Dưới trùng kích của nguyên lực Diệp Viễn đột phá tới hai tầng tiếu cảnh giới, đạt tới Thần Du cảnh tầng sáu đỉnh phong, ngưỡng cửa tầng bảy Thần Du.
“Không tệ, thật không tệ! Lĩnh ngộ ý cảnh của tiểu tử này cao hơn không ít, một lúc đột phá hai tầng tiểu cảnh giới, mà lại không có chút dấu hiệu cảnh giới bất ổn nào!”
Tà Linh Tử ở một bên quan sát Diệp Viễn đột phá, còn bình phẩm một hồi.
Cuối cùng, Diệp Viễn đột phá thành công, khí thế cả người tăng lên rất nhiều.
Mà lúc này, Tiểu Hỏa cũng hoàn thành tiến hóa. Hiện tại, khoảng cách để Tiếu Hỏa đạt đến tầng bảy cũng không còn xa.
Một người trẻ tuổi tuấn tú xuất hiện trước mặt Diệp Viễn, chính là nguyên linh của Tiểu Hỏa!
“Tiểu Hỏa bái kiến chủ nhân!” Mặt Tiếu Hỏa đầy ngây thơ nói.
Diệp Viễn cười nói: “Ha ha, không ngờ được lần tới động phủ này vẫn còn có thu hoạch bất ngờ như vậy! Tiểu Hỏa, không cần khách khí với ta như thế, ngươi hãy gọi ta là đại ca giống Bạch Quang là được rồi!”
Mặc dù nguyên linh của Tiểu Hỏa mới tiến hóa, nhưng mà thời gian Tiểu Hỏa theo Diệp Viễn cũng không cách biệt nhiều so với Bạch Quang.
Trên con đường này, Tiểu Hỏa đã giúp hắn rất nhiều.
Bất kể là luyện đan, hay là chiến đấu, Tiểu Hỏa đều là người đồng hành không thế thiếu của Diệp Viễn.
Hơn nữa Diệp Viễn có thể nhiều lần vượt cấp chiến đấu, đều là dựa vào môn công pháp Nguyên Linh cửu Biến này, thì càng là không thể thiếu công của Tiểu Hỏa.
Cho nên, mặc dù rất xa lạ với dung nhan của người trẻ tuổi tuấn tú trước mắt này, nhưng Diệp Viễn vẫn có cảm giác vô cùng thân thiết.
“Vậy… Đại ca!”
Tiểu Hỏa do dự một chút rồi cũng kêu lên.
Trạng thái của Tiểu Hỏa bây giờ là cực kỳ không muốn rời xa Diệp Viễn.
Hơn nữa hắn biết, tất cả những gì hắn có được hôm nay đều là Diệp Viễn ban cho.
Nếu như không có Diệp Viễn, thì có lẽ hắn vĩnh viễn chỉ có thể là một nguyên hỏa cấp bốn.
“Ha ha, huynh đệ tốt!” Thấy Tiểu Hỏa sinh ra nguyên linh, Diệp Viễn cũng vô cùng cao hứng.
“Hê hê, đúng là huynh đệ tình thâm! Không ngờ được Tà Linh Tử ta ngủ lâu như vậy, lại có người đem huynh đệ các ngươi đưa đến trước mặt ta. Thiếu niên, ngươi nói xem… có phải chúng ta rất có duyên hay không?” Bỗng nhiên Tà Linh Tử cười tà mị một tiếng.
Bản thế của Thương Viêm Tà Hỏa đã bị Tiếu Hỏa cắn nuốt đến hầu như không còn, nguyên linh của hắn lúc này giống như là bị nuốt sạch, cả người Từ Diễm đều suy sụp trên đất thoi thóp.
Song khi hắn nghe được Tà Linh Tử nói, đột nhiên giật mình một cái.