Hấp thu máu tươi của mấy vạn võ giả, cuối cùng dây leo Ma Đằng này cũng đã giương nanh.
Thân thể của ba người Hà Đại Giang, bằng mắt thường cũng có thể nhìn ra tốc độ khô quắt lại rất nhanh. Cả một đời cường giả Hư Huyền, rõ ràng lại cứ như vậy mà bỏ mình.
Cảnh này khiến cho tất cả mọi người ở đây đều phải hít vào một hơi khí lạnh.
Già Lam cười to nói: “Thánh Mẫu đại nhân hấp thụ máu tươi xong sẽ càng ngày càng mạnh. Tuy nhiên hiện tại pháp tắc của Thần Vực không cho phép cường giả Thần Cảnh tồn tại, nhưng đối với nền tảng của người, đạt tới cảnh giới Bán Thần cũng chẳng phải là việc gì khó khăn. Cho nên… các ngươi dù là một người cũng đừng mong chạy thoát! Hôm nay, tại đây, tất cả các ngươi đều phải chết!”
Già Lam nói, lại khiến cho đám người Kiếm Thập Tam hoảng sợ vô cùng. Cảnh giới Bán Thần, nghe qua thôi cũng thấy không hề tầm thường.
Năm đó Phương Thiên cùng với Ma Thần cũng chính là cảnh giới Bán Thần.
Giữa bọn họ, dù là ai thì cũng có thể dễ dàng san bằng sự tồn tại của Thần Vực!
Nếu như Thánh Mẫu Ma Hoa có thể đạt tới cảnh giới như vậy thì đừng nói là bọn họ, đối với toàn bộ Thần Vực cũng chính là một hồi đại nạn.
Diệp Viễn cười lạnh nói: “Thật hay không thì trước tiên cứ tiêu diệt ngươi đã!”
Dứt lời, Diệp Viễn đánh ra Bàn Long Phá Thiên Chưởng một lần nữa, ý định đánh cho Già Lam trọng thương.
Già Lam cười to nói: “Vô dụng thôi tiểu tử! Móng vuốt hoàng kim của người quả thực là lợi hại, nhưng mà bất luận ngươi có đánh như thế nào cũng không có khả năng giết chết ta!”
Diệp Viễn lại cười lạnh: “Phải thử xem thì mới biết được!”
Mấy người Kiếm Thập Tam thấy Hà Đại Giang thảm hại như vậy, cũng không nhịn nổi nữa.
Kiếm Thập Tam quát to: “Liều mạng với bọn hắn, trước tiên tiêu diệt người của Dược Vương Điện!”
Hiện tại trong số những cường giả Hư Huyền thì Kiếm Thập Tam là kẻ có thực lực hoàn chỉnh nhất. Hắn không chút do dự, chạy về phía Tôn Mạn.
Mặt khác, các cường giả Hư Huyền kia cũng biết rõ hôm nay không có cách nào tránh được, đem chút hy vọng may mắn cuối cùng ném ra sau đầu, nguyên một đám người đánh về phía Dược Vương Điện bên kia.
Các cường giả của Dược Vương Điện, lúc này quanh thân đều bị một lớp khí đen quấn lấy, lộ ra một vẻ thâm trầm đáng sợ.
Nhìn thấy đám người Kiếm Thập Tam ra tay, Tôn Mạn chỉ cười lạnh một tiếng, trường kiếm vung lên, hai nhóm người lập tức lao vào chém giết.
Nhưng khiến cho nhóm người này kinh ngạc chính là, bọn họ đều là cường giả Hư Huyền, nhưng lúc đánh cũng không thể chiếm được vị thế áp đảo.
Những tên… cường giả Thần Vương của Dược Vương Điện kia, rõ ràng thực lực đều không nằm dưới bọn họ!
Nhất là Tôn Mạn, chỉ mấy chiêu thức thôi đã khiến Kiếm Thập Tam đỡ trái đỡ phải, đợi đến khi Thư Vận Thanh gia nhập, hai bên mới miễn cưỡng coi như là đánh ngang tay.
Về phần những người khác, một chút lợi cũng không có chiếm nổi.
Hơn nữa, dây leo tím đen cũng thỉnh thoảng lại lao vào quấy rầy những cường giả Hư Huyền, tình hình của các cường giả Hư Huyền này quả thực cực kỳ nguy hiểm.
Mà bên này, Bàn Long Phá Thiên Chưởng cuồng bạo gào thét lần nữa, Già Lam cũng nghiêm túc hơn, lại tung ra một chiêu Ma Sát Thần Quyền, lao thẳng về phía Diệp Viễn.
Hai bên mạnh mẽ tấn công, mắt thấy muốn đánh lên không trung nhưng lại phát sinh một chuyện kỳ quái!
Diệp Viễn cùng với Bàn Long Phá Thiên Chưởng đáng sợ kia, đều biến mất ngay trước mắt Già Lam.
Dường như là cùng một thời gian, thân hình của Diệp Viễn lại xuất hiện ở bên cạnh Thánh Mẫu Ma Hoa.
Lúc này, Bàn Long Phá Thiên Chưởng đã sắp hoàn thành, cũng bị Diệp Viễn đánh ra.
Nhìn thấy cảnh này, Già Lam lập tức lộ ra vẻ mặt hoảng hốt.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Diệp Viễn lại dùng chiêu này với hắn ta, lợi dụng dung nhập thiên địa mà lừa gạt hắn ta.
Khoảng cách này, đối với dung nhập thiên địa mà nói, thì thật sự là khá gần. Dù là tốc độ của hắn có nhanh hơn nữa, thì cũng khó lòng mà qua nổi Diệp Viễn, chỉ có đôi mắt - là đang nhìn về phía Bàn Long Phá Thiên Chưởng của Diệp Viễn đánh xuống Thánh Mẫu Ma Hoa.
Cái Thánh Mẫu Ma Hoa kia hiển nhiên là có linh trí, thực sự cũng không ngờ tới là Diệp Viễn lại dùng đến chiêu thức này.
Nhưng mà phản xạ của nó cũng rất nhanh, Diệp Viễn vừa nhập dung thiên địa nháy mắt đã bị nó nhận ra ý đồ.
Dây leo tím đen phóng lên trời, dốc sức liều mạng muốn nghĩ cách cản trở Bàn Long Phá Thiên Chưởng của Diệp Viễn.
Diệp Viễn đã căn thời gian vô cùng chuẩn xác, ngay lúc rời khỏi trạng thái dung nhập thiên địa, Bàn Long Phá Thiên Chưởng đã thành lực, chẳng qua chỉ là dịch chuyển vị trí mà thôi.
“Rầm!”
Ma Đằng chỉ có thể để cho Thánh Mẫu Ma Hoa trở thành cái đệm thịt, bị Bàn Long Phá Thiên Chưởng đánh đến nát bấy.
Nhưng chiêu này cũng có điểm yếu, Bàn Long Phá Thiên Chưởng cũng không còn lại bao nhiêu uy lực.
Đối với Thánh Mẫu Ma Hoa mà nói căn bản là chiêu tấn công này cũng chẳng tạo được chút uy hiếp nào.
Diệp Viễn muốn tấn công, lại vướng phải rất nhiều dây leo bay ra, Già Lam cũng lao đến, không để lại cho hắn một chút cơ hội nào.
Rơi vào đường cùng, Diệp Viễn lại phải giao chiến với Già Lam lần nữa.
Nhưng mà mọi người đều không chú ý tới, ngay khi Diệp Viễn phát động Bàn Long Phá Thiên Chưởng đã có một luồng sáng xanh bên dưới sự yểm hộ của Bàn Long Phá Thiên Chưởng lặng lẽ xâm nhập vào bên trong linh thụ đã chết héo.
Lần công kích này, Diệp Viễn sớm đã đoán được sẽ không công mà phản, mục đích thật sự của hắn chính là vì muốn đưa Diệp Thanh qua đó.
Già Lam chặn đứng Diệp Viễn, lập tức nổi trận lôi đình.
“Tiểu tử, rõ ràng là muốn chơi ta! Hổ không gầm, ngươi lại coi Ma Thần đại nhân đây ăn chay à?” Già Lam giận dữ hét lên.
“Ma Thần cái rắm, ngươi bây giờ cũng không phải là cường giả Thần Cảnh, vênh váo cái gì?” Diệp Viễn khinh thường nói.
Lúc trước khi Già Lam tái thế, Diệp Viễn chẳng qua chỉ là võ giả Thiên Khải Cảnh nhưng đã có thể dùng đủ loại thủ đoạn để chơi hắn một chút.
Qua vài năm, tốc độ tiến bộ của Diệp Viễn đã vượt xa Già Lam tưởng tượng.
Già Lam còn muốn như lúc trước hành hạ Diệp Viễn, đúng là không thể nào.
Nhưng mà lời Diệp Viễn nói giống như là đã dẫm lên cái đuôi của Già Lam, khiến hắn giận dữ hét lên: “Tiểu tử, để Già Lam đại nhân ta cho ngươi xem một chút, cái gì mới thật sự là Ma Thần! Ma Thần Cửu Biến, biến thứ sáu!”
“Rầm!”
Trong nháy mắt thân thể của Già Lam đã trở nên to lớn, cao lên hơn mười trượng! Ma khí của hắn ta cũng lập tức tăng vọt lên mấy chục lần!
Cùng lúc đó, trong miệng của hắn cũng mọc ra mấy cái răng nanh dữ tợn, bàn tay con người cũng dần mọc ra móng vuốt bén nhọn.
Nhìn qua, thật sự đúng là Ma Thần hạ phàm.
“Ma Sát Thần Quyền!”
Vẫn là một chiêu đó, nhưng lúc này thi triển ra, so với vừa rồi hoàn toàn không giống nhau.
“Rầm!”
Diệp Viễn không kịp thi triển bất cứ chiêu thức gì, trực tiếp bị quyền này đánh trúng. Giống như là bị đạn pháo cực lớn bắn phải, lập tức bị đánh đập vào trong lòng đất.
Giờ khắc này, Già Lam đã hoàn toàn bùng lên. Cái uy thế đáng sợ kia, khiến cho mọi cường giả Hư Huyền Cảnh khác sợ hãi vô cùng, thực là một hồi khiếp vía.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!