Giữa thiên địa, một mảnh tĩnh mịch.
Chỉ có một tia gió mát quanh quẩn trong thiên địa.
Đám võ giả Nhân tộc có cảm giác như ngực mình bị cái gì đó ngăn chặn, không nói ra thì không thoải mái.
Một màn này, thật sự đã rung động bọn hắn một cách sâu sắc.
Một chiêu đồ diệt cả trăm ngàn vạn cường giả, thủ đoạn bực này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
“Nhất định là ta hoa mắt rồi! Nhất định là hoa mắt! Đây không phải là thật!”
“Quá... quá cường đại! Thần Cảnh! Đây nhất định là Thần Cảnh! Lăng Thiên Thần Vương... nhất định đã đột phá Thần Cảnh rồi!”
“Khó trách mọi người đều nói rằng, phía dưới Thần Cảnh đều là con sâu cái kiến, Thần Cảnh... thật sự quá mạnh mẽ!”
...
Cảnh tượng như vậy, thật sự là có lực trùng kích rất lớn.
Ngay cả Ma Thần Già Lam cùng năm Đại Ma Thần đã từng là người không ai bì nổi, vậy mà dưới một kích này của Diệp Viễn đều tan thành mây khói.
Đây đã là một loại cảnh giới khác, một cảnh giới mà bọn hắn không cách nào tưởng tượng nổi!
Loại cường đại này ngay cả khi là người của mình thì cũng cảm thấy run rẩy.
“Cái này... cái này là thần đạo sao?”
Nhìn về phía thân ảnh gầy yếu trên bầu trời kia, Đằng Quân thì thào tự nói.
Diệp Viễn triển lộ thực lực cường đại, đánh thẳng vào tâm trí khiến cho hắn cảm thấy giao động.
Đối với sự khát vọng về thần đạo, những cường giả đỉnh phong ở Thần Vực như bọn hắn đều khao khát.
Thế nhưng, cho dù đứng tại đỉnh phong rồi thì bọn hắn cũng sờ không tới được tầng cách ngăn kia.
Diệp Viễn đột phá đã mang lại cho bọn hắn hi vọng.
"Đừng suy nghĩ nữa, sự thành công của Diệp Viễn không cách nào bắt chước!”
Phương Thiên bùi ngùi thở dài, trực tiếp đánh nát bấy mộng tưởng của Đằng Quân.
Hắn xoay người nhìn về phía Phương Thiên, không cam lòng nói: “Vì... Vì cái gì?”
Phương Thiên lại thở dài, nói: “Nếu như ta đoán không lầm thì Diệp Viễn đã được Thiên Đạo tán thành, trở thành người bao trùm cả chúng sinh, trở thành Thần chân chính! Thực lực mà vừa rồi hắn triển lộ ra, so với Động Huyền Thần Cảnh sơ kỳ chân chính còn cường đại hơn rất nhiều! Một kích của hắn có mang theo uy lực của Thiên Đạo mới có thể cường đại như thế!”
“Uy... uy lực của Thiên Đạo?”
Đằng Quân cảm thấy đầu óc của mình có chút ngây ngốc, lời của Phương Thiên khiến cho hắn không cách nào lý giải.
Thiên Đạo là cái gì?
Đó là thứ mà tất cả võ giả đều muốn tìm hiểu!
Hư vô mờ mịt, huyền diệu khó giải thích!
Thiên Đạo là áp đảo toàn bộ chúng sinh, làm sao có thể để người ta sử dụng?
Sự khiếp sợ của Phương Thiên tuyệt đối không ít hơn so với Đằng Quân.
Chỉ là hắn lý giải về thiên đạo sâu sắc hơn Đằng Quân, cho nên thứ hắn chứng kiến còn nhiều hơn so với bọn họ.
“Thiên Đạo thiếu thốn, cho dù là kinh tài tuyệt diễm thì cũng không có khả năng đánh vỡ gông cùm xiềng xích! Diệp Viễn đã dùng lối tắt khác để sáng tạo ra Nghịch Đạo Đan, hơn nữa đã luyện chế thành công, trong cơ thể của hắn toàn bộ đều là Thiên Đạo. Dị tượng thiên địa vài ngày trước, e rằng chính là một quá trình mà Thiên Đạo tán thành hắn!” Phương Thiên trầm giọng nói.
Đằng Quân hoàn toàn mất tự chủ rồi, không dám tin nói: "Nhưng... nhưng mà, vì cái gì?”
Hiện tại, dường như Đằng Quân cũng chỉ có một câu “Vì cái gì” này mà thôi.
Bởi vì, thật sự có quá nhiều điều khiến hắn khó hiểu.
Phương Thiên cười khổ nói: "Những thứ ta có thể hiểu được, cũng chỉ bao nhiêu đó mà thôi! Cái Thần Vực này, dường như không hề đơn giản như cách chúng ta lý giải. Nhưng mà ta hoài nghi rằng, có khả năng rất cao là bên ngoài Thần Vực còn có những thế giới khác!”
Toàn thân Đằng Quân chấn động, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Tin tức này quả thực làm cho người ta kinh ngạc hết sức.
...
Diệp Viễn đứng ngạo nghễ giữa không trung, giống như thần thánh!
Loại cảm giác đứng trên đỉnh cao này là dựa trên cơ sở thực lực mà thành.
Trong mắt của Ca Nặc tràn đầy thần sắc sợ hãi.
Dùng từ lá gan và túi mật đều sắp nứt ra để diễn tả cũng không phải là nói quá!
Hắn dùng ngữ điệu như gặp quỷ nói với Diệp Viễn: “Ngươi… vậy mà ngươi đã nhận được sự tán thành của Thiên Đạo, trở thành chưởng khống giả mới! Điều này... điều này không có khả năng!”
Kiến thức của Ca Nặc không phải những võ giả Thần Vực có thể so sánh được.
Khi nhìn thấy một chiêu này của Diệp Viễn, Ca Nặc lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Một chưởng này của Diệp Viễn tuyệt không chỉ là thực lực mới bước vào Thần Cảnh.
Vẻ uy nghiêm của Thiên Đạo có làm thế nào cũng không che dấu được!
“Không phải ngươi cũng nhìn thấy rồi sao? Ca Nặc, ngươi làm hại Tiên Lâm Vực cả trăm vạn năm. Hôm nay, cũng nên chấm dứt rồi!” Diệp Viễn thản nhiên nói.
“Không thể nào! Không thể nào! Ngươi không có được đạo quả ma quỷ kia của Tiên Lâm thì làm sao có thể trở thành Tân chưởng khống giả?” Trong lời nói của Ca Nặc tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Nghe vậy, Diệp Viễn nhướng mày, nói: “Đạo Quả?”
Diệp Viễn ý thức được, khả năng đây chính là mục đích thật sự khi Ca Nặc tiến vào Thần Vực!
Ca Nặc tự biết mình đã lỡ miệng, không cam lòng nói: “Bản Thần chính là Thiên Ma Thần, cho dù ngươi bước chân vào Thần Cảnh thì có là cái gì? Chân Ma Giáng Thế!”
Hiển nhiên là Ca Nặc không cam lòng bị thất bại, sắc mặt trầm xuống, một cỗ ma khí thao thiên quỷ dị lại trỗi dậy một lần nữa.
Lúc này đây, Ma Nguyên Châu lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn, giúp cho ma khí của hắn được tăng phúc đến cực hạn!
Ma khí màu đen cuồng bạo trên không trung dần dần ngưng tụ thành hình!
Một đạo Chân Ma Pháp Tương to lớn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người!
Đạo Chân Ma Pháp Tương trước kia, chẳng qua cũng chỉ có một nửa thân hình.
Lúc này đây, lại là một hình người nguyên vẹn.
Hơn nữa, cái Chân Ma Pháp Tương này ngưng thực hơn so với trước không biết bao nhiêu lần!
Chân Ma Pháp Tương này không cao lớn như trước, nhưng mà uy áp nó lộ ra cực kỳ khủng bố, khiến cho tất cả mọi người kinh hãi không thôi.
“Ha ha ha... Diệp Viễn, ngươi thật sự không tồi! Nhưng mà, cũng chỉ tới đó mà thôi! Tuy rằng uy năng của Chân Ma Pháp Tương không bằng một phần trăm vạn thực lực của Chân Ma, nhưng cũng tuyệt đối không phải thứ mà hiện tại ngươi có thể ngăn cản được!” Ca Nặc cười như điên nói.
Thân ảnh màu đen kia mở hai mắt ra, hàn ý lạnh thấu xương nhìn chằm chằm vào Diệp Viễn.
“Vậy sao?” Khóe miệng Diệp Viễn lộ ra vẻ trào phúng khinh thường.
Sắc mặt Ca Nặc lạnh lẽo, quát: “Giết!”
“Vút!”
Bỗng nhiên Chân Ma Pháp Tương biến mất không thấy gì nữa, một cỗ uy năng hủy thiên diệt địa đáng sợ lập tức bao trùm Diệp Viễn lại.
Chân Ma Pháp Thân đưa tay thoăn thoắt, ấn ra một chưởng đánh úp về phía đỉnh đầu của Diệp Viễn.
Võ giả Nhân tộc hoảng hốt kinh hô, ngay cả bọn họ cũng cảm nhận được sự cường đại của một kích này.
Thế nhưng, Diệp Viễn lại không có chút ý tứ muốn nhúc nhích nào.
Hắn chỉ đứng ở nơi đó, cái gì cũng không làm.
“Oành!”
Một cỗ chấn động còn đáng sợ hơn so với trước khuếch tán ra!
Chân Ma Pháp Tương lại bị một cỗ lực phản chấn đánh bay ngược ra ngoài.
Giữa không trung, Chân Ma Pháp Tương giống như nhận phải lực trùng kích cực kỳ lớn, toàn thân run rẩy không thôi.
Cuối cùng, “Oành” một tiếng, hoàn toàn tiêu tán thành vô hình.
Kim quang trên người Diệp Viễn bắn ra bốn phía, nhìn lên có vẻ thần thánh vô cùng.
Ca Nặc biến sắc, hoảng sợ nói: “Cửu Chuyển Kim Thân! Huyền Vũ Bảo Thân Thần Quyết!”
Ngay cả Quy Khư Thần Cảnh Tả Tông cũng không phá được phòng ngự của Thiên Ly, cảnh giới Bán Thần như Ca Nặc thật sự kém quá xa!
Sau khi đột phá Thần Cảnh, thực lực của Diệp Viễn tăng lên toàn phương vị.
Bất luận là công kích hay là phòng ngự đều không chê vào đâu được!
Diệp Viễn liếc nhìn Ca Nặc, thản nhiên nói: “Hiện tại, Ma tộc các ngươi có thể biến mất hoàn toàn tại Tiên Lâm Vực rồi!”
Diệp Viễn chậm rãi giơ tay lên đánh ra một chưởng, thiên địa phong vân đột biến!
Năng lượng chấn động đáng sợ mang theo tất cả toàn bộ thiên địa.
Trong ánh mắt của Ca Nặc đã hiện lên vẻ ngoan lệ, bỗng nhiên hắn cười như điên không dứt.
Hư không rung chuyển một hồi, sau đó nứt ra một lỗ hổng lớn.
Một nhân ảnh bị đính trên một tòa thập tự giá xuất hiện trước người Ca Nặc!
“Ha ha ha... Diệp Viễn, cho dù ngươi có đột phá Thần Cảnh thì ngươi vẫn không phải là đối thủ của bản Thần như cũ! Có bản lĩnh thì ngươi tới giết ta đi!” Ca Nặc cười lớn, giống như phát điên.
Giữa thiên địa, một mảnh tĩnh mịch.
Chỉ có một tia gió mát quanh quẩn trong thiên địa.
Đám võ giả Nhân tộc có cảm giác như ngực mình bị cái gì đó ngăn chặn, không nói ra thì không thoải mái.
Một màn này, thật sự đã rung động bọn hắn một cách sâu sắc.
Một chiêu đồ diệt cả trăm ngàn vạn cường giả, thủ đoạn bực này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
“Nhất định là ta hoa mắt rồi! Nhất định là hoa mắt! Đây không phải là thật!”
“Quá... quá cường đại! Thần Cảnh! Đây nhất định là Thần Cảnh! Lăng Thiên Thần Vương... nhất định đã đột phá Thần Cảnh rồi!”
“Khó trách mọi người đều nói rằng, phía dưới Thần Cảnh đều là con sâu cái kiến, Thần Cảnh... thật sự quá mạnh mẽ!”
...
Cảnh tượng như vậy, thật sự là có lực trùng kích rất lớn.
Ngay cả Ma Thần Già Lam cùng năm Đại Ma Thần đã từng là người không ai bì nổi, vậy mà dưới một kích này của Diệp Viễn đều tan thành mây khói.
Đây đã là một loại cảnh giới khác, một cảnh giới mà bọn hắn không cách nào tưởng tượng nổi!
Loại cường đại này ngay cả khi là người của mình thì cũng cảm thấy run rẩy.
“Cái này... cái này là thần đạo sao?”
Nhìn về phía thân ảnh gầy yếu trên bầu trời kia, Đằng Quân thì thào tự nói.
Diệp Viễn triển lộ thực lực cường đại, đánh thẳng vào tâm trí khiến cho hắn cảm thấy giao động.
Đối với sự khát vọng về thần đạo, những cường giả đỉnh phong ở Thần Vực như bọn hắn đều khao khát.
Thế nhưng, cho dù đứng tại đỉnh phong rồi thì bọn hắn cũng sờ không tới được tầng cách ngăn kia.
Diệp Viễn đột phá đã mang lại cho bọn hắn hi vọng.
"Đừng suy nghĩ nữa, sự thành công của Diệp Viễn không cách nào bắt chước!”
Phương Thiên bùi ngùi thở dài, trực tiếp đánh nát bấy mộng tưởng của Đằng Quân.
Hắn xoay người nhìn về phía Phương Thiên, không cam lòng nói: “Vì... Vì cái gì?”
Phương Thiên lại thở dài, nói: “Nếu như ta đoán không lầm thì Diệp Viễn đã được Thiên Đạo tán thành, trở thành người bao trùm cả chúng sinh, trở thành Thần chân chính! Thực lực mà vừa rồi hắn triển lộ ra, so với Động Huyền Thần Cảnh sơ kỳ chân chính còn cường đại hơn rất nhiều! Một kích của hắn có mang theo uy lực của Thiên Đạo mới có thể cường đại như thế!”
“Uy... uy lực của Thiên Đạo?”
Đằng Quân cảm thấy đầu óc của mình có chút ngây ngốc, lời của Phương Thiên khiến cho hắn không cách nào lý giải.
Thiên Đạo là cái gì?
Đó là thứ mà tất cả võ giả đều muốn tìm hiểu!
Hư vô mờ mịt, huyền diệu khó giải thích!
Thiên Đạo là áp đảo toàn bộ chúng sinh, làm sao có thể để người ta sử dụng?
Sự khiếp sợ của Phương Thiên tuyệt đối không ít hơn so với Đằng Quân.
Chỉ là hắn lý giải về thiên đạo sâu sắc hơn Đằng Quân, cho nên thứ hắn chứng kiến còn nhiều hơn so với bọn họ.
“Thiên Đạo thiếu thốn, cho dù là kinh tài tuyệt diễm thì cũng không có khả năng đánh vỡ gông cùm xiềng xích! Diệp Viễn đã dùng lối tắt khác để sáng tạo ra Nghịch Đạo Đan, hơn nữa đã luyện chế thành công, trong cơ thể của hắn toàn bộ đều là Thiên Đạo. Dị tượng thiên địa vài ngày trước, e rằng chính là một quá trình mà Thiên Đạo tán thành hắn!” Phương Thiên trầm giọng nói.
Đằng Quân hoàn toàn mất tự chủ rồi, không dám tin nói: "Nhưng... nhưng mà, vì cái gì?”
Hiện tại, dường như Đằng Quân cũng chỉ có một câu “Vì cái gì” này mà thôi.
Bởi vì, thật sự có quá nhiều điều khiến hắn khó hiểu.
Phương Thiên cười khổ nói: "Những thứ ta có thể hiểu được, cũng chỉ bao nhiêu đó mà thôi! Cái Thần Vực này, dường như không hề đơn giản như cách chúng ta lý giải. Nhưng mà ta hoài nghi rằng, có khả năng rất cao là bên ngoài Thần Vực còn có những thế giới khác!”
Toàn thân Đằng Quân chấn động, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Tin tức này quả thực làm cho người ta kinh ngạc hết sức.
...
Diệp Viễn đứng ngạo nghễ giữa không trung, giống như thần thánh!
Loại cảm giác đứng trên đỉnh cao này là dựa trên cơ sở thực lực mà thành.
Trong mắt của Ca Nặc tràn đầy thần sắc sợ hãi.
Dùng từ lá gan và túi mật đều sắp nứt ra để diễn tả cũng không phải là nói quá!
Hắn dùng ngữ điệu như gặp quỷ nói với Diệp Viễn: “Ngươi… vậy mà ngươi đã nhận được sự tán thành của Thiên Đạo, trở thành chưởng khống giả mới! Điều này... điều này không có khả năng!”
Kiến thức của Ca Nặc không phải những võ giả Thần Vực có thể so sánh được.
Khi nhìn thấy một chiêu này của Diệp Viễn, Ca Nặc lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Một chưởng này của Diệp Viễn tuyệt không chỉ là thực lực mới bước vào Thần Cảnh.
Vẻ uy nghiêm của Thiên Đạo có làm thế nào cũng không che dấu được!
“Không phải ngươi cũng nhìn thấy rồi sao? Ca Nặc, ngươi làm hại Tiên Lâm Vực cả trăm vạn năm. Hôm nay, cũng nên chấm dứt rồi!” Diệp Viễn thản nhiên nói.
“Không thể nào! Không thể nào! Ngươi không có được đạo quả ma quỷ kia của Tiên Lâm thì làm sao có thể trở thành Tân chưởng khống giả?” Trong lời nói của Ca Nặc tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Nghe vậy, Diệp Viễn nhướng mày, nói: “Đạo Quả?”
Diệp Viễn ý thức được, khả năng đây chính là mục đích thật sự khi Ca Nặc tiến vào Thần Vực!
Ca Nặc tự biết mình đã lỡ miệng, không cam lòng nói: “Bản Thần chính là Thiên Ma Thần, cho dù ngươi bước chân vào Thần Cảnh thì có là cái gì? Chân Ma Giáng Thế!”
Hiển nhiên là Ca Nặc không cam lòng bị thất bại, sắc mặt trầm xuống, một cỗ ma khí thao thiên quỷ dị lại trỗi dậy một lần nữa.
Lúc này đây, Ma Nguyên Châu lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn, giúp cho ma khí của hắn được tăng phúc đến cực hạn!
Ma khí màu đen cuồng bạo trên không trung dần dần ngưng tụ thành hình!
Một đạo Chân Ma Pháp Tương to lớn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người!
Đạo Chân Ma Pháp Tương trước kia, chẳng qua cũng chỉ có một nửa thân hình.
Lúc này đây, lại là một hình người nguyên vẹn.
Hơn nữa, cái Chân Ma Pháp Tương này ngưng thực hơn so với trước không biết bao nhiêu lần!
Chân Ma Pháp Tương này không cao lớn như trước, nhưng mà uy áp nó lộ ra cực kỳ khủng bố, khiến cho tất cả mọi người kinh hãi không thôi.
“Ha ha ha... Diệp Viễn, ngươi thật sự không tồi! Nhưng mà, cũng chỉ tới đó mà thôi! Tuy rằng uy năng của Chân Ma Pháp Tương không bằng một phần trăm vạn thực lực của Chân Ma, nhưng cũng tuyệt đối không phải thứ mà hiện tại ngươi có thể ngăn cản được!” Ca Nặc cười như điên nói.
Thân ảnh màu đen kia mở hai mắt ra, hàn ý lạnh thấu xương nhìn chằm chằm vào Diệp Viễn.
“Vậy sao?” Khóe miệng Diệp Viễn lộ ra vẻ trào phúng khinh thường.
Sắc mặt Ca Nặc lạnh lẽo, quát: “Giết!”
“Vút!”
Bỗng nhiên Chân Ma Pháp Tương biến mất không thấy gì nữa, một cỗ uy năng hủy thiên diệt địa đáng sợ lập tức bao trùm Diệp Viễn lại.
Chân Ma Pháp Thân đưa tay thoăn thoắt, ấn ra một chưởng đánh úp về phía đỉnh đầu của Diệp Viễn.
Võ giả Nhân tộc hoảng hốt kinh hô, ngay cả bọn họ cũng cảm nhận được sự cường đại của một kích này.
Thế nhưng, Diệp Viễn lại không có chút ý tứ muốn nhúc nhích nào.
Hắn chỉ đứng ở nơi đó, cái gì cũng không làm.
“Oành!”
Một cỗ chấn động còn đáng sợ hơn so với trước khuếch tán ra!
Chân Ma Pháp Tương lại bị một cỗ lực phản chấn đánh bay ngược ra ngoài.
Giữa không trung, Chân Ma Pháp Tương giống như nhận phải lực trùng kích cực kỳ lớn, toàn thân run rẩy không thôi.
Cuối cùng, “Oành” một tiếng, hoàn toàn tiêu tán thành vô hình.
Kim quang trên người Diệp Viễn bắn ra bốn phía, nhìn lên có vẻ thần thánh vô cùng.
Ca Nặc biến sắc, hoảng sợ nói: “Cửu Chuyển Kim Thân! Huyền Vũ Bảo Thân Thần Quyết!”
Ngay cả Quy Khư Thần Cảnh Tả Tông cũng không phá được phòng ngự của Thiên Ly, cảnh giới Bán Thần như Ca Nặc thật sự kém quá xa!
Sau khi đột phá Thần Cảnh, thực lực của Diệp Viễn tăng lên toàn phương vị.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!