Quân Thiên Vũ thì hắn biết, nên đoán là Cố gia giao Oái Hương Lâu ra là vì sợ Quân Thiên Vũ.
Chỉ là lão đầu không hiểu được,
Quân Thiên Vũ từ trước đến giờ luôn một thân một mình, sao bây giờ lại đi cùng một tên tiểu tử rồi.
Mặc dù Quân Thiên Vũ lợi hại, nhưng mà lão đầu lại hoàn toàn không sợ hắn.
Mặc dù thế lực của cửa hàng Lưu Tinh trong Cổ Phong Thành hơi yếu, nhưng mà toàn bộ thế lực của cửa hàng Lưu Tinh lại cực kỳ lớn!
Một cường giả Thiên Khải cảnh nho nhỏ, ở trước mặt bọn họ căn bản không là cái gì.
Lão đầu tự tin là Quân Thiên Vũ không dám làm càn ở nơi này.
Diệp Viên nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói: “Nếu như ta không nhìn lầm, cửa hàng Lưu Tinh của các ngươi ở trong Cổ Phong Thành là chi nhánh Lục Tinh đúng không? Ngươi mới chỉ là một quán sự Ngũ Tinh, căn bản là không làm chủ được, nói với ngươi những thứ này thì có tác dụng gì?”
Lão đầu biến sắc, cảnh giác nói: “Làm sao ngươi biết ta là quản sự Ngũ Tinh? Không đúng, làm sao ngươi lại hiểu rõ phân cấp bên trong cửa hàng Lưu Tinh như thế? Những thứ này, người bình thường căn bản là không thể nào biết được!”
Diệp Viễn cười nói: “Những chuyện này ngươi không cần phải để ý đến, cứ dẫn ta đi gặp quản sự của các ngươi là được.”
Lão giả này rõ ràng chỉ là một chưởng quỹ, căn bản là không làm chủ được. Người quản sự của cửa hàng Lưu Tinh, hẳn phải là quản sự Lục Tinh mới đúng.
Dựa vào quan hệ của Diệp Viễn với tổng hội trưởng cửa hàng Lưu Tinh, biết được điều ấy cũng là quá bình thường.
Lão đầu đang muốn cự tuyệt, bên trong lại truyền tới một âm thanh dễ nghe.
“Để Diệp công tử và Quân đại nhân vào đi!”
Lão đầu nghe vậy thì không thể làm gì khác hơn là dẫn hai người Diệp Viễn đi vào.
Diệp Viễn nghe thấy âm thanh này, không khỏi có chút hiếu kỳ, chẳng lẽ chủ sự của cửa hàng Lưu Tinh ở Cổ Phong Thành này lại là một nữ tử?
Hai người theo lão Đoàn đi vào bên trong phòng, quả nhiên nhìn thấy một nữ tử mang khăn che mặt ngồi ở vị trí chủ
vị.
Bên người nàng còn có một lão giả đứng cạnh, hắn cũng là cường giả Thiên Khải Cảnh!
Nhìn thấy hai người đi vào, ánh mắt của bọn họ quan sát trên người Diệp Viễn. Mà Diệp Viễn vừa đi đến, tự nhiên cũng quan sát người nữ tử này.
Nữ tử này cũng chỉ là một võ giả Vô Lượng cảnh, nhưng mà nàng thì ngồi ở trên ghế còn võ giả Thiên Khải cảnh kia lại đứng ở sau lưng.
Xem ra, thân phận của cô gái này không bình thường.
“Thật là ngạc nhiên, Diệp công tử thế mà lại biết được phân cấp chế độ của cửa hàng Lưu Tinh chúng ta. Nếu nhưthuận tiện, có thể nói cho Thiên Nhi biết là công tử biết được ở đâu hay không?” Nữ tử tự gọi là Thiên Nhi mở miệng nói trước.
Diệp Viễn nói: “ở cửa hàng thì nói chuyện kinh doanh, nếu Thiên Nhi cô nương cảm thấy hững thú, sau này Diệp mỗ sẽ từ từ nói cho cô nương nghe. Nhưng mà hôm nay Diệp mỗ tới là mang theo thành ý tới để nói chuyện hợp tác.”