Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Diệp Viễn thúc dục tâm cảnh Thiên Nhân Hợp Nhất đến cực hạn, thu hết thảy mọi thứ chung quanh vào mắt.  

             Những tồn tại cường đại kia, Diệp Viễn đều tránh được hết.  

             Đối với võ giả mà nói, phạm vi vạn dặm cũng không phải là quá xa, Diệp Viễn do thám cũng không mất bao nhiêu thời gian.  

             Cuối cùng, ba ngày sau Diệp Viễn đã tìm được tung tích của Thập Hương Tiên Thự!  

             Thập Hương Tiên Thự là linh dược thuộc tính Thổ, am hiểu thuật độn thổ, thực lực dược tinh cũng không bình thường.  

             Nhưng mà đối với Diệp Viễn mà nói, những thứ này cũng không có bao nhiêu khó khăn.  

             Hắn cũng không hề đánh rắn động cỏ mà là bày ra mấy trận pháp cấp chín ở xung quanh, tạo thành một cái lồng giam ở khu vực xung quanh nó.  

             Như vậy thì Thập Hương Tiên Thự có chắp cánh cũng không thể bay được rồi.  

             Nhưng mà, thời điểm Diệp Viễn định ra tay chế phục Thập Hương Tiên Thự thì lại xảy ra dị biến.  

             Trong lúc Thập Hương Tiên Thự nổi giận, đột nhiên va chạm vào đại trận.  

             Điều khiến cho Diệp Viễn trợn mắt há hốc mồm chính là, vốn đại trận có phòng thủ kiên cố nhưng lại ầm ầm nứt vỡ dưới sự va chạm của Thập Hương Tiên Thự.  

             Thập Hương Tiên Thự công phá đại trận, dùng tốc độ cực nhanh lao về phía sâu của tầng sáu.  

             Diệp Viễn không kịp suy ngẫm gì, lập tức dung nhập vào thiên địa, đuổi theo.  

             Nhưng mà tốc độ độn thổ của Thập Hương Tiên Thự này thật sự nhanh vô cùng, trong một thời gian ngắn Diệp Viễn không có cách nào để đuổi kịp được.  

             Mắt thấy Thập Hương Tiên Thự muốn chạy ra khỏi phạm vi vạn dặm thì Diệp Viễn không khỏi khẩn trương.  

             Đừng nói là kinh động đến tam đại vương giả, chỉ cần kinh động đến tồn tại giống như Tiểu Viêm thì hắn cũng chịu không nổi rồi.  

             Diệp Viễn rất tự tin đối với thực lực của mình, nhưng vẫn chưa tự tin đến mức cuồng vọng.  

             Tồn tại như tam đại vương giả, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ.  

             Trong lúc bất tri bất giác, cả hai người, một đuổi một chạy đã vượt xa khỏi khu vực phạm vi vạn dặm.  

             “Không thể tiếp tục đuổi theo như vậy, liều mạng thôi!”  

             Sắc mặt Diệp Viễn trầm xuống, bỗng nhiên thần kiếm Tru Tà xuất hiện trong tay.  

             “Xoẹt!”  

             Diệp Viễn quán chú thần nguyên vào thần kiếm Tru Tà, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi mà đâm trúng vào Thập Hương Tiên Thự đang chạy trốn.  

             Diệp Viễn thấy thế thì vui mừng khôn xiết, lắc mình một cái đuổi theo.  

             Chớp mắt cũng không biết rằng đã đuổi theo rất xa rồi, Diệp Viễn không dám dừng lại, lập tức phong ấn Thập Hương Tiên Thự thật chặt, định lao về phía truyền tống trận.  

             Nhưng mà đúng lúc này, một đạo thần thức cực kỳ cường đại bỗng nhiên hàng lâm, một mực tập trung vào Diệp Viễn.  

             Diệp Viễn giống như bị sét đánh, cả người cứng đơ tại chỗ.  

             Diệp Viễn chỉ mới cảm nhận qua cỗ uy áp này ở trên thân thể của bậc nhân vật như Linh Chá.  

             Không hề nghi ngờ gì, chỉ sợ chủ nhân của đạo thần thức này sẽ là của một trong tam đại vương giả!  

             Trong nội tâm của Diệp Viễn than thở, không ngờ đến cuối cùng vẫn kinh động đến bọn hắn.  

             Một thanh niên mặc áo tím chậm rãi bước ra từ trong hư không, sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm vào Diệp Viễn, lạnh lùng nói: "Nhân loại vô tri, ngươi mà cũng dám giương oai trong lãnh địa của bổn vương?”  

             Da đầu Diệp Viễn run lên, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì chỉ sợ thanh niên mặc áo tím này chính là Thiên Lôi Tử Trúc rồi.  

             Chấn động lớn truyền ra từ trong cơ thể hắn, ngay cả Diệp Viễn cũng cảm thấy tim đập nhanh liên hồi.  

             Nam thanh niên này quá mạnh mẽ!  

             “Vị này chắc hẳn chính là Thiên Lôi Tử Trúc tiền bối? Vãn bối là Diệp Viễn, quả thật là đã mạo phạm. Thật sự là vì tình thế bất đắc dĩ mà thôi. Cái Thập Hương Tiên Thự này quá mức quan trọng đối với vãn bối, nếu đã quấy rầy đến việc tu hành của tiền bối, Diệp Viễn nguyện ý dùng những thứ khác để đổi lại.” Diệp Viễn chắp tay nói.  

             Thiên Lôi Tử Trúc lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Viễn, cười lạnh nói: “Buồn cười! Ngươi cảm thấy trên đời này còn có đồ vật gì có thể khiến cho bổn vương động tâm nữa sao?”  

             Diệp Viễn nghe xong cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ, chỉ sợ thứ có thể làm cho bực tồn tại như Thiên Lôi Tử Trúc bọn hắn động tâm cũng chỉ có ở trong chốn thần đạo hư vô mờ mịt kia mà thôi.  

             Hoặc là có thể đưa bọn chúng ra khỏi mảnh không gian này.  

             Chỉ là lời này Diệp Viễn có thể nói với Tiểu Viêm, nhưng không cách nào nói được với Thiên Lôi Tử Trúc, bởi vì căn bản hắn sẽ không tin tưởng.  

             Đương nhiên, trên người Diệp Viễn còn có bảo vật nghịch thiên như bia đá Hạo Thiên và Trấn Hồn Châu, nhưng mà Diệp Viễn không thể nào lấy ra được.  

             Thiên Lôi Tử Trúc thản nhiên nói: "Thực lực của tiểu tử ngươi không mạnh, vậy mà lại có thể đi đến tầng sáu thật khiến cho bổn vương có chút ngoài ý muốn. Cỗ khí tức vừa rồi hẳn là thần khí? May mắn là người mà ngươi gặp chính là bổn vương, nếu là hai tên gia hỏa kia thì chỉ sợ sẽ không dễ dàng nói chuyện như vậy!”  

             Diệp Viễn biến sắc, thầm nghĩ trong lòng quả nhiên là tên này vừa ý thần khí của hắn rồi.  

             Nhưng mà hắn tuyệt đối sẽ không giao thần kiếm Tru Tà ra.  

             “Tiền bối có yêu cầu gì cứ việc nói, nếu Diệp Viễn có thể làm được thì nhất định sẽ không chối từ, nhưng mà cái thần khí này...” Diệp Viễn nói.  

             Thiên Lôi Tử Trúc khinh thường nói: “Ngươi yên tâm, thần khí vô dụng đối với ta. Ngược lại ta cảm thấy rất có hứng thú với ngươi, ở lại làm người hầu cho ta một vạn năm, đến lúc đó ta sẽ thả ngươi rời đi."  

             Diệp Viễn đã biết trước tên này sẽ không nói ra được lời gì hữu ích.  

             Những thứ khác thì không nói, Diệp Viễn làm sao có thể chịu khuất phục hạ mình làm người hầu?  

             “Cái này, vãn bối làm không được.” Diệp Viễn không kiêu ngạo không tự ti nói.  

             Hắn không muốn bộc phát xung đột với Thiên Lôi Tử Trúc, nhưng cũng không có nghĩa là hắn thật sự sợ Thiên Lôi Tử Trúc.  

             Dường như Thiên Lôi Tử Trúc đã sớm có chủ ý, cười lạnh nói: "Chẳng lẽ tên tiểu tử nhà ngươi đang lấy Bổn Vương ra đùa giỡn hay sao? Thần khí không được, làm người hầu cũng không xong, vậy ngươi thử nói xem ngươi còn cái gì có thể làm cho bổn vương để ý đến nữa đây?”  

             Diệp Viễn nghĩ nghĩ, nói: “Không biết Ngũ Sắc Tức Thổ có thể khiến cho tiền bối cảm thấy hứng thú hay không?”  

             Thiên Lôi Tử Trúc vốn đang làm một bộ dáng ta mặc kệ ngươi là ai, sau khi nghe xong lời này của Diệp Viễn thì lập tức biến sắc, nói: “Ngươi… ngươi vậy mà cũng có Ngũ Sắc Tức Thổ? Nhanh! Nhanh lấy ra đây!”  

             Cũng không trách được vì sao Thiên Lôi Tử Trúc kinh ngạc, Ngũ Sắc Tức Thổ đều có sức hấp dẫn trí mạng đối với bất kỳ một loại thực vật nào.  

             Tục truyền rằng, Ngũ Sắc Tức Thổ chính là bảo vật thuộc tính Thổ, ẩn chứa lực lượng bổn nguyên của ngũ hành đại đạo. Loại Thiên Địa Linh như Thiên Lôi Tử Trúc có thể thông qua Ngũ Sắc Tức Thổ để nhìn trộm đại đạo bổn nguyên.  

             Đến cảnh giới như Thiên Lôi Tử Trúc này thì tự nhiên sẽ không còn thứ gì có thể khiến cho hắn để vào mắt rồi, nhưng cũng không có nghĩa là bọn hắn không có không gian tiến bộ.  

             Cái Ngũ Sắc Tức Thổ này chính là thứ có thể giúp cho hắn tiến một thêm một bước.  

             Thậm chí, nếu như pháp tắc thiên đạo có thể cho phép Thần Cảnh xuất hiện lại một lần nữa thì cái Ngũ Sắc Tức Thổ này tuyệt đối có thể làm cho hắn vượt qua một đường rãnh trời kia!  

             Trong lòng Thiên Lôi Tử Trúc tràn đầy tin tưởng cho rằng trên người Diệp Viễn thật sự có Ngũ Sắc Tức Thổ, ai ngờ Diệp Viễn lại rất lưu manh, lắc đầu nói: “Không có!”  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!