Diệp Viễn bình yên vô sự làm tăng thêm sĩ khí cho toàn bộ võ giả Nhân tộc.
Đây quả thật giống như là một chuyện không tưởng, công kích khủng bố như vậy mà trên người Diệp Viễn lại không có đến một chút vết thương nào!
“Ngươi... rốt cuộc vì sao ngươi có thể làm được như vậy chứ? Tinh Bạo Đại Pháp của ba người chúng ta thi triển, cho dù là thân thể đạt tới cấp chín đỉnh phong cũng có thể nổ ngươi thành thịt nát! Ngươi... vậy mà ngươi lại không hề hấn một chút gì!” Già Lam làm ra vẻ không thể tin được.
Diệp Viễn cười nói: "Chuyện này đương nhiên chỉ có một điểm. Đó chính là vì để ngăn cản cái công kích rách rưới này của các ngươi mà ta thật sự đã tiêu hao không ít nguyên lực cùng thể lực! Hiện tại cũng đã suy yếu lắm rồi.”
Mọi người nhìn kỹ một chút, phát hiện ra nguyên lực của Diệp Viễn quả thật có chút hỗn loạn.
Chỉ là một màn bình yên vô sự này của hắn cũng đã làm cho người khác bị trùng kích quá lớn, cho nên mới khiến cho mọi người không để ý đến sự thật này.
Thế nhưng, như vậy thì đã sao?
Dựa vào sức lực của một người để kháng lại công kích của ba Đại Ma Thần, vậy mà thậm chí ngay cả một sợi tóc cũng không bị mất.
Loại thủ đoạn này, quả thực không thể tưởng tượng nổi!
Trên mặt Già Lam hiện lên biểu cảm cực kỳ đặc sắc, lời này của Diệp Viễn thật sự quá đả kích người khác rồi.
“Không có khả năng! Cả ba chúng ta cùng nhau thi triển Tinh Bạo Đại Pháp, dưới Thần Cảnh tuyệt đối không có người nào có thể ngăn cản được!” Già Địch cảm thấy một màn trước mắt này quá không chân thực.
Diệp Viễn cười cười, nói: “Xem ra, hình như các ngươi đều cảm thấy rất tò mò, vậy thì để cho các ngươi nhìn một chút là được rồi.”
Nói xong, trên người Diệp Viễn nổi lên một vầng sáng màu vàng đất.
Già Lam biến sắc, hoảng sợ nói: “Huyền Vũ Bảo Thân Thần Quyết!”
Không đợi hắn kinh ngạc xong, bỗng nhiên kiếm ý trên người Diệp Viễn nổi lên!
Kiếm Chi Lãnh Vực!
Nhưng mà vào lúc này, Kiếm Chi Lãnh Vực của Diệp Viễn lại không hề giống với lúc trước.
Kiếm Chi Lãnh Vực của hắn rộng khoảng chừng hơn mười trượng!
Kiếm ý của hắn đã đột phá!
Nhưng mà, Già Lam còn chưa kịp ngừng kinh ngạc, bỗng nhiên Kiếm Chi Lãnh Vực của Diệp Viễn bị thu lại, ngưng tụ chỉ còn trong phạm vi một trượng!
Tròng mắt Già Lam trợn tròn đến sắp rớt ra ngoài, hoảng sợ nói: “Ngưng tụ Kiếm Ý! Cái này... tên tiểu tử này thật sự là võ giả Đạo Huyền Cảnh sao?”
Già Lam cảm thấy thế giới của mình đều sắp sụp đổ rồi!
Một tên võ giả Đạo Huyền Cảnh làm sao có khả năng tùy ý lĩnh ngộ pháp tắc thần đạo như thế được?
Ngưng tụ Kiếm Ý cũng không phải là pháp tắc thần đạo gì rất bá đạo, chỉ là đối với Kiếm Chi Lãnh Vực có sự chuyển động linh hoạt hơn.
Nhưng cho dù như vậy cũng không phải một tên võ giả Đạo Huyền Cảnh có thể tùy ý lĩnh ngộ.
Nắm giữ được môn thần thông này thì việc khống chế kiếm ý của Diệp Viễn đã đạt đến một cảnh giới mới!
Từ Kiếm Ý có phạm vi mười trượng ngưng tụ lại còn trong phạm vi một trượng, có thể làm cho Kiếm Ý trong khu vực này càng thêm ngưng thực!
Bất luận là lực phòng ngự hay là lực công kích đều tăng lên rất nhiều!
Huyền Vũ Bảo Thân Thần Quyết của Diệp Viễn cũng đã tu luyện tới tầng thứ chín.
Tuy không đạt được sự biến thái như pháp tắc thần đạo nhưng lực phòng ngự cũng cực kỳ kinh người!
Với lực phòng ngự hiện tại của Diệp Viễn, cho dù Diệp Viễn đứng yên ở nơi đó thì cường giả Hư Huyền đỉnh phong cũng không thể phá được phòng ngự của hắn!
Hai thứ này xếp chồng lên nhau, lực phòng ngự có thể nói là vô cùng biến thái!
Cho nên, tuy rằng cả ba Đại Ma Thần đều xuất ra toàn bộ sức mạnh nhưng vẫn không cách nào phá vỡ được phòng ngự của Diệp Viễn như cũ!
Đương nhiên, tuy loại phòng ngự này lợi hại nhưng Diệp Viễn cũng tiêu hao vô cùng lớn.
Hiện tại trạng thái của Diệp Viễn cũng rất không tốt, nguyên lực cùng thể lực đều tiêu hao cực kỳ nhiều.
Đặc biệt là nguyên lực!
Đại bộ phận trùng kích đều bị Kiếm Chi Lãnh Vực ngăn cản.
Thời điểm lực đạo chính thức truyền đến trên thân thể Diệp Viễn thì chỉ có một bộ phận rất nhỏ.
Nhưng khí thế hiện tại của hắn đã triệt để lấn át ba Đại Ma Thần!
Già Lam biến sắc, hét lớn một tiếng: “Lui!”
Dứt lời, Già Lam là người đầu tiên hóa thành đạo lưu quang, phi độn lên trời mà chạy.
Mấy Đại Ma Thần khác làm gì còn dám dừng lại, tất cả đều bỏ lại đối thủ, chạy trốn nhanh như bay.
Diệp Viễn thấy thế, không khỏi cười lạnh nói: “Đã đến rồi, nếu không để lại một chút kỷ niệm thì sao được?”
Sáu Đại Ma Thần tăng tốc chạy thục mạng, nhưng trong đó có tốc độ của một người lại chậm hơn rất nhiều.
Già Địch!
Lúc trước hắn đã bị một chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng của Diệp Viễn đánh trúng, vốn đã bị một ít thương thế.
Hơn nữa thi triển Tinh Bạo Đại Pháp khiến cho ma khí tiêu hao gần như không còn, lúc này hắn là một trong sáu Đại Ma Thần có trạng thái kém cỏi nhất.
Khoé miệng Diệp Viễn hơi vểnh lên, thân hình lập tức biến mất ngay tại chỗ!
Thuật Đại Na Di!
Sau một khắc, Diệp Viễn đã xuất hiện cách Già Địch hơn một trăm trượng!
“Rống!”
Long Thần Chi m!
Thân hình Già Địch giống như bị sét đánh, lập tức dừng lại ở không trung!
“Phanh!”
Trong nháy mắt, thân thể Già Địch gần như bị chấn thành thịt nát!
Cái bản thể cực kỳ khó chơi kia, dưới lực công kích của Long Thần Chi m cũng không có một chút cơ hội bỏ chạy nào!
“A... !”
Tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền đến, Già Địch chỉ giữ vững được thời gian một hơi thở thì đã bị chấn đến hồn phi phách tán!
Vốn Già Địch đã tiêu hao ma khí hầu như không còn, cho nên suy yếu vô cùng, làm sao có thể kháng cự được lực trùng kích của Long Thần Chi m?
Rống lên một tiếng, Ma Thần chết!
Tuy rằng trước đó tiêu hao hơi nhiều, nhưng thời gian một hơi thở, hắn vẫn có thể miễn cưỡng chèo chống.
Lúc này Diệp Viễn đứng lăng không, giống như Chiến Thần lâm thế, sự can đảm của năm Đại Ma Thần khác đều bị rạn nứt!
Bọn hắn làm sao còn dám dừng lại, nguyên một đám thúc dục ma khí đến cực hạn, bỏ chạy thật nhanh không dám quay đầu lại.
Ma Thần vừa đi, những Ma tộc cùng ma nô kia cũng chịu không nổi.
Sĩ khí của cường giả Nhân tộc tăng mạnh, trực tiếp đánh tan bọn chúng.
Ma tộc vừa chiến vừa trốn, đại bại rút lui!
“Ha ha ha, chúng ta thắng rồi!”
“Lăng Thiên Thần Vương vạn tuế!”
“Lăng Thiên Thần Vương uy vũ!”
Một trận chiến này thu được toàn thắng, chém giết Thiên Ma Thần, Diệp Viễn đã được bọn hắn tôn thành Thần.
Nguyên một đám võ giả Nhân tộc hưng phấn vô cùng, nhìn về phía Diệp Viễn trên không trung, trên mặt đều lộ ra vẻ sùng bái.
Từ thế bị địch vây bốn bề lại trở thành thu được toàn thắng, trận này Phiêu Miểu Tông đánh một cách vui sướng tràn trề.
Loại cảm giác sảng khoái này gần như khiến cho từng lỗ chân lông trên người bọn hắn đều được thư giãn!
Mà trên mặt Hứa Quang Ấn và cường giả của bốn đại thế gia khác lại khó coi vô cùng.
Lăng Thiên Thần Vương rõ ràng cho thấy là nhằm vào Ma tộc, nhưng mà trước đó bọn hắn lại cự tuyệt trợ giúp Phiêu Miểu Tông.
Nếu như sau này Lăng Thiên Thần Vương muốn tính sổ thì bọn hắn sẽ chịu không nổi!
Sau một phen chúc mừng, Diệp Viễn chậm rãi mở miệng nói: "Sự cường đại của Ma tộc, ta tin tưởng các ngươi cũng đã cảm nhận được sâu sắc rồi!”
Tất cả mọi người đều âm thầm gật đầu, sau khi hưng phấn, hồi tưởng lại sự cường đại của Ma tộc, trong lòng nguyên một đám bọn hắn vẫn còn sợ hãi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!