Tiên Thiên Chiến Hồn Thể, sau khi linh hồn và cơ thể hợp nhất đạt tới trình độ nhất định, võ giả Tiên Thiên Chiến Hồn sẽ thức tỉnh.
Thời đại thượng cổ lưu truyền một câu nói: Chiến hồn đi ra, ai dám tranh phong!
Chiến hồn chính là vì chiến mà sinh, trời sinh vô cùng cường đại.
Chiến hồn của Nguyệt Mộng Ly vừa mới thức tỉnh không lâu, lúc này mới chỉ là một cái bóng mờ.
Đến khi thực lực của nàng càng ngày càng mạnh, trình độ linh hồn và cơ thể hợp nhất càng cao thì thực lực của chiến hồn cũng sẽ ngày càng cường đại, cũng sẽ càng thêm chân thực!
“Chiến hồn? Tiên Thiên Chiến Hồn Thể! Đây… Trên đời này, vậy mà lại thật sự có loại linh thể đáng sợ này! Hơn nữa… hơn nữa nàng vẫn còn thân thể Tiên Thiên Nguyệt Hoa Thiên Nhãn! Nếu như nàng tu luyện tới cảnh giới Thần Vương, thì còn có ai có thể là đối thủ của nàng?”
Nghe Diệp Viễn nói xong, Uông Nghiêu sợ hãi mà kinh!
Hiển nhiên là hắn đã từng nghe nói qua về Tiên Thiên Chiến Hồn Thể, hoặc là có nghe qua sự cường đại của loại linh thể này.
Song khi hắn nghĩ đến, trên người Nguyệt Mộng Ly còn có một loại linh thể đáng sợ nữa, rốt cuộc cũng đã không cách nào bình tĩnh được.
Người như vậy, quả thực chính là sinh ra đã ngậm lấy chìa khóa vàng!
Diệp Viễn nhìn hắn một cái, cười nhạt nói: “Xem ra ngươi vẫn còn có chút kiến thức, biết rõ Tiên Thiên Chiến Hồn Thể như vậy.”
Uông Nghiêu cả kinh, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, rồi nhìn Diệp Viễn giống như là nhìn quỷ nói: “Khó trách tiểu cô nương này vẫn luôn bệnh nặng quấn thân, hóa ra là hai loại linh thể này không cách nào cùng tồn tại! Một người như vậy, cho dù là ông trời cũng muốn ghen ghét! Nghe đồn bệnh của tiểu cô nương này là ngươi trị khỏi, ngươi… ngươi lại có thể làm được chuyện như vậy!”
Đến lúc này, Diệp Viễn cũng là hơi có chút kinh ngạc rồi.
Tên Uông Nghiêu này, biết rõ nhiều như vậy. Phần kiến thức này không phải là người bình thường có thể có được.
Khó trách tên này có thể xông vào bí cảnh đầu tiên, tên Uông Nghiêu này không đơn giản.
“Ha, thật là khô nhìn ra, ngươi cũng còn biết không ít! Sao hả, bây giờ còn muốn linh tuyền không?” Diệp Viễn giống như cười mà không cười nhìn Uông Nghiêu rồi nói.
Sắc mặt Uông Nghiêu trầm xuống, trong giây lát đánh một chưởng ra, đúng là trực tiếp đánh về phía Nguyệt Mộng Ly!
“Uông Nghiêu, ngươi muốn chết!” Nguyệt Kiếm Phong không ngờ được tên này lại đột nhiên ra tay như vậy, thân hình khẽ động, vội vàng tới cứu.
Đúng lúc này, Uông Nghiêu hét lớn một tiếng: “Đi!”
Lúc nói lời này, thân hình của hắn đã đi cách xa ngàn trượng.
Tên Đạo Huyền tầng hai kia phản ứng nhanh nhất, là người đầu tiên quay đầu bỏ chạy còn những người khác thì chậm hơn.
Mà lúc này, Nguyệt Mộng Ly cũng không có ý phòng ngự, chỉ một ngón tay ra!
“A!”
Một đạo bạch mang hiện lên, lại là một gã cường giả Đạo Huyền chết thảm dưới tay Chiến Hồn.
“Oành!”
Cùng lúc đó, Nguyệt Kiếm Phong cũng đuổi tới, hóa giải thế công kích của Uông Nghiêu.
Nhưng mà, nếu muốn đuổi theo những người này thì lại đã không kịp rồi. Những cường giả Đạo Huyền Cảnh kia, đều là một thân pháp lực cực nhanh, bây giờ đã biến mất trước tầm mắt của ba người.
Nguyệt Kiếm Phong nhìn Nguyệt Mộng Ly, giống như là ngày đầu tiên mới biết nàng vậy.
“Ly Nhi, hóa ra con đã lợi hại như vậy rồi! Con giấu diếm Phong thúc cũng thật khổ mà!” Nguyệt Kiếm Phong cười khổ nói.
Nguyệt Mộng Ly cười nói: “Ly Nhi cũng không phải là cố ý giấu diếm Phong thúc, chỉ là vài ngày trước dưới sự trợ giúp của Viễn ca, đã giúp con thức tỉnh Chiến Hồn. Nói thật, lúc con vừa mới biết thực lực của Chiến Hồn, cũng là rất hoảng sợ!”
Nguyệt Kiếm Phong không khỏi nhìn về phía Diệp Viễn, ánh mắt đã không thể nào tưởng tượng nối.
Tên cô gia này, dường như là không có thứ gì có thể làm khó hắn.
Diệp Viễn cười nói: “Đừng có dùng loại ánh mắt này nhìn ta, Tiên Thiên Chiến Hồn Thể, thực ra căn bản là không cần ta dạy. Một khi Chiến Hồn thức tỉnh, giống như là Yêu tộc thức tỉnh ký ức truyền thừa vậy, thực lực của Ly Nhi sẽ càng ngày càng tăng. Có nàng ở đây, tương lai Nguyệt gia sẽ trở thành gia tộc đệ nhất Thần Vực cũng không phải là không được. Nhật Nguyệt Thiên Đồng chẳng qua cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.”
Nghe xong lời này, toàn thân Nguyệt Kiếm Phong không khỏi run lên, kinh ngạc nói: “Tiên Thiên Chiến Hồn Thể này ghê gớm như vậy sao?”
Diệp Viễn cười nói: “Chỉ biết là so với ngươi tưởng tượng thì ghê gớm hơn nhiều! Tuy hi vọng rất xa vời, nhưng có lẽ dựa vào Tiên Thiên Chiến Hồn Thể này, Ly Nhi có thể đột phá gông cùm xiềng xích! Đương nhiên, cái này chỉ là phán đoán của ta mà thôi.”
Thực ra Diệp Viễn cũng rất chờ mong, rốt cuộc thì Nguyệt Mộng Ly có thể đột phá tới trình độ nào.
Dù sao, ít nhất là hai mươi vạn năm qua Tiên Thiên Chiến Hồn Thể đã không còn xuất hiện, Nguyệt Mộng Ly có thể dựa vào cơ thể và linh hồn hợp nhất để đánh vỡ gông cùm xiềng xích hay không thì khó ai có thể nói trước được.
Nguyệt Kiếm Phong lại hít một hơi lạnh, lời này của Diệp Viễn, có ý nghĩa là một cường giả Thần Đạo sẽ ra đời!
Nếu như là thật, vậy thì không thể nghi ngờ Nguyệt gia sẽ trở thành đệ nhất gia tộc ở Thần Vực!
Tâm tình Nguyệt Kiếm Phong thật lâu mới có thể bình phục. Hắn lấy ra một cái bình nhỏ, trong miệng nói lẩm bẩm, linh tuyền cực phẩm kia lại tự nhiên đi vào trong lọ.
Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh ba trăm năm mới mở ra một lần, nếu như chỉ có thể chờ bí cảnh mở ra, mới có thể có được linh tuyền thì bọn họ đã sớm diệt vong rồi.
Loại bình này, là vì thu linh tuyền mà đặc biệt luyện chế. Dùng nó đem linh tuyền ra khỏi bí cảnh, có thể để cho người bên ngoài sử dụng.
Linh tuyền cực phẩm này, chỉ cần mang đi ra ngoài đã là một cái công lớn.
Ba người chuẩn bị sẵn sàng, đang định rời đi thì một bóng người gào thét lao tới, một phu nhân xinh đẹp xuất hiện trước mặt ba người.
Phu nhân xinh đẹp nhìn khoảng trên dưới ba mươi tuổi, tuy là người đẹp hết thời, nhưng mà bộ dạng thùy mị vẫn còn, dung mạo cực kỳ ung dung đẹp đẽ quý phái. Trên trán, có vài phần giống Nguyệt Mộng Ly. Lúc còn trẻ, dĩ nhiên cũng là mỹ nữ tuyệt sắc.
“Bái kiến Linh Ngữ trưởng lão!” Nhìn thấy phụ nhân xinh đẹp kia, Nguyệt Kiếm Phong lập tức khom mình hành lễ.
“Linh Ngữ nãi nãi!” Nguyệt Mộng Ly cũng cao hứng nói.
Mà Diệp Viễn thì là tùy tiện ở một bên, không có chút ý muốn chào hỏi nào.
Phụ nhân đẹp đẽ kia chính là cô cô của Nguyệt Kiếm Thu, trưởng lão Nguyệt gia Nguyệt Linh Ngữ!
Những lão nhân của Nguyệt gia cho tới hôm nay, trên cơ bản đều là lánh đời không ra. Nếu như không phải là đụng phải chuyện đại sự như bí cảnh, thì Nguyệt Kiếm Thu cũng không gọi Nguyệt Linh Ngữ ra ngoài.