Người như vậy, hoặc là bây giờ trực tiếp giết hắn, hoặc là nên sớm cùng hắn giao hảo. Nếu không thì chí ít, không thể quá đắc tội.
“Ha ha, vậy thì tốt, vậy thì tốt! Nguyên lực của Diệp tiếu huynh đệ tinh thuần như vậy thật không giống như là võ giả vừa mới phi thăng!” Dư Minh cười nói.
“Dư đại ca quá khen, chỉ là công pháp Diệp mồ tu luyện có chút đặc thù mà thôi. Nếu như thật sự động thủ, chỉ sợ là không phải đối thủ của Dư đại ca đây.” Diệp Viễn cười nói.
Lòng dạ Dư Minh quá sâu, nghĩ là muốn dò xét Diệp Viễn, nhưng mà Diệp Viễn cũng là khéo lèo, mềm mại đem cái đề tài này nhẹ nhàng bỏ qua.
Hơn nữa Diệp Viễn cũng chỉ nói không phải là đối thủ của Dư Minh, cũng không nói không phải là đối thủ của Trình Giang.
Tâm Dư Minh hơi lạnh, cũng thu hồi ý định muốn dò xét tâm tư, cười to nói: “Diệp tiểu huynh đệ quá khiêm tốn rồi!”
So với hạ giới, không gian ở Thần Vực càng thêm ổn định, thiên đạo ẩn chứa nơi đây cũng càng thêm đầy đặn và toàn diện.
Võ giả muốn lĩnh ngộ thiên đạo và ý cảnh tương đối dễ dàng hơn so với hạ giới.
Lại thêm độ dày đặc của nguyên lực cực cao, thực lực của võ giả nhìn chung mạnh hơn so với võ giả ở giới hạ giới không chỉ có một bậc.
Đặc biệt là đối với võ glả vừa mới phi thăng mà nói, những võ giả cùng cảnh giới ớ Thần Vực, căn bản căn bản là sẽ bị nghiền ép.
Có điều loại chênh lệch này sẽ theo thời gian mà dần dần nhỏ đi.
Thậm chí phi thăng giả ở hạ giới, còn có tiềm lực lớn hơn so với võ giả ở Thần Vực.
Có thể ở hạ giới tu luyện đến khi đạt đủ điều kiện phi thăng, tư chất của bản thân tuyệt đối là nghịch thiên.
Sau khi bọn họ tới Thần Vực, một khi đã thích ứng được, bất luận là cảnh giới hay là ý cảnh, đều sẽ là một sự xuất hiện động trời.
Chỉ có điều, loại tình huống này sẽ rất ít, bởi vì sau khi bọn họ tới Thần Vực, căn bản cũng không có điều kiện để tu luyện.
Đối với phần lớn phi thăng giả mà nói, bọn họ phải cân nhắc vấn đề thực tế chính là sinh tồn!
“Diệp tiểu huynh đệ thiên phú hơn người, có điều… nếu ngươi đã là phi thăng giả, những thứ nên nói, Dư đại ca vẫn phải nói rõ ràng với ngươi.” Dư Minh nói.
Diệp Viễn gật đầu nói: “Dư đại ca cứ việc nói.”
Diệp Viễn đương nhiên biết hạ giới thuộc sở hữu của thế lực nào, sau khi phi thăng sẽ phải làm việc cho thế lực đó.
“Hai người huynh đệ chúng ta làm việc cho CỔ Phong Thành, Cổ Phong Thành thuộc về thánh địa Xích Hà. Dựa theo quy định của thánh địa Xích Hà, phi thăng giả từ hạ giới phi thăng lên, sẽ nhất định phải phục dịch cho thánh địa năm mươi năm hoặc là góp đủ số điểm cống hiến, thì mới có thể được tự do. Diệp Viễn tiểu huynh đệ nếu đã phi thăng tại CỔ Phong Thành ta, dĩ nhiên là phải phục dịch cho Cổ Phong Thành chúng ta. Được nhiên, nếu như Diệp tiếu huynh đệ có biếu hiện xuất sắc ở Cổ Phong Thành, được thánh địa nhìn trúng, đó sẽ là một cơ hội khác. Đến lúc đó, ngay cả lão huynh ta cũng muốn được dựa vào tiểu huynh đệ!”
Lúc Dư Minh nói chuyện, thỉnh thoảng sẽ quan sát sắc mặt Diệp Viễn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!