Lời nói của Diệp Viễn làm cho những cường giả Hư Huyền kia dựng cả tóc gáy, người nào cũng đều cảm thấy bất an.
Màn bụi tan dần, một chiếc xác rùa xuất hiện trước mặt mọi người.
Nhìn thấy huyền pháp Thánh Quy Xác, mặt Vân Tiêu và Nam Cung Tử Phong liền cứng đờ!
Mặc dù bọn họ không biết huyền pháp Thánh Quy Xác, nhưng mà sự siêu phàm của chiếc mai rùa này, bọn họ chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra.
Bên trên mờ mờ ảo ảo để lộ ra lực lượng pháp tắc vô cùng huyền diệu, rõ ràng là pháp tắc thần đạo.
Dưới sự bảo vệ của mai rùa, một cọng lông của Diệp Viễn cũng không bị tổn thương!
Diệp Viễn thu lại huyền pháp Thánh Quy Xác, trong ánh mắt hiện lên sát ý.
Sự khiêu khích của Thánh Thành đã hoàn toàn chọc cho cơn giận trong người hắn nổi dậy!
Nếu như không phải nhờ bí pháp của Thiên Ly xuất ra uy năng thần đạo của huyền pháp Thánh Quy Xác thì lần này Diệp Viễn đã chết chắc rồi.
Nhưng mà với trạng thái bây giờ của Thiên Ly, nhiều lắm cũng chỉ có thể dùng huyền pháp Thánh Quy Xác ngăn chặn công kích thần đạo được ba lần.
Diệp Viễn không ngờ tới, vừa mới ra khỏi Huyết Vũ Hoang Nguyên đã phải dùng mất một lần.
"Hôm nay, bổn thiếu muốn đại khai sát giới!"
Còn chưa dứt lời, trong nháy mắt bóng hình Diệp Viễn đã biến mất!
"Phụt!"
Lập tức một Thần Vương đang bảo vệ liền đầu lìa khỏi thân!
Mà lúc này, lời nói của Diệp Viễn cứ như tiếng sấm vậy, truyền xa ra ngoài, nghe được lời này làm cho trong lòng mọi người đều rùng mình.
"Vèo!"
Thân hình Diệp Viễn đã biến mất, những cường giả Thần Vương kia, căn bản là không thể nhìn được bóng dáng của Diệp Viễn.
Da đầu bọn họ như nổ tung, không biết mục tiêu kế tiếp của Diệp Viễn là ai.
Thuật Đại Na Di của Diệp Viễn xuất quỷ nhập thần, với thực lực của bọn họ, căn bản không thể phát hiện được vị trí ra tay của Diệp Viễn.
"Phụt!"
Lại một cường giả Thần Vương bị Diệp Viễn đâm một kiếm xuyên tim từ sau lưng, trong nháy mắt mất đi sinh khí!
Hai mắt Vân Tiêu đỏ ngầu, quát lên: "Cơ Thanh Vân, dừng tay! Ngươi đừng có quên, Thánh Thành ta còn một Định Thiên Thần Vương! Ngươi dám giết người, đợi Gia Cát Thanh Hư quay lại, ngươi có chạy đến chân trời góc bể cũng chết mà thôi!"
Đáp lại hắn ta là một màn kiếm quang đáng sợ!
Đương nhiên kiếm quang này không hướng về Vân Tiêu, mà là hướng về phía mấy tên cường giả Thần Vương!
Không hề có chút trì hoãn, mấy tên Thần Vương này trực tiếp bị kiếm quang chém thành từng mảnh nhỏ.
Ở trước mắt Diệp Viễn bây giờ, cường giả Thần Vương bình thường mà nói, căn bản không hề có lực đánh trả.
Nơi hắn đi qua liền xuất hiện tiếng kêu rên!
"Mọi người nhanh chóng tản ra! Trốn đi, thoát được càng xa càng tốt!" Vân Tiêu quát lên.
Hắn biết rõ, lần này là chọc phải tổ ong vò vẽ rồi.
Diệp Viễn đã hoàn toàn tức giận, bọn họ phải vì toàn bộ hành động của mình mà trả giá vô cùng thảm!
Hiện tại dưới tình hình như thế này, hắn cũng chỉ có thể để cho mọi người chạy trốn, Diệp Viễn chỉ có một người một kiếm, dù sao cũng không thể giết sạch mọi người được.
Trong nháy mắt, Diệp Viễn đã giết hơn mười tên cường giả Thần Vương.
Bây giờ trừ Vân Tiêu và Nam Cung Tử Phong là an toàn ra, những người khác đều trở thành con mồi của Diệp Viễn.
"Vân Tiêu, không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa, động thủ đi! lãnh vực Thần Vương của hai người ta ngươi bao trùm được khoảng hai nghìn trượng, chỉ cần phối hợp tốt, không hẳn không thể thu thập được hắn!" Nam Cung Tử Phong trầm giọng nói.
Vân Tiêu gật đầu nói: "Được, hôm nay không giết tên tiểu tử này, Vân Tiêu ta thề không làm người!"
Dứt lời, trong nháy mắt Vân Tiêu mở ra Cửu Thiên Lôi Động, biển lôi điện đáng sợ lại xuất hiện.
Mà lãnh vực Thần Vương của Nam Cung Tử Phong là lãnh vực màu tím cực hiếm thấy, sát khí có thể đánh thương người.
Những nơi đi qua, giống như nhân gian đều đã diệt vong, quả nhiên là đáng sợ không gì sánh được.
Nhìn thấy uy lực kinh khủng như vậy, những người vô tội của Thánh Thành lập tức lui ra thật xa.
Hai lão đại liên thủ với nhau chống địch, cảnh tượng như thế này thực sự quá tráng lệ rồi. Chỉ cần dính một chút thôi, thì chắc chắn bọn họ sẽ chết ngay lập tức.
"Một võ giả Đạo Huyền tầng năm lại có thể làm cho hai người đứng đầu của Thánh Thành phải liên thủ để chống lại. Chuyện hôm nay nhất định sẽ chấn động cả Thần Vực!"
"Đây cũng là chuyện không còn cách nào khác! Lĩnh ngộ được thuật Đại Na Di, Diệp Viễn gần như thở thành bất bại rồi. Chỉ cần hắn không ngu ngốc mà liều mạng với hai người đứng đầu, thì hai người bọn họ căn bản không thể làm gì được!"
"Mặc dù Thánh Thành đứng đầu Thần Vực cũng có chút hữu danh vô thực, nhưng việc Thánh Thành vững mạnh là không thể nghi ngờ. Ngay cả Thập Đại Thần Vương cũng không dám làm càn ở Thánh Thành! Nhưng mà hôm nay, Cơ Thanh Vân còn muốn lật tung cả Thánh Thành lên!"
…
Nam Cung Tử Phong và Vân Tiêu đánh về phía Diệp Viễn, nhưng mà, bọn họ căn bản không thể tập trung được vị trí của Diệp Viễn.
Diệp Viễn sớm đã ra khỏi lãnh vực Thần Vương rồi, chỉ cần một người một kiếm, hành động theo ý thích.
So sánh một chút, lãnh vực Thần Vương của Nam Cung Tử Phong và Vân Tiêu ngu ngốc y hệt hai người họ, không hề có uy lực, lại không đủ nhanh nhẹn.
Hai người họ vĩnh viễn chỉ có thể đi sau Diệp Viễn.
Tru Tà Kiếm cứ như là lưỡi hái của tử thần, tùy ý mà thu gặt tính mạng cường giả của Thánh Thành.
Dưới Đại Na Di của Diệp Viễn, những võ giả này căn bản không có chỗ nào có thể trốn được.
Nhưng cường giả đáng thương bị tìm thấy kia, cho dù họ có trốn, có chạy thế nào đi nữa cũng không thoát được kiếm của Diệp Viễn.
Diệp VIễn giống như quỷ vậy, không biết lúc nào sẽ xuất hiện sau lưng bọn họ, sau đó một kiếm xuyên qua tước đi tính mạng họ.
"Tề Đạo Minh, tiếp theo, là ngươi!"
Nghe thấy giọng nói của Diệp Viễn, ánh mắt Tề Đạo Minh cứng đờ, một cỗ khí tức tử vong đập thẳng vào mặt hắn.
Cuối cùng, Diệp Viễn nhìn chằm chằm vào cường giả Hư Huyền.
Tề Đạo Minh, chính là một trưởng lão Hư Huyền của Thánh Thành.
Tề Đạo Minh đang điên cuồng chạy đi, nhưng dưới Đại Na Tu của Diệp Viễn, tốc độ của lão ta vẫn quá chậm!
Ngay lúc này, thân hình Diệp Viễn bỗng nhiên biến mất.
"Vân Tiêu!"
Nam Cung Tử Phong quát một tiếng chói tai, Vân Tiêu lập tức hiểu ý.
Hai lãnh vực Thần Vương mở ra, trong nháy mắt bảo vệ lấy Tề Đạo Minh.
"Ha ha, các người thực sự rất ngây thơ!"
Trong hư không truyền đến một âm thanh châm biếm.
Thân hình Diệp Viễn đã xuất hiện ở ngoài nghìn trượng rồi.
Ngay sau đó, thân hình Diệp Viễn lại biến mất!
Dung nhập thiên địa!
Vẻ mặt Vân Tiêu và Nam Cung Tử Phong liền đại biến, cả kinh kêu lên: "Đáng chết! Mục tiêu của hắn là Tô Khiêm!"
Phương hướng mà Diệp Viễn đi đến, chính là một trưởng lão khác, Tô Khiêm!
Hắn cố tình lừa Nam Cung Tử Phong và Vân Tiêu hướng về Tề Đọa Minh, lại hoàn toàn mặc kệ hai người, hướng về phía Tô Kiêm.
Thực lực của Tô Khiên còn kém hơn Triệu Linh Đông một bậc, căn bản là không phải là đối thủ của Diệp Viễn.
Diệp Viễn dung nhập vào thiên địa, làm sao lão ta biết được là Diệp Viễn đang đuổi theo được?
"A! ! Cơ Thanh Vân, lão phu liều chết với ngươi!"
Tô Khiêm cũng biết chắc mình chạy không thoát được, điên cuồng mà kêu một tiếng, trực tiếp lao ra khỏi lãnh vực Thần Vương, hướng về phía Diệp Viễn vẫn đang dung nhập thiên địa.
Nhưng mà, vốn dĩ lão ta chỉ tập trung vào Diệp Viên, vậy mà lại biến vào hư không rồi!
Giống như chưa từng xuất hiện vậy!
"A! Cơ Thanh Vân, ta muốn ngươi phải chết!"
Tô Khiêm hoàn toàn điên rồi, lão ta giống như người điên, hướng về bốn phương tám hương mà bắt đầu thi triển những chiêu thức đáng sợ.