Phẩm cấp của Thần Đan và đan dược phàm cấp hoàn toàn không giống nhau. Phía trên Cực phẩm là Thiên phẩm, phía trên Thiên phẩm là Tuyệt phẩm.
Lấy Thần Nguyên Đan làm ví dụ, luyện hóa một viên Thần Nguyên Đan hạ phẩm bình thường bằng với thời gian một tháng tu luyện. Còn Thượng phẩm, có thể sánh bằng với thời gian khổ tu một năm. Mà tuyệt phẩm, đủ để ngang bằng với mười năm tu luyện.
Mười năm tu luyện, đối với quá trình tu hành ở Thần Cảnh mà nói thì không là gì cả.
Thế nhưng phẩm cấp từ Tuyệt phẩm trở xuống, nếu như phục dụng liên tiếp thì hiệu lực của đan dược sẽ giảm dần. Nhưng Tuyệt phẩm sẽ không bị như vậy.
Nói cách khác, nếu như ngươi có thể luyện chế đủ nhiều Thần Nguyên Đan tuyệt phẩm, lúc đó tốc độ tu luyện của ngươi có thể nhanh gấp mười, gấp trăm, thậm chí gấp nghìn lần người khác.
Như vậy thì bình thường như Thần Nguyên Đan sẽ trở nên cực kỳ không bình thường.
Chẳng qua, đan dược phàm cấp siêu phẩm ở trước mặt Thần Nguyên Đan tuyệt phẩm thì đúng là không đáng giá để nhắc tới.
Thậm chí ngay cả Thiên phẩm cũng không thể so sánh được.
Mà các cửa hàng lớn, xưa nay sẽ không bán ra Thần Nguyên Đan thiên phẩm.
Còn Tuyệt phẩm ư, đây chẳng qua là phẩm cấp trong truyền thuyết mà thôi.
Cho nên, dù cho Diệp Viễn luyện chế ra được Thần Nguyên Đan cực phẩm, Vô Trần cũng không để ý lắm.
Thần Nguyên Đan chỉ là một loại đan dược cơ sở mà thôi. Cách Thiên Văn Đan một khoảng cách rất xa.
Nhất tinh Thiên Văn Đan, đó là Thần Đan còn khó hơn luyện chế hơn nữa so với Huyền Nguyên Đan.
Điểm này, ngược lại cùng với suy nghĩ trên con đường tu hành của Diệp Viễn giống nhau đến như đúc.
Đó chính là phải xây dựng nền tảng cơ bản thật vững chắc.
...
“Diệp công tử, cuối cùng ngài đã xuất quan rồi! Lần trước ngài đưa cho Hồng Âm mấy viên Thần Nguyên Đan thượng phẩm đã khiến ta giật mình! Không biết lần này, Diệp công tử có thể mang đến kinh ngạc cho Hồng Âm nữa hay không?”
Hồng Âm nhìn thấy Diệp Viễn đi ra, lập tức nở nụ cười nhẹ nhàng rồi nhanh chóng bước lên đón hắn. Trêu đùa với hắn.
Đã làm việc với nhau được mấy lần, cả hai đều trở nên quen thuộc hơn rất nhiều, đặc biệt là sau khi Diệp Viễn được cung cấp linh dược cùng Thần Nguyên Thạch không hạn chế.
Mấy ngày gần đây, Diệp Viễn tiêu hao một lượng lớn linh dược cùng Thần Nguyên Thạch, đến nỗi Hồng Âm cũng cảm thấy ăn không tiêu.
Cũng may sau khi Tô chưởng quỹ biết chuyện này, không những không trách cứ nàng, mà còn nói chuyện với những người bên nhà kho, lúc đó mới chấm dứt được những lời ra tiếng vào nhắm vào nàng.
Thế nhưng nếu như Diệp Viễn chỉ nhận linh dược cùng Thần Nguyên Thạch sử dụng mà không luyện ra được viên Thần Nguyên Đan nào thì sẽ khiến nàng vô cùng khó xử.
Hồng Âm đang đặt cược, nàng nhìn thấy tiềm lực của Diệp Viễn.
Nếu như có thể để Vạn Bảo Lâu thu hút được một thiên tài đan đạo trong tương lai, thì địa vị của nàng tại Vạn Bảo Lâu sẽ lên như nước đẩy thuyền rồi.
Diệp Viễn gặp qua rất nhiều loại người, làm sao lại nhìn không ra một tia khẩn trương giấu sâu bên trong ánh mắt của Hồng Âm.
“Không biết thứ này có được xem là kinh hỉ hay không?”
Diệp Viễn cười rồi đặt Thần Nguyên Đan cực phẩm ở trước mặt Hồng Âm.
Con ngươi của Hồng Âm đột nhiên co lại, trong ánh mắt nàng tràn đầy vẻ không thể nào tưởng tưởng được.
“Diệp công tử, đây là... đây là... đúng là quá kinh hỉ rồi. !” Hồng Âm kích động đến nỗi nói năng cũng lộn xộn.
Mặc kệ Thần Đan phẩm cấp như thế nào, thì nguyên liệu dùng để luyện chế ra chúng cũng giống nhau. Cho nên phẩm cấp càng cao thì giá trị của đan dược càng lớn.
Cùng là nguyên liệu có giá trị mười viên Thần Nguyên Thạch hạ phẩm, nhưng nếu như có thể luyện chế ra đan dược tuyệt phẩm thì giá trị của nó sẽ là năm trăm viên Thần Nguyên Thạch. Đó là tăng gấp năm mươi lần so với giá trị ban đầu.
Hồng Âm đâu dám nghĩ đến, Diệp Viễn lại có thể luyện chế ra được Thần Nguyên Đan cực phẩm nhanh như vậy!
Diệp Viễn cười cười, đưa một cái nhẫn trữ vật giao cho Hồng Âm, nói: “Thành quả trong thời gian này đều ở đây, Thần Nguyên Đan không có tác dụng gì đối với ta, ta không lấy một viên nào hết, tất cả đều cho Vạn Bảo Lâu đi.”
Hồng Âm nhận lấy nhẫn trữ vật rồi mở ra, nàng lập tức ngây người.
Trong nhẫn trữ vật, có hơn mấy chục viên Thần Nguyên Đan, có hơn sáu phần là thượng phẩm, chỉ có bốn phần còn lại là hạ phẩm mà thôi.
Nàng nhìn về phía Diệp Viễn giống như nhìn thấy quỷ, trên khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Lần trước từ số đan dược mà Diệp Viễn đưa lại, Hồng Âm tính ra được tỷ lệ luyện đan thành công của Diệp Viễn là khoảng ba, bốn phần mười.
Nói thật lòng, tỷ lệ như vậy là đã khá cao rồi!
Nhưng bây giờ, tỷ lệ thành công của Diệp Viễn đã lên tới bảy phần.
Tỷ lệ thành công cao như thế, có thể gọi là khủng bố.
Sợ là ngay cả Tô chưởng quỹ cũng không đạt được tỷ lệ thành công đáng sợ như vậy.
“Diệp... Diệp công tử, xin ngài chờ một lát, để ta đến báo cáo chuyện này với Tô chưởng quỹ. Kinh hỉ mà ngài mang cho ta thật là quá lớn rồi.”
Hồng Âm nói xong rồi nhanh chóng chạy đi, trong thoáng chốc đã không thấy bóng dáng đâu.
Diệp Viễn cười cười rồi tự tìm chỗ ngồi xuống.
Với tính cách của Diệp Viễn, hắn cũng không thích phô trương như thế, nhưng nếu như không lộ ra một chút thực lực thì chắc chắn hắn sẽ không nhận được sự coi trọng từ phía Vạn Bảo Lâu.
Bây giờ hắn phải đối mặt với một gia tộc cường đại như Lương gia, thần hải của hắn đã bị tổn hại, nếu như không tìm được một chỗ dựa nào thì rất khó có thể đấu được với bọn họ.
Mà Vạn Bảo Lâu, chắc chắn là chỗ dựa tốt nhất.
Hắn tin tưởng rằng, cao tầng của Vạn Bảo Lâu không có khả năng không để ý đến một thiên tài về đan đạo đang dần nổi lên như hắn.
Chỉ cần Một viên Thần Nguyên Đan cực phẩm là đủ rồi.
...
“Ngươi nói, thiếu niên Diệp Viễn đó lấy trận đạo luyện đan luyện chế ra Thần Nguyên Đan cực phẩm ư?”
Sau khi nghe Tô chưởng quỹ báo cáo, trung niên mặc áo hoa cũng giật mình.
Tô chưởng quỹ gật đầu nói: “Với kinh nghiệm của lão phu, chắc chắn sẽ không sai! Không khó đoán ra nếu căn cứ vào số lượng linh dược cùng Thần Nguyên Thạch mà hắn đã tiêu hao, những Thần Nguyên Đan này đều xuất phát từ Tiểu Thần Nguyên Trận!”
Người trung niên đó trầm ngâm một lát rồi nói: “Nếu đúng như vậy, Vạn Bảo Lâu của chúng ta được thơm lây rồi, đã điều tra rõ ràng bối cảnh của hắn chưa?”
Tô chưởng quỹ nói: “Đã điều tra rồi, hắn được đại tiểu thư của Lương gia cứu trên hoang nguyên, không có lai lịch rõ ràng... hình như hiện nay Lương gia muốn đối phó với hắn. Cho nên hắn mới trốn ở Vạn Bảo Lâu chúng ta không dám đi ra ngoài.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!