Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Một chưởng qua đi, chín tên Quỷ Sát quay chung quanh Diệp Viễn thi pháp, rất nhanh đã loại bỏ triệt để Quỷ Linh Chú của hắn.

“Không thể nào! Ngươi... ngươi làm sao có khả năng lĩnh ngộ được pháp tắc thần đạo tầng thứ hai chứ?”

“Tiểu tử, ngươi sẽ phải trả giá lớn vì hành vi của ngươi!”

Cho dù là Gia Cát Thanh Hư hay là Lý Khôi, lúc này đều nổi trận lôi đình.

Một người là bị đoạt mất danh hiệu đệ nhất Thần Vực vô cùng kiêu ngạo, một người là hao tốn rất lớn tâm huyết tạo ra Vạn Hồn Phiên lại bị người khác luyện hóa thành pháp bảo.

Cái cảm giác này, đơn giản là khiến cho người ta muốn phát điên.

Diệp Viễn bất đắc dĩ nói: “Hai người quái gở các ngươi, rốt cuộc ta nên trả lời ai mới được đây?”

“Này tiểu tử, ngươi không phải là đối thủ của hắn, để cho ta tới!” Lý Khôi kêu lên một cách quái dị.

“Không thể được! Định Thiên Thần Vương ta làm sao có khả năng không phải là đối thủ của hắn chứ?” Gia Cát Thanh Hư không phục nói.

Hắn còn nhớ, lúc trước ở bên ngoài Thánh Thành hắn đều có thể tùy ý giết được Diệp Viễn.

Lúc này chỉ mới trôi qua bao lâu?

Thật sự không hiểu như thế nào mà chính mình bây giờ lại không phải là đối thủ của hắn?

Sắc mặt Gia Cát Thanh Hư biến ảo không ngừng, hiển nhiên là hai cái thần hồn đang tranh đoạt quyền khống chế thân thể, tranh chấp không buông.

"Tên ngu xuẩn nhà ngươi! Tự cho rằng mình có thiên phú đệ nhất thiên hạ sao? Ngay cả lão tử năm đó cũng không dám nói mình là đệ nhất thiên hạ, chỉ dựa vào cái thứ như nhà ngươi mà cũng đòi?” Lý Khôi nói.

“Hừ! Đó là vì bản tọa không được sinh ra ở niên đại thần đạo! Bằng không, thành tựu của bản tọa không nhất thiết phải so sánh với Tả Tông rồi!” Gia Cát Thanh Hư tràn đầy sự tự tin.

Rốt cục, Gia Cát Thanh Hư vẫn chiếm cứ được quyền khống chế thân thể, sắc mặt hắn lạnh lẽo, trong ánh mắt đều là vẻ điên cuồng.

Nguyên lực toàn thân hắn trỗi dậy, khí thế đáng sợ tản mát ra từ trên người hắn.

Nhìn thấy tình cảnh này, ánh mắt Diệp Viễn ngưng lại, rốt cuộc cũng nghiêm nghị hẳn lên.

“Ngươi điên rồi hay sao? Cảm ngộ pháp tắc của ngươi vẫn còn chưa đủ để phát động loại võ kỹ bực này! Cưỡng ép phát động thì lực lượng pháp tắc sẽ đánh ngươi thành xác khô!”

Trong miệng Gia Cát Thanh Hư, Lý Khôi kêu lên quái dị.

Quả nhiên, thân thể Gia Cát Thanh Hư nhanh chóng khô quắt lại!

Thế nhưng, hắn vẫn mặc kệ mọi thứ mà phát động một chiêu này!

Đối với sự hận thù hắn dành cho Diệp Viễn đã đến mức muốn liều lĩnh một phen.

Loại thù hận này là đến từ lòng độ kỵ nhiều hơn!

"Ngươi điên rồi! Cái tên điên nhà ngươi! Để bản tọa ra tay, cần gì phải cùng hắn đồng quy vu tận chứ? Tên ngu xuẩn nhà ngươi!”

Lý Khôi kêu lên từng trận quái dị, nhưng mà căn bán Gia Cát Thanh Hư không hề để ý tới hắn.

Hắn muốn đồng quy vu tận với Diệp Viễn!

“Huyền... Thần... Nhất... Chỉ!”

Gia Cát Thanh Hư đã bị tóp thành bộ dáng thây khô, trong miệng hô lên một đạo võ kỹ cuối cùng này.

Nhìn thấy tình cảnh này, Diệp Viễn không khỏi cười lạnh nói: “Ha, đồng quy vu tận? Ngươi nghĩ nhiều quá rồi! Loại cưỡng ép nguyên lực để phát ra võ kỹ như thế này mà cũng xứng đồng quy vu tận với ta sao?”

“Bạch!”

Diệp Viễn rút Tru Tà Kiếm ra, một luồng kiếm ý đáng sợ phóng lên trời!

Khí thế của Gia Cát Thanh Hư mạnh, nhưng đạo kiếm ý này của Diệp Viễn còn mạnh hơn hắn, trong nháy mắt đã úp tới!

Thấy được khí thế này của Diệp Viễn, Lý Khôi lại kêu lên một trận quái dị nói: "Tru Tà Kiếm! Đây là Tru Tà Kiếm quyết tầng thứ ba của Hạo Nhiên Nhất Kiếm! Tên đầu heo nhà ngươi, tuy rằng Tru Tà Kiếm quyết không có cấp bậc, thế nhưng người lĩnh ngộ được Hạo Nhiên Nhất Kiếm thì ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ!"

Hiển nhiên Lý Khôi hiểu rất rõ về Tru Tà Kiếm quyết, Diệp Viễn vẫn chưa ra tay mà hắn cũng đã nhìn ra được sâu cạn rồi.

Tru Tà Kiếm quyết là phần nhập môn của Hạo Thiên Kiếm Quyết, căn bản không có cấp bậc, thế nhưng nếu bàn về uy lực thì một chiêu Hạo Nhiên Nhất Kiếm này tuyệt đối mạnh hơn so với Nhất Chỉ đồng quy vu tận này của Gia Cát Thanh Hư!

Hai người, căn bản là không ở cùng một cấp bậc!

Lý Khôi biết Gia Cát Thanh Hư là thiên tài mười vạn năm có một, vốn mang nhiều kỳ vọng đối với hắn.

Nhưng khi hắn nhìn thấy chiêu kiếm này của Diệp Viễn thì hắn liền biết, Gia Cát Thanh Hư cùng với Diệp Viễn căn bản không ở cùng một đẳng cấp!

Diệp Viễn, tuyệt đối là thiên tài trăm vạn năm có một!

Ngay cả Tuyệt Thiên năm đó cũng tuyệt đối không có được thiên phú như Diệp Viễn bực này!

Mặc dù Tru Tà Kiếm Quyết chỉ là phần nhập môn của Hạo Thiên Kiếm Quyết, nhưng tuyệt đối không phải thứ có thể cảm ngộ được pháp tắc thần đạo một cách dễ dàng như vậy.

Ngược lại, để cảm ngộ được môn kiếm quyết này vô cùng khó khăn.

Nhưng mà Diệp Viễn đã lĩnh ngộ được đến Hạo Nhiên Nhất Kiếm tầng thứ ba rồi!

Nói cách khác, Diệp Viễn lập tức sắp chính thức bắt đầu tu luyện Hạo Thiên Kiếm Quyết, đó mới thực sự là công pháp đáng sợ!

Nhưng mà, Huyền Thần Nhất Chỉ đã là lá bài tẩy cuối cùng của Gia Cát Thanh Hư rồi, hắn cố chấp dùng một chiêu này để một thắng một còn với Diệp Viễn.

“Ầm ầm ầm!”

Hai đại pháp tắc thần đạo cực kỳ huyền ảo va chạm với nhau, gợn sóng đáng sợ lan truyền ra, trực tiếp san bằng mảnh bình nguyên hoang vu xung quanh.

Cuộc tỷ thí này có thể được xưng là trận quyết đấu cao nhất Thần vực rồi!

Đệ nhất Thần Vương kéo dài hai ngàn năm, vào hôm nay chính thức đã bị lui ra khỏi sân khấu lịch sử.

Cho dù Gia Cát Thanh Hư đã được Ca Nặc chỉ điểm, ý cảnh thâm sâu hơn một bậc.

Cho dù cảnh giới nguyên lực của hắn cao hơn so với Diệp Viễn một bậc.

Kết cục, vẫn là hoàn toàn thất bại như trước!

Thân thể Gia Cát Thanh Hư như diều đứt dây, vô lực bay ngược ra ngoài, nặng nề té lăn trên đất, không còn tiếng động nào.

Nhưng mà, tình huống của Diệp Viễn cũng không được tốt cho lắm.

Thương thế trước đó không hề nhẹ, lần này lại mạnh mẽ thúc dục Hạo Nhiên Nhất Kiếm, gần như lấy sạch đi hết thảy nguyên lực của hắn.

Đừng thấy khoảng cách giữa Diệp Viễn cùng Gia Cát Thanh Hư có chênh lệch một tầng tiểu cảnh giới.

Nhưng nếu như cuộc quyết đấu của các cao thủ như thế này mà Diệp Viễn không dùng hết toàn lực thì căn bản không chiếm được gì tốt.

Hắn có thể chiến thắng được Gia Cát Thanh Hư, hoàn toàn là bởi vì pháp tắc thần đạo áp đảo!

Sắc mặt Diệp Viễn trắng bệch như tờ giấy, cả người hư thoát.

“Đại ca huynh không sao chứ?”

Sau khi xác định Diệp Viễn chỉ có chút hao tổn nguyên lực, Bạch Quang làm một vẻ mặt hưng phấn nói: “Ha ha, thực sự hăng hái! Không nghĩ tới Tru Tà Kiếm quyết của đại ca đã đột phá đến tầng thứ ba rồi! Ta thấy thiên phú kiếm đạo của huynh không hề kém hơn so với Long Hồn phản tổ chút nào! Đại ca đã giết chết Định Thiên Thần Vương, hiện tại ngươi chính là đệ nhất Thần Vực chân chính rồi!”

Diệp Viễn ăn vào một viên đan dược khôi phục nguyên lực, lắc đầu cười nói: "Đệ nhất Thần vực sao? Ha ha, chuyện này căn bản là là một trò cười! Lần này Phương Thiên tiền bối xuất hiện chỉ là vì khích lệ tinh thần võ giả Nhân tộc hăng hái lên, có quá nhiều số liệu không được thống kê! Chỉ tiếc, vẫn chưa đạt đến hiệu quả như trong dự định. Cũng chỉ có người như Gia Cát Thanh Hư mới chìm đắm trong đó, không cách nào tự thoát ra được.”

Thần Vực quá to lớn, ngay cả Phương Thiên nhìn được thiên cơ cũng không thể tính toán hết tất cả mọi người.

Ít nhất thì bên trong Thần Vẫn Sơn Mạch này có không ít nhân vật mạnh mẽ, thực lực mạnh hơn Thập Đại Thần Vương hơn rất nhiều.

Mà bên trong Thần Cấm Lãnh Địa đáng sợ này còn không biết có thêm bao nhiêu nhân vật mạnh mẽ nữa.

Đệ nhất Thần Vực, sợ là ngay cả Tuyệt Thiên năm đó cũng không dám khoa trương mạnh miệng đến như vậy?

Gia Cát Thanh Hư tự cao tự đại, quanh năm chiếm giữ danh hiệu đệ nhất Thập Đại Thần Vương cho nên thật sự cho rằng chính mình là vô địch thiên hạ.

Không biết rằng, chính hắn chỉ là thứ ếch ngồi đáy giếng mà thôi!

Bỗng nhiên, Diệp Viễn biến sắc.

"Hà hà... tiểu tử, ta thật sự phải cảm tạ ngươi rồi! Tên ngu xuẩn kia bị ngươi đánh cho rơi vào ngủ say, rốt cuộc bản Thần cũng đã có thể khống chế được thân thể này rồi!”

Gia Cát Thanh Hư vốn đã không còn bao nhiêu khí tức, bỗng nhiên khí thế lại dâng cao lên!

Một chưởng qua đi, chín tên Quỷ Sát quay chung quanh Diệp Viễn thi pháp, rất nhanh đã loại bỏ triệt để Quỷ Linh Chú của hắn.

“Không thể nào! Ngươi... ngươi làm sao có khả năng lĩnh ngộ được pháp tắc thần đạo tầng thứ hai chứ?”

“Tiểu tử, ngươi sẽ phải trả giá lớn vì hành vi của ngươi!”

Cho dù là Gia Cát Thanh Hư hay là Lý Khôi, lúc này đều nổi trận lôi đình.

Một người là bị đoạt mất danh hiệu đệ nhất Thần Vực vô cùng kiêu ngạo, một người là hao tốn rất lớn tâm huyết tạo ra Vạn Hồn Phiên lại bị người khác luyện hóa thành pháp bảo.

Cái cảm giác này, đơn giản là khiến cho người ta muốn phát điên.

Diệp Viễn bất đắc dĩ nói: “Hai người quái gở các ngươi, rốt cuộc ta nên trả lời ai mới được đây?”

“Này tiểu tử, ngươi không phải là đối thủ của hắn, để cho ta tới!” Lý Khôi kêu lên một cách quái dị.

“Không thể được! Định Thiên Thần Vương ta làm sao có khả năng không phải là đối thủ của hắn chứ?” Gia Cát Thanh Hư không phục nói.

Hắn còn nhớ, lúc trước ở bên ngoài Thánh Thành hắn đều có thể tùy ý giết được Diệp Viễn.

Lúc này chỉ mới trôi qua bao lâu?

Thật sự không hiểu như thế nào mà chính mình bây giờ lại không phải là đối thủ của hắn?

Sắc mặt Gia Cát Thanh Hư biến ảo không ngừng, hiển nhiên là hai cái thần hồn đang tranh đoạt quyền khống chế thân thể, tranh chấp không buông.

"Tên ngu xuẩn nhà ngươi! Tự cho rằng mình có thiên phú đệ nhất thiên hạ sao? Ngay cả lão tử năm đó cũng không dám nói mình là đệ nhất thiên hạ, chỉ dựa vào cái thứ như nhà ngươi mà cũng đòi?” Lý Khôi nói.

“Hừ! Đó là vì bản tọa không được sinh ra ở niên đại thần đạo! Bằng không, thành tựu của bản tọa không nhất thiết phải so sánh với Tả Tông rồi!” Gia Cát Thanh Hư tràn đầy sự tự tin.

Rốt cục, Gia Cát Thanh Hư vẫn chiếm cứ được quyền khống chế thân thể, sắc mặt hắn lạnh lẽo, trong ánh mắt đều là vẻ điên cuồng.

Nguyên lực toàn thân hắn trỗi dậy, khí thế đáng sợ tản mát ra từ trên người hắn.

Nhìn thấy tình cảnh này, ánh mắt Diệp Viễn ngưng lại, rốt cuộc cũng nghiêm nghị hẳn lên.

“Ngươi điên rồi hay sao? Cảm ngộ pháp tắc của ngươi vẫn còn chưa đủ để phát động loại võ kỹ bực này! Cưỡng ép phát động thì lực lượng pháp tắc sẽ đánh ngươi thành xác khô!”

Trong miệng Gia Cát Thanh Hư, Lý Khôi kêu lên quái dị.

Quả nhiên, thân thể Gia Cát Thanh Hư nhanh chóng khô quắt lại!

Thế nhưng, hắn vẫn mặc kệ mọi thứ mà phát động một chiêu này!

Đối với sự hận thù hắn dành cho Diệp Viễn đã đến mức muốn liều lĩnh một phen.

Loại thù hận này là đến từ lòng độ kỵ nhiều hơn!

"Ngươi điên rồi! Cái tên điên nhà ngươi! Để bản tọa ra tay, cần gì phải cùng hắn đồng quy vu tận chứ? Tên ngu xuẩn nhà ngươi!”

Lý Khôi kêu lên từng trận quái dị, nhưng mà căn bán Gia Cát Thanh Hư không hề để ý tới hắn.

Hắn muốn đồng quy vu tận với Diệp Viễn!

“Huyền... Thần... Nhất... Chỉ!”

Gia Cát Thanh Hư đã bị tóp thành bộ dáng thây khô, trong miệng hô lên một đạo võ kỹ cuối cùng này.

Nhìn thấy tình cảnh này, Diệp Viễn không khỏi cười lạnh nói: “Ha, đồng quy vu tận? Ngươi nghĩ nhiều quá rồi! Loại cưỡng ép nguyên lực để phát ra võ kỹ như thế này mà cũng xứng đồng quy vu tận với ta sao?”

“Bạch!”

Diệp Viễn rút Tru Tà Kiếm ra, một luồng kiếm ý đáng sợ phóng lên trời!

Khí thế của Gia Cát Thanh Hư mạnh, nhưng đạo kiếm ý này của Diệp Viễn còn mạnh hơn hắn, trong nháy mắt đã úp tới!

Thấy được khí thế này của Diệp Viễn, Lý Khôi lại kêu lên một trận quái dị nói: "Tru Tà Kiếm! Đây là Tru Tà Kiếm quyết tầng thứ ba của Hạo Nhiên Nhất Kiếm! Tên đầu heo nhà ngươi, tuy rằng Tru Tà Kiếm quyết không có cấp bậc, thế nhưng người lĩnh ngộ được Hạo Nhiên Nhất Kiếm thì ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ!"

Hiển nhiên Lý Khôi hiểu rất rõ về Tru Tà Kiếm quyết, Diệp Viễn vẫn chưa ra tay mà hắn cũng đã nhìn ra được sâu cạn rồi.

Tru Tà Kiếm quyết là phần nhập môn của Hạo Thiên Kiếm Quyết, căn bản không có cấp bậc, thế nhưng nếu bàn về uy lực thì một chiêu Hạo Nhiên Nhất Kiếm này tuyệt đối mạnh hơn so với Nhất Chỉ đồng quy vu tận này của Gia Cát Thanh Hư!

Hai người, căn bản là không ở cùng một cấp bậc!

Lý Khôi biết Gia Cát Thanh Hư là thiên tài mười vạn năm có một, vốn mang nhiều kỳ vọng đối với hắn.

Nhưng khi hắn nhìn thấy chiêu kiếm này của Diệp Viễn thì hắn liền biết, Gia Cát Thanh Hư cùng với Diệp Viễn căn bản không ở cùng một đẳng cấp!

Diệp Viễn, tuyệt đối là thiên tài trăm vạn năm có một!

Ngay cả Tuyệt Thiên năm đó cũng tuyệt đối không có được thiên phú như Diệp Viễn bực này!

Mặc dù Tru Tà Kiếm Quyết chỉ là phần nhập môn của Hạo Thiên Kiếm Quyết, nhưng tuyệt đối không phải thứ có thể cảm ngộ được pháp tắc thần đạo một cách dễ dàng như vậy.

Ngược lại, để cảm ngộ được môn kiếm quyết này vô cùng khó khăn.

Nhưng mà Diệp Viễn đã lĩnh ngộ được đến Hạo Nhiên Nhất Kiếm tầng thứ ba rồi!

Nói cách khác, Diệp Viễn lập tức sắp chính thức bắt đầu tu luyện Hạo Thiên Kiếm Quyết, đó mới thực sự là công pháp đáng sợ!

Nhưng mà, Huyền Thần Nhất Chỉ đã là lá bài tẩy cuối cùng của Gia Cát Thanh Hư rồi, hắn cố chấp dùng một chiêu này để một thắng một còn với Diệp Viễn.

“Ầm ầm ầm!”

Hai đại pháp tắc thần đạo cực kỳ huyền ảo va chạm với nhau, gợn sóng đáng sợ lan truyền ra, trực tiếp san bằng mảnh bình nguyên hoang vu xung quanh.

Cuộc tỷ thí này có thể được xưng là trận quyết đấu cao nhất Thần vực rồi!

Đệ nhất Thần Vương kéo dài hai ngàn năm, vào hôm nay chính thức đã bị lui ra khỏi sân khấu lịch sử.

Cho dù Gia Cát Thanh Hư đã được Ca Nặc chỉ điểm, ý cảnh thâm sâu hơn một bậc.

Cho dù cảnh giới nguyên lực của hắn cao hơn so với Diệp Viễn một bậc.

Kết cục, vẫn là hoàn toàn thất bại như trước!

Thân thể Gia Cát Thanh Hư như diều đứt dây, vô lực bay ngược ra ngoài, nặng nề té lăn trên đất, không còn tiếng động nào.

Nhưng mà, tình huống của Diệp Viễn cũng không được tốt cho lắm.

Thương thế trước đó không hề nhẹ, lần này lại mạnh mẽ thúc dục Hạo Nhiên Nhất Kiếm, gần như lấy sạch đi hết thảy nguyên lực của hắn.

Đừng thấy khoảng cách giữa Diệp Viễn cùng Gia Cát Thanh Hư có chênh lệch một tầng tiểu cảnh giới.

Nhưng nếu như cuộc quyết đấu của các cao thủ như thế này mà Diệp Viễn không dùng hết toàn lực thì căn bản không chiếm được gì tốt.

Hắn có thể chiến thắng được Gia Cát Thanh Hư, hoàn toàn là bởi vì pháp tắc thần đạo áp đảo!

Sắc mặt Diệp Viễn trắng bệch như tờ giấy, cả người hư thoát.

“Đại ca huynh không sao chứ?”

Sau khi xác định Diệp Viễn chỉ có chút hao tổn nguyên lực, Bạch Quang làm một vẻ mặt hưng phấn nói: “Ha ha, thực sự hăng hái! Không nghĩ tới Tru Tà Kiếm quyết của đại ca đã đột phá đến tầng thứ ba rồi! Ta thấy thiên phú kiếm đạo của huynh không hề kém hơn so với Long Hồn phản tổ chút nào! Đại ca đã giết chết Định Thiên Thần Vương, hiện tại ngươi chính là đệ nhất Thần Vực chân chính rồi!”

Diệp Viễn ăn vào một viên đan dược khôi phục nguyên lực, lắc đầu cười nói: "Đệ nhất Thần vực sao? Ha ha, chuyện này căn bản là là một trò cười! Lần này Phương Thiên tiền bối xuất hiện chỉ là vì khích lệ tinh thần võ giả Nhân tộc hăng hái lên, có quá nhiều số liệu không được thống kê! Chỉ tiếc, vẫn chưa đạt đến hiệu quả như trong dự định. Cũng chỉ có người như Gia Cát Thanh Hư mới chìm đắm trong đó, không cách nào tự thoát ra được.”

Thần Vực quá to lớn, ngay cả Phương Thiên nhìn được thiên cơ cũng không thể tính toán hết tất cả mọi người.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!