Triệu Linh Đông đang đuổi theo không ngừng, bỗng nhiên nhướng mày, dừng lại.
"Hử? Bất động rồi?”
“Ngao… Ngao…” Ngao Thiên ở một bên cũng kêu lên hai tiếng.
Triệu Linh Đông gật đầu nói: “Tiểu tử này quỷ kế đa đoan, vẫn là không nên tùy tiện tiến lên trước, chờ Mạc Đại Thông và Mạc Tam Thông đến rồi chúng ta sẽ cùng nhau đẩy mạnh tiến độ! Chúng ta chỉ cần tập trung vào hắn, không cho hắn chạy trốn là được rồi!”
Hiện tại Triệu Linh Đông cũng đã có chút biết sợ rồi.
Cứ liên tiếp hết lần này đến lần khác bị Diệp Viễn lừa bịp, bên phía bọn hắn có thể nói là đã tổn thất thảm trọng.
Triệu Linh Đông vẫn cảm thấy chờ thần khí của Ma Lĩnh tam quái đến rồi mới cùng nhau tiến lên, như vậy có vẻ ổn hơn.
Không được bao lâu thì rốt cuộc Mạc Đại Thông cùng Mạc Tam Thông cũng đã đuổi theo kịp.
Mạc Đại Thông thấy Triệu Linh Đông trì trệ không tiến thì không khỏi cau mày nói: "Vì sao lại không đuổi theo?”
Triệu Linh Đông nhìn hắn một cái, nói: “Hắn dừng lại rồi! Tiểu tử này quỷ kế đa đoan, chúng ta vẫn là nên cùng nhau tiến lên thì tốt hơn.”
Mạc Nhị Thông chết khiến cho cả người Mạc Đại Thông đều trở nên âm lãnh hơn rất nhiều.
Hắn lạnh lùng liếc nhìn Triệu Linh Đông, nói: “Sợ rồi thì nói là sợ còn ra vẻ nói nghe hay lắm!”
Triệu Linh Đông nghe vậy không khỏi cứng lại, tức giận nói: “Mạc Đại Thông, nói chuyện chú ý một chút! Hiện tại không riêng gì Mạc Nhị Thông đã chết mà Ngao Thiên cũng bị tiểu tử này chém gãy một cánh! Chúng ta đã ăn nhiều thiệt thòi như vậy rồi, chẳng lẽ còn không nên cẩn thận hơn một chút?”
Mạc Đại Thông hừ lạnh nói: "Cùng lắm cũng chỉ là một con chó mà thôi, ngươi so sánh hắn với Nhị Thông sao? Huống hồ, hắn chỉ gãy một cánh! Nếu không phải ngươi sợ đầu sợ đuôi thì chúng ta đã sớm giết được hắn rồi!”
Triệu Linh Đông không ngờ bỗng nhiên Mạc Đại Thông lại trở nên không nói lý lẽ như vậy, bị hắn nói mấy câu tức đến nỗi giận sôi lên.
“Mạc Đại Thông, ngươi chớ quên lời của Thần Chủ đại nhân! Có gì bất mãn thì chờ sau khi giết được Cơ Thanh Vân nói sau! Cứ tiếp tục nội chiến như vậy thì người đắc ý lại chính là tên tiểu tử kia!”
Triệu Linh Đông biết rõ bây giờ không phải là thời điểm để cãi nhau, đành phải cưỡng ép kiềm chế tính tình của mình lại.
Nghe xong lời của Triệu Linh Đông, Mạc Đại Thông cũng hừ lạnh một tiếng, nói: “Tiểu tử kia ở đâu rồi, chúng ta cùng nhau đi giết hắn! Ta muốn tên tiểu tử này chết không yên lành!”
"Hừ, đang ở trong sơn cốc bên kia!” Triệu Linh Đông chép miệng, nói.
Phía trước là một mảnh sơn cốc rất lớn, từ nơi này xem ra tất cả đều đã bao phủ bởi một đoàn sương mù, căn bản nhìn không rõ tình huống bên trong.
Cũng không trách được Triệu Linh Đông cẩn thận, dưới cục diện như vậy thì đảm bảo ai cũng không dám tùy tiện tiến vào.
Chỉ là Mạc Đại Thông đã bị cừu hận che mờ mắt, mặc kệ Triệu Linh Đông đang cố gắng nghĩ cách mà đã chỉ trích hắn vì sao lại không cuốn lấy Diệp Viễn.
Mạc Đại Thông liếc xéo hắn, hừ lạnh nói: "Chỉ một đám sương mù mà đã dọa ngươi thành ra như vậy? Tam Thông, chúng ta đi!”
Dứt lời, cả hai thả người nhảy lên, tiến vào trong sơn cốc.
Triệu Linh Đông nhướng mày, trong nội tâm có chút khó chịu nhưng đã rơi vào đường cùng nên vẫn phải đi theo.
Bốn người, ai cũng là kẻ tài cao gan lớn, bọn hắn đẩy sương mù ra, tiến thẳng vào trong sơn cốc.
Lông mày Triệu Linh Đông nhíu lại, trầm giọng nói: “Các ngươi có cảm nhận được không, trong sơn cốc này có không ít tồn tại cường đại! Tiểu tử này dẫn chúng ta dẫn đến đây, chắc chắn là có chuyện không lành.”
Mạc Đại Thông chẳng thèm để ý đến nói: “Sợ hắn ta làm gì? Có Sơn Hà Xã Tắc Đồ do Thần Chủ đại nhân ban cho, chẳng lẽ những tên kia còn có thể lật được trời? Thức thời thì bọn hắn được yên bình một chút, không thức thời thì đều làm thịt hết!”
Triệu Linh Đông cảm thấy gã này đã không thể nói lý nữa rồi.
Vào lúc này, hắn hận không thể làm thịt hai tên này để lấy thần khí làm của riêng.
Đương nhiên, hắn cũng suy ngẫm lại, nếu thật sự động thủ thì nhất định hắn mới là người phải chịu thiệt.
Không bao lâu sau, bỗng nhiên Triệu Linh Đông nói: “Rất gần rồi, hình như là ở phía trước!”
Một câu này khiến cho tinh thần của Mạc Đại Thông cùng Mạc Tam Thông đại chấn.
Hai người lấy thần khí ra, vận lực chờ phát động. Chỉ cần vừa thấy được Diệp Viễn thì sẽ dùng thế lôi đình vạn quân để giết hắn!
Quả nhiên, đi không bao lâu bọn hắn cũng đã nhìn thấy Diệp Viễn.
Diệp Viễn cũng nhìn thấy bọn hắn, cười nói: “Chờ các ngươi đã lâu rồi, vì sao bây giờ mới đến?”
Mạc Đại Thông vừa thấy Diệp Viễn thì lông tóc đều dựng đứng!
“Tiểu tử, ngươi dám giết Nhị Thông, hôm nay ta sẽ băm thây ngươi thành vạn đoạn để tế cho linh hồn của Nhị Thông ở trên trời!” Mạc Đại Thông rít gào nói.
Diệp Viễn khẽ cười nói: “Vẫn là câu nói kia, các ngươi đã đến đây để giết ta vậy thì phải làm tốt tâm lý bị giết chết đi!”
Mạc Đại Thông giận dữ nói: “Tốt! Rất tốt! Đã như vậy thì ngươi có thể đi chết được rồi!”
Mạc Đại Thông đang muốn động thủ thì lại bị Triệu Linh Đông kéo lại.
"Đừng quá kích động! Tiểu tử này sẽ không dễ dàng thúc thủ chịu trói như vậy đâu, nhất định là đã sắp đặt thứ gì đó để chúng ta lọt bẫy, đừng để bị hắn lừa!” Triệu Linh Đông quát lạnh nói.
Diệp Viễn nghe xong, ngửa mặt lên trời cười to nói: “Triệu Linh Đông ngươi ăn nói đều to gan lớn mật, vậy mà cái gan chó này của ngươi làm sao còn nhỏ hơn so với gan chuột vậy chứ? Tứ đại cường giả Hư Huyền, hai món thần khí, vậy mà ngươi còn không dám tiến lên?”
Nghe xong lời này, Triệu Linh Đông cũng không hề tức giận, mà trong nội tâm thoáng “lộp bộp” một cái.
Lời này của Diệp Viễn rõ ràng là muốn chọc giận Mạc Đại Thông mà!
Trong lòng của hắn càng thêm chắc chắc, nhất định là Diệp Viễn có quỷ kế gì đó đang chờ bọn hắn!
Nhưng mà, Mạc Đại Thông bị Diệp Viễn đánh trúng tâm lý như vậy thì làm sao còn có thể nhịn được?
Hắn nhìn hằm hằm vào Triệu Linh Đông, nói: “Cút ngay! Chờ lão tử giết tiểu tử này xong, nhất định sẽ đến chỗ Thần Chủ cáo trạng ngươi một phen!”
Dứt lời, bức Sơn Hà Xã Tắc Đồ trong tay hắn phát ra hào quang cực đại, Sơn Hà Xã Tắc Đồ bị hắn thúc giục bắt đầu chuyển động.
Sơn Hà Xã Tắc Đồ là một món thần khí vô cùng lợi hại, cho dù không thu đối phương vào trong thì uy lực cũng không giống bình thường.
Mạc Đại Thông biết rõ trên tay Diệp Viễn cũng có thần khí, cho nên không có cách nào hắn thu vào trong được, vì vậy hắn trực tiếp thúc giục Sơn Hà Xã Tắc Đồ giết chết Diệp Viễn.
“Lão Tam, động thủ!” Mạc Đại Thông quát to.
Không cần hắn ra lệnh, đoản đao đã nằm sẵn trên tay Mạc Tam Thông rồi.
Lãnh vực Thần Vương của hắn được triển khai toàn bộ, uy lực của một đao kia có thể nghiền nát cả sơn hà!
Uy lực của hai món thần khí đáng sợ lập tức truyền khắp cả sơn cốc.
“Rống rống...”
Bỗng nhiên trong sơn cốc truyền ra tiếng gầm rung trời.
Hơn mười bóng đen lướt tới từ bốn phương tám hướng.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Triệu Linh Đông đại biến nói: “Đáng chết! Hai người ngu xuẩn các ngươi đã làm kinh động đến hoang thú trong sơn cốc rồi, ta xem các ngươi xử lý thế nào!”
“Mặc kệ nó! Giết cho ta!”
Trong lúc nói chuyện, Sơn Hà Xã Tắc Đồ cùng đoản đao phát ra hai luồng hào quang chói mắt, chém thẳng vào Diệp Viễn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!