Ánh mắt của Phong Nhược Tình không khỏi hướng về phía Diệp Viễn, trong lòng nghĩ rằng lấy những lý giải khác thường của Diệp Viễn về các loại dược liệu, hân tiến vào khố phòng một lát liền có thế đi ra đi?
Tại thời điếm luyện chế Hồi Khí đan, hắn thế mà có thế lấy tay mà chính xác đem các loại dược liệu phối hợp tốt với nhau, thật sự là nghịch thiên!
Hắn rõ ràng mới mười lăm tuổi, cho dù tính từ khi còn trong bụng đã bát đầu học tập luyện đan, cũng không thế nào đạt tới cảnh giới như thế?”
Nghĩ đến đây, Phong Nhược Tình đối VỚI Diệp Viễn lại tăng thêm vài phần tin tưởng.
Có lẽ Diệp Viễn thật sự có thế sáng tạo ra kỳ tích cũng không chừng?
Trong nhóm đệ tử đầu tiên, được mọi người chú ý tất nhiên là Từ Phương Nhi và Tôn Khả Vân.
Sự thật chứng minh, hai người này đã đem nhóm đệ tử của học viên Đan Võ bỏ lại phía sau.
Tại thời điếm các nàng đi ra khỏi dược khố, những người còn lại vần đang tự tìm kiếm dược liệu.
Về phần Từ Phượng Nhi cùng Tôn Khả Vân, hai người này không phân cao thấp, gần như cùng lúc bước ra.
Nhìn thấy Từ Phượng Nhi cùng Tôn Khả Vân như hạc trong bầy gà, vẻ mặt của Vương trưởng lão và Tôn trưởng lão đều sáng ngời. Đặc biệt là Vương trưởng lão, lúc nãy vừa bị Diệp Viễn nháo cho tâm tình phiền não, hỉện tại đều đã tiêu biến sạch.
Vương trưởng lão gọi là Vương Kim Phúc, Tôn trưởng lão gọi là Tôn Kiến Minh, hai người là lão nhân trong Luyện Dược Sư công hội, cũng là những đại đan sư đứng đầu Tân quốc, được người người kính trọng.
Hai người đều là phó hội trưởng của Luyện Dược sư công hội, có điều lần này mang theo hậu bối tới tham gia khảo hạch, cũng đều diễn ra trong âm thầm, kín đáo.
“Lão Tôn, không nghĩtới Khả Vân nha đầu kia tiến bộ nhanh như vậy, ngươi sợ là đã bỏ ra không ít công phu trên người nàng!” Vương Kim Phúc vuốt râu cười nói.
“Ha hả, Phượng Nhi của nhà ngươi cũng không lười biếng đi, ta nhớ là năm kia ngươi mới thu nhặn nàng làm đệ tử cuối cùng, không nghĩ tới nhanh như vậy đã sắp trở thành đan đồ cao cấp.”
“Không tồi, Phượng Nhi nha đầu kia rất có linh tính, một chút liền thông, là hạt giống tốt. Công đoạn chọn dược này, haỉ đứa nó đều coi như ngang tài ngang sức, có điều đây mới chỉ là món khai vị, mấu chốt phải xem lúc luyện chế.”
Tôn Kiến Minh gật đầu, tỏ vẻ tán thành.
Thực hiến nhiên, trong hai vị trưởng lão, Vương Kim Phúc hay nói, Tôn Kiến Minh thì trầm lặng hơn một chút.
Sau khi Từ Phượng Nhi cùng Tôn Khả Vân tiến vào phòng luyện đan, hai người lập tức bắt đầu phối dược.
ở công đoạn phối dược, động tác của hai người vô cùng thuần thục, nhanh nhẹn. Có thế nhìn ra, hal người các nàng ngày thường đã trợ giúp cho hai vị trưởng lão ngoài kia không ít.
Bất quá, nói tới kỹ thuật cơ bản, thường ngày nếu nhìn không ra, thời điếm dùng tới, hiệu quả liền hiến hiện rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!