Khi bước lên Hoàng Tuyền Lộ, Diệp Viễn cũng không dám buông lỏng chút nào.
Nếu như một mình hắn thì dễ rồi, nhưng bây giờ trên tay hắn lại dẫn theo hơn mười con rối!
Hắn cần phải điều khiển từng bộ pháp của mỗi một người cho nên không thể mắc một chút sai lầm nào.
Có thể nói, hiện tại một mình hắn làm thay cho mười mấy người!
Cũng chỉ có hồn lực nghịch thiên như Diệp Viễn mới có thể chống đỡ được loại điều khiển này của hắn.
Cái Hoàng Tuyền Lộ này tuyệt đối là tên như thật, nó hoàn toàn bất đồng với những trận pháp mà Diệp Viễn từng gặp phải trước đây.
Trên con đường này lại có hơn mười đạo trận pháp thượng cổ!
Chúng xen kẽ và phụ thuộc vào nhau. Chẳng những có uy lực vô cùng lớn mà hơn nữa còn rắc rối phức tạp, cứ liên tục thay đổi trong nháy mắt.
Diệp Viễn thao túng bộ pháp của người khác, mỗi phút mỗi giây đều có biến hóa chứ không hề giống như đúc với bộ pháp của chính hắn.
Những võ giả khác muốn dựa vào bộ pháp của Diệp Viễn để vượt qua Hoàng Tuyền Lộ thì đơn giản chính là người si nói mộng!
Nếu như Diệp Viễn đoán không lầm thì mấy cái trận pháp thượng cổ vô cùng hiếm thấy này đều là trận pháp của Long tộc. Điều Diệp Viễn có thể làm được chỉ là đi qua chứ không có cách nào tùy ý điều khiển như trước đây.
Đám người Thiệu Khải, An Nhân bị Diệp Viễn điều khiển trong tay, mỗi một người đều toát mồ hôi lạnh không dám tự ý cử động.
Vừa rồi tiếng kêu thảm thiết của mấy người kia vẫn còn văng vẳng bên tai bọn họ. Dựa vào thực lực của mấy người bọn họ thì một khi bị trận pháp công kích chỉ có con đường chết.
Nhưng mà điều càng làm cho bọn họ kinh ngạc hơn chính là, Diệp Viễn lại có thể làm ra chuyện không thể tưởng tượng được như vậy!
Phải biết rằng, trong tay dẫn theo mười mấy con rối vượt qua đại trận kinh khủng như thế này chính là điều cần đến thần hồn cường đại cỡ nào, hồn lực và nguyên lực chuẩn xác từng li từng tí cỡ nào và cùng với tạo nghệ trận đạo kinh người đến nhường nào?
Nếu như là bọn họ thì đây quả thực là một chuyện không có khả năng hoàn thành được.
Nhưng mà Diệp Viễn lại đang từng bước thực hiện!
“Mạc Thương, chúng ta tiến lên!” Đúng lúc này, Chung Vô Bệnh một mức im lặng rốt cục cũng đã lên tiếng.
Mạc Thương không khỏi sững sờ, nói: "Bây giờ?”
Bọn họ cũng không có tạo nghệ nghịch thiên như Diệp Viễn, bây giờ đánh tiến ắt sẽ kích động đến trận pháp!
Một khi trận pháp bị kích động thì Diệp Viễn cũng sẽ nhận lấy tác động!
Đột nhiên lúc này Chung Vô Bệnh muốn đánh giết trên Hoàng Tuyền Lộ thì nhắm mắt không cần nói cũng biết.
“Không sai! Ta thật sự muốn xem xem, tiểu tử này có thể nghịch thiên tới trình độ nào!” Chung Vô Bệnh cười lạnh nói.
Chuyến đi này của phía Tôn chủ U Sát chỉ có tám người, thế nhưng thực lực của cả tám người này đều cực kỳ cường hãn.
Hơn nữa Tôn chủ U Sát đã chuẩn bị rất nhiều cho chuyến đi lần này. Sợ rằng bọn họ đến đây chính là để mạnh mẽ xông vào trận pháp.
Chỉ là thời cơ xông vào trận pháp hơi bị ác độc quá mức!
Nhưng sự ác độc này lại dường như có chút bình thản đối với người của Tu La Tràng.
Chung Vô Bệnh thả người nhảy lên, trực tiếp tiến vào Hoàng Tuyền Lộ.
“Xuy xuy xuy...”
Hắn cũng không có bộ pháp sắc bén như Diệp Viễn, vừa tiến vào liền phát động đại trận.
Bảy người khác dưới trướng Tôn chủ U Sát cũng không hề chậm trễ, trực tiếp thả người nhảy lên.
Trong nháy mắt hỏa diễm kịch liệt thôn phệ bảy người bọn họ, nhưng người khác đều biết Chung Vô Bệnh sẽ không dễ dàng bị táng thân trong biển lửa.
Tôn chủ U Sát là một người có lý lịch thâm hậu nhất trong tất cả những Tôn chủ. Nếu như đã biết nơi này có một cái Hoàng Tuyền Lộ thì làm sao có thể không đưa cho đám người Chung Vô Bệnh một vài lá bài tẩy?
Quả nhiên, từng đạo u quang trong trẻo nhưng lạnh lùng lộ ra trong biển lửa, ngăn cách cái biển lửa mãnh liệt này ra!
"Lông chim Huyền Li! Trời ơi, vậy mà Tôn chủ U Sát lại giao cái thánh khí thượng phẩm thuộc tính băng này cho bọn họ!”
Mọi người nhìn thấy Chung Vô Bệnh cầm món bảo vật kia trong tay, nhất thời vang lên một tràng âm thanh thổn thức.
Cái lồng chim bồ câu trắng tinh kia tản ra từng trận u quang màu đen huyền lạnh lẽo ngăn cách biển lửa mãnh liệt ra!
“Xuy xuy xuy...”
Trận pháp trên Hoàng Tuyền Lộ đều là một vòng này giữ một vòng khác, lập tức tám tên cường giả bên này đã kích động đại trận.
Hỏa diễm nóng rực cứ lan tràn về phía trước!
Cảm thụ được biển lửa cuồn cuộn phía sau, đám người của Tư Nhân phía bên này cả người phát lạnh, toát ra từng trận mồ hôi hột.
Nhìn thấy một màn này, khoé miệng Chung Vô Bệnh lộ ra thần sắc trào phúng.
“Tiểu tử, muốn đấu với ta sao, ngươi còn non lắm! Ta thật sự muốn xem xem ngươi làm thế nào để chạy trốn khỏi biển lửa này!” Chung Vô Bệnh cười lạnh nói.
Cảm thụ được tâm tư lưu động của mọi người, Diệp Viễn trầm giọng nói: "Giữ chặt thần thủ, bất động như tùng! Nếu như các ngươi không muốn chết thì cũng chỉ có thể tin tưởng ta!”
Nghe thấy lời Diệp Viễn nói, mọi người đều cảm thấy rùng mình, vội vã tập trung ý chí không dám cử động dù chỉ một chút.
Đến lúc này rồi thì ngoại trừ việc bọn họ lựa chọn tin tưởng vào Diệp Viễn ra thì đã không còn sự lựa chọn nào khác.
Với việc tâm tư lưu động rồi rơi vào trong trận pháp thì chi bằng cứ để cho Diệp Viễn điều khiển.
Bọn họ đã từng thấy qua thủ đoạn của Diệp Viễn, có lẽ bây giờ có thể sáng tạo nên kỳ tích cũng không chừng?
Động tác tay của Diệp Viễn nhanh như gió, tần suất của bộ pháp dưới chân cũng nhanh hơn.
Trong phút chốc tốc độ của Diệp Viễn đã tăng lên.
Nhưng mà, Diệp Viễn cũng phải trả một cái giá tương ứng. Tốc độ tiêu hao hồn lực và nguyên lực của hắn đang tăng lên kịch liệt!
“Mọi người cùng nhau xông lên! Sống hay chết đều dựa vào thủ đoạn của mỗi người chúng ta!”
Nhìn thấy mấy người Chung Vô Bệnh tiến vào Hoàng Tuyền Lộ cùng một lượt, những người khác không thể kiềm được nữa, từng người cũng bắt đầu chui lên.
Mặc dù Chung Vô Bệnh rất mạnh, thế nhưng cường giả trong những trận doanh khác cũng không ít. Hơn nữa lần này tất cả mọi người đều đã chuẩn bị tốt để tiến vào lãnh địa Long Hoàng.
Trong lúc nhất thời, mọi người giống như vị thần bất tử vượt biển, mỗi một người đều thể hiện sức mạnh kỳ diệu.
Từng cái pháp bảo bay đầy trời, kém nhất cũng là thánh khí hạ phẩm.
Xem ra để tiến nhập vào lãnh địa Long Hoàng lần này, các đại tôn chủ đều đã dốc hết vốn liếng.
Có ví dụ điển hình như Tôn chủ Liệt Hỏa ở đây thì hiển nhiên những Tôn chủ khác cũng không thể bình tĩnh được nữa.
Nhưng mà từng người từng người đi lên như vậy, giống như đã khiến cho cả tòa đại trận tức giận!
“Ùng ùng!”
Từng đạo thiểm điện tinh mịn gào thét đổ xuống, trực tiếp đánh vào phía trên pháp bảo của mọi người.
Pháp bảo nào hơi yếu một chút sẽ trực tiếp bị đánh vỡ.
“A a a...”
Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm thiết nối thành một tràng.
Hoàng Tuyền Lộ lại trở thành Tu La Tràng giữa nhân gian.
Nghe được âm thanh gào thét thê thảm, từng người trong nhóm Thiệu Khải bọn họ đều nổi da gà khắp người.
Bọn họ có thể cảm giác được rõ ràng, Diệp Viễn đang gia tăng tốc độ.
Thiệu Khải nhịn không được liếc mắt nhìn Diệp Viễn một cái, trong lòng không khỏi cả kinh.