Cho dù chỉ là ba thành, nhưng cũng đã mạnh hơn rất nhiều so với các võ giả tới vượt ải.
Đạt tới bảy thành thực lực thì cho dù chỉ là Hồn Hải tầng một, thì ngay cả những võ giả như Liễu Hồng cũng khó mà đối phó lại được, huống hồ lại còn có sự hỗ trợ từ rất nhiều võ giả cùng cảnh giới cộng với sức mạnh của trận pháp.
Đám Liễu Hồng và Tân Nham bọn họ muốn vượt qua tầng thứ năm, sẽ phải trải qua muôn trùng khó khăn.
“Tiền bối không cần khách khí, mau ra tay đi!”
Diệp Viễn bừng bừng khí thế, toàn thân luôn duy trì xuất hiện của một luồng sáng màu đỏ, đây chính là dấu hiệu của Chước Nhiệt ý cảnh có thế nhìn bằng mắt thường.
Trông thấy cảnh tượng này, Khoái Lương nghiêm nét mặt lại, nói: “Nguyên lực chuyển hoá thành Chước Nhiệt chân ý, hơn nữa lại có thể đạt tới mức duy trì không tan, xem ra ngươi khống chế nguyên lực rất tinh chuẩn, thậm chí là đã đạt tới cảnh giới cao thâm! Cho dù là bản thể của ta, cũng không thể nào đạt tới trình độ như ngươi được! Thiếu niên, ngươi luôn biết cách tạo ra bất ngờ cho bọn ta đấy!”
Diệp Viễn cười nói: “Múa rìu qua mắt thợ mà thôi, thực lực của tiền bối hẳn là vượt xa ta rất nhiều, nếu như không phải đang tuân thủ theo quy tắc, thì e là việc giết ta chỉ là chuyện một cái chớp mắt.”
Khoái Lương xua tay nói: “Cái đó khác, ta mạnh hơn ngươi, nhưng chỉ mạnh hơn về mặt cảnh giới, cảm ngộ ý cảnh và khả năng khống chế nguyên lực của ngươi, cũng mạnh không kém ta là bao! Thật không thể ngờ rằng, ngươi lại chỉ mới mười bảy tuổi!”
“Ha ha, tiền bối quá khen, Diệp Viễn xuất chiêu đây!”
“Tới đây!”
Một quyền của Diệp Viễn chợt bạo phát, cả người hắn rơi vào trạng thái cuồng bạo, cú đấm này giáng xuống liền áp chê’ cả trận pháp mà Huyễn Linh bày ra.
Những Huyễn Linh này đều là Hồn Hải Cảnh tầng một, còn Diệp Viễn mới chỉ là Hoá Hải tầng bốn, song hẳn lại có thế áp đảo tất cả!
Ba người đứng bên cạnh vô cùng kinh ngạc khi chứng kiến cảnh tượng này.
Bọn họ làm thế nào cũng không thể ngờ được rằng, chỉ trong thơi gian chưa tới mười ngày, Diệp Viễn lại có thể mạnh lên nhiều như vậy!
“Ta còn nghĩ bản thân đã thu hoạch được không ít ở trong Hạo Thiên Tháp này, tưởng rằng cuối cùng cũng có cơ hội rút ngắn khoảng cách với Diệp Viễn. Nhưng không ngờ… khoảng cách giữa ta và đệ ấy càng ngày càng lớn hơn thì phải!” Tân Nham cười khổ nói.
“Quyền pháp vừa rồi của đệ ấy hình như là Chước Nhiệt chân ý! Trời ạ, Diệp Viễn lại có thể hoàn toàn lĩnh ngộ được loại chân ý cao thâm như vậy!” Quách Đào Quần há hốc mồm kinh ngạc.
Nét mặt Doãn Yên Hoa cứng ngắc, gật đầu nói: “Đúng là Chước Nhiệt chân ý! Khoảng cách xa như vậy, nhưng vẫn khiến nguyên lực trong cơ thể ta có cảm giác khó chịu! Thực lực của Diệp Viễn hiện giờ thật đáng sợ! Sợ là cả ba chúng ta đều không chịu nổi một chiêu nếu phải đối đầu với đệ ấy!”
“Khó trách nhân vật thần bí đó nói Diệp Viễn và chúng ta không giống nhau, xem ra ở những tầng trước đệ ấy đã có thu hoạch lớn hơn chúng ta rất nhiều!” Tân Nham nói.
“Thật đáng nực cười, mấy ngày trước ta còn cho rằng Diệp Viễn đã thất bại, nhưng bây giờ nghĩ lại, người ta vốn dĩ đã không cùng đẳng cấp với mình!” Quách Đào Quần cạn lời.
“Đúng vậy, không cần nói tới những điều khác làm gì, chỉ cần nhìn chiến lực của đệ ấy lúc này, e là còn áp đảo được cả Hồn Hải tầng ba! Trình độ chiến đấu vượt cập của đệ ấy đúng là hiếm gặp.” Tân Nham cũng không còn lời nào để nói.
Bên trong trận pháp, Diệp Viễn lại như đang vào nơi không người, tất cả các Huyễn Linh đều cố tránh né những nơi nắm đấm của hắn đi qua.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!