nhưng lại không có cái dược đỉnh nào.
Dược đỉnh cấp Thần Quân Huyền Bảo, vốn là vật vô cùng khan hiếm, chúng đối với Luyện Dược sư mà nói đúng là bảo vật vô giá.
Hơn nữa, mỗi tên Luyện Dược Sư đều cực kỳ giàu có, cho nên giá cả của một cái dược đỉnh thì không thể phán đoán theo lẽ thường được.
Những thứ như Huyền Hoàng Đỉnh thì căn bản là có tiền cũng không mua được.
Diệp Viễn cẩn thận kiểm tra những kiện Thần Quân Huyền Bảo này, tâm niệm vừa động, một thanh trường kiếm bay đến trên tay hắn.
"Quân Dật Kiếm, Ừm... Không sai, chính là ngươi!"
Diệp Viễn ngắm nghía lại mấy lần, vô cùng hài lòng về thanh kiếm này.
Thực lực đến cấp bậc này như Diệp Viễn, binh khí như Tru Tà Kiếm đã có chút không đủ dùng.
Thời điểm đối chiến cùng mấy vị thiên kiêu công tử, tiểu thư, không ít người đều là dùng Thiên Thần Khí, Diệp Viễn chịu thiệt mà không làm gì được.
Diệp Viễn xem qua những kiện Thần Quân Huyền Bảo một lượt, hắn nhận thấy chỉ có Quân Dật Kiếm này là phù hợp với hắn nhất.
Có Quân Dật Kiếm, chiến lực của Diệp Viễn tuyệt đối sẽ tăng vọt.
Dù sao, cho dù là Thần quân cảnh cường giả thì cũng chẳng có mấy ai có thể sử dụng Thần Quân Huyền Bảo.
"Bây giờ ngươi chưa thể luyện hóa hoàn toàn Tử Cực điện, đồ tốt chân chính còn nằm ở trong không gian cao cấp hơn. Chút bảo vật này so với truyền thừa của một tông môn Chân Thần đỉnh phong thì cũng chẳng đáng là bao đâu." Vô Trần nói.
Hai mắt Diệp Viễn tỏa sáng, nói: "Chính xác. À phải rồi, ở Thông Thiên giới có tồn tại tông môn nào như thế này không?"
Vô Trần lắc đầu nói: "Cái này ta cũng không rõ nữa, Thông Thiên Giới là tồn tại quá cổ xưa rồi, căn bản bây giờ cũng chẳng có ai biết thời đại viễn cổ trông như thế nào. Có khi lúc đó còn không có nhiều tông môn ấy chứ. Loại chuyện như vậy, có lẽ chỉ có tồn tại thuộc cấp bậc như Vô Thượng Thiên Đế hay Đạo Tổ mới có thể biết."
"E rằng muốn khai tông lập phái, thật sự có chút khó khăn rồi." Diệp Viễn bất đắc dĩ nói.
Nếu như bây giờ Diệp khai tông lập phái thì chắc chắn sẽ đánh vỡ trật tự bố cục hiện tại, khẳng định sẽ là tiêu điểm trong mắt mọi người.
Xem ra, trong thời gian ngắn, hắn khó mà hoàn thành lời hứa với Nhiếp Thánh rồi.
Sau ba tháng, cuối cùng Diệp Viễn cũng luyện hóa xong một bộ phận của linh nguyên tinh phách.
Thông tin của tòa đại điện này trực tiếp truyền vào trong thức hải của hắn.
Hiện tại Diệp Viễn chỉ có thể khống chế một phần ba toà đại điện này.
Muốn hoàn toàn không chế được điện Tử Cực, cần tu hành ba tầng công pháp phía sau.
"Chẹp... tốc độ điện Tử Cực này tiêu hao Thần Nguyên Thạch cũng quá đáng sợ!" Diệp Viễn líu lưỡi nói.
Một lần phát động công kích để giết chết Thần Quân nhất trọng thiên đã phải tiêu hao năm nghìn vạn Thần Nguyên Thạch hạ phẩm.
Điều này tương đương gia sản của một vị cảnh giới Thần Quân nhất trọng thiên bình thường.
Bởi vì Diệp Viễn có thân phận Luyện Dược Sư, hơn nữa thực lực của hắn cũng cực kỳ cường hãn, nên trên người hắn mới có thể có mấy trăm vạn hạ phẩm Thần Nguyên thạch.
Võ giả cảnh giới Quy Khư bình thường thì toàn bộ tài sản trên người có khoảng mấy chục vạn hạ phẩm Thần Nguyên thạch đã là không tệ rồi.
Nên nhớ rằng, võ giả tu luyện cần phải có Thần Nguyên Thạch, mua tài nguyên tu luyện cũng cần Thần Nguyên Thạch, đó chính là tiền tệ thông dụng trong thế giới này, không có thì không được.
Mà đây mới chỉ là giết chết Thần Quân cảnh nhất trọng thiên thôi, muốn đối phó với cao thủ cấp bậc càng cao thì tiêu hao Thần Nguyên thạch sẽ càng nhiều.
Mặt khác, tài nguyên sử dụng cho việc phi hành cũng rất đáng sợ, toàn lực phi hành một ngày tiêu hao tới một trăm vạn Thần Nguyên thạch nha.
"Hừm, đây đúng là đồ chơi cho kẻ có tiền mà!" Diệp Viễn cảm thán nói.
"Có điều, nó đúng là một đồ tốt!" Vô Trần thở dài nói.
"Tiền bối, có biện pháp nào để hồi sinh mấy vị tiền bối của Tử Cực tông này không?" Diệp Viễn hỏi.
"Không có biện pháp hồi sinh, cho dù tồn tại cường đại cỡ nào đi nữa thì cũng không thể ngăn chặn được vô tận năm tháng ăn mòn. Đó chẳng qua chỉ là một luồng thần niệm mà thôi, bảo tồn nhiều năm như vậy, cũng sắp tiêu tán rồi." Vô Trần phiền muộn nói.
"Điều này thật đáng tiếc." Diệp Viễn tiếc nuối nói.
Lúc Diệp Viễn rời khỏi suy nghĩ, hắn phát hiện ra lão nhân khô gầy đang tò mò nhìn hắn.
"Tiền bối, đa tạ ngài!" Diệp Viễn chắp tay nói.
Lão giả cười nói: "Người nên cảm tạ là ta, lão phu đã chịu đựng thời gian dài như vậy rồi, là ngươi đã giải thoát cho ta. Có thể thu được một truyền nhân như vậy, là chuyện đại may mắn của điện Tử Cực nha! Bây giờ lão phu cũng có thể an tâm ra đi rồi."
Diệp Viễn kinh ngạc nói: "Tiền bối, ngươi..."
Lão giả cười nói: "Lý do lão phu còn tồn tại đến bây giờ, cũng chỉ là vì tìm một truyền nhân thích hợp cho Tử Cực điện mà thôi. Hiện tại ta đã tìm được ngươi rồi, lão phu cũng chẳng còn gì vương vấn nữa rồi."
Xem ra lão nhân này sắp ra đi rồi!
Theo như lão giả này nói lúc trước thì hắn còn có thể sống thêm vài năm nữa, nhưng bây giờ hắn không muốn sống tiếp nữa rồi, cô đơn tịch mịch đằng đẵng trong suốt từng ấy năm, ra đi có lẽ cũng là một sự giải thoát cho lão.
Trong lúc nói chuyện, thân ảnh lão giả từ từ tiêu tán.
"Tiểu tử, ngươi tên là gì?" Lão đầu hỏi.
Diệp Viễn cung kính nói: "Vãn bối Diệp Viễn."
Lão đầu cười to nói: "Tốt! Tốt! Diệp Viễn, ta biết ngươi sẽ không để cho lão phu thất vọng! Nhớ kỹ, lão phu tên Nhiếp Thánh, là tông chủ của Tử Cực tông. Hôm nay, lão phu đã có thể chuộc tội!"
Diệp Viễn nhìn đối phương hóa thành vô số ánh sáng, dần dần tiêu tán, thở dài nói: "Nhiếp Thánh tiền bối yên tâm, vãn bối nhất định sẽ phát dương quang đại Tử Cực tông."
Nghe Diệp Viễn nói lời này, trên mặt Nhiếp Thánh lộ ra vẻ thoải mái, vui vẻ mà đi.
Tâm niệm Diệp Viễn vừa động, hắn đã xuất hiện trong một không gian khác trong Tử Cực điện.
Nhìn Thiên Thần Khí chất chồng như núi trước mặt, Diệp Viễn có cảm giác như đang nằm mơ vậy.
"Ha ha, ta đây có thể coi như là một tên nhà giàu mới nổi nha? Bảo tàng của nguyên một cái tông môn, tất cả đều ở trong này!" Diệp Viễn cảm khái nói.
Công pháp, võ kỹ, Thiên Thần Khí, Thần Nguyên Thạch...
Tất cả những tài nguyên tu luyện của Tử Cực tông đều ở trong này, khiến Diệp Viễn cảm giác như đi vào trong một cái bảo khố vậy.
Chỉ tính sơ sơ Thần Nguyên thạch đã có khoảng 5 tỷ khối rồi!
Đương nhiên, đây nhất định không phải số lượng dự trữ trước kia.
Mặc dù Tử Cực điện vẫn luôn ở trong trạng thái phong ấn, thế nhưng điều này không có nghĩa nó không tiêu hao Thần Nguyên Thạch.
Mặc dù tiêu hao có vẻ nhỏ, nhưng qua thời gian vô tận thì con số tiêu tốn tuyệt đối là khổng lồ
Nghĩ lại, trước đây khi Nhiếp Thánh phong ấn Tử Cực điện, số lượng Thần Nguyên thạch mà hắn khống chế chắc chắn vô cùng khủng bố.
Hiện tại năm tỷ Thần Nguyên thạch này có lẽ chỉ bằng số lẻ của số Thần Nguyên thạch năm đó mà thôi.
Tuy nhiên chỉ cần năm tỷ này thôi cũng đã đủ để giết một trăm tên Ma Quân nhất trọng thiên rồi.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải đưa được đối phương vào Tử Cực điện.
Chỉ kẻ địch ở trong đại điện thì sát trận của Tử Cực điện mới phát động.
"Ha ha, thảo nào Huyết Diêm điện lại dám bỏ ra cái giá lớn như vậy. Năm mươi sáu kiện Thần Quân Huyền Bảo hạ phẩm, tin tức này nếu truyền ra bên ngoài thì chắc chắn sẽ oanh động cả Thông Thiên giới nha!"
Năm mươi sáu kiện hạ phẩm Thần Quân Huyền Bảo, lẳng lặng nằm lơ lửng bên trong một cái Tiểu Hình Không Gian, trông cực kỳ rung động lòng người.
Nếu mà là một người khác thì chắc đã sung sướng đến phát điên rồi.
Thần Quân Huyền Bảo trân quý đến cỡ nào cơ chứ, mà ở đây là có tận năm mươi sáu món, quả thật quá nhiều nha.
Giá trị của một kiện Thần Quân Huyền Bảo ít nhất cũng phải mười tỷ Thần Nguyên thạch.
Nói như vậy chẳng khác nào là nói Diệp Viễn đang sở hữu khối tài sản trị giá ít nhất năm trăm sáu mươi tỷ Thần Nguyên thạch, đó là còn chưa tính giá trị của công pháp võ kỹ.
Mà đây chỉ là giá thị trường trên lý thuyết, chứ ai lại ngu ngốc bán một kiện Thần Quân Huyền Bảo đi cơ chứ?
Cho nên giá cả của một kiện Huyền Bảo Thần Quân cao hơn giá thị trường gấp mấy lần!
Trước đó Diệp Viễn đắc chí vì lấy được Huyền Hoàng Đỉnh, không ngờ rằng, trong nháy mắt hắn lại có một đống Thần Quân Huyền Bảo.
Bất quá, những kiện Thần Quân Huyền Bảo này, chủ yếu là các loại binh khí như đao thương kiếm kích, ngoài ra còn có một số loại phụ trợ, nhưng lại không có cái dược đỉnh nào.
Dược đỉnh cấp Thần Quân Huyền Bảo, vốn là vật vô cùng khan hiếm, chúng đối với Luyện Dược sư mà nói đúng là bảo vật vô giá.
Hơn nữa, mỗi tên Luyện Dược Sư đều cực kỳ giàu có, cho nên giá cả của một cái dược đỉnh thì không thể phán đoán theo lẽ thường được.
Những thứ như Huyền Hoàng Đỉnh thì căn bản là có tiền cũng không mua được.
Diệp Viễn cẩn thận kiểm tra những kiện Thần Quân Huyền Bảo này, tâm niệm vừa động, một thanh trường kiếm bay đến trên tay hắn.
"Quân Dật Kiếm, Ừm... Không sai, chính là ngươi!"
Diệp Viễn ngắm nghía lại mấy lần, vô cùng hài lòng về thanh kiếm này.
Thực lực đến cấp bậc này như Diệp Viễn, binh khí như Tru Tà Kiếm đã có chút không đủ dùng.
Thời điểm đối chiến cùng mấy vị thiên kiêu công tử, tiểu thư, không ít người đều là dùng Thiên Thần Khí, Diệp Viễn chịu thiệt mà không làm gì được.
Diệp Viễn xem qua những kiện Thần Quân Huyền Bảo một lượt, hắn nhận thấy chỉ có Quân Dật Kiếm này là phù hợp với hắn nhất.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!