“Thế giới của võ giả, chỉ có người có thực lực mới đáng có tiếng vỗ tay!
Dương Văn Miểu được hoan nghênh như thế, chủ yếu là bởi vì thực lực của hắn rất mạnh!” Mục Vân nói.
“Thực lực của Dương Văn Miếu, có thể chèn ép những đối thủ ở phân khu thi đấu này. Nhưng ra khỏi Nghiệp Thành thì chỉ sợ là hắn sẽ phải làm cho những người ủng hộ hắn phải thất vọng rồi.” Bùi Văn Cường nói.
“ồ? Thực lực của Dương Văn Miểu này xác thực không tầm thường, lẽ nào thực lực ở những phân khu thi đấu khác còn mạnh hơn Nghiệp Thành?” Diệp Viễn hiếu kỳ hỏi.
Hắn cũng không biết rõ các thế lực rải rác ở Thánh Địa Xích Hà, căn bản là hắn không biết thực lực ở các phân khu thi đấu khác mạnh như thế nào.
Bùi Văn Cường nói: “Mặc dù lần tuyển chọn này được tổ chức trong phạm vi toàn bộ Thánh Địa Xích Hà, nhưng mà khu thi đấu mạnh nhất thì thật ra vẫn là phân khu thi đấu của thánh địa! Nếu như không có bất ngờ nào quá lớn, thì danh sách cuối cùng đi vào Xích Hà Cốc vẫn là sẽ rơi trên người những tinh anh của Thành chính!”
“Thánh Địa Xích Hà kia làm ra cuộc so tài này chẳng phải là uổng công vô ích hay sao?” Diệp Viễn hiếu kỳ hỏi.
Bùi Văn Cường lắc đầu nói: “Cũng không phải! Phạm vi địa vực của một thánh địa quá rộng, mặc dù phần lớn thiên tài đều bị thánh địa bỏ vào túi, nhưng mà vẫn không có ít người lưu lạc bên ngoài. Những người này, căn bản là không thèm gia nhập thánh địa, giống như Quân Thiên Vũ vậy. Kỳ thật dựa vào thực lực của hắn, nhất định sẽ có được tài nguyên bồi dưỡng của thánh địa, việc trớ thành Thánh Tử dường như là chuyện ván đã đóng thuyền. Cái cuộc so tài này, chính là vì bổ sung thiếu sót này, dựa vào danh sách tên của Xích Hà Cốc, để hấp dẫn những thiên tài lưu lạc bên ngoài như thế.”
Diệp Viễn cười nói: “Theo như ngươi nói thì mỗi cái phân khu thi đấu sẽ xuất hiện một nhóm thực lực cực mạnh. Ngươi dám khẳng định như vậy, vậy thì vị trí đứng đầu này nhất định sẽ rơi trên đầu những tinh anh của Thành chính?”
Sắc mặt Bùi Văn Cường có chút cứng lại nói: “Ta nói như vậy, tự nhiên có đạo lý của ta! Bởi vì thiên tài bên trong thánh địa lần này xuất hiện một thiên tài cực kỳ yêu nghiệt! Thực lực của hắn, sợ rằng đủ để tiêu diệt tất cả võ giả cùng cấp! Mặc dù lần so tài nào cũng sẽ xuất hiện một nhóm thiên tài vô cùng lợi hại, nhưng mà ta không cho là trong những người đỏ cỏ người có thể vượt qua hắn!”
“ồ? Người này là ai, lại xứng đáng để ngươi khen như thế?”
Diệp Viễn cũng bị Bùi Văn Cường nói đến nối lòng hiếu kỳ.
Hạ gục những người cùng cấp đều là việc Diệp Viễn vẫn làm từ trước đến nay. Nếu như thánh địa thực sự có một thiên tài như vậy, thì đây nhất định là kình địch rồi.
“Người này ở thánh địa, đã được rất nhiều người công nhận là người tốt nhất để kế nhiệm thánh chủ nhiệm kỳ sau!
Tên của hắn là Nạp Lan Thu!” Bùi Văn Cường nói.
“Nạp Lan Thu..
Diệp Viễn âm thầm nhớ lấy cái tên này, xem ra muốn lấy được một vị trí để đi vào Xích Hà Cốc, người này sẽ là chướng ngại vật lớn nhất.
Có điều dựa vào lời nói của Bùi Văn Cường thì chỉ sợ lần so tài này sẽ không đơn giản như vậy.
Những người được gọi là cường giả Vô Lượng cảnh tầng bảy cũng không nhất định có thể cười đến cuối cùng.
Chung quy thì cảnh giới cũng không phải tất cả khi võ giả đối chiến.