Mười ngày sau, thiếu tộc trưởng của tộc Bạch Hổ làm lễ khảo nghiệm như đã định.
Chuyện này đối với tộc Bạch Hổ mà nói, là sự kiện có tầm ảnh hưởng sâu sắc, thậm chí có thể liên quan đến sự thịnh suy trong một vạn năm tới.
Vậy nên bất luận là tộc nào trong Tứ Tượng gia tộc tổ chức nghi lễ này, thông thường đều mời một số gia tộc khác đến tham dự thực hiện nghi lễ.
Một mặt là để làm chứng, mặt khác là để thể hiện thực lực của đệ tử hậu bối trước mặt các tộc khác.
Tổng thể sức mạnh của Yêu Vực không bằng nhân tộc, vậy nên trên việc đối đãi với nhân tộc, Tứ Tượng gia tộc đều là nhất quán đối ngoại. Nhưng ở trong nội bộ Yêu Vực thì lại tồn tại quan hệ cạnh tranh.
Vì vậy lúc thánh tổ của tộc Bạch Hổ nhìn thấy Long Hồn phản tổ của Diệp Viễn đã lộ vẻ vô cùng khó chịu.
Từng người một từ phía chân trời rất nhanh chóng tiếp cận tộc Bạch Hổ. Vài nữ nhân dung nhan vô cùng xinh đẹp chậm rãi hạ xuống, tiên khí tràn đầy, thật khiến tâm hồn người ta cảm thấy thoải mái.
“Ha ha, nhiều năm không gặp, Lạc Tiên Tử vẫn phong hoa tuyệt đại!” Nhung Côn tươi cười chào hỏi.
Theo chuyến này đến là tộc Chu Tước.
Lạc Tiên Tử trong lời Nhung Côn là trưởng lão Lạc Thanh Bình của tộc Chu Tước.
Sau lưng nàng là hai nữ tử dung mạo tuyệt đẹp, một người hỏa nhiệt, một người băng lãnh.
Lạc Thanh Bình rất hưởng thụ, lại đạm nhiên cười nói: “Đều đã lớn tuổi rồi, còn phong hoa tuyệt đại cái gì? Bây giờ đã là thiên hạ của người trẻ rồi.”
Nhung Côn cười hàn huyên mấy câu, sai người dẫn đám người Lạc Thanh Bình ngồi vào bàn.
Tiếp theo tộc Chu Tước, tộc Huyền Vũ cũng tới tộc Bạch Hổ.
Đương nhiên, ngoài Tứ Tượng gia tộc ra, còn có một vài quần tộc khác có kết giao với tộc Bạch Hổ cũng được mời đến để xem lễ.
Cuối cùng đương nhiên là gia tộc mạnh nhất, tộc Thanh Long.
“Ha ha, không ngờ lần này Long tộc lại phái Kiếm Ba huynh đến đây, khiến cho Nhung mỗ rất bất ngờ! Từ biệt mấy năm, thực lực của Kiếm Ba huynh dường như đã có tiến bộ lớn!” Nhung Côn cười lớn ra nghênh đón, rõ ràng là rất thân quen với người của Long tộc.
Trưởng lão lần này Long tộc phái đến tên là Kiếm Ba, nhưng thực lực lại không thua đại trưởng lão Nhung Côn. Không thể không nói, Long tộc cử hắn đến cũng tính là cho tộc Bạch Hổ đủ mặt mũi ở buổi lễ này.
“Nhung Côn, lão đầu ngươi thật biết giễu cợt Ngao mỗ! Đám lão gia hỏa chúng ta, nửa thân người đã xuống đất, một thân thực lực không tụt xuống cũng là không tệ rồi, lấy đâu ra tinh tiến nữa?” Ngao Kiếm Ba cười mắng nói.
“Này, lão tử, ngươi vẫn khiêm tốn như vậy! Cả Thần Vực này, có ai không biết Ngao Kiếm Ba ngươi tu luyện Long Ba đến linh cấp trung kỳ đỉnh phong, một thân thực lực đã sớm thông thiên triệt địa?” Nhung Côn vừa dẫn đường, vừa cười khen ngợi.
Thực ra cũng không tính là khen ngợi, thực lực của Ngao Kiếm Ba quả rất đáng sợ. Long Ba của hắn đã sớm tu luyện đến linh cấp trung kỳ, phối với võ kỹ linh cấp trung kỳ của Long tộc, hiếm có địch thủ ở Yêu Vực.
Trong số các trưởng lão của Long tộc, Ngao Kiếm Ba này cũng là người khó dây vào nhất.
Ngao Kiếm Ba cười nói: “Được rồi, lão đầu ngươi đừng đội mũ cao cho ta! Đến đây, Cẩm Hào, Hàm Vi, còn không bái kiến đại trưởng lão Nhung Côn sao?”
Hai người trẻ tuổi một nam một nữ phía sau Ngao Kiếm Ba bước tới đáp lễ: “Long Cẩm Hào, Long Hàm Vi tham kiến đại trưởng lão Nhung Côn!”
Nhung Côn sớm đã để ý tới hai người trẻ tuổi này, xem ra là thế hệ đáng chú ý của Long tộc. Đặc biệt là Long Cẩm Hào, thâm thúy nội liễm, mang đến cho người ta cảm giác đại khí tràn đầy, không thể coi thường.
Nhìn vẻ mặt của Nhung Côn, Ngao Kiếm Ba cũng cười trong lòng.
Loại trường hợp này vốn là thời điểm để các tộc thể hiện thực lực của mình.
Ngao Kiếm Ba mang hai người tuấn kiệt trẻ tuổi của Long tộc đến chính là để cho các tộc khác biết được sự lợi hại.
Tộc Thanh Long ta, mãi mãi là lão đại ca của Yêu Vực!
“Đứng lên đi! Không tồi, không tồi! Tộc Thanh Long các ngươi luôn nhân tài lớp lớp, thực sự khiến chúng ta ao ước! Chắc hẳn thiếu tộc trưởng của Long tộc sẽ là một trong hai vị này nhỉ?” Nhung Côn cười nói.
Long Cẩm Hào chắp tay khiêm nhường nói: “Đại trưởng lão, vị trí thiếu tộc trưởng này, Cẩm Hào thật không dám nghĩ đến.”
Nghe thấy câu này, Nhung Côn lại biến sắc.
Mặc dù không giao đấu, nhưng Nhung Côn cũng đoán được thực lực của Long Cẩm Hào, e là cũng không kém Bạch Quang chút nào.
Với thực lực như vậy mà còn không dám nghĩ tới vị trí thiếu tộc trưởng, lẽ nào thế hệ trẻ của Long tộc còn có người mạnh hơn?
Ngao Kiếm Ba đoán ý qua sắc mặt, rất hài lòng với biểu hiện của Nhung Côn, cười đáp: “Cẩm Hào cũng không phải là khiêm tốn, thực lực của hắn đúng là không tầm thường, nhưng tên tiểu tử Ngao Dương kia quá mức yêu nghiệt, tuổi còn nhỏ đã tu luyện Long Ba đến linh cấp sơ kỳ. Cẩm Hào e là không thể cạnh tranh vị trí thiếu tộc trưởng này với hắn.”
Nhung Côn nghe thấy vậy thì sắc mặt lập tức thay đổi, trong đám thế hệ trẻ này, lại có người tu luyện Long Ba đến linh cấp sơ kỳ, thế này cũng quá mức biến thái rồi!
“Hả? Đại trưởng lão, sao ở giữa chỗ ngồi của tộc Lưu Quang lại có một người trẻ tuổi của nhân tộc vậy? Hình như... người trẻ tuổi đó còn mang huyết mạch Long tộc!” Long Hàm Vi bỗng nhiên nói.
Nàng vừa dứt lời, ánh mắt của Ngao Kiếm Ba và Long Cẩm Hào đều nhìn về phía Diệp Viễn.
Đặc biệt là Long Cẩm Hào, sắc mặt của hắn lại trở nên u ám.
“Hừm! Không phải là dường như, tiểu tử này rõ ràng chính là người mang huyết mạch Long tộc!” Long Cẩm Hào lạnh lùng nói.
Nhung Côn vừa thấy như vậy cũng là thầm nghĩ không tốt.
Hắn đã quên chuyện này, điều cấm kỵ nhất trong Long tộc là võ giả nhân tộc đánh cắp tinh huyết của Long tộc, trở thành võ giả huyết mạch.
Sự tồn tại của Diệp Viễn lần này đã rơi vào trong mắt của Ngao Kiếm Ba, chuyện này sợ là vô pháp hòa hợp rồi.
Quả nhiên, bóng dáng của Long Cẩm Hào hơi động một cái đã đến trước mặt Diệp Viễn.
Diệp Viễn đang nói chuyện với Bạch Phách, một đạo sát khí lẫm liệt bỗng nhiên khóa chặt lấy hắn.
Cảm thụ được trên người người trẻ tuổi trước mắt này tản mát ra long uy, Diệp Viễn nhanh chóng đã hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!