“Viễn ca!”
“Đại ca!”
“Sư phụ!”
...
Mấy tiếng la đồng thời vang lên, trong giọng nói tràn ngập sự sợ hãi.
Bán Thần Khí Long Hoàng Đỉnh mà lại không chịu nổi uy thế của Thiên Đạo, trực tiếp bị sụp đổ rồi!
Mảnh vỡ của Long Hoàng Đỉnh bay tứ tung, lực trùng kích cực lớn bay về phía mọi người.
Côn Ngô tiện tay vung lên, trực tiếp đánh tan những mảnh vỡ này một cách triệt để.
Nhưng mà, đây không phải là việc mấu chốt nhất!
Mấu chốt nhất chính là dược đỉnh bị nổ, vậy đan dược Diệp Viễn luyện được là gì?
Chờ đến khi bọn họ chăm chú nhìn lại thì không khỏi vui mừng không thôi!
Trước người Diệp Viễn hình thành một bộ đồ án Thái Cực.
Trung tâm của đồ án Thái Cực, chín cái dược phôi vẫn đang được Tịnh Đàn Thánh Hỏa luyện chế!
Cái đồ án Thái Cực kia cực kỳ huyền diệu, Diệp Viễn không nhanh không chậm tiếp tục triển khai luyện dược thuật, đối với việc Long Hoàng Đỉnh đổ nát cũng không động dung một chút nào.
Lúc này Diệp Viễn đã tiến vào một loại trạng thái cực kỳ huyền diệu.
Rõ ràng Diệp Viễn đang ở nơi đó luyện đan, thế nhưng đám người Tiêu Như Yên lại có cảm giác hư ảo.
Giống như nơi đó, không hề có Diệp Viễn.
Có, cũng chỉ là Thiên Đạo mờ mịt.
Diệp Viễn lúc này như đang hóa thân trở thành Thiên Đạo!
Kỳ quan bực này quả thực không thể nào tưởng tượng nổi.
“Đại Đạo Luyện Đan! Đây là Đại Đạo Luyện Đan trong truyền thuyết! Ha ha ha... Thật không ngờ, loại kỳ quan này lại xuất hiện ở trong thế giới của một Thiên Tôn! Tiên Lâm Lão Quỷ a Tiên Lâm Lão Quỷ, thật sự không nghĩ đến, thế giới Thiên Tôn sắp đổ nát này của ngươi lại xuất hiện một nhân vật như vậy! Ngược lại, ta thật sự rất chờ mong tương lai của hắn có thể tỏa sáng ở nơi đó hay không!” Côn Ngô chợt cười to nói.
Đám người Tiêu Như Yên đều bị tiếng cười của Côn Ngô thu hút, hiển nhiên là bọn họ cũng hết sức tò mò đối với trạng thái lúc này của Diệp Viễn.
"Tiền bối, người nói Đại Đạo Luyện Đan... đó là cái gì?" Tiêu Như Yên hỏi.
Lúc này, ánh mắt Côn Ngô nhìn về phía Diệp Viễn đã biến đổi đến mức khác thường.
Lúc trước, hắn dùng một loại thái độ ở trên cao nhìn xuống để đối xử với Diệp Viễn.
Thậm chí, có một tia thương hại.
Côn Ngô Thần Mộc đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, thậm chí có thể nói hắn là người nhìn Tiên Lâm Vực tồn tại từ hưng thịnh đến suy tàn.
Những nhân loại ở trong thế giới Thiên Tôn này đối với hắn mà nói chính là tồn tại thấp kém.
Loại thái độ ở trên cao nhìn xuống này sinh ra từ trong xương, hắn không cách nào thay đổi được!
Thế nhưng vào đúng lúc này, Côn Ngô bất tri bất giác đã xóa bỏ đi loại tâm ý thương hại không tự chủ kia.
Thời điểm khi thấy cảnh này phát sinh, rốt cuộc hắn chính thức xem trọng người như Diệp Viễn ở trong thế giới Thiên Tôn thấp kém này.
“Nhìn thấy cái Thái Cực Đồ kia không?” Côn Ngô nói.
Tiêu Như Yên sững sờ, nói: “Nhìn thấy, cái đó không phải là trận pháp mà sư phụ dùng lực lượng để ngưng tụ thành sao?”
Côn Ngô bật cười nói: “Trận pháp? Ha ha ha... Đó cũng không phải là trận pháp! Đó là Thiên Đạo của Tiên Lâm Vực này, hiện thân của Thiên Đạo, thứ còn sót lại của Thiên Đạo!”
“Thiên... Thiên Đạo! Tiền bối, không phải người đang nói đùa đấy chứ?” Miệng Tiêu Như Yên há to thành hình tròn, kinh ngạc không thôi.
Không riêng gì nàng, tất cả mọi người đều làm một mặt không tin, bọn họ đều cho rằng Côn Ngô đang nói đùa.
Thiên Đạo là cái gì?
Đó là tồn tại mịt mờ!
Căn bản là tồn tại không có cách dự đoán!
Võ giả có thể cảm ngộ được Thiên Đạo, thế nhưng làm sao có khả năng dùng Thiên Đạo để luyện đan?
Chuyện này... chuyện này quá vô lý rồi!
Hoàn toàn chính xác là không thể có chuyện đó xảy ra.
Nhưng Côn Ngô lại xem thường, cười một tiếng nói: “Thiên Đạo không có thần bí như các ngươi tưởng tượng như vậy, các ngươi tu luyện Thiên Đạo, cùng lắm cũng chỉ là Đạo của người khác mà thôi! Nơi này là thế giới Thiên Tôn của Tiên Lâm Lão Quỷ, vì lẽ đó mà Thiên Đạo các ngươi tu luyện đều chỉ là Đạo của hắn. Cho nên, chỉ cần các ngươi còn ở trong Tiên Lâm Vực này thì các ngươi vĩnh viễn không thể vượt qua hắn. Trên thực tế, ngay cả gót chân của hắn các ngươi cũng đều không sờ tới. Nếu như các ngươi có thể tu luyện tới trình độ một phần vạn của hắn thì cũng đã là tồn tại vô địch.”
Mọi người hai mặt nhìn nhau, muốn phản bác nhưng lại không có cách phản bác.
Hiển nhiên Côn Ngô mạnh như thác đổ.
Thứ hắn biết đến, bọn họ không thể nào tưởng tượng được.
Hơn nữa dựa theo tình hình hiện tại thì bọn họ thấy Côn Ngô nói không sai một chút nào!
Nhìn sắc mặt khiếp sợ của mọi người, Côn Ngô tiếp tục nói một cách chậm rãi: "Nhưng mà, đó là điều không có khả năng! Căn bản các ngươi không thể tưởng tượng nổi về cảnh giới Thiên Tôn. Thời kỳ đỉnh cao của Tiên Lâm Lão Quỷ cũng là thời gian mà Thiên Đạo của Tiên Lâm Vực cường thịnh nhất! Cái Thiên Đạo kia, ngay cả ta cũng phải nhượng bộ lui binh! Đáng tiếc bây giờ lại là... ha ha, Phượng Hoàng rụng lông còn không bằng gà rồi!”
“Chuyện này... tiền bối, ngài còn chưa nói cái gì được gọi là Đại Đạo Luyện Đan?”
Côn Ngô xem thường Thiên Đạo của Thần Vực như vậy, trong lòng Tiêu Như Yên tất nhiên có chút khó chịu.
Chỉ là nàng cũng biết, lời Côn Ngô nói chính là sự thực.
Nếu như không phải bởi vì như vậy thì làm sao Thần Cảnh lại héo tàn đây?
Côn Ngô nhìn nàng một cái, cười nói: "Trong lòng tiểu nha đầu còn không phục đây! Nhưng mà, tâm tình lão Côn ta ngày hôm nay không tệ cho nên sẽ không so đo với ngươi. Ta nói Thiên Đạo không được, kỳ thực cũng không phải có ý tứ xem thường mà là nói người sư phụ kia của ngươi rất lợi hại! Đại Đạo Luyện Đan, chính là dùng Đại Đạo để làm lò luyện chế đan dược! Vốn người sư phụ kia của ngươi gợi ra đại đạo Cộng Minh đã là chuyện vô cùng hiếm thấy, nhưng không nghĩ đến hắn lại còn có thể điều động Thiên Đạo, dùng Đại Đạo để luyện đan, xem ra thật khó mà tin nổi.”
Mấy người nghe xong lời Côn Ngô nói, từng người một đều cả kinh không ngậm miệng lại được.
Dùng Thiên Đạo để luyện đan, chuyện như vậy, ngẫm lại đều cảm thấy lạnh cả người.
Nếu như không phải có Côn Ngô chỉ điểm thì căn bản bọn họ cũng không dám tưởng tượng cái Thái Cực đồ kia lại chính là hóa hình của Thiên Đạo!
Chuyện như vậy nói ra, nhất định người khác sẽ nói bọn họ là bệnh thần kinh!
Côn Ngô chầm chậm nói: “Tiểu tử này có thể điều động Thiên Đạo thì nói rõ lên rằng, hắn đã chiếm được sự tán thành của Tiên Lâm Thiên Đạo, chuyện này đương nhiên có liên quan đến Trấn Giới Bi cùng Trấn Hồn Châu một chút, thế nhưng có thể làm đến một bước này thì không chỉ liên quan đến hai loại đồ vật kia. Bắt đầu từ hôm nay, hắn đã không giống với các ngươi nữa, hắn ngự trị ở trên tất cả các ngươi, chân chính trở thành Thần của Tiên Lâm Vực này!”
Mấy người càng nghe càng thấy hoảng sợ!
Bọn họ nghe xong lời Côn Ngô nói, trong lòng đương nhiên hết sức cao hứng, thế nhưng càng nhiều hơn chính là việc khó mà tin nổi!
Mỗi một chữ của Côn Ngô đều đánh vào tâm khảm của bọn họ một cách tàn nhẫn, khiến bọn họ cảm thấy không thở nổi.
Mấy người lại nhìn về phía Diệp Viễn, ánh mắt đều trở nên khác biệt.
Đặc biệt là Ly Nhi, đó là tình lang của nàng!
Tình lang của nàng, bây giờ đã vượt lên trên chúng sinh rồi!
Tâm tình của nàng lúc này rất phức tạp.
Côn Ngô tiếp tục nói làm cho người ta không kinh ngạc đến chết thì không chịu dừng: “Ha ha, lấy đan đạo phát động Thiên Đạo, do đó mà nhận được sự tán thành của Tiên Lâm! Tiểu tử này thật là khiến người ta kinh diễm! Từ giờ trở đi, có thể nói hắn đã chân chính kế thừa y bát của Tiên Lâm! Chờ đến lúc thực lực của hắn đạt đến cảnh giới nhất định thì nhất định có thể trở thành người khống chế mới của Tiên Lâm Vực này rồi! Tuy nhiên, đây chỉ là một thế giới tàn tạ.”
“Viễn ca!”
“Đại ca!”
“Sư phụ!”
...
Mấy tiếng la đồng thời vang lên, trong giọng nói tràn ngập sự sợ hãi.
Bán Thần Khí Long Hoàng Đỉnh mà lại không chịu nổi uy thế của Thiên Đạo, trực tiếp bị sụp đổ rồi!
Mảnh vỡ của Long Hoàng Đỉnh bay tứ tung, lực trùng kích cực lớn bay về phía mọi người.
Côn Ngô tiện tay vung lên, trực tiếp đánh tan những mảnh vỡ này một cách triệt để.
Nhưng mà, đây không phải là việc mấu chốt nhất!
Mấu chốt nhất chính là dược đỉnh bị nổ, vậy đan dược Diệp Viễn luyện được là gì?
Chờ đến khi bọn họ chăm chú nhìn lại thì không khỏi vui mừng không thôi!
Trước người Diệp Viễn hình thành một bộ đồ án Thái Cực.
Trung tâm của đồ án Thái Cực, chín cái dược phôi vẫn đang được Tịnh Đàn Thánh Hỏa luyện chế!
Cái đồ án Thái Cực kia cực kỳ huyền diệu, Diệp Viễn không nhanh không chậm tiếp tục triển khai luyện dược thuật, đối với việc Long Hoàng Đỉnh đổ nát cũng không động dung một chút nào.
Lúc này Diệp Viễn đã tiến vào một loại trạng thái cực kỳ huyền diệu.
Rõ ràng Diệp Viễn đang ở nơi đó luyện đan, thế nhưng đám người Tiêu Như Yên lại có cảm giác hư ảo.
Giống như nơi đó, không hề có Diệp Viễn.
Có, cũng chỉ là Thiên Đạo mờ mịt.
Diệp Viễn lúc này như đang hóa thân trở thành Thiên Đạo!
Kỳ quan bực này quả thực không thể nào tưởng tượng nổi.
“Đại Đạo Luyện Đan! Đây là Đại Đạo Luyện Đan trong truyền thuyết! Ha ha ha... Thật không ngờ, loại kỳ quan này lại xuất hiện ở trong thế giới của một Thiên Tôn! Tiên Lâm Lão Quỷ a Tiên Lâm Lão Quỷ, thật sự không nghĩ đến, thế giới Thiên Tôn sắp đổ nát này của ngươi lại xuất hiện một nhân vật như vậy! Ngược lại, ta thật sự rất chờ mong tương lai của hắn có thể tỏa sáng ở nơi đó hay không!” Côn Ngô chợt cười to nói.
Đám người Tiêu Như Yên đều bị tiếng cười của Côn Ngô thu hút, hiển nhiên là bọn họ cũng hết sức tò mò đối với trạng thái lúc này của Diệp Viễn.
"Tiền bối, người nói Đại Đạo Luyện Đan... đó là cái gì?" Tiêu Như Yên hỏi.
Lúc này, ánh mắt Côn Ngô nhìn về phía Diệp Viễn đã biến đổi đến mức khác thường.
Lúc trước, hắn dùng một loại thái độ ở trên cao nhìn xuống để đối xử với Diệp Viễn.
Thậm chí, có một tia thương hại.
Côn Ngô Thần Mộc đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, thậm chí có thể nói hắn là người nhìn Tiên Lâm Vực tồn tại từ hưng thịnh đến suy tàn.
Những nhân loại ở trong thế giới Thiên Tôn này đối với hắn mà nói chính là tồn tại thấp kém.
Loại thái độ ở trên cao nhìn xuống này sinh ra từ trong xương, hắn không cách nào thay đổi được!
Thế nhưng vào đúng lúc này, Côn Ngô bất tri bất giác đã xóa bỏ đi loại tâm ý thương hại không tự chủ kia.
Thời điểm khi thấy cảnh này phát sinh, rốt cuộc hắn chính thức xem trọng người như Diệp Viễn ở trong thế giới Thiên Tôn thấp kém này.
“Nhìn thấy cái Thái Cực Đồ kia không?” Côn Ngô nói.
Tiêu Như Yên sững sờ, nói: “Nhìn thấy, cái đó không phải là trận pháp mà sư phụ dùng lực lượng để ngưng tụ thành sao?”
Côn Ngô bật cười nói: “Trận pháp? Ha ha ha... Đó cũng không phải là trận pháp! Đó là Thiên Đạo của Tiên Lâm Vực này, hiện thân của Thiên Đạo, thứ còn sót lại của Thiên Đạo!”
“Thiên... Thiên Đạo! Tiền bối, không phải người đang nói đùa đấy chứ?” Miệng Tiêu Như Yên há to thành hình tròn, kinh ngạc không thôi.
Không riêng gì nàng, tất cả mọi người đều làm một mặt không tin, bọn họ đều cho rằng Côn Ngô đang nói đùa.
Thiên Đạo là cái gì?
Đó là tồn tại mịt mờ!
Căn bản là tồn tại không có cách dự đoán!
Võ giả có thể cảm ngộ được Thiên Đạo, thế nhưng làm sao có khả năng dùng Thiên Đạo để luyện đan?
Chuyện này... chuyện này quá vô lý rồi!
Hoàn toàn chính xác là không thể có chuyện đó xảy ra.
Nhưng Côn Ngô lại xem thường, cười một tiếng nói: “Thiên Đạo không có thần bí như các ngươi tưởng tượng như vậy, các ngươi tu luyện Thiên Đạo, cùng lắm cũng chỉ là Đạo của người khác mà thôi! Nơi này là thế giới Thiên Tôn của Tiên Lâm Lão Quỷ, vì lẽ đó mà Thiên Đạo các ngươi tu luyện đều chỉ là Đạo của hắn. Cho nên, chỉ cần các ngươi còn ở trong Tiên Lâm Vực này thì các ngươi vĩnh viễn không thể vượt qua hắn. Trên thực tế, ngay cả gót chân của hắn các ngươi cũng đều không sờ tới. Nếu như các ngươi có thể tu luyện tới trình độ một phần vạn của hắn thì cũng đã là tồn tại vô địch.”
Mọi người hai mặt nhìn nhau, muốn phản bác nhưng lại không có cách phản bác.
Hiển nhiên Côn Ngô mạnh như thác đổ.
Thứ hắn biết đến, bọn họ không thể nào tưởng tượng được.
Hơn nữa dựa theo tình hình hiện tại thì bọn họ thấy Côn Ngô nói không sai một chút nào!
Nhìn sắc mặt khiếp sợ của mọi người, Côn Ngô tiếp tục nói một cách chậm rãi: "Nhưng mà, đó là điều không có khả năng! Căn bản các ngươi không thể tưởng tượng nổi về cảnh giới Thiên Tôn. Thời kỳ đỉnh cao của Tiên Lâm Lão Quỷ cũng là thời gian mà Thiên Đạo của Tiên Lâm Vực cường thịnh nhất! Cái Thiên Đạo kia, ngay cả ta cũng phải nhượng bộ lui binh! Đáng tiếc bây giờ lại là... ha ha, Phượng Hoàng rụng lông còn không bằng gà rồi!”
“Chuyện này... tiền bối, ngài còn chưa nói cái gì được gọi là Đại Đạo Luyện Đan?”
Côn Ngô xem thường Thiên Đạo của Thần Vực như vậy, trong lòng Tiêu Như Yên tất nhiên có chút khó chịu.
Chỉ là nàng cũng biết, lời Côn Ngô nói chính là sự thực.
Nếu như không phải bởi vì như vậy thì làm sao Thần Cảnh lại héo tàn đây?
Côn Ngô nhìn nàng một cái, cười nói: "Trong lòng tiểu nha đầu còn không phục đây! Nhưng mà, tâm tình lão Côn ta ngày hôm nay không tệ cho nên sẽ không so đo với ngươi. Ta nói Thiên Đạo không được, kỳ thực cũng không phải có ý tứ xem thường mà là nói người sư phụ kia của ngươi rất lợi hại! Đại Đạo Luyện Đan, chính là dùng Đại Đạo để làm lò luyện chế đan dược! Vốn người sư phụ kia của ngươi gợi ra đại đạo Cộng Minh đã là chuyện vô cùng hiếm thấy, nhưng không nghĩ đến hắn lại còn có thể điều động Thiên Đạo, dùng Đại Đạo để luyện đan, xem ra thật khó mà tin nổi.”
Mấy người nghe xong lời Côn Ngô nói, từng người một đều cả kinh không ngậm miệng lại được.
Dùng Thiên Đạo để luyện đan, chuyện như vậy, ngẫm lại đều cảm thấy lạnh cả người.
Nếu như không phải có Côn Ngô chỉ điểm thì căn bản bọn họ cũng không dám tưởng tượng cái Thái Cực đồ kia lại chính là hóa hình của Thiên Đạo!
Chuyện như vậy nói ra, nhất định người khác sẽ nói bọn họ là bệnh thần kinh!
Côn Ngô chầm chậm nói: “Tiểu tử này có thể điều động Thiên Đạo thì nói rõ lên rằng, hắn đã chiếm được sự tán thành của Tiên Lâm Thiên Đạo, chuyện này đương nhiên có liên quan đến Trấn Giới Bi cùng Trấn Hồn Châu một chút, thế nhưng có thể làm đến một bước này thì không chỉ liên quan đến hai loại đồ vật kia. Bắt đầu từ hôm nay, hắn đã không giống với các ngươi nữa, hắn ngự trị ở trên tất cả các ngươi, chân chính trở thành Thần của Tiên Lâm Vực này!”
Mấy người càng nghe càng thấy hoảng sợ!
Bọn họ nghe xong lời Côn Ngô nói, trong lòng đương nhiên hết sức cao hứng, thế nhưng càng nhiều hơn chính là việc khó mà tin nổi!
Mỗi một chữ của Côn Ngô đều đánh vào tâm khảm của bọn họ một cách tàn nhẫn, khiến bọn họ cảm thấy không thở nổi.
Mấy người lại nhìn về phía Diệp Viễn, ánh mắt đều trở nên khác biệt.
Đặc biệt là Ly Nhi, đó là tình lang của nàng!
Tình lang của nàng, bây giờ đã vượt lên trên chúng sinh rồi!
Tâm tình của nàng lúc này rất phức tạp.
Côn Ngô tiếp tục nói làm cho người ta không kinh ngạc đến chết thì không chịu dừng: “Ha ha, lấy đan đạo phát động Thiên Đạo, do đó mà nhận được sự tán thành của Tiên Lâm! Tiểu tử này thật là khiến người ta kinh diễm! Từ giờ trở đi, có thể nói hắn đã chân chính kế thừa y bát của Tiên Lâm! Chờ đến lúc thực lực của hắn đạt đến cảnh giới nhất định thì nhất định có thể trở thành người khống chế mới của Tiên Lâm Vực này rồi! Tuy nhiên, đây chỉ là một thế giới tàn tạ.”