"Thiếu chủ, cứ tiếp tục như thế này không phải là biện pháp! Thực lực của những cương thi này càng ngày càng mạnh hơn. Hiện tại chúng ta chém giết đa phần là cương thi cấp năm, trong đó còn kèm theo không ít cương thi cấp sáu. Ta e là nếu tiếp tục như vậy thì chỉ sợ trước mắt sẽ gặp toàn cương thi cấp sáu!"
Ngũ Tư Viễn càng đánh càng kinh hãi, đối với tình thế nghiêm trọng trước mắt không khỏi dấy lên lo sợ.
Đối mặt với thi triều không biết sống chết này thì những võ giả Vô Tướng Cảnh như bọn họ cũng bó tay chịu trận.
Những cương thi này không hề biết sợ, cũng không có ý thức, một mặt chỉ biết công kích bọn họ. Càng đáng sợ hơn là thân thể của bọn chúng hết sức cường đại, muốn giết chết bọn chúng thì khá phí một phen đụng độ tay chân.
Advertisement
"Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con? Phía sau cương thi càng cường đại thì nói rõ chúng ta cách ngọn nguồn của đám cương thi này mỗi lúc một gần! Lúc này đã không còn đường lui, các người đối phó cẩn thận, cứ đi theo ta là được!" Diệp Viễn đáp lại không một chút chậm trễ.
Một câu nói khiến mặt Ngũ Tư Viễn ngượng đỏ tới mang tai.
Hắn đường đường là một tên Vô Tướng Cảnh, vậy mà lại phải núp sau lưng Diệp Viễn.
Nhưng đây cũng là chuyện không thể làm khác được, nói đến tốc độ chém giết những cương thi này thì hiệu suất của hắn quả thật kém hơn Diệp Viễn rất nhiều.
Dưới tình huống như vậy thì những Vô Tướng Cảnh như bọn họ cũng không dám thi triển võ kỹ phạm vi rộng, làm như vậy chẳng khác nào tự tìm cái chết.
Điều bọn họ có thể làm chính là chém chết cương thi bên cạnh mình, một mực xông về phía trước, tiết kiệm nguyên lực hết mức có thể.
...
Đảo mắt lại tiếp tục qua thêm hai canh giờ, mọi người không biết đã chém giết bao nhiêu cương thi.
Ngay cả võ giả Vô Tướng Cảnh cũng giết đến nỗi tay mềm nhũn rồi.
Bọn họ cũng đã nuốt không ít đan dược nhưng vẫn không làm cho nguyên lực trong cơ thể ngưng bị hao tổn từng chút từng chút một.
Bên cạnh bọn họ lúc này đã hoàn toàn là cương thi cấp sáu, trong đó thỉnh thoảng còn có một vài cương thi cấp bảy!
Áp lực của mỗi một trưởng lão kia đều tăng lên, huống chi là mấy tên võ giả Thiên Khải Cảnh như Thành Vệ bọn hắn.
Thân xác của cương thi cấp sáu lớn hơn trước đó rất nhiều, muốn chém giết thì nguyên lực sẽ bị hao phí càng nhiều hơn.
Toàn thân Vệ Thành đều lấm tấm mồ hôi, hắn đã sắp đến cực hạn.
"Lần này quá khinh thường bọn chúng rồi! Thật sự không ngờ thực lực của đám cương thi này lại mạnh như vậy!" Vệ Thành cắn răng nói.
Hoa Thư Kiệt chém một nhát kiếm vào cương thi đồng thời thở hổn hển nói: "Tiếp tục chống đỡ thêm một chút nữa, trời sắp sáng rồi!"
"Đã sắp chống đỡ không nổi nữa, đan dược của ta cũng sắp tiêu hao hết. Cho dù có dùng đan dược thì tốc độ khôi phục nguyên lực cũng không thể bì được với tốc độ tiêu hao!" Vệ Thành nói.
"Rốt cuộc là tên Diệp Viễn kia tu luyện công pháp gì, tốc độ khôi phục nguyên lực như vậy thật quá đáng sợ đi? Ta cũng không thấy hắn dùng đan dược mà chỉ dựa vào nguyên lực khôi phục mà chống đỡ đến bây giờ! Thật là làm người ta không thể nào tin được!" Thịnh Tuấn nói.
Bốn canh giờ qua đi, sức chiến đấu của Diệp Viễn vẫn hùng hổ như cũ!
Cho dù bên cạnh đều là cương thi cấp sáu thì hắn vẫn chém như thu hoạch dưa, tốc độ so với trước đó lại không chậm hơn bao nhiêu.
Thực lực như vậy, đều khiến cho tất cả mọi người kinh hãi không thôi.
"Mọi người mau lấy lại tinh thần, chúng ta cách ngọn nguồn của đám cương thi đã không còn xa nữa!" Bỗng nhiên Diệp Viễn cất cao giọng nói.
Trong lúc nói chuyện, tay Diệp Viễn giơ lên giáng xuống một chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng!
Chưởng lực mạnh đến mức tất cả cương thi đều hóa thành phấn vụn, trực tiếp phá vỡ khoảng cách mấy trăm trượng.
Một chưởng này làm cho những con cương thi cấp bảy xen lẫn trong đó cũng bị trấn giết.
Vệ Thành cùng hai người khác nhìn nhau một cái, ai nấy đều nhìn thấy tia khiếp sợ trong ánh mắt của đối phương.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!