Đan phương này có thành công hay không chính bản thân Diệp Viễn cũng không chắc chắn, nhưng vào thời đại thần đạo suy yếu, các võ giả đều dùng đủ mọi cách để phá vỡ những ràng buộc của thần đạo, Diệp Viễn hắn thiên kiêu một đời tất nhiên không cam chịu tụt hậu. Vạn Cổ Dược Viên này 500 năm mới mở ra một lần, Diệp Viễn thân là Đan Đế đỉnh phong chắc chắn không thể bỏ qua. Hơn nữa đối với Diệp Viễn mà nói, bây giờ hắn cần nhất là tăng cường thực lực, Vạn Cổ Dược Viên này rất thích hợp.
Tộc Thanh Long không hổ là một trong những bộ tộc có thế lực mạnh nhất khu vực, đến ngày thứ hai, tất cả linh dược mà Diệp Viễn cần đã được chuẩn bị xong xuôi. Sau khi đột phá Đạo Huyền Cảnh, hồn lực của Diệp Viễn đã đến Đan Đế trung kỳ, luyện chế đan dược cấp chín thượng phẩm quả nhiên có chút khó nhọc nhưng cũng trong khả năng cho phép của hắn. Diệp Viễn luyện đan không kiêng kỵ thứ gì, Ngao Khiên ở bên ngoài quan sát thấy vài người địa vị cao của Long tộc cũng có mặt ở hiện trường.
Còn Tiêu Như Yên và Nhậm Đông, tất nhiên là không thể vắng mặt. Hai người bọn họ theo sát Diệp Viễn, cũng đột phá đến cảnh giới Đan Tôn, một thân thực lực đan đạo cũng đã cực kỳ lợi hại. Lúc này để bọn họ tự lập môn phái cũng tuyệt đối không thua kém đám cường giả Đan Đế bình thường.
Diệp Viễn mở lò luyện đan, tất nhiên không thể thiếu hai người bọn họ.
"Đan đạo, trên cấp chín là một bước ngoặt. Mỗi viên đan dược cấp chín thượng phẩm đều là đoạt lấy từ thiên địa tạo hóa và đại đạo cộng hưởng. Thể ngộ không hiểu sâu về đại đạo không thể luyện chế thành công. Hôm nay vi sư luyện chế Cửu Chân Đan, đan dược cấp chín thượng phẩm tiêu biểu nhất. Các ngươi cố gắng lĩnh hội một phen." Diệp Viễn dạy bảo hai người Tiêu, Nhậm.
"Vâng, sư tôn!" Hai người đồng thanh nói.
Mấy năm nay đi theo Diệp Viễn, bọn họ mới phát hiện ra sự hứng thú về đan đạo, còn không thể tự kiềm chế mà say mê trong đó. Cũng bởi vì như thế, thực lực của hai người bọn họ cũng tiến triển cực nhanh. Phần cố chấp này, thực ra với kiếp trước của Diệp Viễn là có chút giống nhau, điểm này cũng làm cho Diệp Viễn hết sức vui mừng.
Nhất là Tiêu Như Yên, tâm tư kiều diễm sớm đã ném đến tận chín tầng mây. Nàng đối với Diệp Viễn hiện tại ngoại trừ hai chữ sùng bái vẫn là “sùng bái!”.
"Ầm!"
Diệp Viễn động nhẹ, những linh dược kia bị đánh vỡ vụn.
Toái Dược Ngưng Phôi!
Diệp Viễn giống như đang làm ảo thuật, đem những vụn thuốc kia ngưng tụ thành dược phôi. Cùng lúc đó, tay kia của Diệp Viễn thông thạo châm Long Hoàng Đỉnh.
"Ầm!"
Dược phôi nhập vào đỉnh, phát ra thanh âm vui mừng.
Từ khi theo Diệp Viễn luyện chế, thủ pháp luyện chế đã không còn như trước mà thêm phần đẹp đẽ, nhất cử nhất động đều cho người ta cảm giác vui vẻ thoải mái. Nhưng lúc này Diệp Viễn lại mang cho người ta một loại cảm giác không thật. Rõ ràng là hắn đang ở đó luyện đan nhưng người ta lại có cảm giác như lúc ẩn lúc hiện.
"Đại đạo cộng hưởng! Hay! Thuật luyện dược thật lợi hại!" Ngao Khiên kinh ngạc thốt lên.
Cường giả Hư Huyền cảm ngộ rất sâu sắc về thiên đạo. Mỗi động tác của Diệp Viễn đều ứng hòa với Đạo, hướng tới sự huyền diệu, cho người ta loại ảo giác biến hóa kỳ ảo.
"Bọn họ đều nói chủ nhân kiếp trước chính là tuyệt thế Đan Đế, chỉ dùng mấy trăm năm đã có thể bước chân vào đan đạo đỉnh phong, trong lòng ta có một chút không tin. Hiện tại xem ra, chúng ta trên con đường võ đạo so với ngài trên cương giới đan đạo còn rất xa!" Võ La tán thán nói.
Trong lòng Khương Thái Thương chấp nhận sâu sắc gật đầu nói: "Đan đạo cần phải bỏ ra tinh lực gấp mười hoặc thậm chí gấp trăm lần so với võ đạo, chủ nhân chỉ dùng mấy trăm năm ngắn ngủi đã đạt tới cảnh giới như thế quả nhiên không thể tưởng tượng nổi! Nếu như không phải rơi xuống ngoài ý muốn, chưa hẳn người đã không thể dựa vào đan đạo để đánh vỡ gông cùm xiềng xích!"
Ba người này đều là ba nhân vật đứng ở đỉnh phong võ đạo, từng gặp qua bao thiên tài, nhiều vô số kể. Nhưng khi bọn họ nhìn thấy thuật luyện dược của Diệp Viễn thì tự có cảm giác tự ti mặc cảm.
Có thể trên đan đạo đi đến bước này, Diệp Viễn đúng là kỳ tài có một không hai. Lúc mọi người đang ca ngợi, đột nhiên bầu trời ảm đạm. Ngẩng đầu lên thấy bầu trời xuất hiện một trận đồ thật lớn. Trên trận đồ có những đường cong phức tạp, nhưng lộ ra rõ nhất là chín đốm nhỏ lờ mờ.
"Oành!"
Trong Long Hoàng Đỉnh bỗng nhiên thoát ra một tia sáng rực rỡ bay thẳng lên trời. Ánh mắt của tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc, đốm nhỏ lờ mờ thứ nhất bỗng nhiên được thắp sáng. Trên mặt mấy người Ngao Khiên đều lộ ra thần sắc vô cùng chấn động, cảnh tượng này quá mức rung động lòng người.
"Đây… đây là Cửu Tinh Ngự Thiên Thuật! Trời ơi, cuối cùng đại nhân cũng đã đem thuật luyện dược tu luyện thành công rồi chẳng trách vừa bước vào Đạo Huyền Cảnh đã dám luyện chế đan dược cấp chín thượng phẩm!" Ngao Khiên vô cùng kích động nói.
Sắc mặt Khương Thái Thương và Võ La chăm chú: "Ngươi xác định… đây là Cửu Tinh Ngự Thiên Thuật?"
Ngao Khiên gật đầu nói: "Tuyệt đối không sai! Năm đó lão phu vì luyện chế viên đan dược này, tốn biết bao công sức thay đổi, tìm kiếm vô số hội trưởng của công hội luyện dược sư, ngày ấy lão gia hỏa kia sử dụng Cửu Tinh Ngự Thiên Thuật! Lúc ấy trên bầu trời cũng xuất hiện chín đốm sáng nhỏ được thắp sáng lên như bây giờ, tự thành đan dược!"
Khương Thái Thương và Võ La đều là nhân vật lão quái kỳ tài, hiểu biết sâu rộng nhưng mà người ở Thần Vực có thể luyện thành Cửu Tinh Ngự Thiên Thuật thật sự quá ít, cho nên bọn họ chỉ có thể nghe thấy nhưng chưa bao giờ tận mắt thấy. Nghe Ngao Khiên nói, bọn họ đều ngạc nhiên không ngớt. Lúc này, bọn họ mới biết rằng, bản thân đang đi theo một người chủ nhân đáng sợ đến cỡ nào.
Ngao Khiên dừng một chút rồi nói: "Nhưng mà, lão gia hỏa kia luyện Cửu Tinh Ngự Thiên Thuật ròng rã năm ngàn năm! mà Diệp Viễn thì tính luôn cả kiếp trước cũng không qua năm trăm tuổi. Thật có sự chênh lệch..." Ngao Khiên chưa nói hết nhưng ý nghĩa trong lời nói đã rất rõ ràng. Cùng là Đan Đế đỉnh phong, nhưng tiềm lực của Diệp Viễn so với bất kỳ hội trưởng công hội luyện dược sư nào cũng mạnh hơn rất nhiều! Trong lúc Ngao Khiên cùng mọi người kinh ngạc thì trong Long tộc cũng đã náo loạn rồi. "Xảy ra chuyện gì vậy? Vừa nãy còn đang tốt đẹp sao đột nhiên trời tối hẳn rồi?"
"Trời giáng dị tượng, chẳng lẽ lại có người muốn độ kiếp? Nhưng hình dạng này lại không quá giống! Cửu Tinh Trận Đồ, rốt cuộc đây là thứ đồ chơi quỷ gì vậy?" Những tộc nhân của Long tộc căn bản cũng không có người gặp qua dị tượng này nên sôi nổi suy đoán không dứt. Ngao Khiên nhìn thấy Cửu Tinh Trận Đồ kia trên bầu trời thở dài nói: "Tiểu tử này một đời nặng nhọc, thực lực đan đạo lại không những không lùi bước mà còn thêm tịnh tiến nữa à!" Sắc mặt Ngao Khiên biến đổi, trầm giọng nói: "Cửu Tinh Trận Đồ, Cửu Tinh Ngự Thiên Thuật! Thực lực đan đạo của Long chủ quả thật dũng mãnh khiến người khác cảm thấy tuyệt vọng! Có lẽ… người thực sự có thể bước trên con đường của tiền nhân cũng nói không chừng."
"Rào!"
Lại là một tia ánh sáng vút lên không trung, thắp lên đốm sáng thứ hai trên Cửu Tinh Trận Đồ! Lúc này Diệp Viễn đã hoàn toàn đắm chìm trong việc luyện đan, đối với sự việc bên ngoài hoàn toàn không thể cảm nhận được.