“Tiểu tử này điên rồi sao?”
“Đứng ở đó để cho Lăng Thiên Thần Vương đánh, đây thật sự là chán sống quá rồi.”
"Ngay cả Định Thiên Thần Vương ở chỗ này cũng không dám ăn nói kiêu ngạo như vậy đâu!”
...
Diệp Viễn dẫn tới một phen ồn ào.
Ngày hôm nay Lăng Thiên Thần Vương Diệp Viễn đã có uy danh hiển hách, sợ rằng cả cái Thần Vực này cũng không tìm ra người thứ hai dám ăn nói như vậy.
Vậy mà bây giờ bọn hắn lại đụng phải!
Người nói được lời này chỉ có một khả năng, đó chính là đầu óc có vấn đề rồi!
Đừng nói cái gì mà người có thực lực thì dám nói những lời này, bởi vì cả Thần Vực cũng tuyệt đối tìm không ra người như vậy.
Định Thiên Thần Vương cũng không được!
Thế nhưng, Diệp Viễn giả mạo nghe được những lời này lại hoàn toàn có một loại cảm giác khác.
Thực lực của Lục Nhi hắn đã thấy được.
Diệp Viễn dám khoa trương khẩu khí như vậy, chẳng lẽ thực lực của hắn còn mạnh hơn so với tiểu nha đầu kia?
Cũng không phải là không có khả năng!
Trong lòng Diệp Viễn giả mạo bồn chồn nhưng trên mặt vẫn ra vẻ phong phạm của một cao thủ, thản nhiên nói: “Ha ha, thật sự đã rất lâu rồi chưa gặp được người nào dám khiêu khích bản thiếu gia như vậy! Ngay cả Gia Cát Thanh Hư kia đến đây cũng không dám ăn nói như thế trước mặt bản thiếu gia!”
Kỳ thật, Diệp Viễn giả mạo đã muốn bỏ cuộc nửa đường rồi.
Hắn cố ý nói mạnh miệng nhưng kỳ thật trong nội tâm sớm đã suy nghĩ kế sách để thoát thân.
Dù sao những linh dược và nguyên tinh kia đã rơi vào tay hắn, lúc này không chạy thì đợi khi nào nữa?
Nhưng mà, Diệp Viễn lại nhàn nhạt nói một câu: "Đừng trách bản thiếu gia không cho ngươi cơ hội, bây giờ bản thiếu gia sẽ không vận dụng chút nguyên lực nào! Nếu không, cả ba người các ngươi cùng tiến lên cũng được!”
“...”
Tất cả mọi người sụp đổ không còn từ ngữ nào để diễn tả được nữa!
Người này tuyệt đối là một tên điên!
Không cần nguyên lực chính là chỉ dùng lực lượng của thân thể để phòng ngự.
Ngay cả thân thể cấp chín đại viên mãn cũng không ngăn được một kích toàn lực của cường giả Hư Huyền!
Hai mắt Diệp Viễn giả mạo tỏa sáng, tâm tư giao động nhưng trên mặt vẫn che giấu không biểu lộ ra như cũ, thản nhiên nói: “Ha ha, dù sao thì bản thiếu gia vẫn là Lăng Thiên Thần Vương, làm sao có thể để cho ngươi xem nhẹ như thế! Nếu như ngươi đã muốn tìm chết, vậy thì bản thiếu gia sẽ thành toàn cho ngươi!”
Điều hắn sợ chính là lực lượng lãnh vực của Diệp Viễn rất mạnh, nhưng Diệp Viễn lại không sử dụng nguyên lực cho nên hắn đã nắm chắc mười phần có thể giết chết đối phương!
Xem ra, tiểu tử này chính là một kẻ có tiền, trên người nhất định có không ít thứ tốt.
Một vố này có lợi nhuận cực lớn!
“Cứ việc đến là được! Thấy rõ không, chỉ cần ngươi giết ta thì cái nhẫn trữ vật này sẽ là của ngươi.” Diệp Viễn cầm một cái nhẫn trữ vật trên tay, thản nhiên nói.
Diệp Viễn giả mạo làm sao còn do dự được nữa, bỗng nhiên vung trường kiếm ra tay!
Một kiếm này quả nhiên khiến cho người ta sợ hãi vô cùng, Diệp Viễn giả mạo không hề lưu thủ một chút nào, thân hình giống như điện, đánh giết về phía Diệp Viễn.
“Người trẻ tuổi kia nhất định là đầu óc bị hư mất rồi! Hắn vậy mà thật sự không sử dụng nguyên lực!”
“Chết rồi! Chết chắc rồi! Bên trong cái nhẫn trữ vật kia khẳng định có rất nhiều thứ tốt, thật đáng tiếc!”
“Hừ, trước khi tên đần kia chết coi như đã làm một chuyện tốt, đem linh dược trên người mình quyên góp cho các dũng sĩ trước đó.”
“Xem ra Diệp Viễn đại nhân thật sự nổi giận rồi, một kích này thật là đáng sợ, tiểu tử kia chắc hẳn phải chết... không... nghi.”
“Đinh...”
Người nọ đang nói chuyện thì chợt nghe một tiếng va chạm thanh thúy vang lên.
Trên người Diệp Viễn nổi lên một tầng hào quang màu vàng đất, kiếm của Diệp Viễn giả mạo đụng vào phía trên vầng hào quang màu vàng đất thì dừng lại!
Một kiếm này, Diệp Viễn giả mạo đã vận đủ nguyên lực, cho nên lực mạnh còn sót lại không hề suy giảm khiến cho thanh trường kiếm siêu phẩm Thánh khí kia bị bẻ đến cong queo.
Hai mắt của Diệp Viễn giả mạo trợn tròn, không dám tin một màn trước mắt này.
Bởi vì, Diệp Viễn thật không hề vận dụng nguyên lực!
Cái vầng hào quang màu vàng đất này, căn bản chính là một môn công pháp luyện thể cực kỳ cao thâm!
Đối phương dùng lực lượng thần thánh của da thịt thuần túy để chặn một kích của mình.
Hắn nào biết rằng môn công pháp Huyền Vũ Bảo Thân Thần Quyết có bao nhiêu đáng sợ?
Năm đó Thiên Ly chỉ là Khuy Thiên Thần Cảnh, thế nhưng Quy Khư Thần Cảnh của Tả Tông lại không có cách nào giết chết hắn, chỉ có thể trấn áp hắn lại.
Bởi vậy có thể thấy được, một khi tu luyện môn công pháp này tới cực hạn thì sẽ đáng sợ đến cỡ nào!
Nếu không có như thế thì Diệp Viễn làm sao có thể dám ngạnh kháng chính diện khi đối mặt với sự vây công của ba Đại Ma Thần?
Thứ hắn cậy vào lại không chỉ riêng Kiếm Chi Lãnh Vực!
“Keng!”
Trong lúc mọi người trợn mắt há hốc mồm thì thanh siêu phẩm Thánh khí kia trực tiếp bị gãy thành hai đoạn!
Thân thể Diệp Viễn khẽ chấn động, lập tức đánh bay Diệp Viễn giả mạo ra ngoài.
Mọi thứ yên lặng như tờ!
Gần như là dựa vào lực lượng của thân thể để bẻ gãy siêu phẩm Thánh khí, điều này cần lực đạo đáng sợ cỡ nào?
Trong lúc nhất thời, đại não của tất cả mọi người đều lâm vào tắc nghẽn.
"Đùa gì vậy, nếu như Lăng Thiên Thần Vương chỉ có chút thực lực ấy như ngươi thì đã sớm bị sáu Đại Ma Thần diệt sát không biết bao nhiêu lần rồi.”
Diệp Viễn cười cười, sau đó lại nói với mọi người: "Rõ ràng tên trung niên kia cũng là một tên đồng bọn cùng diễn trò, thực lực của tên này nhiều lắm thì căn bản cũng chỉ là để hù dọa người khác. Không tin, tự các ngươi đến thử đi”
Tất cả mọi người cả kinh, hoàn toàn tỉnh ngộ!
Đúng vậy, nếu là Lăng Thiên Thần Vương thật thì làm sao có thể phá không nổi phòng ngự của một người trẻ tuổi như vậy?
Tên này, nhất định là kẻ giả mạo rồi!
"Chó chết, dám lừa gạt bọn ta! Còn lấy linh dược cấp chín của lão tử!”
Rốt cuộc, một đại hán râu quai nón nhịn không được mà bạo phát, đi lên đá một cước, trực tiếp đạp Diệp Viễn giả mạo lật ngược.
Bạch Quang giả, Ly Nhi giả cùng với nam trung niên kia muốn đi lên hỗ trợ, nhưng trên người bỗng nhiên bị siết chặt, một cỗ sát cơ lạnh thấu xương tập trung trên người.
Bọn hắn không nghi ngờ một chút nào, chỉ cần bọn hắn khẽ động thì thứ chờ đợi bọn hắn chính là một kích lôi đình.
Đại hán râu quai nón không tốn chút sức nào mà đã đạp cho Diệp Viễn giả mạo trở mình, làm sao còn có thể hoài nghi Diệp Viễn nữa chứ?
Tên này, căn bản chính là hàng nhập lậu!
Lần này, đã khiến cho rất nhiều người phẫn nộ, mọi người đều như bị kích thích.
Trong lúc nhất thời, nguyên một đám võ giả kia hóa thành dân chợ búa, không cần công pháp võ kỹ gì, cứ trực tiếp nhào đến đánh đập tên Diệp Viễn giả mạo.
"Này thì lừa gạt người khác! Này thì lừa gạt người khác!”
"Lừa gạt người khác thì thôi đi, đã vậy còn dám giả mạo Lăng Thiên Thần Vương, người mà lão tử kính nể nhất, lão tử đạp chết ngươi!"
“Đưa linh dược cấp chín cho ta! Đưa Thiên Nguyên Tinh cho ta!”
...
Diệp Viễn giả mạo trực tiếp bị ăn một trận biển đòn, căn bản không có nửa điểm sức lực để đánh trả.
Kỳ thật, dựa vào thực lực của hắn, căn bản cũng không sợ mấy người này.
Thế nhưng, cái chấn động vừa rồi của Diệp Viễn đã đánh tan nguyên lực của hắn, khiến cho hắn trong nhất thời không thể hội tụ nguyên lực lại được.
Cho nên hiện tại, căn bản là hắn không có cách nào ngăn được sự phẫn nộ của những người này.
Chết thì không chết được, nhưng trên người lại truyền đến cảm giác đau đớn cùng với cảm giác nhục nhã sâu trong nội tâm lại cực kỳ mãnh liệt.
Bỗng nhiên, Diệp Viễn biến sắc.
Một đạo thần thức đang dò xét một cách không kiêng nể gì cả, quét ngang qua cơ thể của mấy người Diệp Viễn một lượt.
Nhưng mà, đạo này thần thức này rất nhanh đã được thu trở về, hiển nhiên là không hề phát hiện ra cái gì.
Trên bầu trời có mấy đạo nhân ảnh bay qua.
"Cũng chỉ là mấy tên tiểu lâu la mà thôi, Định Thiên Thần Vương quá nhạy cảm rồi.” Một âm thanh già nua cười nói.
Thị lực của Diệp Viễn vô cùng tốt, liếc mắt một cái thì nhận ra lão đầu này ngay, chính là Hàn lão đầu Thành chủ của Vân Cao Thành!
“Hừ! Tên tiểu tử Diệp Viễn kia quỷ kế đa đoan, nói không chừng sẽ trà trộn trong số những người này, vẫn là nên coi chừng một chút thì tốt hơn.” Gia Cát Thanh Hư ở bên cạnh Hàn lão đầu nói.
Diệp Viễn biến sắc, không nghĩ tới hai người này lại đi cùng một chỗ.
Thực lực của Hàn lão đầu thâm sâu khó dò, tuy rằng không được liệt kê trong số Thập Đại Thần Vương nhưng thực lực của hắn, đảm bảo sẽ không một ai dám khinh thường.
“Tiểu tử này điên rồi sao?”
“Đứng ở đó để cho Lăng Thiên Thần Vương đánh, đây thật sự là chán sống quá rồi.”
"Ngay cả Định Thiên Thần Vương ở chỗ này cũng không dám ăn nói kiêu ngạo như vậy đâu!”
...
Diệp Viễn dẫn tới một phen ồn ào.
Ngày hôm nay Lăng Thiên Thần Vương Diệp Viễn đã có uy danh hiển hách, sợ rằng cả cái Thần Vực này cũng không tìm ra người thứ hai dám ăn nói như vậy.
Vậy mà bây giờ bọn hắn lại đụng phải!
Người nói được lời này chỉ có một khả năng, đó chính là đầu óc có vấn đề rồi!
Đừng nói cái gì mà người có thực lực thì dám nói những lời này, bởi vì cả Thần Vực cũng tuyệt đối tìm không ra người như vậy.
Định Thiên Thần Vương cũng không được!
Thế nhưng, Diệp Viễn giả mạo nghe được những lời này lại hoàn toàn có một loại cảm giác khác.
Thực lực của Lục Nhi hắn đã thấy được.
Diệp Viễn dám khoa trương khẩu khí như vậy, chẳng lẽ thực lực của hắn còn mạnh hơn so với tiểu nha đầu kia?
Cũng không phải là không có khả năng!
Trong lòng Diệp Viễn giả mạo bồn chồn nhưng trên mặt vẫn ra vẻ phong phạm của một cao thủ, thản nhiên nói: “Ha ha, thật sự đã rất lâu rồi chưa gặp được người nào dám khiêu khích bản thiếu gia như vậy! Ngay cả Gia Cát Thanh Hư kia đến đây cũng không dám ăn nói như thế trước mặt bản thiếu gia!”
Kỳ thật, Diệp Viễn giả mạo đã muốn bỏ cuộc nửa đường rồi.
Hắn cố ý nói mạnh miệng nhưng kỳ thật trong nội tâm sớm đã suy nghĩ kế sách để thoát thân.
Dù sao những linh dược và nguyên tinh kia đã rơi vào tay hắn, lúc này không chạy thì đợi khi nào nữa?
Nhưng mà, Diệp Viễn lại nhàn nhạt nói một câu: "Đừng trách bản thiếu gia không cho ngươi cơ hội, bây giờ bản thiếu gia sẽ không vận dụng chút nguyên lực nào! Nếu không, cả ba người các ngươi cùng tiến lên cũng được!”
“...”
Tất cả mọi người sụp đổ không còn từ ngữ nào để diễn tả được nữa!
Người này tuyệt đối là một tên điên!
Không cần nguyên lực chính là chỉ dùng lực lượng của thân thể để phòng ngự.
Ngay cả thân thể cấp chín đại viên mãn cũng không ngăn được một kích toàn lực của cường giả Hư Huyền!
Hai mắt Diệp Viễn giả mạo tỏa sáng, tâm tư giao động nhưng trên mặt vẫn che giấu không biểu lộ ra như cũ, thản nhiên nói: “Ha ha, dù sao thì bản thiếu gia vẫn là Lăng Thiên Thần Vương, làm sao có thể để cho ngươi xem nhẹ như thế! Nếu như ngươi đã muốn tìm chết, vậy thì bản thiếu gia sẽ thành toàn cho ngươi!”
Điều hắn sợ chính là lực lượng lãnh vực của Diệp Viễn rất mạnh, nhưng Diệp Viễn lại không sử dụng nguyên lực cho nên hắn đã nắm chắc mười phần có thể giết chết đối phương!
Xem ra, tiểu tử này chính là một kẻ có tiền, trên người nhất định có không ít thứ tốt.
Một vố này có lợi nhuận cực lớn!
“Cứ việc đến là được! Thấy rõ không, chỉ cần ngươi giết ta thì cái nhẫn trữ vật này sẽ là của ngươi.” Diệp Viễn cầm một cái nhẫn trữ vật trên tay, thản nhiên nói.
Diệp Viễn giả mạo làm sao còn do dự được nữa, bỗng nhiên vung trường kiếm ra tay!
Một kiếm này quả nhiên khiến cho người ta sợ hãi vô cùng, Diệp Viễn giả mạo không hề lưu thủ một chút nào, thân hình giống như điện, đánh giết về phía Diệp Viễn.
“Người trẻ tuổi kia nhất định là đầu óc bị hư mất rồi! Hắn vậy mà thật sự không sử dụng nguyên lực!”
“Chết rồi! Chết chắc rồi! Bên trong cái nhẫn trữ vật kia khẳng định có rất nhiều thứ tốt, thật đáng tiếc!”
“Hừ, trước khi tên đần kia chết coi như đã làm một chuyện tốt, đem linh dược trên người mình quyên góp cho các dũng sĩ trước đó.”
“Xem ra Diệp Viễn đại nhân thật sự nổi giận rồi, một kích này thật là đáng sợ, tiểu tử kia chắc hẳn phải chết... không... nghi.”
“Đinh...”
Người nọ đang nói chuyện thì chợt nghe một tiếng va chạm thanh thúy vang lên.
Trên người Diệp Viễn nổi lên một tầng hào quang màu vàng đất, kiếm của Diệp Viễn giả mạo đụng vào phía trên vầng hào quang màu vàng đất thì dừng lại!
Một kiếm này, Diệp Viễn giả mạo đã vận đủ nguyên lực, cho nên lực mạnh còn sót lại không hề suy giảm khiến cho thanh trường kiếm siêu phẩm Thánh khí kia bị bẻ đến cong queo.
Hai mắt của Diệp Viễn giả mạo trợn tròn, không dám tin một màn trước mắt này.
Bởi vì, Diệp Viễn thật không hề vận dụng nguyên lực!
Cái vầng hào quang màu vàng đất này, căn bản chính là một môn công pháp luyện thể cực kỳ cao thâm!
Đối phương dùng lực lượng thần thánh của da thịt thuần túy để chặn một kích của mình.
Hắn nào biết rằng môn công pháp Huyền Vũ Bảo Thân Thần Quyết có bao nhiêu đáng sợ?
Năm đó Thiên Ly chỉ là Khuy Thiên Thần Cảnh, thế nhưng Quy Khư Thần Cảnh của Tả Tông lại không có cách nào giết chết hắn, chỉ có thể trấn áp hắn lại.
Bởi vậy có thể thấy được, một khi tu luyện môn công pháp này tới cực hạn thì sẽ đáng sợ đến cỡ nào!
Nếu không có như thế thì Diệp Viễn làm sao có thể dám ngạnh kháng chính diện khi đối mặt với sự vây công của ba Đại Ma Thần?
Thứ hắn cậy vào lại không chỉ riêng Kiếm Chi Lãnh Vực!
“Keng!”
Trong lúc mọi người trợn mắt há hốc mồm thì thanh siêu phẩm Thánh khí kia trực tiếp bị gãy thành hai đoạn!
Thân thể Diệp Viễn khẽ chấn động, lập tức đánh bay Diệp Viễn giả mạo ra ngoài.
Mọi thứ yên lặng như tờ!
Gần như là dựa vào lực lượng của thân thể để bẻ gãy siêu phẩm Thánh khí, điều này cần lực đạo đáng sợ cỡ nào?
Trong lúc nhất thời, đại não của tất cả mọi người đều lâm vào tắc nghẽn.
"Đùa gì vậy, nếu như Lăng Thiên Thần Vương chỉ có chút thực lực ấy như ngươi thì đã sớm bị sáu Đại Ma Thần diệt sát không biết bao nhiêu lần rồi.”
Diệp Viễn cười cười, sau đó lại nói với mọi người: "Rõ ràng tên trung niên kia cũng là một tên đồng bọn cùng diễn trò, thực lực của tên này nhiều lắm thì căn bản cũng chỉ là để hù dọa người khác. Không tin, tự các ngươi đến thử đi”
Tất cả mọi người cả kinh, hoàn toàn tỉnh ngộ!
Đúng vậy, nếu là Lăng Thiên Thần Vương thật thì làm sao có thể phá không nổi phòng ngự của một người trẻ tuổi như vậy?
Tên này, nhất định là kẻ giả mạo rồi!
"Chó chết, dám lừa gạt bọn ta! Còn lấy linh dược cấp chín của lão tử!”
Rốt cuộc, một đại hán râu quai nón nhịn không được mà bạo phát, đi lên đá một cước, trực tiếp đạp Diệp Viễn giả mạo lật ngược.
Bạch Quang giả, Ly Nhi giả cùng với nam trung niên kia muốn đi lên hỗ trợ, nhưng trên người bỗng nhiên bị siết chặt, một cỗ sát cơ lạnh thấu xương tập trung trên người.
Bọn hắn không nghi ngờ một chút nào, chỉ cần bọn hắn khẽ động thì thứ chờ đợi bọn hắn chính là một kích lôi đình.
Đại hán râu quai nón không tốn chút sức nào mà đã đạp cho Diệp Viễn giả mạo trở mình, làm sao còn có thể hoài nghi Diệp Viễn nữa chứ?
Tên này, căn bản chính là hàng nhập lậu!
Lần này, đã khiến cho rất nhiều người phẫn nộ, mọi người đều như bị kích thích.
Trong lúc nhất thời, nguyên một đám võ giả kia hóa thành dân chợ búa, không cần công pháp võ kỹ gì, cứ trực tiếp nhào đến đánh đập tên Diệp Viễn giả mạo.
"Này thì lừa gạt người khác! Này thì lừa gạt người khác!”
"Lừa gạt người khác thì thôi đi, đã vậy còn dám giả mạo Lăng Thiên Thần Vương, người mà lão tử kính nể nhất, lão tử đạp chết ngươi!"
“Đưa linh dược cấp chín cho ta! Đưa Thiên Nguyên Tinh cho ta!”
...
Diệp Viễn giả mạo trực tiếp bị ăn một trận biển đòn, căn bản không có nửa điểm sức lực để đánh trả.
Kỳ thật, dựa vào thực lực của hắn, căn bản cũng không sợ mấy người này.
Thế nhưng, cái chấn động vừa rồi của Diệp Viễn đã đánh tan nguyên lực của hắn, khiến cho hắn trong nhất thời không thể hội tụ nguyên lực lại được.
Cho nên hiện tại, căn bản là hắn không có cách nào ngăn được sự phẫn nộ của những người này.
Chết thì không chết được, nhưng trên người lại truyền đến cảm giác đau đớn cùng với cảm giác nhục nhã sâu trong nội tâm lại cực kỳ mãnh liệt.
Bỗng nhiên, Diệp Viễn biến sắc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!