“Rống!”
“Ầm ầm...”
Tiếng Long ngâm gào thét, xen lẫn tiếng nổ rung trời.
Một người một rồng, đang đại chiến trên không trung của Long tộc.
Con rồng kia cũng chỉ là cái bóng hư ảo chứ không phải là Thanh Long chân chính.
Đó chính là… linh thể Thanh Long!
Linh thể Thanh Long do Tinh Túc Đại Trận triệu hoán ra!
Mà một đạo thân ảnh bên ngoài không phải ai khác, chính là Định Thiên Thần Vương, Gia Cát Thanh Hư từ Thánh Thành chạy đến đây!
Gia Cát Thanh Hư quả nhiên là thần công cái thế, linh thể Thanh Long đáng sợ kia lại bị hắn đè xuống mà đánh, mắt thấy rõ ràng là không địch lại nổi nữa rồi.
Người của Long tộc không hề chú ý tới sự xuất hiện của Diệp Viễn, nguyên cả một đám nhìn chằm chằm vào chiến cuộc, vẻ mặt vô cùng khẩn trương.
Đây chính là sự trông cậy cuối cùng của bọn hắn rồi.
“Oành!”
Một chưởng của Gia Cát Thanh Hư đánh bay Thanh Long ra ngoài thật xa, đứng chắp tay, hừ lạnh nói: "Còn không giao Diệp Viễn ra thì hôm nay bổn tọa sẽ tiêu diệt nhánh tộc Thanh Long này của các ngươi!”
Lúc này, quả nhiên Gia Cát Thanh Hư mạnh không ai bì nổi.
Người của Long tộc bây giờ đều làm vẻ mặt tuyệt vọng.
"Tên Định Thiên Thần Vương này quá cường đại! Nhiều cường giả Hư Huyền đỉnh phong cùng tiến lên như vậy mà vẫn bị hắn đánh bại hết!”
“Lần này chết chắc rồi! Long tộc chúng ta sẽ không thật sự bị hắn tiêu diệt đấy chứ?”
“Đều là do tên Diệp Viễn kia gây chuyện! Nếu không phải hắn thì làm sao có thể dẫn đến một Định Thiên Thần Vương chứ?”
...
Đến lúc sinh tử tồn vong trước mắt, có không ít người đem đầu mâu chỉ về phía Diệp Viễn.
Dù sao thì Long chủ Diệp Viễn này đối với bọn hắn vẫn còn lạ lẫm vô cùng.
“Ngươi câm miệng lại cho lão phu! Còn tiếp tục nói hươu nói vượn thì lão phu sẽ tiêu diệt ngươi trước! Thứ Long chủ mang trên lưng há là việc các ngươi có thể đo lường được hay sao?” Ngao Vịnh quát lớn.
Nguyệt Mộng Ly thở dài nói: “Thái Thượng trưởng lão, việc đã đến nước này thì khó tránh khỏi tâm tình của mọi người bị bất định, ngài cũng không cần vì vậy mà tức giận.”
Ngao Vịnh hung hăng trừng mắt liếc tộc nhân kia một cái, hừ lạnh nói: “Đều câm miệng hết cho lão phu! Long chủ chính là chúa tể của Long tộc, nếu như ăn nói phạm thượng thì lão phu sẽ nghiêm trị không tha!”
Những tộc nhân kia nhìn thấy Thái Thượng trưởng lão phát uy như vậy, nguyên một đám thức thời ngậm miệng không dám nói nữa.
Lúc này, Gia Cát Thanh Hư thản nhiên nói: “Xem ra, các ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, thực sự cho rằng bản tọa sẽ không dám tàn sát tiêu diệt các ngươi phải không?”
“Ồ!”
Gia Cát Thanh Hư điểm ra một chỉ, thiên địa lập tức biến sắc.
Nguyên lực trong phạm vi mấy vạn dặm, điên cuồng tụ lại trên một chỉ của Gia Cát Thanh Hư, ngưng tụ không tiêu tan!
Nhìn thấy uy thế như vậy, sắc mặt của tất cả mọi người đều đại biến.
Ngay cả linh thể Thanh Long kia dường như cũng cảm nhận được uy hiếp thật lớn cho nên không dám tiến lên nữa!
“Cái này… cái này chính là Huyền Kiếp Nhất Chỉ trong truyền thuyết, một trong những đòn sát thủ của Định Thiên Thần Vương! Xem ra, quyết tâm muốn giết Long chủ của hắn không hề nhỏ!” Sắc mặt Ngao Vịnh khó coi vô cùng nói.
“Một chỉ này thật là đáng sợ, còn chưa phát ra mà ta đã có loại cảm giác hít thở không thông gần như chết đi! Sợ rằng linh thể Thanh Long cũng ngăn không được rồi.” Sắc mặt Ngao Khiên cũng đại biến nói.
Bọn họ đều đã nghe qua sự cường đại của Gia Cát Thanh Hư, nhưng mà bây giờ cảm thụ rồi mới biết được, Định Thiên Thần Vương còn cường đại hơn so với trong truyền thuyết!
Hắn có khả năng dùng lực lượng của một người để hủy diệt toàn bộ Long tộc!
Loại thực lực này, quả thực là nghe rợn cả người!
Áo bào của Gia Cát Thanh Hư bay phất phới, cả người giống như thần tiên có phong thái hiên ngang của bậc cường giả, không hổ danh là Định Thiên Thần Vương.
“Huyền Kiếp Nhất Chỉ, diệt cho ta!”
Gia Cát Thanh Hư quát lạnh một tiếng, điểm ra một chỉ, lập tức phong vân biến sắc!
Trong Long tộc, sắc mặt của mọi người đều trắng bệch như tờ giấy.
Một khi một chỉ này rơi xuống thì không biết sẽ giết chết bao nhiêu người!
Đúng vào lúc này, Diệp Viễn đã đuổi tới, vừa kịp chứng kiến được một chỉ kinh thiên này của Gia Cát Thanh Hư!
Diệp Viễn chỉ kịp dùng ánh mắt còn lại để nhìn lướt qua, thấy trên người của Long tộc đều bị thụ thương.
Kể cả Nguyệt Mộng Ly và Lục Nhi!
Diệp Viễn vừa kinh sợ vừa tức giận, trong lòng bốc lên một ngọn lửa vô hình!
Gần như không cần nghĩ ngợi, Diệp Viễn trực tiếp niệm Đại Na Di, sau đó phẫn nộ đánh ra một chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng!
Nhưng mà điều khiến cho tất cả mọi người ngoài ý muốn chính là, một đạo công kích đáng sợ khác lại bay ra từ trong Long tộc!
“Viễn ca!”
“Thiếu gia!”
“Là Long Ngao Cửu Thiên! Võ kỹ Thần cấp của Long tộc chúng ta, Long Ngao Cửu Thiên!”
“Cái đó là... Bàn Long Phá Thiên Chưởng của Long chủ!”
“Long chủ trở lại rồi! Ha ha ha... Chúng ta được cứu rồi!”
Hai đạo võ kỹ thần cấp của Long tộc đồng không hề thua kém gì Huyền Kiếp Nhất Chỉ, đồng thời phát ra từ hai phương hướng bất đồng, trực tiếp cản lại Huyền Kiếp Nhất Chỉ!
Vốn Định Thiên Thần Vương đang nhìn mọi thứ với vẻ ngạo nghễ, lúc này sắc mặt lại đại biến.
Hai đạo công kích đáng sợ này xuất hiện quá mức đột ngột, ngay cả hắn cũng không kịp phản ứng.
“Oành...”
Năng lượng chấn động đáng sợ truyền ra, nhấc bay luôn cả đám cường giả Long tộc.
Gia Cát Thanh Hư có khoảng cách gần nhất nên đã bị hai cỗ lực lượng khổng lồ này đánh trúng, lục phủ ngũ tạng lập tức bị chấn động cực lớn, trong cổ họng chợt cảm thấy ngòn ngọt, sau đó phun ra một búng máu.
Vốn là hắn chuẩn bị một chiêu này để diệt sát linh thể Thanh Long, đồ sát cường giả Long tộc.
Không nghĩ tới kết quả lại là chính mình chịu thiệt.
Diệp Viễn cũng có một chút ngoài ý muốn đối với một kích oanh tạc kia của Long tộc.
Nhưng mà rất nhanh hắn đã bình thường trở lại, Đằng Quân đã từng nói qua, Long tộc vẫn còn cất giấu một tuyệt thế cường giả, chỉ là không có việc nhất thiết thì sẽ không lộ diện.
Vừa rồi Long tộc đã đến tình cảnh nghìn cân treo sợi tóc, rốt cuộc hắn nhịn không được nữa cho nên mới xuất thủ.
Xem ra, việc Long tộc có một cường giả lánh đời này ngay cả Định Thiên Thần Vương cũng không biết.
Nếu không, hắn tuyệt đối cũng sẽ không đến Long tộc mà kêu gào một cách tùy tiện như vậy.
Không nghĩ tới, Đằng Quân vậy mà lại biết rõ ràng đến thế.
Dựa vào chiêu Long Ngạo Cửu Thiên vừa rồi thì có thể thấy được, uy lực không hề kém hơn Bàn Long Phá Thiên Chưởng của mình chút nào!
Thì ra trên đời này không chỉ riêng một mình hắn nắm giữ Long Ba thần cấp.
Chỉ là, chưa từng có người thấy qua mà thôi.
Khó trách Đằng Quân nói rằng, ngay cả hắn cũng không dám trêu chọc nhân vật này của Long tộc.
Diệp Viễn cùng Gia Cát Thanh Hư lăng không đứng đối diện, nhìn nhau bằng ánh mắt lạnh lẽo, phẫn nộ nói không nên lời.
“Gia Cát Thanh Hư, ngươi đây là có ý gì?” Diệp Viễn, sát ý đằng đằng như băng lạnh thấu xương.
Bị Diệp Viễn hỏi như vậy, trong nhất thời Gia Cát Thanh Hư cũng bị nghẹn lời.
Hắn hừng hực khí thế đi vào Long tộc là để tìm giết Diệp Viễn.
Nhưng mà hiện tại hắn lại phát hiện, Diệp Viễn đã cường hãn đến loại trình độ này rồi!
Bỏ qua Long Ngao Cửu Thiên một bên, một chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng vừa rồi, tuy rằng uy lực chưa bằng Huyền Kiếp Nhất Chỉ của hắn nhưng nếu thực sự so ra thì không thua kém với hắn là bao.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!