Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Diệp Viễn” hô lên một tiếng này, ánh mắt mọi người đồng loạt tập trung vào trên người Diệp Viễn.

“Mấy người này thật sự không biết xấu hổ, vậy mà cũng có thể mặt dày mày dạn không giao ra.”

“Đúng vậy, thật đúng là vẫn còn có người như vậy! Nhân tộc đều đã đến nguy nan trước mắt như vậy rồi mà bọn hắn vẫn còn mặt dày như thế!”

"Vì sao lại có người có thể vô sỉ đến cảnh giới như thế này!”

Đặc biệt là những người đã giao ra linh dược cùng nguyên tinh, vì vậy tự cho rằng mình đã làm một việc vĩ đại, nên có tư cách mắng mỏ người khác.

Diệp Viễn không nghĩ tới, chính mình không tìm tên "lừa gạt” này gây phiền toái mà tên này lại chọc đến mình rồi.

Hắn không muốn gây chuyện, nhưng đương nhiên cũng không sợ bất cứ chuyện gì.

Diệp Viễn còn chưa ra mặt thì Bạch Quang đã nhảy ra trước.

"Thứ không biết sống chết, ở chỗ này khoe khoang làm dáng, thực sự cho là mình là rễ thông hay sao? Có tin là ta tát một cái đập chết ngươi hay không?” Bạch Quang cười lạnh nói.

Một câu này khiến cho tất cả mọi người đều nghẹn họng nhìn hắn trân trối.

Ở đâu ra tên điên dám nói chuyện với Lăng Thiên Thần Vương như vậy?

Tên “Diệp Viễn” kia nghe vậy thì vẫn ra vẻ phong phạm của một cao thủ như trước, thản nhiên nói: “Ha ha, người vô sỉ như các ngươi đây thật đúng là lần đầu tiên bản thiếu gia gặp được! Huyền Môn chúng ta có bao nhiêu huynh đệ, hiện tại đang ở tiền tuyến giết địch, vậy mà mấy người các ngươi lại trốn ở chỗ này, ngay cả một ít tài nguyên cũng không muốn xuất ra! Nếu không phải để ý đến nguy nan của Nhân tộc thì bản thiếu gia làm gì có chuyện dong dài nhiều lời với ngươi như vậy, lúc đó sẽ trực tiếp tiêu diệt các ngươi!”

Lục Nhi ở một bên đã sớm cảm thấy khó chịu rồi, thấy thế thì lập tức chống eo bước lên.

Bình thường nàng ngây thơ nhu thuận, nhưng nêu có người dám bôi nhọ thiếu gia thì nàng sẽ là người đầu tiên không buông tha cho họ.

"Được, bổn cô nương đứng ở chỗ này, có bản lĩnh thì ngươi tới diệt đi! Hôm nay bổn cô nương còn đang muốn nhìn xem, Lăng Thiên Thần Vương như ngươi có bao nhiêu lợi hại!” Lục Nhi cười lạnh nói.

“Diệp Viễn” làm sao có thể để Lục Nhi ở trong mắt, khinh thường nói: “Bản thiếu gia vừa ra tay thì có thể ngươi sẽ không còn cơ hội đứng đây nói chuyện nữa!”

Lục Nhi làm vẻ mặt khinh thường nói: "Với cái công phu mèo cào này của ngươi thì chỉ có thể hù dọa được một vài tên ngốc kia, ngươi cho rằng có thể hù dọa được bổn cô nương hay sao?”

Lời của Lục Nhi giống như là pháo nổ, nổ hết tất cả mọi người.

“Đại nhân phải giáo huấn tiểu nha đầu không biết điều này một phen thật tốt, thật là khinh người quá đáng mà!”

“Đúng vậy, tiểu nha đầu này nói chuyện khiến người ta quá tức giận rồi!”

...

“Diệp Viễn” cũng có ý muốn lập một chút uy phong, mở miệng nói: “Tiểu nha đầu, chính ngươi muốn chết, cũng đừng trách bản thiếu gia ra tay tàn nhẫn!”

Lục Nhi lại làm vẻ mặt xem thường nói: “Đến đi đến đi, bổn cô nương sợ ngươi chắc?”

Tên “Diệp Viễn” kia cũng bị thái độ khinh miệt của Lục Nhi chọc giận, hừ lạnh một tiếng, nói: “Ra chiêu đi, bản thiếu gia cho ngươi ba chiêu, bằng không thì người khác còn tưởng rằng bản thiếu gia khi dễ ngươi!”

Lục Nhi bĩu môi nói: "Chi bằng bổn cô nương cho ngươi ba chiêu đi, ta sợ người khác nói bổn cô nương khi dễ ngươi!”

“Hít...”

Tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh, bọn hắn bị sự cuồng vọng của Lục Nhi làm cho sợ ngây người!

Trên đời này vậy mà vẫn còn có người dám nói chuyện như thế với Lăng Thiên Thần Vương.

Chán sống rồi sao?

“Phốc phốc...”

Ba người Diệp Viễn đứng sau lưng Lục Nhi đều buồn cười, hoàn toàn bị Lục Nhi chọc cười rồi.

Thái độ của bốn người, rốt cuộc cũng làm cho “Diệp Viễn” thẹn quá hoá giận.

Chỉ thấy hắn giơ lên đánh ra một kiếm, một đạo kiếm ý lạnh thấu xương gào thét mà ra!

Không thể không nói, khí thế của hắn làm cho người ta sợ hãi vô cùng.

Mọi người vây xem nhìn thấy đạo kiếm khí này đều cảm thấy rùng mình.

Quả nhiên không hổ là Lăng Thiên Thần Vương, ra tay bất phàm!

Nhưng mà, Lục Nhi cũng đồng dạng đánh ra một kiếm, điểm về phía hư không một cái, một đạo băng tiễn cũng gào thét mà ra.

“Đinh...”

Một tiếng va chạm thanh thúy truyền ra.

Chẳng phân biệt được hơn thua!

Vậy mà lại là... không phân biệt được hơn thua!

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, bọn hắn cho rằng kết quả cuối cùng của một kích này nhất định là đánh cho Lục Nhi trọng thương.

Thế nhưng, lại không thể phân biệt được hơn thua!

“Diệp Viễn” biến sắc, nhưng mà phản ứng của hắn cực nhanh, thay đổi thành một bộ dáng khinh thường nói: “Hừ! Không thể ngờ được, tiểu nha đầu nhà ngươi lại che giấu thực lực! Chỉ là bản thiếu gia không đành lòng đả thương ngươi, ngay cả một thành lực đạo cũng không xuất ra. Nếu không, giờ phút này ngươi đã hương tiêu ngọc vẫn rồi!”

Hắn thốt ra lời này, những võ giả kia lập tức bình thường trở lại.

Thật vậy, chỉ là một tiểu cô nương mà thôi, với địa vị của Lăng Thiên Thần Vương làm sao có thể ra tay tàn nhẫn với một cô nương chứ.

Vừa rồi, chẳng qua là hù dọa đối phương một chút.

Thế nhưng, bây giờ Lục Nhi lại không thuận theo, cố ý không buông tha, cười lạnh nói: “Đừng nha, vẫn còn hai chiêu đấy! Ngươi cứ việc ra chiêu, ngàn vạn lần đừng nương tay!”

“Tiểu nha đầu nhà ngươi, còn không biết nhận sự khoan hồng! Đại ca không so đo với ngươi, ngươi còn chà đạp mặt mũi người! Đây cũng không phải là chuyện đùa, nếu huynh ấy thật sự ra tay thì ngươi sẽ không còn mạng rồi!” Lúc này, tên Bạch Quang giả mạo kia đứng ra giải vây nói.

Hắn vừa nói lời này ra, lập tức có không ít người hát đệm theo.

"Thực lực của tiểu nha đầu này hoàn toàn chính xác không tồi, nhưng vì sao lại không biết tốt xấu đến như vậy chứ?”

"Đúng vậy đúng vậy, đại nhân đã không so đo với ngươi rồi, ngươi còn không thuận theo mà cố chấp không buông tha làm gì?”

...

Những người này đã bị làm tư tưởng từ trước, đã sớm cho rằng tên “Diệp Viễn” kia thật sự là Lăng Thiên Thần Vương, căn bản không có chút hoài nghi nào.

Kỳ thật, Diệp Viễn đã sớm nhìn thấu thực lực của tên Diệp Viễn giả mạo kia, cùng lắm cũng chỉ là Hư Huyền sơ kỳ.

Những lãnh vực đẹp mắt trước kia hay võ kỹ cũng chỉ là tu luyện một vài pháp môn, khiến cho thanh thế có vẻ to lớn mà thôi.

Kỳ thật, căn bản không có chút uy lực nào.

Dựa vào thực lực của Lục Nhi bây giờ cũng đủ để ứng phó rồi.

“Hừ, bổn cô nương nói ngươi là công phu mèo cào, ngươi còn không phục. Ngươi cho rằng để cho những kẻ đần này đến ép buộc ta thì ta sẽ từ bỏ ý đồ hay sao? Nói cho ngươi biết, không có cửa đâu! Ngươi không đến đúng không, vậy thì bổn cô nương lại muốn ra tay!” Lục Nhi cười lạnh một tiếng, định ra tay.

Diệp Viễn giả mạo biến sắc, hừ lạnh nói: “Tiểu tử nhà ngươi có phải là nam nhân hay không, lại để cho một nữ tử xuất đầu, chính mình thì núp ở phía sau! Là nam nhân thì hãy đứng ra!”

Diệp Viễn giả mạo đã không còn biện pháp nữa rồi, tiếp tục đánh nữa thì hắn sẽ bị lộ tẩy mất.

Vừa rồi một phát trong chớp mắt kia hắn đã phát hiện, thực lực của Lục Nhi ngang tầm với hắn, thậm chí còn mạnh hơn so với hắn một bậc.

Thực lực của hắn, hoa mỹ có thừa nhưng uy lực chưa đủ.

Những thủ đoạn này, chỉ có thể dùng để hù dọa người khác.

Cho nên, hắn đành phải được ăn cả ngã về không, đem bảo vật đặt ở trên người Diệp Viễn.

Hiện tại hắn chỉ hy vọng, Diệp Viễn là một tên công tử của đại gia tộc nào đó, mang theo cao thủ là Lục Nhi hộ vệ bên người.

Hắn hi vọng Diệp Viễn không có ẩn giấu thực lực, thật sự chỉ có Đạo Huyền tầng bảy.

Dù sao thì tuổi của Diệp Viễn cũng không lớn, muốn tu luyện tới Hư Huyền Cảnh gần như chuyện không có khả năng.

Về phần Lục Nhi thì chính là một yêu nghiệt hiếm thấy, chung quy là không đến mức sẽ đồng thời xuất hiện hai tên đi?

Cho nên, hắn dùng lời nói ép buộc Diệp Viễn, khiến cho Diệp Viễn đi ra tiếp chiêu.

Lời này vừa nói ra, bốn người Diệp Viễn đều nở nụ cười.

Tên này, thật sự là không biết chữ chết viết như thế nào rồi!

“Lý Quỷ” giả gặp “Lý Quỳ” thật, nếu như tên này biết rõ chân tướng thì không biết sẽ có biểu cảm như thế nào.

Diệp Viễn giả mạo thấy bốn người cười, toàn thân cảm thấy sợ hãi, đột nhiên hắn cảm thấy miệng mình không nên thiếu đòn, nói ra một câu dư thừa như vậy.

Sớm biết như thế thì cứ để cho mấy người bọn hắn rời khỏi không phải tốt rồi sao?

“Được rồi, ngươi đã nói như vậy thì ta đây ra vẻ nam nhân một chút. Ta đứng ở đây cho ngươi đánh, chỉ cần ngươi có thể phá vỡ được phòng ngự của ta thì ta cho ngươi hẳn một trăm gốc linh dược cấp chín!” Diệp Viễn cười như không cười nói.

“Diệp Viễn” hô lên một tiếng này, ánh mắt mọi người đồng loạt tập trung vào trên người Diệp Viễn.

“Mấy người này thật sự không biết xấu hổ, vậy mà cũng có thể mặt dày mày dạn không giao ra.”

“Đúng vậy, thật đúng là vẫn còn có người như vậy! Nhân tộc đều đã đến nguy nan trước mắt như vậy rồi mà bọn hắn vẫn còn mặt dày như thế!”

"Vì sao lại có người có thể vô sỉ đến cảnh giới như thế này!”

Đặc biệt là những người đã giao ra linh dược cùng nguyên tinh, vì vậy tự cho rằng mình đã làm một việc vĩ đại, nên có tư cách mắng mỏ người khác.

Diệp Viễn không nghĩ tới, chính mình không tìm tên "lừa gạt” này gây phiền toái mà tên này lại chọc đến mình rồi.

Hắn không muốn gây chuyện, nhưng đương nhiên cũng không sợ bất cứ chuyện gì.

Diệp Viễn còn chưa ra mặt thì Bạch Quang đã nhảy ra trước.

"Thứ không biết sống chết, ở chỗ này khoe khoang làm dáng, thực sự cho là mình là rễ thông hay sao? Có tin là ta tát một cái đập chết ngươi hay không?” Bạch Quang cười lạnh nói.

Một câu này khiến cho tất cả mọi người đều nghẹn họng nhìn hắn trân trối.

Ở đâu ra tên điên dám nói chuyện với Lăng Thiên Thần Vương như vậy?

Tên “Diệp Viễn” kia nghe vậy thì vẫn ra vẻ phong phạm của một cao thủ như trước, thản nhiên nói: “Ha ha, người vô sỉ như các ngươi đây thật đúng là lần đầu tiên bản thiếu gia gặp được! Huyền Môn chúng ta có bao nhiêu huynh đệ, hiện tại đang ở tiền tuyến giết địch, vậy mà mấy người các ngươi lại trốn ở chỗ này, ngay cả một ít tài nguyên cũng không muốn xuất ra! Nếu không phải để ý đến nguy nan của Nhân tộc thì bản thiếu gia làm gì có chuyện dong dài nhiều lời với ngươi như vậy, lúc đó sẽ trực tiếp tiêu diệt các ngươi!”

Lục Nhi ở một bên đã sớm cảm thấy khó chịu rồi, thấy thế thì lập tức chống eo bước lên.

Bình thường nàng ngây thơ nhu thuận, nhưng nêu có người dám bôi nhọ thiếu gia thì nàng sẽ là người đầu tiên không buông tha cho họ.

"Được, bổn cô nương đứng ở chỗ này, có bản lĩnh thì ngươi tới diệt đi! Hôm nay bổn cô nương còn đang muốn nhìn xem, Lăng Thiên Thần Vương như ngươi có bao nhiêu lợi hại!” Lục Nhi cười lạnh nói.

“Diệp Viễn” làm sao có thể để Lục Nhi ở trong mắt, khinh thường nói: “Bản thiếu gia vừa ra tay thì có thể ngươi sẽ không còn cơ hội đứng đây nói chuyện nữa!”

Lục Nhi làm vẻ mặt khinh thường nói: "Với cái công phu mèo cào này của ngươi thì chỉ có thể hù dọa được một vài tên ngốc kia, ngươi cho rằng có thể hù dọa được bổn cô nương hay sao?”

Lời của Lục Nhi giống như là pháo nổ, nổ hết tất cả mọi người.

“Đại nhân phải giáo huấn tiểu nha đầu không biết điều này một phen thật tốt, thật là khinh người quá đáng mà!”

“Đúng vậy, tiểu nha đầu này nói chuyện khiến người ta quá tức giận rồi!”

...

“Diệp Viễn” cũng có ý muốn lập một chút uy phong, mở miệng nói: “Tiểu nha đầu, chính ngươi muốn chết, cũng đừng trách bản thiếu gia ra tay tàn nhẫn!”

Lục Nhi lại làm vẻ mặt xem thường nói: “Đến đi đến đi, bổn cô nương sợ ngươi chắc?”

Tên “Diệp Viễn” kia cũng bị thái độ khinh miệt của Lục Nhi chọc giận, hừ lạnh một tiếng, nói: “Ra chiêu đi, bản thiếu gia cho ngươi ba chiêu, bằng không thì người khác còn tưởng rằng bản thiếu gia khi dễ ngươi!”

Lục Nhi bĩu môi nói: "Chi bằng bổn cô nương cho ngươi ba chiêu đi, ta sợ người khác nói bổn cô nương khi dễ ngươi!”

“Hít...”

Tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh, bọn hắn bị sự cuồng vọng của Lục Nhi làm cho sợ ngây người!

Trên đời này vậy mà vẫn còn có người dám nói chuyện như thế với Lăng Thiên Thần Vương.

Chán sống rồi sao?

“Phốc phốc...”

Ba người Diệp Viễn đứng sau lưng Lục Nhi đều buồn cười, hoàn toàn bị Lục Nhi chọc cười rồi.

Thái độ của bốn người, rốt cuộc cũng làm cho “Diệp Viễn” thẹn quá hoá giận.

Chỉ thấy hắn giơ lên đánh ra một kiếm, một đạo kiếm ý lạnh thấu xương gào thét mà ra!

Không thể không nói, khí thế của hắn làm cho người ta sợ hãi vô cùng.

Mọi người vây xem nhìn thấy đạo kiếm khí này đều cảm thấy rùng mình.

Quả nhiên không hổ là Lăng Thiên Thần Vương, ra tay bất phàm!

Nhưng mà, Lục Nhi cũng đồng dạng đánh ra một kiếm, điểm về phía hư không một cái, một đạo băng tiễn cũng gào thét mà ra.

“Đinh...”

Một tiếng va chạm thanh thúy truyền ra.

Chẳng phân biệt được hơn thua!

Vậy mà lại là... không phân biệt được hơn thua!

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, bọn hắn cho rằng kết quả cuối cùng của một kích này nhất định là đánh cho Lục Nhi trọng thương.

Thế nhưng, lại không thể phân biệt được hơn thua!

“Diệp Viễn” biến sắc, nhưng mà phản ứng của hắn cực nhanh, thay đổi thành một bộ dáng khinh thường nói: “Hừ! Không thể ngờ được, tiểu nha đầu nhà ngươi lại che giấu thực lực! Chỉ là bản thiếu gia không đành lòng đả thương ngươi, ngay cả một thành lực đạo cũng không xuất ra. Nếu không, giờ phút này ngươi đã hương tiêu ngọc vẫn rồi!”

Hắn thốt ra lời này, những võ giả kia lập tức bình thường trở lại.

Thật vậy, chỉ là một tiểu cô nương mà thôi, với địa vị của Lăng Thiên Thần Vương làm sao có thể ra tay tàn nhẫn với một cô nương chứ.

Vừa rồi, chẳng qua là hù dọa đối phương một chút.

Thế nhưng, bây giờ Lục Nhi lại không thuận theo, cố ý không buông tha, cười lạnh nói: “Đừng nha, vẫn còn hai chiêu đấy! Ngươi cứ việc ra chiêu, ngàn vạn lần đừng nương tay!”

“Tiểu nha đầu nhà ngươi, còn không biết nhận sự khoan hồng! Đại ca không so đo với ngươi, ngươi còn chà đạp mặt mũi người! Đây cũng không phải là chuyện đùa, nếu huynh ấy thật sự ra tay thì ngươi sẽ không còn mạng rồi!” Lúc này, tên Bạch Quang giả mạo kia đứng ra giải vây nói.

Hắn vừa nói lời này ra, lập tức có không ít người hát đệm theo.

"Thực lực của tiểu nha đầu này hoàn toàn chính xác không tồi, nhưng vì sao lại không biết tốt xấu đến như vậy chứ?”

"Đúng vậy đúng vậy, đại nhân đã không so đo với ngươi rồi, ngươi còn không thuận theo mà cố chấp không buông tha làm gì?”

...

Những người này đã bị làm tư tưởng từ trước, đã sớm cho rằng tên “Diệp Viễn” kia thật sự là Lăng Thiên Thần Vương, căn bản không có chút hoài nghi nào.

Kỳ thật, Diệp Viễn đã sớm nhìn thấu thực lực của tên Diệp Viễn giả mạo kia, cùng lắm cũng chỉ là Hư Huyền sơ kỳ.

Những lãnh vực đẹp mắt trước kia hay võ kỹ cũng chỉ là tu luyện một vài pháp môn, khiến cho thanh thế có vẻ to lớn mà thôi.

Kỳ thật, căn bản không có chút uy lực nào.

Dựa vào thực lực của Lục Nhi bây giờ cũng đủ để ứng phó rồi.

“Hừ, bổn cô nương nói ngươi là công phu mèo cào, ngươi còn không phục. Ngươi cho rằng để cho những kẻ đần này đến ép buộc ta thì ta sẽ từ bỏ ý đồ hay sao? Nói cho ngươi biết, không có cửa đâu! Ngươi không đến đúng không, vậy thì bổn cô nương lại muốn ra tay!” Lục Nhi cười lạnh một tiếng, định ra tay.

Diệp Viễn giả mạo biến sắc, hừ lạnh nói: “Tiểu tử nhà ngươi có phải là nam nhân hay không, lại để cho một nữ tử xuất đầu, chính mình thì núp ở phía sau! Là nam nhân thì hãy đứng ra!”

Diệp Viễn giả mạo đã không còn biện pháp nữa rồi, tiếp tục đánh nữa thì hắn sẽ bị lộ tẩy mất.

Vừa rồi một phát trong chớp mắt kia hắn đã phát hiện, thực lực của Lục Nhi ngang tầm với hắn, thậm chí còn mạnh hơn so với hắn một bậc.

Thực lực của hắn, hoa mỹ có thừa nhưng uy lực chưa đủ.

Những thủ đoạn này, chỉ có thể dùng để hù dọa người khác.

Cho nên, hắn đành phải được ăn cả ngã về không, đem bảo vật đặt ở trên người Diệp Viễn.

Hiện tại hắn chỉ hy vọng, Diệp Viễn là một tên công tử của đại gia tộc nào đó, mang theo cao thủ là Lục Nhi hộ vệ bên người.

Hắn hi vọng Diệp Viễn không có ẩn giấu thực lực, thật sự chỉ có Đạo Huyền tầng bảy.

Dù sao thì tuổi của Diệp Viễn cũng không lớn, muốn tu luyện tới Hư Huyền Cảnh gần như chuyện không có khả năng.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!