Ngao Đạc vừa dứt câu, Ngao Kiếm Ba cùng Long Tại Thiên đều biến sắc.
Bọn họ thực sự không cách nào tưởng tượng, nhân vật của bốn vạn năm trước đây, làm sao bây giờ lại có thể xuất hiện trước mắt.
Tuy rằng tuổi thọ của Long tộc còn dài hơn loài người rất nhiều, nhưng cùng lắm chỉ có thể sống đến tầm hai vạn năm mà thôi. Vị trưởng lão ở trước mắt kia, rốt cuộc là thế nào đây?
"Đây chẳng phải là nói… tộc trường đương thời so với hắn còn..." Long Tại Thiên sửng sốt nói.
Ngao Đạc gật đầu đáp: "Có thể hắn thật sự là Ngao Khiên lão tổ! Nhưng mà, Ngao Khiên lão tổ lại là nhân vật của bốn vạn năm trước đây, làm sao có thể xuất hiện lúc này được?"
Ngao Khiên không chút đắn đo, cười nhạt nói: "Xem ra, lão phu vẫn còn có chút uy danh. Có điều, bốn vạn năm thì như thế nào? Các ngươi biết bốn vạn năm trước người mạnh nhất là lão phu, vậy các ngươi lại có biết người mạnh nhất năm vạn năm trước đây là ai không?"
Ngao Đạc không phải kẻ ngốc, hắn dường như là người đầu tiên nhận ra người mà Ngao Khiên nói tới, không tránh khỏi lộ ra vẻ hoảng hốt.
"Ngài nói, hắn… hắn là… làm sao có thể! Tuyệt đối không thể!" Mặt mày Ngao Đạc biến sắc, oai phong của một tộc trưởng vào giờ phút này chẳng còn lại chút gì.
Hai người kia đều đã sớm chìm trong lịch sử của khói bụi nhân gian, vậy mà hôm nay lại còn sống sờ sờ xuất hiện trước mắt hắn, điều này làm cho hắn có thể nào không sợ hãi?
Tuy trong lòng hắn không muốn tin tưởng, nhưng ngoại trừ vị kia ra thì còn ai có thể xuất ra, thi triển được võ kỹ của Long tộc đến mức biến hóa khôn lường thâm sâu ảo diệu đến như vậy?
Chỉ có điều, vừa rồi xuất hiện một người mặc áo choàng đen lộ ra thực lực, không những là cần phải có thiên phú cực cao, càng cần phải trải qua một thời gian không ngắn tôi luyện kinh nghiệm!
Cứ như vậy, người mặc áo choàng đen kia thật sự có thể chính là vị cường giả từ năm vạn năm trước - Long Đằng!
"Tộc trưởng, rốt cuộc người mặc áo choàng đen kia là ai vậy? Thật sự lợi hại như thế sao?" Ngao Kiếm Ba không giấu được tò mò hỏi.
Loại bí kĩ này, chỉ có vị Ngao Khiên trưởng lão này biết, bọn họ những người này, cho dù là đại trưởng lão Long Tại Thiên, cũng không biết rõ.
Nhìn thấy biểu cảm của Ngao Đạc, Ngao khiên cười nhạt nói: "Thật ra trong lòng ngươi đã tin rồi? Trong vòng năm vạn năm trở lại đây, có thể tu luyện tất cả võ kỹ của Long tộc đến mức cuối cùng, ngoại trừ Long Đằng đại nhân ra thì còn có thể là ai?"
"Long Đằng? Long Đằng! Chính là vị Long Đằng lão tổ được xưng danh hiệu là đệ nhất thiên tài trong mười vạn năm trở lại gần đây sao? Hắn… hắn không phải là kẻ phản bội Long tộc sao?"
Ban đầu Long Tại Thiên nghe đến cái tên này có vẻ rất quen tai, đột nhiên chợt hiểu ra, nhớ đến tên của Long Đằng.
"Sao, kẻ phản bội? Tên khốn Ngao Tinh Hàn kia, thật đúng là quá vô sỉ mà! Cũng được, ngươi cứ coi như lão phu là kẻ phản bội đi, chỉ là cái tên thiên tài trong mười vạn năm trở lại đây, lão phu thật là không gánh nổi." Long Đằng thản nhiên nói.
Qua nhiều năm như thế, Long Đằng đã sớm đã nhận ra.
Ngao Tinh Hàn đã chết không biết bao nhiêu năm rồi, tộc trưởng Long tộc cũng đã đổi vị tới mấy người, hắn cùng với những hậu bối lớp sau so đo cũng chẳng có gì vui vẻ.
"Đằng trưởng lão, trừ ngài ra, còn có ai có thể gánh nổi cái danh hiệu này?" Ngao khiên còn tưởng rằng Long Đằng khiêm tốn.
Long Đằng nhếch mép cười nói: "Trước đây khi chưa gặp Diệp Viễn, lão phu vẫn có thể nhận cái danh xưng này. Nhưng mà hiện tại, cái danh hiệu này phải trao trả về đúng nơi chủ nhân của nó."
Lời của Long Đằng khiến cho tất cả mọi người sững sờ.
Bao gồm cả Ngao Khiên trong đó, ánh mắt mọi người đều sững sờ nhìn về phía Diệp Viễn.
Danh hiệu đệ nhất thiên tài của Long Đằng vẫn còn lưu truyền đến nay, đủ để chứng minh thiên phú của hắn cao biết bao nhiêu.
Nhưng mà hắn vậy mà lại cam tâm tình nguyện nhường danh hiệu này cho Diệp Viễn!
Nhưng mà, Diệp Viễn chỉ là một nhân loại!
"Long… Long Đằng đại nhân, Diệp Viễn hắn chỉ là con người..." Ngao Kiếm Ba nói.
Long Đằng khinh thường nói: "Con người thì sao? Diệp Viễn hắn không riêng gì danh hiệu đệ nhất thiên tài trong mười vạn năm trở lại đây, nói hắn là đệ nhất thiên tài của Long tộc trong trăm vạn năm tới cũng không có chút nào là nói quá."
Mọi người nhốn nháo, đột nhiên cảm giác được Long Đằng đúng là người điên, nói chuyện không có chút lý lẽ.
"Đằng trưởng lão, có phải hơi quá hay không? Tuy Diệp Viễn là chủ nhân của ta, thế nhưng nói rằng hắn là đệ nhất thiên tài trăm vạn năm khó có của Long tộc, đúng là nói ra có chút hơi quá chăng?" Ngao khiên cũng nghe không lọt tai.
Ngao Đạc cùng Long Tại Thiên đám người tuy ngại địa vị của Long Đằng nên không hề phản bác, nhưng trên mặt của họ vốn dĩ đã viết đầy lên trán hai chữ "không tin".
Tuy Ngao Khiên nhận Diệp Viễn làm chủ, cũng không mất đi chính kiến của bản thân. Diệp Viễn lợi hại hắn thừa nhận, thế nhưng nói rằng hắn là thiên tài trong trăm vạn năm của Long tộc, cái này quá không thực tế.
Danh hiệu này, không phải là ai cũng có thể nhận nổi.
"Sao, lão phu là người đã chết từ lâu rồi, sao lại có thể đứng trước lớp người hậu bối sanh sau đẻ muộn ăn nói lung tung? Các ngươi cho rằng, Thánh Long Lệnh cũng ngốc giống bọn ngươi hay sao, qua quýt cẩu thả mà nhận chủ? Các ngươi cho rằng, Huyết Hồn Thạch của tộc Bạch Hổ thật sự có vấn đề sao?" Lời của Long Đằng không lưu tình chút nào, tràn đầy chế giễu.
Đám người kia sao lại có thể không nhìn ra Diệp Viễn vốn dĩ không hề tầm thường? Chỉ là trong đầu bọn họ không muốn thừa nhận mà thôi!
"Nhưng mà… nhưng mà Cơ Thanh Vân hắn dù sao cũng là con người, cùng với tộc Thanh Long của ta có quan hệ gì?" Cuối cùng Ngao Đạc nhịn không nổi lên tiếng phản bác.
Hắn đã nhìn ra, Long Đằng chính là vì thanh danh của Cơ Thanh Vân.
Long Đằng năm đó vậy mà lại bị mang danh phản bội rồi trục xuất khỏi Long tộc, năm vạn năm trôi qua rồi, hắn mang Cơ Thanh Vân trở lại, mục đích không cần nói cũng đã biết!
Ngặt một nỗi là, trên tay Cơ Thanh Vân lại có Thánh Long Lệnh!
Y theo những gì trong tổ huấn của Long tộc, người có Thánh Long Lệnh trong tay sẽ là tộc trưởng của Long tộc! Nếu như hắn làm tộc trưởng thì có chút không đúng cho lắm!
Diệp Viễn tay cầm Thánh Long Lệnh, lại cùng Long Đằng với Ngao Khiên là hai vị tiền bối có địa vị chỉ cần nghe tên thôi cũng đủ dọa chết khiếp người ta quay lại bộ tộc, đây quả thực là muốn giết người không dao mà.
Hiện tại chỉ có một lý do duy nhất, chính là Cơ Thanh Vân là con người. Một tên nhân loại làm sao có thể trở thành tộc trưởng của Long tộc được?
Long Đằng cười nói: "Thật ra lúc Thánh Long Lệnh nhận Diệp Viễn làm chủ, ta cũng sửng sốt như các ngươi. Cho đến khi đi vào lãnh địa Tổ Linh của tộc Bạch Hổ, gặp được linh thể của tổ tiên tộc Bạch Hổ, lão phu mới biết được là tại sao Thánh Long Lệnh lại chọn hắn! Bởi vì hắn chính là… Long Hồn Phản Tổ!"
"Phản… Phản Tổ Long Hồn?"
Bốn chữ này vừa nói ra, trong đầu mấy người khác lập tức "Ong" lên một tiếng. Đầu của mỗi người như muốn nổ tung ra.
Long Hồn Phản Tổ chính là truyền thuyết về Long Hồn trong tộc có đẳng cấp cao! Một tên nhân loại làm sao có thể sở hữu Long Hồn Phản Tổ?
"Đằng trưởng lão, việc này… việc này không thể đem ra đùa được đâu!" Ngao Khiên mở to hai mắt nhìn, không dám tin nói.
Long Đằng thản nhiên nói: "Nói đùa? Ta gặp được Diệp Viễn, cùng lắm chỉ có mười mấy năm. Nếu như không phải Long Hồn Phản Tổ thì làm sao Long Ba của hắn có thể tu luyện tới linh cấp hậu kỳ? Nếu như hắn không phải Long Hồn Phản Tổ thì dựa vào cái gì mà Thánh Long Lệnh nhận hắn làm chủ"?
Đầu của bốn người như rơi vào trạng thái đờ đẫn, một hồi lâu sau vẫn chưa thể tỉnh lại.
Long Đằng đã mang lại một tin khiến cho bọn hắn chịu một đả kích lớn về tinh thần.
Long Hồn Phản Tổ là một sự tồn tại so với thân thể Bạch Hổ hoàn mỹ còn đáng sợ hơn nhiều, chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết.
Trăm vạn năm qua, chưa bao giờ nghe nói trong Long tộc có người nào sở hữu Long Hồn Phản Tổ, thế nên vốn dĩ không thể nào nhận ra.