Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Phải không?”  

             Diệp Viễn cười ảm đạm, một cỗ hồn lực đáng sợ bỗng nhiên bùng nổ.  

             Xoẹt ùng…  

             Sấm chớp đột nhiên lóe lên trên không trung, một cỗ hồn lực kinh đảm dao động kịch liệt.  

             “Cửu Thiên Hồn Kiếp! Sao có thể chứ? Hắn mới là Vô Tướng Cảnh tầng năm mà thôi, sao có thể độ kiếp Cửu Thiên?” Nhung Tiêu kinh hãi nói.  

             Cửu Thiên Hồn Kiếp chính là hồn kiếp mà Đan Tôn muốn đột phá đến Đan Đế cần vượt qua, uy lực vô cùng đáng sợ.  

             Mà Cửu Thiên Hồn Kiếp của Diệp Viễn còn kinh khủng hơn của người bình thường rất nhiều.  

             Nhưng mà Cửu Thiên Hồn Kiếp này ít nhất phải là cường giả Đan Tôn đỉnh phong mới có thể dẫn phát, mà Diệp Viễn không chịu sự khống chế này, trực tiếp phá bỏ xiềng xích.  

             Loại tình huống này đã hoàn toàn vượt qua nhận thức của mọi người.  

             Hai mắt Cơ Thương Lan sáng ngời, mỉm cười nói: “Tiểu sư đệ thật có năng lực, có thể không chịu hạn chế của độ hồn kiếp, xem ra, nguyên nhân hẳn là do Dược Hồn Thần Điển nhỉ?”  

             Một đạo hồn kiếp không tiếng động đánh xuống, hắn căn bản không tính toán phòng ngự, mặc cho tử lôi đánh vào người, cực kỳ bình tĩnh.  

             “Ngươi đoán xem! Không phải ngươi rất muốn sở hữu Dược Hồn Thần Điển sao? Giết ta, giết ta rồi ngươi có thể chiếm được!” Diệp Viễn cười cười nói.  

             “Tiểu sư đệ, không lẽ ngươi cho là ta không nỡ giết ngươi thật sao?”  

             Cơ Thương Lan mỉm cười, tung ra một kiếm.  

             “Hừ!” Nhung Tiêu sớm đã đề phòng, cũng vung tay áo lên.  

             Hai đại cường giả Hư Huyền Cảnh cùng ra tay, nhìn như tùy ý nhưng năng lượng dao động kia cũng khiến mọi người chấn kinh!  

             “Oành!”  

             Hai luồng năng lượng đụng nhau, nháy mắt biến thành một mảnh hư vô.  

             Không ít cường giả Thần Vương đang giao chiến bị cỗ lực lượng này đánh tới lập tức bị đánh bay sang một bên.  

             Diệp Viễn đứng chịu mũi sào, phun ra một ngụm máu tươi.  

             Nhưng nhờ Long Đằng cản bớt phần lớn lực đạo cho nên thương tổn hắn phải chịu có thể nói là nhẹ nhất rồi.  

             Lau khóe miệng dính máu tươi, Diệp Viễn nhếch mép cười, long uy trên người mạnh mẽ bùng nổ.  

             Cùng lúc đó thân hình Long Đằng như ẩn như hiện, chắn trước người Diệp Viễn.hắn cầm Hạo Thiên Giáp trong tay, một bộ giáp bảo hộ toàn thân.  

             Nhìn thấy Cơ Thương Lan, Diệp Viễn không muốn giữ lại chút thực lực nào nữa. Chẳng sợ đột phá kiểu này sẽ để lại di chứng hắn cũng không tiếc.  

             “Ra là vậy, xem ra hai mươi năm qua, tiểu sư đệ gặp được cơ duyên không nhỏ nhỉ! Chẳng qua… cho dù hồn lực và cơ thể ngươi song song đột phá đến cấp chín thì với ta mà nói… vẫn quá yếu!” Cơ Thương Lan nói.  

             Trong lúc nói chuyện, thân hình Cơ Thương Lan cũng biến mất không thấy đâu.  

             Trong giây lát đó, Diệp Viễn cảm thấy da đầu run lên, một cỗ cảm giác cực kỳ nguy hiểm ập đến bụng và đầu hắn.  

             “Cẩn thận!” Nhung Tiêu lớn tiếng nói.  

             Nhưng mà không kịp rồi.  

             “Hự…”  

             Một kiếm yên lặng xuyên qua ngực hắn, không biết từ khi nào Cơ Thương Lan đã đến bên cạnh hắn, ngay cả Nhung Tiêu cũng không kịp cản lại.  

             Kiếm của Cơ Thương Lan xuyên qua Diệp Viễn giống như đâm xuyên qua mứt quả.  

             Lúc này, mặt Cơ Thương Lan như thể là dính sát vào mặt Diệp Viễn, cười cười nói: “Tiểu sư đệ, thiên phú đan dược của ngươi quả thực rất kinh khủng, nhưng võ đạo thì… như chuyện đùa vậy.”  

             Toàn thân Diệp Viễn vô lực cắm trên thân kiếm, chính lúc này, trên mặt cũng hiện lên vẻ tươi cười.  

             Cơ Thương Lan nhướng mày, nhẹ thổi một ngụm, vỗ một phát lên người Diệp Viễn, cả người Diệp Viễn hóa thành bột phấn.  

             “Xem ra ta quá coi thường tiểu sư đề rồi, thế nhưng đồ vật như Nhật Nguyệt Thiên Đồng cũng chiếm được. Bất quá… Nhật Nguyệt Thiên Đồng ở trên người ngươi quả là lãng phí!”  

             Cơ Thương Lan thu kiếm, tay trái nhẹ nhàng điểm một cái, ảo cảnh ầm ầm sụp đổ.  

             Diệp Viễn vẫn hoàn hảo đứng ở đó, không hề bị chút thương tổn nào.  

             “Điên mất thôi! Ngươi chỉ mới đạt tới cảnh giới đó, cho dù có đột phá cấp chín nhưng sao có thể là đối thủ của hắn chứ? Ngươi đây là muốn chết sao! Vừa rồi hắn trúng chiêu là bởi vì hắn không phòng bị. Một khi hắn đã phòng bị, lấy trạng thái hiện tại của ta sao có thể là đối thủ của hắn chứ!” bên trong thức hải của Diệp Viễn, Nhật Nguyệt Thiên Đồng rít gào.  

             Diệp Viễn hừ lạnh: “Ngươi câm miệng cho ta! Đến lúc này rồi ngươi còn lòng dạ hẹp hòi so đo với ta cái gì chứ? Ta nói cho ngươi biết, nếu ta chết thì ngươi cũng không sống được! Muốn sống thì lấy toàn bộ khả năng ra đi! Nhật Nguyệt Thiên Đồng chỉ có chút thực lực đấy thôi sao?”  

             Nhật Nguyệt Thiên Đồng cứng đờ, nhưng hắn cũng cảm nhận được quyết tâm của Diệp Viễn, căn bản không có chút nhân nhượng nào.  

             “Này, Thần Vương bây giờ đều khủng như vậy hả? Lý giải của hắn về thiên đạo thật đáng sợ! Thực lực của hắn không phải một Thần Vương thông thường có thể so sánh được!” Nhật Nguyệt Thiên Đồng bỗng nhiên nói.  

             Nhật Nguyệt Thiên Đồng bị nhốt trong Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh hơn mười vạn năm, tuy có thể cảm nhận được thời đại mạt pháp đã đến nhưng lại không hiểu thực lực của võ giả bên ngoài.  

             Vừa rồi hắn tiếp xúc cũng Cơ Thương Lan cũng bị Cơ Thương Lan dọa cho một trận.  

             Diệp Viễn trầm giọng nói: “Đây là Hư Huyền Cảnh, đã muốn thoát ra khỏi phạm vi của Thần Vương rồi! Mặc dù chưa đạt tới trình độ Thần Cảnh nhưng so với Thần Vương thì không cùng một bậc!”  

             Mặt Nhật Nguyệt Thiên Đồng tràn đầy ngưng trọng, vừa rồi hắn thi triển Mật Huyễn Thiên Kính, nhưng ngay cả vây khốn Cơ Thương Lan cũng vây không được. Hư Huyền Cảnh này thực sự quá cường đại.  

           Hai loại thiên kiếp hòa trộn vào nhau, sấm sét bên người Diệp Viễn đã dần biến thành màu xanh dương.  

             Đột nhiên, tử lôi kiếp tan thành mây khói, Diệp Viễn sắp hoàn thành độ kiếp rồi.  

             Một cỗ hồn lực dồi dào tràn ngập khắp nơi, Diệp Viễn đột nhiên mở mắt, nhìn Cơ Thương Lan thản nhiên nói: “Vậy bắt đầu thôi! Vạn Hồn Tịch Diệt!”  

             Trong nháy mắt, cả trời đất lâm vào hắc ám vô biên, Diệp Viễn không chút do dự phát động thần hồn bí kỹ cực mạnh, Vạn Hồn Tịch Diệt!  

             Năm đó khi hắn thi triển chiêu này đối với tà linh, hắn như lạc vào cõi thần tiên vậy. Mà uy lực của chiêu thức này cần hồn lực của Đan Đế mới có thể phát huy được.  

             Hồn lực của Diệp Viễn được Trấn Hồn Châu cường hóa hai lần, lúc này tuy chỉ mới bước vào cảnh giới Đan Đế nhưng nếu nói đến cường độ có thể so được với Đan Đế trung kỳ.  

             “Hồn lực thật cường đại! Hắn chỉ vừa bước vào cảnh giới Đan Đế, sao có thể có hồn lực mạnh như vậy?”  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!