“Hả? Kiếm Thanh đại ca, huynh biết bọn hắn?” Người trẻ tuổi khẽ cau mày nói.
“Kiếm Đồng, không phải ngươi rất muốn biết, võ giả Thần Du cảnh duy nhất của cuộc thi này là ai sao? Chính là hắn!” Ngũ Kiếm Thanh cười lạnh nói.
Lông mày người trẻ tuổi giương lên, khinh thường nói: “Ta còn tưởng có ba đầu sáu tay gì cơ chứ, hóa ra cũng chỉ như vậy thôi! Thần Du cảnh tầng tám, đến chung kết thì có thể đạt được vị trí gì? Xem ra phân khu thi đấu Nghiệp Thành các ngươi thật sự là không có người! Tiếu tử, nghe nói ngươi rất phách lối, hy vọng cuộc thi này ngươi không đụng phải ta!”
Người trẻ tuổi gọi Ngũ Kiếm Thanh là đại ca này chắc là người của Ngũ gia
rồi.
Có điều hắn rất phách lối, một bộ giống như là lão tử đây đứng đầu thiên hạ, khiến người khác rất khó chịu.
Diệp Viễn hời hợt nói: “Thế sao? Ta cũng cho là nên như vậy, ha ha.”
Ngũ Kiếm Đồng nghe vậy trầm sắc mặt xuống, cười lạnh nói: “Xem ra, ngươi còn không biết bổn thiếu gia là ai? Một tên Thần Du tầng tám nho nhỏ lại dám mạnh miệng như vậy, cũng không sợ gãy răng sao!”
Bây giờ Diệp Viễn cũng không thiếu tài nguyên, có đan dược chống đỡ, tốc độ tu luyện của hắn rất nhanh. Qua thời gian một tháng, Diệp Viễn đã đột phá đến Thần Du cảnh tầng tám.
Ngũ Kiếm Đồng rất phách lối, có điều hắn cũng có vốn liếng để phách lối. Hắn chỉ mới hai mươi mấy tuổi nhưng mà đã đạt đến Vô Lượng cảnh tầng chín!
“Không biết, cũng không muốn biết.”
Bộ dáng của Diệp Viễn càng là không coi Ngũ Kiếm Đồng ra gì.
Ngũ Kiếm Đồng là một người tâm cao khí ngạo, thấy vậy lập tức nổi giận.
“Tiểu tử, có dũng khí! Cuộc thi này ngươi sẽ chết rất khó coi! Kiếm Thanh đại ca, chúng ta đi phòng khách quý, để cho những con dế này chen chúc ở đây đi!”
Nơi này là bên trong cửa hàng Thiên Duyên, đương nhiên Ngũ Kiếm Đồng phải nể mặt, không nên làm to chuyện.
Sau khi ba người đi, Diệp Viễn và Đường Phàm, Mục Vân ngồi xuống, Đường Phàm giơ ngón tay cái về phía Diệp Viễn nói: “Diệp huynh quả nhiên lợi hại, đến Ngũ Kiếm Đồng huynh cũng không coi ra cái gì!”
Diệp Viễn cũng hiếu kỳ nói: “Sao thế, hắn rất nổi danh hả?”
Mục Vân cười nói: “Đâu chỉ có nổi danh! Trong cuộc thu tuyển chọn Chuẩn Thánh Tử lần này, Ngũ Kiếm Đồng chỉ đứng sau người đứng đầu Đại Nhiệt Môn – Nạp Lan Sơ! Đắc tội hắn thì lần thi này Diệp huynh phải cẩn thận một chút rồi. Đó là Diệp huynh không biết hắn, nếu đổi thành người khác thì sợ rằng cũng phải đi đường vòng.”
Diệp Viên sờ mũi một cái rồi cười nói: “Lợi hại như vậy sao? Xem ra đã đắc tội người không nên đắc tội rồi!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!