“A… vậy thì quá đáng sợ! Ta đã hỏi chi nhánh Bạch Vũ Vực rồi, những đan dược này chỉ là của một tiểu tử Thần Du Cảnh vừa mới phi thăng luyện chế được!” Đại trưởng lão nói ra lời này đến chính mình cũng cảm thấy có chút không dám tin.
Tuân Trạch nghe vậy túm lấy cả y phục của Đại trưởng lão, cả kinh kêu lên: “Ngài nói cái gì? Thần Du cảnh? Đây… không phải là ngài đang nói đùa ta đấy chứ?”
Tuân Trạch kêu lên sợ hãi, đến mức thay đổi cả giọng nói, có thể đoán được trong lòng hắn khiếp sợ đến mức nào.
Chủ tịch cao nhất trong đám luyện dược sư của chuỗi cửa hàng Thiên Duyên đều giống như Tuân Trạch chưa bao giờ hỏi đến thế sự.
Đại trưởng lão đem đan dược đến cho hăn phân giải, mặc dù trong lòng hắn có chút xem thường nhưng vẫn đi làm.
Huống chi trước đây, đã có rất nhiều Đan Đế không phân giải ra được. Cho nên, hắn căn bản cũng không có hỏi lai lịch của đan dược này.
Lúc này lại nghe được người luyện chế đan dược này chỉ là một Đan Hoàng, thì phản ứng đầu tiên hắn phản ứng được là… không thể nào!
Đại trưởng lão cười khổ nói: “Tuân Trạch lão đệ, ngươi cảm thấy ta có thời gian rảnh rỗi để đùa với ngươi kiểu này sao? Kỳ thật lần đầu tiên ta nghe được tin tức này, cũng không thể nào tin được, có điều đã nhiều lần hỏi thăm bên dưới, mới dám chắc chắn chuyện này đích xác là thật! Có điều ta nghe nói, phía sau tiểu tử này còn có một cao nhân, chỉ là cao nhân này không có ra mặt. Bên kia suy đoán, cái gọi là cao nhân đó, rốt cuộc có phái là không tồn tại hay không!”
Tuân Trạch hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt biến thành kinh dị: “Đại trưởng lão, kỳ thật vừa rồi khi thất bại ta đã nghĩ đến một người! Nếu như nói trên đời này thật sự có người có thể làm được điều này mà nói thì… Vậy thì chỉ có thể là hắn! Nhưng vấn đề là, người kia sớm đã chết rồi! Chẳng lẽ… cái này là do hậu bối ở hạ giới lấy được truyền thừa của Đan Thần?”
Lời này vừa nói ra khỏi miệng, ngay cả Tuân Trạch cũng đều lắc đầu, hủy bỏ nói: “Điều này sao có thể được? Quá hoang đường!”
Đại trưởng lão động tâm, hỏi:
“Người ngươi vừa nói, chẳng lẽ là…”
Tuân Trạch gật gật đầu, mang theo thần sắc sùng bái, gằn từng chữ một: “Không sai, chính là Cơ Thanh Vân!”
Dừng một chút, Tuân Trạch bổ sung nói: “Cơ Thanh Vân tuyệt đối là một đệ nhất thiên tài đan đạo mà mấy vạn năm nay mới có được! Lý giải của hắn đối với đan đạo, cùng với những Đan Đế chúng ta hoàn toàn trái ngược! Chính vì vậy, hắn thường xuyên luyện chế ra được những đan dược không thể tưởng tượng nổi! Nếu như không phải là không thể nào đánh vỡ được những ràng buộc này, thì thành tựu đan đạo của hắn thành thần cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn! Ài… Đáng tiếc một đời thiên tài lại tự nhiên bỏ mình như thế.”
Đại trưởng lão và Tuân Trạch bàn luận về Cơ Thanh Vân đều là thương tiếc không dứt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!