Trong lời nói vừa rồi của người mặc đồ đen đó hình như có ẩn ý, thời gian mười ngày là quá ngắn, không thể giúp ích gì nhiều.
Thế nhưng dựa vào sức mạnh hiện giờ của Diệp Viễn, e rằng không thể nào vượt qua được tầng thứ chín.
Chỉ nghĩ tới chưởng pháp cuối cùng của Bàn Long Phá Thiên Chưởng đã khiến Diệp Viễn thấy sợ rồi.
Trừ phi lúc này hắn đột phá lên Hồn Hải Cảnh, bằng không sẽ không có cách nào đế đối phó lại được với chưởng pháp cuối cùng đó.
Song cho dù Diệp Viễn có đột phá lên Hồn Hải cảnh thì người mặc đồ đen đó cũng có thể thi triển chiêu thức ở trình độ Hồn Hải, kết cục của hắn vẫn là như vậy.
Nói trắng ra, người giữ ải ở Hạo Thiên Tháp này sẽ luôn khống chế cảnh giới của bọn họ ở mức ngang tầm với người vượt ải, chính là để kiểm tra thực lực của người vượt ải.
Cảnh giới đối với thiên tài mà nói là quá đơn giản, và nó cũng chẳng mang tính chất khiêu chiến.
Thế nhưng cảm ngộ ý cảnh lại không giống như vậy, không thể nào chỉ giải quyết một lần là xong.
“Rốt cuộc nên làm gì trong thời gian mười ngày tới?” Diệp Viễn không thôi đắn đo suy nghĩ về điều này.
Có thể nói độ khó ở tầng thứ tám đã là cực hạn của Diệp Viễn.
Và nếu mức độ tăng thêm một phần nữa, e rằng Diệp Viễn sẽ không thể chịu đừng nổi.
Thế nhưng độ khó ở tầng thứ chín, chắc chắn sẽ không chỉ nhỉnh hơn một chút ít so với tầng thứ tám được.
Với trình độ ý cảnh hiện giờ của Diệp Viễn vẫn không thể nào vượt qua được, thì còn ai có thể vượt qua được chứ?
Trừ phi là những cường giả Thần Vương ép cảnh giới của mình để vào Hạo Thiên Tháp, bằng không sẽ khó ai có thể vượt qua được?
Rốt cuộc chủ nhân của Hạo Thiên Tháp này đã nghĩ gì khi tạo ra cửa ải không thể vượt qua được như vậy chứ?
Tuy rằng dùng để kiểm tra thực lực của người tham gia, nhưng cũng có nghĩa lý gì khi nhiệm vụ vượt quá khả năng của tất cả mọi người?
Diệp Viễn bất giác cảm thấy hoảng loạn, hắn lôi hết toàn bộ quân át chủ bài của mình ra, song vẫn chẳng thấy có chút hy vọng nào để vượt qua được cửa ải sắp tới!
“Rốt cuộc là người mặc đồ đen đó muốn mình ở đây bế quan để cảm ngộ điều gì? Lẽ nào là…” Diệp Viễn chợt giật mình nghĩ ra điều gì đó.
Người mặc đồ đen đó nói, Bàn Long Phá Thiên Chưởng sử dụng sức mạnh của Chân Long, hơn nữa uy lực của Chân Long cũng tương đương với chân ý vô thượng.
Chân ý vô thượng buộc võ giả phải cảm ngộ, còn sức mạnh của Chân Long lại chỉ cần tới sức mạnh của huyết mạch!
Long huyết được Diệp Viễn luyện hóa sớm đã tiến hóa lên tới cấp bậc thần thú, uy lực của huyết mạch lúc này cũng đã trở nên rất mạnh.
Nếu như sử dụng sức mạnh của Chân Long để đối phó lại với Bàn Long Phá Thiên Chưởng…
Người mặc đồ đen đó còn nói, nếu tu luyện Bàn Long Phá Thiên Chưởng tới cảnh giới cao nhất, còn có thể phá nát cả trời xanh, chỉ vậy thôi cũng đủ thấy sức mạnh khủng khiếp của nó tới đâu.
Nếu như bản thân có thể tu luyện thành công võ kỹ này…
Diệp Viễn chỉ nghĩ thôi cũng thấy hưng phấn, vì thứ mà người mặc đồ đen đó muốn Diệp Viễn lĩnh ngộ lại chính là Bàn Long Phá Thiên Chưởng!
Diệp Viễn trở nên bình tĩnh hơn khi đã suy nghĩ thông suốt mọi việc.