ở trước mặt một trăm vạn đại quân, số người của bọn họ quá ít ỏi.
Chỉ là vào lúc này, khí thế của mấy vạn người này thế mà lại triệt để lấn át một trăm vạn đại quân.
Một kích kia của Diệp Thanh và Nguyệt Mộng Ly khiến trong lòng của đại quân Cuồng Phong Giới vô cùng khiếp sợ!
Hai bên vừa tiếp xúc, liền biến thành một bên tiêu diệt còn một bên chịu đòn!
Đám người sở Thạch này, có thể nói là bản thân đã kinh qua bách chiến, sự phối hợp lẫn nhau đã ăn ý đến mức khiến người ta giận sôi gan.
Ba vạn người hắn mang tới này tuyệt đối mạnh hơn so với ba mươi vạn đại quân, thậm chí năm mươi vạn đại quân!
Thiên thời địa lợi nhân hòa, tất cả đều nghiêng về phía đại quân của u Vân Tông, bọn họ có thể không thắng sao?
Còn Diệp Thanh và Nguyệt Mộng Ly đánh một đòn này xong, đã mất đi hứng thú xuất thủ, rất tự giác lui qua một bên.
Đây cũng là Diệp Viễn đã phân phó, bọn họ chỉ ra tay một lần, còn lại giao cho hắn và đại quân u Vân Tông.
Bị đè nén hồi lâu, Vô Biên Giới cần một chiến thắng lớn đế vực dậy tinh thần.
So sánh loại cảm giác mượn tay người khác để đánh và tự tay mình đánh thắng, hai loại cảm giác này hoàn toàn khác nhau!
Hơn nữa, một đại quân bất khả chiến bại cần phải được rèn luyện qua vô số trận chiến.
Một trăm vạn đại quân Cuồng Phong Giới, không hề nghi ngờ gì chính là đá mài dao tốt nhất.
Bản thân ba người sở Thạch đều đã đột phá đến Thần Du cảnh, sau khi hai bên giao chiến thì như đi vào chỗ không người, những chỗ đã đi qua như cá diếc sang sông, gà chó cũng không giữ lại.
Những người khác mặc dù không đạt tới được trình độ của bọn họ, những cũng là người sắc bén vô cùng.
Chỉ có gần đây phải huấn luyện nhóm người kia, có chút tốn sức.
Có điều khí thế của bọn hắn đã được kéo lại rồi, mặc dù có thương vong, những cũng là lấn át đối thủ.
Lòng quân đã mất, một trăm vạn đại quân rất nhanh đã tan rã, rối rít bỏ chạy, nào còn có tâm tư tham chiến?
Đến lúc này, xu hướng suy tàn của đại quân Cuồng Phong Giới càng không có cách nào cứu vãn.
Vốn là thực lực đại chiến khác xa, giờ lại biến thành một bên một hồi tiêu diệt!
Tiết Hồng Phi nhìn một màn này, đến ý nghĩ muốn chết cũng có rồi.
Một khắc trước hắn còn hả lòng hả dạ, coi chính mình là một con voi muốn giết chết đám con kiến u Vân Tông này không cần phí sức.
Vậy mà chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi thứ của hai bên đã thay đối!
Làm sao Tiết Hồng Phi còn có tâm tư đối chiến với Diệp Viễn, mở ra nguyên lực, liền muốn bỏ chạy.
Nhưng mà tốc độ của hắn sao có thể so với Diệp Viễn, hắn còn chưa có động, đã bị Diệp Viễn cản mất đường đi.
“Đã là chiến đấu, thì phải chuyên tâm, tâm ngươi đã không tập trung, thì sẽ bị chịu thiệt lớn!” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
Sắc mặt Tiết Hồng Phi thay đổi liên tục, cắn răng một cái, đột nhiên quát lên: “Tinh Hỏa Liệu Nguyên! Đi chết đi!”
Một chiêu này, Diệp Viễn đã gặp qua khi giao chiến với con của hắn là Tiết Tại Hà.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!