Thiên phẩm!
Thiên phẩm!
Vẫn là thiên phẩm!
Khoảng cách từ lúc Diệp Viễn bế quan đến nay đã trôi qua thời gian nửa năm, nhưng mà bất luận Diệp Viễn luyện chế như thế nào cũng đều không thể đột phá đến Thần phẩm!
Thiên phẩm đến Thần phẩm giống như một rãnh trời, không cách nào vượt qua được, mặc cho Diệp Viễn có cố gắng như thế nào đi chăng nữa cũng không thể vượt qua.
Ba tháng trước, Diệp Viễn đã có thể luyện chế đan dược Thiên phẩm một cách ổn định.
Nhưng mà trôi qua thêm ba tháng nữa, Diệp Viễn vẫn không hề có chút tiến triển nào.
“Tiền bối, dược tính của linh dược ta đã hoàn toàn lĩnh ngộ, Tiểu Thần Nguyên Trận cũng đã hiểu rõ, tại sao lại không cách nào luyện chế ra Thần Nguyên Đan thần phẩm?” Diệp Viễn nghi ngờ nói.
Vô Trần nói: “Thần phẩm vốn không ở trong cấp bậc, luyện chế đan dược Thiên phẩm thì chỉ cần nỗ lực cũng sẽ đạt được. Thế nhưng Thần phẩm thì phải xem ngộ tính cùng cơ duyên của chính mình rồi! Đối với tất cả các loại đan dược thì Thần phẩm là một loại cảnh giới khác! Muốn luyện chế ra đan dược Thần phẩm thì chỉ có vượt qua muôn vàn thử thách mới có thể ngộ đạo. Việc này chính là khó khăn nhất đối với ngươi. Thời gian ba tháng, quá ngắn!”
Có thể nói, Thần phẩm mới chính là thử thách về thiên phú luyện đan của một luyện dược sư!
Thiên phú không đủ thì cho dù có cố gắng đi chăng nữa cũng không cách nào luyện chế ra đan dược Thần phẩm.
Nhưng mà, coi như luyện dược sư có thiên phú xuất chúng thì cũng không thể tu luyện trong vòng ba tháng đã luyện chế ra Thần Đan thần phẩm.
Đừng nói là ba tháng, ngay cả ba năm, ba mươi năm cũng không thể!
Tư tưởng Diệp Viễn lóe qua một tia hiểu ra, nói: “Nói như vậy, Thần Đan thần phẩm là thuộc về phạm trù của ‘Đạo’? Giống như thời điểm ta luyện chế ra Nghịch Đạo Đan gây nên Thiên Đạo Cộng Minh?”
Vô Trần vuốt râu cười cười, khen ngợi: “Không sai! Nhất đạo đan dược, tinh luyện chính là hiện vật, kỹ xảo quan trọng mới chính là đạo. Vì lẽ đó mà muốn chạm tới Thiên Đạo mịt mờ sẽ càng thêm khó!”
Diệp Viễn gật gù, nói: “Ta đã hiểu rồi!”
Dứt lời, Diệp Viễn ngồi khoanh chân, không tiếp tục luyện đan nữa.
Trong đầu của hắn, bắt đầu nhớ lại từng giọt Thần Đan mà mình đã tiếp xúc.
Từ những giảng giải của Vô Trần về dược tính của linh dược, đến việc lĩnh ngộ Tiểu Thần Nguyên Trận, sau đó đến thành đan, rồi lại đến Thần Nguyên Đan thiên phẩm.
Tất cả mỗi một chi tiết nhỏ nhặt trên chặng đường này Diệp Viễn đều trải nghiệm lại một lần nữa.
Sau mỗi lần Diệp Viễn luyện đan đều sẽ tổng kết lại một cách tỉ mỉ, cho nên ký ức về mỗi một quá trình của hắn đều không phai.
Lúc này Diệp Viễn giống như lại trở về là một người tân binh hồ đồ vô tri, trải nghiệm quá trình luyện chế Thần Nguyên Đan một lần nữa.
Dần dần, Diệp Viễn đã tiến vào một loại trạng thái kỳ diệu.
Thời khắc này, dược tính của năm loại linh dược kia bị Diệp Viễn đánh tan thành vô số mảnh vỡ.
Diệp Viễn đặt mình trong đại dương mênh mông của những mảnh vỡ, tiến hành cảm ngộ một lần nữa.
Sau đó, Diệp Viễn lại tiến hành xây dựng lại những mảnh vỡ này!
Diệp Viễn đã quen thuộc dược tính của năm loại linh dược này đến mức không thể quen thuộc hơn được nữa.
Lúc này, những mảnh vỡ trong đầu hắn không ngừng xây dựng ra mô hình mới.
Xây dựng, lật đổ; lại xây dựng, lại lật đổ!
Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua, đảo mắt đã qua thời gian một tháng.
Diệp Viễn chậm rãi mở mắt ra, trong con ngươi lóe qua một tia cảm ngộ.
Ánh mắt Vô Trần ngưng lại, nói với vẻ kinh ngạc: “Ngươi... đã ngộ?”
Diệp Viễn mỉm cười gật đầu nói: “Hẳn là đã ngộ rồi!”
Vô Trần sững sờ, bật thốt lên: “Chuyện này... làm sao có thể có chuyện đó? Thời gian một tháng mà ngươi đã ngộ ra rồi?”
Vô Trần hiểu rất rõ để lĩnh ngộ Thần Nguyên Đan thần phẩm có bao nhiêu khó khăn!
Tuy rằng Thần Nguyên Đan chỉ là đơn nhất của Thần Đan, nhưng độ khó luyện chế còn khó hơn so với Nghịch Đạo Đan không biết bao nhiêu lần.
Không có sự lắng đọng của năm tháng mà muốn lĩnh ngộ được Thần Nguyên Đan, đó là điều không thể!
Nhưng mà, từ lúc Diệp Viễn tiếp xúc với Thần Nguyên Đan đến hiện tại, cùng lắm cũng chưa đến ba tháng.
Loại tốc độ tiến bộ này, quá khủng bố rồi!
Diệp Viễn chỉ cười cười, bắt đầu bố trí lên Tiểu Thần Nguyên Trận.
Lần này ra tay hoàn toàn khác với bất kỳ lần nào trong quá khứ.
Tám viên Thần Nguyên Thạch trên tay Diệp Viễn giống như diễn hóa thành hàng vạn hàng ngàn con đường lớn, nhìn qua cực kỳ huyền diệu.
Hai mắt Vô Trần trợn tròn xoe, rốt cuộc hắn cũng khẳng định được Diệp Viễn hoàn toàn không phải đang khoác lác!
Hắn thật sự... đã ngộ rồi!
Loại cảm ngộ này không giống với những luyện dược sư khác tìm kiếm vận may để luyện chế ra Thần Đan thần phẩm, Diệp Viễn đã thật sự lý giải được đạo của Thần Nguyên Đan.
Trong tương lai, tỷ lệ Diệp Viễn luyện chế Thần Nguyên Đan đạt đến Thần phẩm tuyệt đối sẽ trên một thành!
Nhưng mà không nên xem thường nửa thành này, luyện dược sư bình thường, cho dù là Đan Thần nhất tinh vô cùng lợi hại thì tỷ lệ luyện chế Thần Nguyên Đan thần phẩm cũng sẽ không vượt quá một phần triệu, gần như thấp đến nỗi không đáng để kể!
Hơn nữa, chỉ cần Diệp Viễn lý giải đan đạo càng thêm sâu sắc thì loại tỷ lệ này còn có khả năng càng ngày càng cao.
Ánh sáng rút đi, một viên Thần Nguyên Đan trong suốt hiện ra trước mắt Diệp Viễn.
Thần Nguyên Đan thần phẩm!
“Ngươi... ngươi thật sự ngộ rồi! Yêu nghiệt! Thực sự quá mức yêu nghiệt rồi! Bảy tháng! Ngươi chỉ dùng thời gian bảy tháng mà đã lĩnh ngộ được Thần Nguyên Đan thần phẩm!” Vô Trần có chút kích động nói.
Lúc này hắn mới phát hiện, chính mình thật sự đã coi thường Diệp Viễn.
Người này, quả thực trời sinh ra chính là để luyện chế đan dược!
Kiến thức cơ bản vững chắc, ngộ tính nghịch thiên, thiên phú đáng sợ, tất cả giúp hắn sáng tạo nên kỳ tích!
Tính cả một tháng trước đó, Diệp Viễn ở trong Trấn Giới Bi tổng cộng đã bỏ ra một năm lẻ bảy tháng.
Hắn dùng thời gian ngắn như vậy mà đã luyện chế ra Thần Nguyên Đan thần phẩm.
Chuyện này quả thật không thể tưởng tượng nổi!
Phải biết rằng, năm đó Tiên Lâm Thiên Tôn làm được đến một bước này cũng mất một trăm năm!
Thời gian Diệp Viễn sử dụng chỉ bằng một phần trăm của Tiên Lâm!
Nhưng mà Diệp Viễn cũng không hề có vẻ mặt quá mức vui mừng.
Thời gian đã trôi qua bảy tháng, thời gian hắn còn lại chỉ có năm tháng mà thôi!
Diệp Viễn lĩnh ngộ Thần Nguyên Đan đã tiêu tốn một năm bảy tháng, như vậy Giải Độc Đan càng khó hơn so với nó thì sao, không có thời gian để lãng phí nữa rồi!
“Tiền bối, xin chỉ ta phương pháp luyện chế Giải Độc Đan nhất tinh.” Diệp Viễn nói.
Vô Trần gật đầu, hắn cũng biết thời gian cấp bách, rất nhanh đã tập trung ý chí, bắt đầu giảng giải dược tính của linh dược cho Diệp Viễn.
Linh dược của Giải Độc Đan thần cấp có tổng cộng bảy loại, lần này Vô Trần giảng giải, chính là mười ngày mười đêm!
Mức độ phức tạp của bảy loại linh dược này vượt xa tưởng tượng của Diệp Viễn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!