Lúc này Ngọc Hĩnh cảm thấy cực kỳ nở mày nở mặt, bởi trước giờ nàng luôn kém hơn một chút so với Ám Băng, cho nên mới khiến tộc Ngọc Diện Tiên Hồ không thế ngẩng cao đầu.
Người mạnh nhất của tộc, lại không đánh lại nổi người mạnh thứ hai trong tộc của người ta, thử hỏi có mất mặt không.
Đương nhiên, mất mặt chỉ là chuyện nhỏ, mà vẫn luôn đế người khác ức hiếp mới là chuyện lớn!
Lần này nhờ có sự hỗ trợ từ đan dược của Diệp Viễn giúp nàng đột phá, cho nên cuối cùng cũng đã đánh lại được Ám Băng!
Thế nhưng, Ám Băng cũng không quá bận tâm tới chuyện bị đánh bại, ngược lại hắn cười lớn nói: “Ngọc Hĩnh, không phải ngươi cho rằng đánh bại ta, thì mọi chuyện xong rồi đấy chứ? Ta nói cho ngươi biết, bọn ta sớm đã thông báo cho Thiếu chủ Ám Huyền, ngài ấy sẽ lập tức tới đây! Tới lúc đó, ta xem ngươi còn dám nói những lời này nữa không! Cánh rừng Lôi Nguyên Quả này, nhất định thuộc về Ám Ảnh Lỏi Điện Xà bọn ta!”
Lời này vừa nói ra, bên phía tộc Ngọc Diện Tiên Hồ ai nấy đều biến sắc mặt!
Ám Huyền, thiếu chủ của Ám Ảnh Lôi Điện Xà, cũng là cường giả mạnh nhất trong lớp người trẻ!
Còn Ngọc Hĩnh đương nhiên biết rõ cho dù nàng có đột phá cảnh giới cũng không phải là đối thủ của Ám Huyền.
“Ha ha ha, sợ rồi đúng không? Dựa vào chút sức lực của các ngươi mà cũng muốn chiếm hết cánh rừng Lôi Nguyên Quả này sao? Tộc Ám Ảnh Lôi Điện Xà bọn ta trời sinh đã tu luyện lực lượng lôi điện, có được Lôi Nguyên Quả sẽ như hổ thêm cánh. Một đám tiểu hồ ly các ngươi, lại vọng tưởng tranh giành Lôi Nguyên Quả?” Ám Băng cao ngạo nói.
Nét mặt Ngọc Hĩnh lúc này vô cùng phức tạp, nhưng lại không biết phản bác
ra sao.
Thế giới của yêu tộc chỉ có cá lớn nuốt cá bé, ai mạnh người đó là kẻ bề trên!
Ngọc Diện Tiên Hồ là tộc yếu hơn, nên cho dù cánh rừng Lôi Nguyên Quả này có nằm trên lãnh thổ của bọn họ, thì Ám Ảnh Lôi Điện Xà cũng sẽ không cho bọn họ cơ hội chiếm lấy nó.
Trừ phi tộc Ám Ảnh Lôi Điện Xà không biết tới việc tộc Ngọc Diện Tiên HỒ phát hiện ra cánh rừng Lôi Nguyên Quả này.
Song với tình hình trước mặt, tộc Ngọc Diện Tiên Hồ có muốn chiếm được một phần cũng rất khó!
Nhìn sắc mặt này của Ngọc Hinh, Ám Băng càng tỏ ra kiêu căng hơn. Hắn lồm cồm bò dậy, cũng không thèm để ý những vết thương trên người, ra lệnh cho người của hẳn: “Mấy người các ngươi, phân bố đứng canh gác cho ta. Ta muốn xem xem có phải đám tiếu hồ ly này muốn khiêu chiến với tộc Ám Ảnh Lôi Điện Xà chúng ta không!”
“Tuân lệnh, Ám Băng đại nhân!”
“Ha ha ha, quả nhiên ỏng trời có mắt giúp chúng ta, không ngờ ở đây lại có một cánh rừng Lôi Nguyên Quả! Có cánh rừng Lôi Nguyên Quả này, thực lực của thiếu chủ sẽ tăng lên một bậc! Không bao lâu sau, nói không chừng thực lực của Ám Huyền thiếu chủ còn vượt qua cả Lang Nha. Tới lúc đó, tộc Ám Ảnh Lôi Điện Xà chúng ta sẽ có cơ hội vùng dậy!”
Chỉ cần nghĩ tới ngày tộc của mình quật khởi, Ám Băng hưng phấn tới mức cơ mặt hắn run lên từng hồi.
“Ha ha, đám tiểu hồ ly các ngươi còn không chịu cút đi sao? Đợi tới khi Ám Huyền thiếu chủ tới, e rằng các ngươi có muốn đi cũng khó đấy!” Ám Băng cười ha hả nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!