Long chủ đến Hổ tộc, nhiều nhất cũng chỉ là bằng hữu. Nhưng mà địa vị của Bạch Quang ở Hổ tộc lại hoàn toán khác.
Hắn giống như vương tử giáng xuống trân gian, được Hổ tộc vô cùng kính trọng.
Kể từ khi bước vào Thần Cấm Yêu Vực đến nay, chỉ nghe nói đến nơi đó, bây giờ mới biết được nơi đó được gọi là khu rừng hắc ám. Không biết là khu rằng hắc ám đó, rốt cuộc là một nơi như thê’ nào, mà có thể khiến cho tất cả Yêu tộc giữ kín như bưng đến vậy.” Diệp Viễn khó hiểu nói.
Muốn biết được, thì phải đi vào trong Thần Cấm Yêu Vực, nghe nói có cả cao thủ cấp sáu đi vào, còn có những truyền thuyết là có cả cao thủ cấp bảy.
Lực lượng cường đại như vậy, thế mà lại kiêng dè một khu rừng hắc ám.
Bạch Quang lắc đầu nói: “Cái này đệ cũng không biết! Nhưng đệ mà nghe Hổ Nhung bọn họ nói, khu rừng hắc ám là cấm địa của Thần Cấm Yêu Vực, bất kỳ ai cũng không được đến gần. Cho dù thực lực có mạnh đến đâu, chỉ cần đến gần nơi đó đều chết một cách không rõ nguyên do.”
Diệp Viễn kinh ngạc nói: “Đến cả cao thủ cấp bảy cũng không tiến vào được?”
Bạch Quang lắc đầu nói: “Không vào được! Nhưng mà vì sự tò mò của mình, đệ đã từng chạy đến ngoài rìa của khu rừng hắc ám. Khi đó, huyết mạch trong người đệ đột nhiên có chuyển động, dường như nói đó có quan hệ vô cùng lớn với xuất thân của đệ!”
Nghe Bạch Hổ nói xong, trong lòng Diệp Viễn cũng có chút kinh ngạc.
Có lẽ nào, Bạch Quang xuất thân từ cấm địa của Rừng Sâu vỏ Biên?
Nhưng mà Bạch Quang cũng nói rồi, hắn vừa đến gần khu rừng hắc ám, một khí tức nguy hiếm cũng theo hắn mà tới, dường như là một lời cảnh cáo đối với Bạch Quang, vì thế nên hắn cũng không dám đi vào sâu.
Trong lòng Diệp Viễn cũng vô cùng ngạc nhiên, xem ra ở Vô Biên giới này, đâu đâu cũng có bí mật!
Với thực lực của bọn hắn hiện tại, căn bản là không thế nào đi vào trong đó được.
Có lẽ tên gia hỏa Long chủ kia biết điều gì đó, nhưng mà chỉ sợ là có chết hắn cũng sẽ không nói.
Nếu như Long chủ chịu tiết lộ tin tức, vậy thì Thần Cấm Yêu Vực kia khẳng định là biết được một vài tình hình ở trong đó.
Nhưng mà có vẻ như, khu rừng hắc ám cũng là một bí mật ở Thần Cấm Yêu Vực.
“Nếu đã như vậy thì chúng ta đừng có động vào khu rừng hắc ám kia nữa, đợi ngày nào đó chúng ta có đủ thực lực rồi vào tìm kiếm cũng không muộn.”
Diệp Viễn nói.
Chắc chắn là khu rừng hắc ám này cất giấu một bí mật rất lớn, nhưng mà với thực lực hiện tại của Diệp Viễn, căn bản là không thể nào thăm dò được.
Diệp Viễn có tính tò mò, nhưng cái tính tò mò này, phải đợi đến sau khi báo được thù mới có thể thỏa mãn được.
“Đại ca, huynh tới Hổ tộc chắc là vì Thanh Linh Thụ đúng không?”
Bạch Quang đã đi cùng với Diệp Viễn một đường đến đây, nên biết rất rõ chuyện của Diệp Viễn.
Diệp Viễn gật đầu nói: “Không sai, ban đầu ta muốn đến xem Hổ Viêm thế nào, nhưng có vẻ như tình hình của hắn không được tốt lắm.”