“Không tốt, Lâm Siêu gặp nguy hiểm!”
Sắc mặt Hàn Thông đại biến, cả người như cung tiễn rời dây, chạy thẳng về phía lôi đài.
Nguyệt Kiếm Thu hừ lạnh một tiếng, nói: “Các hạ cũng thật không để Minh Nguyệt Thành của ta vào mắt!”
Cùng lúc đó, thân hình của Nguyệt Kiếm Thu chợt biến mất tại chỗ. Lúc xuất hiện lại đã ngăn cản trước mặt Hàn Thông.
Sắc mặt Hàn Thông trầm xuống, trong tay xuất hiện một chiếc gương!
Cái gương này vừa hiện ra liền bộc phát khí thế vô cùng kinh người.
Vốn Nguyệt Kiếm Thu mang theo lửa giận mà đến, muốn giáo huấn Hàn Thông một chút thật tốt. Nhưng khi nhìn thấy uy thế của cái gương kia thì sắc mặt không khỏi đại biến, thân hình chợt thối lui.
Đúng lúc này, khí thế của Diệp Viễn càng ngày càng kinh người, hai đạo kình khí một xanh một đen đột nhiên thổi sang một chỗ, hình thành nên một đạo công kích đáng sợ.
“A! Không được!” Căn bản lúc này Lâm Siêu không có cơ hội để chạy trốn, hắn chỉ có thể phát ra tiếng kêu gào tuyệt vọng.
“Linh Diệt Thanh Vân Kiếm!”
Diệp Viễn khẽ quát nhẹ một tiếng, kiếm khí lóe lên một cái rồi biến mất, bay thẳng đến Lâm Siêu!
Hai đạo kiếm khí xanh đen giao nhau, ẩn chứa hai loại chân ý vô thượng!
Một là Thanh Cương Phiêu Linh Kiếm, một là chân ý vô thượng Sát Lục!
Hai loại chân ý vô thượng dung hợp lại với nhau, uy thế một kiếm này đã mở ra một lỗ hổng trên hư không.
“Oành!”
Kiếm khí cường đại, trực tiếp chấn nát đại trận thủ hộ, hai gã cường giả Trận Đế của Nguyệt gia cũng bị đánh bay ra ngoài.
Dưới một kiếm này, Lâm Siêu chắc chắn phải chết.
Đúng vào khắc cuối cùng, đột nhiên có một đạo thân ảnh xen vào giữa hai người!
Hàn Thông đánh ra một chiêu khiến Nguyệt Kiếm Thu kinh sợ mà thối lui, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất ngăn cản trước người Lâm Siêu.
“Linh Tê Phá Diệt Kính, phá cho ta!”
Hàn Thông quát một tiếng chói tai, cái gương trong tay bộc phát ra uy thế kinh người!
“Oành!”
Kiếm khí xanh đen đáng sợ kia lại dần dần trở nên ảm đạm vô quang khi bị kính này chiếu vào, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa!
Một kiếm tất sát của Diệp Viễn cứ như vậy mà bị chôn vùi!
Lâm Siêu đặt mông ngồi xuống đất, sắc mặt trắng bệch không gì sánh được, ánh mắt dại ra không còn chút mục quang, hiển nhiên là vẫn còn sợ hãi khi vừa thoát khỏi cái chết.
Sắc mặt của Diệp Viễn trầm xuống, lạnh lùng nhìn Hàn Thông nói: “Thần khí!”
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào cái gương trong tay Hàn Thông, chiếc kính này quả nhiên là thần khí trong truyền thuyết!
Có thể khiến cho bực cường giả đỉnh phong như Nguyệt Kiếm Thu phải kinh sợ thối lui thì chỉ có thể là thần khí.
“Thần khí! Quả nhiên là thần khí! Không ngờ lần này tới Minh Nguyệt Thành lại có thể chứng kiến thần khí xuất thế!”
“Cái Thần Võ Điện này, đến cùng có địa vị gì mà lại sở hữu cả thần khí!”
“Thần khí xuất thế, chẳng lẽ… thần đạo đã sắp trở lại?”
Các võ giả quan sát trận chiến, từng người một đều chấn động không thể giải thích nổi, không ngờ khi đến quan sát cuộc thi đấu Minh Nguyệt lại được chứng kiến thần khí xuất thế!
Cuộc chiến hôm nay xuất hiện quá nhiều cao trào!
Đầu tiên là Diệp Viễn biến thành thân thể bán Long, sau đó là Huyết Thần Biến của Lâm Siêu trực tiếp đột phá đến Đạo Huyền Cảnh, tiếp theo nữa là dung hợp chân ý vô thượng của Diệp Viễn. Cuối cùng, thậm chí ngay cả thần khí cũng đã xuất thế.
Trước đó ngược lại vẫn còn tốt, nhưng mà dung hợp chân ý vô thượng cũng cũng chỉ có cường giả Thần Vương mới làm được!
Sự chênh lệch giữa những cường giả Thần Vương chính là dựa vào sự dung hợp chân ý vô thượng này.
Chỉ có dung hợp được chân ý vô thượng mới có thể khiến cho thực lực của Thần Vương siêu việt hơn những Thần Vương khác.
Sở dĩ Thập Đại Thần Vương cường đại, cũng là bởi vì bọn họ đã dung hợp mấy loại chân ý vô thượng cường đại lại với nhau mới có thể ngạo thị thiên hạ!
Nhưng mà, Diệp Viễn chỉ mới là một thanh niên Vô Tướng tầng một đã có thể dung hợp được chân ý vô thượng. Chờ đến lúc hắn đột phá cảnh giới Thần Vương thì sẽ còn ghê gớm cỡ nào?
Có thể nói, chỉ cần Diệp Viễn không vẫn lạc thì tương lai nhất định sẽ trở thành cấp bậc cường giả như Thập Đại Thần Vương!
Còn về thần khí Linh Tê Phá Diệt Kính kia thì càng không cần nhiều lời.
Từ lúc thần đạo điêu tàn, thần khí cũng không còn xuất hiện nữa. Cho dù là Thập Đại Thần Vương cũng chỉ sử dụng siêu phẩm thánh khí.
Vậy mà hôm nay, thần khí lại xuất thế một lần nữa, điều này làm sao có thể khiến bọn họ không sợ hãi được cơ chứ?
Hàn Thông không trả lời thẳng câu hỏi của Diệp Viễn, chỉ là sắc mặt hắn ngưng trọng nói với Diệp Viễn: “Thực sự không nghĩ tới, ngươi còn trẻ tuổi mà đã có thể dung hợp chân ý vô thượng, ngược lại là do Hàn mỗ thất sách! Bây giờ Lâm Siêu đã bại trận, các hạ chính là người thắng cuộc, cần gì phải chém tận giết tuyệt? Thần Võ Điện chúng ta nhận thua là được!”
Lúc này, đột nhiên Lâm Siêu giật mình tỉnh lại, bỗng nhiên cất tiếng cười to nói: “Ha… ha ha..., ta vẫn chưa có chết! Ta vẫn chưa có chết! Diệp Viễn, cho dù ngươi đã dung hợp chân ý vô thượng thì thế nào? Không phải là vẫn không giết được ta hay sao?”
Lâm Siêu giống như bị điên, la hét một cách cuồng loạn, tự khơi thông tâm tình tiêu cực trong lòng.
Diệp Viễn nhìn Hàn Thông, thản nhiên nói: “Diệp Viễn ta đã muốn giết người thì ngươi muốn ngăn cũng không được! Hôm nay, Lâm Siêu chắc chắn phải chết!”
Nghe thấy lời nói của Diệp Viễn, mọi người đều thở dài không thôi.
Thần khí xuất thế, cho dù Diệp Viễn có ba đầu sáu tay, cũng không có khả năng giết chết Lâm Siêu.
Chỉ cần có Hàn Thông ở đây thì Thần Võ Điện bọn họ đã đứng ở thế bất bại. Không thấy, mạnh như Nguyệt Kiếm Thu cũng phải nhượng bộ lui binh đối với thần khí hay sao?
Lời này của Diệp Viễn rõ ràng chính là khoa trương.
Hàn Thông nghe vậy thì cười lạnh nói: “Thực sự là một tên tiểu tử kiêu ngạo! Ta ngược lại muốn nhìn một chút, ngươi làm thế nào để phá được Linh Tê Phá Diệt Kính trong tay ta!”
“Ha ha! Linh Tê Phá Diệt Kính có thể phá diệt được tất cả công kích, trừ phi ngươi có cấp bậc cao thủ như Thập Đại Thần Vương, bằng không thì đừng mơ tưởng mà phá được! Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn giết ta?” Lâm Siêu lớn lối nói.
Lúc này, Nguyệt Kiếm Thu cũng chậm rãi đi tới bên cạnh Diệp Viễn nói với Hàn Thông: “Trong tay các ngươi đã có thần khí, vậy thì hôm nay sẽ tha cho các ngươi tội chết! Mang theo người của các ngươi, lập tức xéo ngay cho ta!”
Hàn Thông cười ha ha một tiếng, ôm quyền nói với Nguyệt Kiếm Thu: “Vẫn là Nguyệt thành chủ biết lý lẽ, Hàn mỗ đây xin cáo từ! Diệp Viễn, thiên phú của ngươi hơn người, thế nhưng liều chết lật mặt thì cũng chỉ tự làm mình mất mặt mà thôi.”
Dứt lời, Hàn Thông định mang theo Lâm Siêu rời đi.
“Đứng lại!” Diệp Viễn lạnh lùng nói.
Hàn Thông xoay người, thản nhiên nói: “Làm sao? Ngươi còn điều gì muốn chỉ giáo?”
“Ta để cho các ngươi đi rồi sao?” Diệp Viễn thản nhiên nói.
Nguyệt Kiếm Thu cũng không ngờ Diệp Viễn sẽ càn quấy đến như vậy, trên tay đối phương cầm thần khí, một khi vạch mặt thì nhất định Minh Nguyệt Thành sẽ tử thương thảm trọng.
Cho dù cuối cùng có thể đánh chết được đối phương thì cái được cũng không bù đắp nổi cái mất.
“Diệp Viễn, lưu lại núi xanh tại, không sợ không có củi đốt, vẫn là để bọn họ đi đi! Uy lực của thần khí không phải thứ mà ngươi có thể chống lại được!” Nguyệt Kiếm Thu khuyên nhủ.
“Ha ha ha, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt! Diệp Viễn, ngay cả dung hợp chân ý vô thượng ngươi đều đã xuất ra sử dụng, lẽ nào ngươi còn có đòn sát thủ gì hay sao?” Hàn Thông cười nói.
Diệp Viễn gật đầu, nói: “Diệp Viễn ta từ trước cho tới bây giờ đều là nói một không nói hai! Ta nói sẽ khiến cho Lâm Siêu chết thì hôm nay hắn phải chết!”
Nhìn thấy Diệp Viễn vẫn càn quấy như cũ, rốt cuộc Hàn Thông cũng đã tức giận thật sự: “Hừ! Thật là cho thể diện mà còn không nhận! Nếu không phải quý trọng thần nguyên thì vừa rồi ngươi đã là một người chết! Chẳng lẽ, ngươi thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi?”
“Oành!”
Diệp Viễn không nói gì, hai đạo kình khí xanh đen quanh thân lại được hình thành lần thứ hai, vẫn là sử dụng Linh Diệt Thanh Vân Kiếm một lần nữa!
"Thứ không biết sống chết! Ngươi đã tự tìm chết, vậy thì ta cũng cứu không được ngươi nữa!” Trong lúc nói chuyện, Hàn Thông tế xuất ra Linh Tê Phá Diệt Kính.