"Có phải rất ngạc nhiên hay không? Đã nói với ngươi từ lâu rồi, cái tên thiếu chủ này của chúng ta không tầm thường! Chờ hắn trưởng thành thật sự thì chính là lúc thánh địa Xích Hà của chúng ta trở lại huy hoàng!" Ngũ Tư Viễn nói.
Từ việc không đối phó với Diệp Viễn nữa thì đến bây giờ thì hắn lại vô cùng trông đợi vào Diệp Viễn, không thể không nói biến hóa của Ngũ Tư Viễn là quá lớn.
Diệp Viễn đã dùng thực lực của mình để thu phục hoàn toàn lòng người ở thánh địa Xích Hà.
"He he, đừng có đứng ngây ngốc ra đó nữa, mặc dù thiếu chủ có lợi hại nhưng đối mặt với thi triều như vậy thì sức lực của một người cũng có hạn, chúng ta mau đi giúp hắn!" Ngũ Tư Viễn cười nói.
Vương Tán liền gật đầu, mặt đầy hưng phấn nói: "Có một thiếu chủ như thế này thì thánh địa Xích Hà của chúng ta nhất định đại hưng!"
Sau khi hai người Ngũ Tư Viễn và Vương Tán khen ngợi xong liền giết tới. Cả hai đều là cường giả Vô Tướng Cảnh, thực lực còn lợi hại hơn một đoạn lớn so với Diệp Viễn cho nên đối phó với những cương thi cấp thấp thì không cần phải bàn.
Điều khiến bọn họ sợ hãi thật sự chính là bị hãm sâu trong đám thi triều này sau đó bị những con cương thi kia dây dưa cho đến chết.
Một hơi tiêu diệt nhiều cương thi như vậy làm bọn họ hao phí không ít nguyên lực. Nếu thời gian kéo dài thì bọn họ cũng chịu không nổi.
"Ha ha, quả nhiên là có đường, vậy mà ta lại xem thường hắn! Thua thiệt cho hắn chỉ mới Vô Lượng Cảnh, nếu đột phá đến Thiên Khải Cảnh thì sợ là mấy người chúng ta cũng không đủ cho hắn nhìn mất!"
Sau khi hết khiếp sợ, Hoa Thư Kiệt cũng đã hồi phục lại tinh thần,
trong giọng nói tràn đầy khổ sở.
Cho dù dựa vào cảnh giới của bọn họ thì khi ở giữa đám thi triều này cũng không thể thoải mái nhẹ nhàng giống Diệp Viễn như vậy được.
"Hừ! Giả bộ mà thôi! Theo ta thấy thì hắn chính là cố ý khoe mẽ! Ta tuyệt đối không tin. Để coi chiêu thức như vậy hắn có thể phát động được mấy lần. Chờ nguyên lực của hắn hao hết, ta xem xem hắn xử lý như thế nào!" Vệ Thành khinh thường nói.
"Bất kể là như thế nào, chỉ cần một chiêu này thôi thì sợ rằng chân ý vô thượng của hắn đã cảm ngộ đến tầng thứ ba rồi. Tên thiếu chủ của Xích Hà này dường như có chút lợi hại thật! Nhưng mà ngươi nói cũng không sai, dựa vào tu vi Vô Lượng Cảnh thì chiêu thức như vậy hẳn là không phát ra được mấy lần. Đi thôi, tiếp tục lên không thì lỗ hỗng bọn họ tạo ra sẽ bị cương thi chặn lại." Thịnh Tuấn nói.
Ba người bọn họ cũng chen nhau lên, rất nhanh đã đuổi kịp Diệp Viễn.
Có bọn họ gia nhập, trong chốc lát tốc độ của đội ngũ được đẩy nhanh hơn rất nhiều!
"Bản thân những con cương thi này thì không có gì nhưng thân xác lại hết sức cường hãn, mọi người chú ý một chút đừng để những con cương thi này làm tiêu hao hết nguyên lực!"
Mới vừa rồi nhìn thấy Diệp Viễn giống như đang chém dưa làm cho bọn họ có cảm giác những con cương thi này chẳng qua là số lượng nhiều một chút ngoài ra cũng không có gì đặc biệt hơn người.
Nhưng so sánh với nhưng con cương thi hiện tại này, Vệ Thành liền phát hiện ra đã quá khinh thường những con cương thi này rồi.
Thực lực của cương thi còn mạnh hơn so với võ giả cùng cảnh giới, đáng sợ nhất là thân xác của bọn chúng hết sức cường hãn. Muốn chém chết hoàn toàn thì bọn họ phải hao tốn càng nhiều nguyên lực hơn nữa.
Một tên hai tên thì sẽ không nhìn ra cái gì nhưng số lượng một khi đã nhiều thì nguyên lực bị tiêu hao sẽ trở nên vô cùng đáng sợ.
Bây giờ bọn họ đã hoàn toàn bị những tên cương thi này bao vây, nếu như không nhanh chóng xông ra thì bọn họ sẽ bị những cương thi cấp thấp này hao tổn cho đến chết.
Đừng nói đến Vệ Thành chỉ mới là võ giả Thiên Khải Cảnh, ngay cả những trưởng lão Vô Tướng Cảnh bọn họ mang đến đây cũng sợ là không cách nào may mắn trốn thoát.
Số lượng của những cương thi này quá đáng sợ!
Đảo mắt đã qua được hai canh giờ, đoàn người Diệp Viễn đã đánh giết suốt mấy trăm dặm đường.
Thế nhưng số cương thi trước mắt chẳng những không giảm bớt mà ngược lại có khuynh hướng càng ngày càng tăng lên!
Số cương thi càng giết càng nhiều khiến cho những trưởng lão Vô Tướng Cảnh này đều dấy lên tia tuyệt vọng.
Nguyên lực của Vệ Thành, Hoa Thư Kiệt mấy người bọn họ tiêu hao cực nhanh, tốc độ chém chết cương thi chậm hơn rõ rệt so với trước đó.
Ánh mắt của bọn họ không tự chủ được mà nhìn về phía Diệp Viễn, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
"Chẳng lẽ tiểu tử này là một tên biến thái hay sao? Cũng đã được hai canh giờ rồi mà sức chiến đấu của hắn so với lúc mới bắt đầu không hề khác biệt, tựa như không hề hao tổn bao nhiêu! Loại chiêu thức này đối với một tên võ giả Vô Lượng Cảnh làm sao có khả năng liên tục phát huy thi triển hai canh giờ liền?" Vệ Thành nói thầm.
Trong lòng hắn luôn cho rằng nguyên lực của Diệp Viễn sẽ bị hao tốn rất nhanh, sau đó sẽ tìm đến sự trợ giúp của Hắc Phong.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!